Cơ Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

chương 1141: ba con gặp mặt, hết sức náo nhiệt, đặc sắc (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cố Ngũ nhanh chóng xuất ra vài camera giám sát ở ngoài cửa, màn hình rất rõ ràng, cũng rất đủ mọi mặt, bây giờ ở đây cũng có thể nhìn thấy những chuyện đang xảy ra ở cửa ra vào rất rõ ràng.

Ba người mà Đường Minh Hạo dặn dò mai phục ở lối ra vào đều mai phục rất tốt.

Đại Xuân vẫn còn đang đào bẫy, ở phương diện này quả thật là Đại Xuân rất am hiểu, đào bẫy rất tốt, cũng rất biết che giấu, người bình thường tuyệt đối sẽ không nhìn ra điểm khác thường.

Từ camera giám sát, Cố Ngũ có thể nhìn thấy được tình huống ở cửa, khóe môi lại nhịn không được mà kéo ra, tình huống như thế này lão đại có thể tránh được không đây?

Cố Ngũ cảm thấy giờ phút này trái tim của anh ta giống như là đang bị đảo trong chảo dầu.

Tốc độ của Đại Xuân vô cùng nhanh, hơn nữa đào hố để bẫy vô cùng chuyên nghiệp, đợi đến lúc Đại Xuân làm tất cả khôi phục lại hiện trạng ban đầu, ngay cả bạn nhỏ Đường Minh Hạo đã biết chuyện mà cũng không nhìn ra được sự khác thường.

Đương nhiên là Cố Ngũ cũng không nhìn ra.

“Đại Xuân thật là lợi hại, có thể cho người này cho tôi được không?” Đường Minh Hạo nhìn Đại Xuân từ trong màn hình, trong đôi mắt tràn đầy vẻ thích thú, thằng nhóc đã nhìn trúng Đại Xuân rồi.

Khóe môi của Cố Ngũ kéo ra, trong lòng vô cùng bực bội, đối với anh ta thì cậu chủ nhỏ ghét bỏ không thèm, vậy mà lại chỉ tên muốn Đại Xuân, thậm chí ngay cả Đại Xuân mà anh ta cũng không sánh bằng à?

Hơn nữa mặt hàng ngốc nghếch như là Đại Xuân sao lại cố sức đi đào hố cơ chứ?

Đây là đang đào hố để bẫy lão đại, Đại Xuân cũng không biết lừa gạt một chút, cậu chủ nhỏ có lợi hại hơn nữa thì cũng không hiểu biết về phương diện này, cũng sẽ không nhìn ra sơ hở.

Nhưng mà cái tên, ngốc Đại Xuân đó từ đầu đến chân đều là cơ bắp thành thật làm cho người ta nói không được lời nào.

Cố Ngũ đang bực bội đột nhiên phát hiện trên màn hình xuất hiện một chiếc xe, vừa nhìn, Cố Ngũ liền nhận ra đó chính là xe của lão đại.

Lúc này tốc độ xe chạy rất nhanh, mắt thấy đã sắp chạy tới lối ra vào, ở bên ngoài lối ra vào chính là cái bẫy của Đại Xuân đã đào.

Nếu như cậu ba Dương trực tiếp lái xe chạy tới, thế thì sẽ trực tiếp lọt vào trong cái hố, vừa lọt vào hố thì ngay sau đó lại là mai phục. Kế hoạch phía sau đều đã được tiểu quỷ Đường Minh Hạo sắp xếp rất tốt, hết cái này đến cái khác, nói cách khác nếu như cậu ba Dương trúng vào hố vào lần thứ nhất thì phía sau nhất định sẽ bị trúng mai phục.

Cố Ngũ nhìn xe của cậu ba Dương nhanh chóng chạy tới, gần như trái tim nhấc lên, anh ta lúc muốn nhắc nhở lão đại nhưng mà giờ phút này tiểu quỷ đang ở bên cạnh anh ta, anh ta không làm được cái gì hết.

Lúc này ánh mắt của Đường Minh Hạo cũng nhìn chằm chằm màn hình giám sát, đương nhiên nó có thể nhìn thấy chiếc xe của cậu ba Dương, nó thấy xe của cậu ba Dương càng ngày càng gân, trong lòng lại càng hồi hộp, hồi hợp chịu không nổi.

Đương nhiên là tiểu quỷ Đường Minh Hạo rất kích động.

Trong màn hình theo dõi, xe của cậu ba Dương càng ngày càng gân, càng ngày càng gân, đương nhiên cũng cách cái bẫy mà Đại Xuân đã đào càng ngày càng gần, nhìn thấy xe của cậu ba Dương sắp chạy vào trong cái hố.

Đôi mắt của Cố Ngũ nhìn chằm chằm vào màn hình theo dõi, hô hấp cũng trở nên vội vàng, đều không kiềm chế được mà kinh ngạc kêu lên một tiếng.

Nhưng đúng lúc này xe của Dương Tầm Chiêu lại đột nhiên dừng lại, dừng một cách nhanh chóng, sau đó vững vàng dừng lại.

Xe của cậu ba Dương dừng ở cái bẫy mà lúc nãy Đại Xuân đã đào với một khoảng cách không đến hai mét.

“Thật là nguy hiểm, may quá.” Cố Ngũ trực tiếp thở ra một hơi, trái tim lo lắng rốt cuộc cũng đã thả lỏng, anh ta biết là lão đại không dễ dàng mắc mưu như vậy, chắc chắn là lão đại đã phát hiện ra cái gì đó.

Đường Minh Hạo nhìn thấy xe dừng lại, rõ ràng ngẩn người, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức trâm xuống, nhưng mà giờ phút này trong đôi mắt của bạn nhỏ Đường Minh Hạo cũng không có thất vọng, ngược lại còn có mấy phần hưng phấn, xem ra Dương Tầm Chiêu thật sự rất lợi hại.

Những cái bẫy đó là do thằng bé đã kêu Đại Xuân bố trí, thằng bé cũng nhìn không ra sự khác thường, thế mà Dương Tầm Chiêu lại có thể phát hiện?

Dương Tầm Chiêu vẫn có chút bản lĩnh.

Nhưng mà mặc dù xe của cậu ba Dương đã dừng lại rồi, những mà người cũng không có bước xuống xe, không biết là đang làm cái gì.

“Ông nói xem, bây giờ ông ấy đang làm gì ở trên xe vậy?” Lúc này Đường Minh Hạo cũng thật sự có chút nghi ngờ, cho nên giờ phút này lúc mà thằng nhóc hỏi Cố Ngũ giọng điệu vô cùng tốt.

Cố Ngũ là người ở bên cạnh Dương Tầm Chiêu, chắc chắn hiểu rõ Dương Tầm Chiêu nhất, cho nên chắc là Cố Ngũ phải biết một chút tình huống gì đó.

“Sao tôi biết được chứ? Cũng đâu có thấy cái gì giống như cậu.” Cố Ngũ trực tiếp trả lời lại một câu, cho dù anh ta có biết thì cũng không có khả năng nói cho tiểu quỷ nghe vào lúc này, anh ta tuyệt đối sẽ không bán đứng lão đại.

Đương nhiên vấn đề hiện tại là anh ta cũng không biết lão đại đang làm gì ở trong xe.

Tính từ mực xe của lão đại rất cao, cho nên ở bên ngoài rất khó có thể nhìn thấy tình huống ở trong xe, huống hồ gì hiện tại bọn họ đang nhìn thông qua camera giám sát, mặc dù giám sát ở lối ra vào có thể nói là hoàn toàn không có góc chết, nhưng mà dù sao thì camera cũng là vật chất không có khả năng cử động liên tục.

Đối với tình huống cậu ba Dương đột nhiên dừng xe ở lối ra vào, camera quả thật không quay được.

“Ông nói xem có phải là ông ấy đã phát hiện ra cái gì rồi không.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo nhìn thấy cậu ba Dương sau khi dừng xe thì vẫn luôn không có động tĩnh, xe không tiếp tục di chuyển, cửa xe cũng không được mở ra, người ở trong xe cũng không bước xuống, dường như là tất cả đều dừng lại.

Dù sao thì thằng nhóc cũng chỉ là cậu bé mới năm tuổi, tính kiên nhẫn đương nhiên vẫn còn chưa trưởng thành tốt, đặc biệt là loại người chuyên nghiệp giống như Cố Ngũ, đương nhiên gặp sự kiên nhẫn của bạn nhỏ Đường Minh Hạo, không thể so sánh với cậu ba Dương được rồi.

“Phát hiện chắc chắn là đã phát hiện rồi.”, lời nói này của Cố Ngũ có vẻ như là rất tự tin hơn, nữa còn mang theo mấy phân kiêu ngạo, lão đại không hổ là lão đại, quả nhiên lợi hại,.

Chắc chắn là lão đại đã phát hiện ra có chỗ nào đó không đúng, cho nên mới không trực tiếp chạy vào, có lẽ là lão đại cũng không ngờ đến là bọn họ gài bẫy chính mình, cho nên lão đại không lập tức bước xuống xe, chắc là đang quan sát tình huống.

“Ông đắc ý cái gì chứ, nếu như đổi lại là ông thì ông có thể phát hiện ra được không?” Lúc đầu giọng điệu của Đường Minh Hạo rất tốt, chỉ là khi nhìn thấy bộ dạng đắc ý của Cố Ngũ thì bạn nhỏ Đường Minh Hạo đó không khách khí trợn mắt nhìn Cố Ngũ một chút.

“Tôi không phát hiện được cũng không sao hết, lão đại của tôi có thể phát hiện là được rồi.” Cố Ngũ không thèm để ý chút nào mà lại càng đắc ý hơn nữa, anh ta có lợi hại hay không thì cũng chẳng quan trọng, quan trọng nhất chính là lão đại nhà anh ta lợi hại.

Cái này đủ để anh ta thấy kiêu ngạo.

“Xí, còn không phải là Dương Tầm Chiêu không dám bước xuống à.” Đường Minh Hạo thấy xe của Dương Tầm Chiêu thật lâu sau mà cũng không có động tĩnh, rõ ràng là không giữ được bình tĩnh cho nên lúc này trong giọng nói của bạn nhỏ Đường Minh Hạo rõ ràng mang theo mấy phần xúc động, vội vàng.

“Lão đại như thế này gọi là cẩn thận, rõ ràng là đã phát hiện không đúng còn muốn tùy tiện hành động đó mới gọi là không có bản lĩnh, là xúc động, là không có đầu óc, xúc động thì sẽ chết rất nhanh, rất thảm.” Cố Ngũ nhìn về phía Đường Minh Hạo, giải thích một cách rất nghiêm túc, đương nhiên lời nói này Cố Ngũ cũng cố gắng nói cho Đường Minh Hạo nghe được, anh ta muốn mượn cơ hội này để nói cho cậu chủ nhỏ biết rằng lúc gặp thời điểm nguy hiểm thì ngàn vạn lần không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Về phần tình huống hiện tại của lão đại, Cố Ngũ nhìn qua màn hình theo dõi, trong lòng đột nhiên động một cái.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio