Giọng nói của anh ta có hơi mong đợi.
Đủ để thấy anh ta coi trọng chuyện này thế nào.
Người kia vẫn như cũ không có biểu cảm gì, chỉ đảo mắt nhìn về phía Đường Lăng.
Đường Lăng tưởng mình yêu cầu quá đáng, đang định nói lại rằng những chuyện này không ai dám bảo đảm mất bao lâu thời gian mới có kết quả, anh ta có hơi gấp gấp.
“Ba ngày.” Người kia cho anh ta thời gian chính xác, hơn nữa không hề lâu, chỉ vỏn vẹn ba ngày.
Mạnh Lâm nhanh cũng phải mất hơn hai tháng nhưng cũng không tra ra gì, người này chỉ cần ba ngày là điều tra ra?
Mắt Đường Lăng sáng lên: “Được, tôi chờ tin của anh.”
Đường Lăng thực sự không ngờ có thể nhận được câu trả lời gây kinh ngạc như vậy.
“Ngày mai, người của quỷ vực chi thành chắc chắn sẽ tới, có cần tôi ở đó không?” Người kia chủ động nhận trọng trách về mình, đương nhiên là vì đây không chỉ là chuyện của Đường Lăng, mà còn là chuyện của Dương Tầm Chiêu.
Hắn là người của Dương Tầm Chiêu, muốn góp sức là điều bình thường.
“Không cần.
Anh cứ đi điều tra chuyện tôi nói, những việc khác tôi sẽ giải quyết.” Trước mắt đã tới quỷ vực chi thành giết Karoo, cũng đã ngăn chặn được bọn Dụ Đạt, Đường Lăng không sợ chúng sẽ giở trò.
“Rõ ràng chuyện này không phải ý của quỷ vực chi thành, cũng không phải ý của vị thành thiếu chủ kia, thế nên không cần sợ hãi.” Hiện tại Đường Lăng đã hiểu rõ tình hình cũng không lo lắng về quỷ vực chi thành nữa, nếu không thì anh ta đã không thẳng tay giết chết Karoo.
“Ừm, có thể là do cấp trên khác của quỷ vực chi thành muốn tranh đoạt quyền lực, chúng ta làm như vậy không chỉ thành chủ cảm kích chúng ta, còn có thể đảm bảo hắn không tìm chúng ta gây chuyện.” Lần đầu người đàn ông kia nói nhiều như vậy.
Đường Lăng nhướn mày, nhìn người đó hơi bất ngờ.
Người nãy từ lúc xuất hiện vẫn luôn ít lời, không nói gì nhiều.
Dựa vào tình cách này của anh ta thì không giống sẽ vô duyên vô cớ nói mấy lời đó.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Người đàn ông sững lại một chút, sau đó nói thêm một câu: “Vậy nên nếu chúng dám giờ trò thì chỉ có thể loại bỏ.”
Câu cuối cùng này mới chính là điểm quan trọng, nhưng thật khó để anh ta phân tích với Đường Lăng thế này.
Đường Lăng vẫn hơi ngạc nhiên, anh ta khẽ cười, rốt cuộc Dương Tầm Chiêu tìm được người này từ đâu vậy.
“Được, tôi biết rồi.” Đường Lâm không nói thêm gì nữa, anh ta tạm thời chấp nhận ý kiến này.
Nếu ngày mai chúng lại giở trò, anh ta sẽ không ngại giúp nước R loại bỏ sâu mọt.
Mấy năm nay, mấy người này ở quỷ vực chi thành nhận lệnh của Karoo làm điều xằng bậy, giết người vô số, việc xấu vô kể.
Hoàng thất nước R đã bó tay với bọn chúng.
Vậy nên nếu phải loại bỏ thì cũng là chuyện tốt.
Đã không còn sự hỗ trợ của cả quỷ vực chi thành, Đường Lăng không hề lo lắng nữa.
“Anh có thể đi điều tra chuyện tôi vừa nói rồi.” Giờ Đường Lăng càng quan tâm chuyện kia hơn, anh ta muốn biết rốt cuộc thời gian này Lâm Bối đã xảy ra chuyện gì.
Người kia không nói gì nữa, quay người rời đi.
Cùng lúc đó, tại thành phố A.
Bùi Doanh mang theo Trình Nhu Nhu, một lần nữa đến nhà họ Dương.
Ông cụ Dương và vợ nghe chuyện công chúa của quỷ vực chi thành lại tới, trong lòng cả kinh, tưởng rằng bọn họ tới tính sổ.
Nhưng mời người vào cửa rồi mới phát hiện thái độ của công chúa rất tốt, mặt còn tươi cười, nhìn rất hào hứng.
“Không biết lần này công chúa tới có chuyện gì? Nhìn công chúa vui vẻ thế này, có phải là có chuyện vui?” Ông cụ Dương nhẹ nhàng hỏi, Trình Nhu Nhu không giấu được tâm sự hay cảm xúc, mọi thứ đều hiện ra trên mặt, Ông cụ Dương vừa nhìn đã biết.
“Đúng vậy, coi như là chuyện vui, vì chuyện của cháu mà bây giờ ở nước R thành chủ đã bắt đầu đối phó với Đường Lăng và Dương Tầm Chiêu.” Lúc này Trình Nhu Nhu thật sự vui vẻ, hơn nữa còn rất đắc ý.
Ông cụ Dương vừa hỏi cô ta đã nói, không để cho Bùi Doanh kịp ngăn lại.
Nhưng nghe cô ta nói xong, Bùi Doanh lại thở dài nhẹ nhõm.
Sắc mắc Ông cụ Dương hơi biến đổi, chuyện này là chuyện vui của công chúa nhưng không phải chuyện tốt đẹp gì với ông.
Ngay sau đó, mắt ông hơi sáng lên: “Nước R? Thế lực của Dương Tầm Chiêu? Dương Tầm Chiêu có thế lực ở nước R à?”
Chuyện này trước đây Ông cụ Dương không biết.
“Đúng, thế lực của anh ấy ở nước R không hề nhỏ, chắc chắn là đối thủ của quỷ vực chi thành.
Quỷ Vực Chi Thành bọn tôi hoàn toàn chèn ép được bọn họ, hiện tại cả sức phản kháng cũng không còn nữa.” Trình Nhu Nhu vô cùng khoái chí, thể hiện ý khoe khoang rất rõ ràng.
Thật ra nếu Trình Nhu Nhu không vừa cười vừa nói thì những lời này hoàn toàn có thể trở thành sự uy hiếp.
Nhưng lúc này cô ta lại quá hưng phấn nên vẫn luôn cười.
Hơn nữa cô ta vốn không muốn uy hiếp ông bà Dương.
Như có gì chèn ở ngực Ông cụ Dương, không thể lên cũng không thể xuống, thiếu chút nữa là ngất đi, vậy nên cô công chúa này tới là để uy hiếp?
Hay là tìm ông ấy tính sổ?
“Vậy công chúa có ý gì” Ông cụ Dương nhìn gương mặt vui vẻ của Trình Nhu Nhu, thăm dò một câu.
Lúc này nhìn cố ta như vậy, bà cụ Dương cũng không hiểu rốt cuộc cô ta có ý gì.
Khóe miệng Bùi Doanh hơi nhếch lên, Trình Nhu Nhu quả thật rất ngu ngốc.
“Thành chủ của chúng tôi rất thương công chúa, không dễ gì để công chúa phải chịu ấm ức.
Cậu ba Dương làm nhục công chúa bọn tôi như vậy, thành chủ nhất định sẽ thay công chúa trả thù.” Bùi Doanh nghiêm mặt nói lại, lời cô ta nói vẫn có sức nặng hơn Trình Nhu Nhu.
“Đúng vậy, chuyện này là Tầm Chiêu sai, chúng tôi thay mặt nó xin lỗi công chúa.” Bà cụ Dương không vui nhưng cũng không dám đắc tội với công chúa của quỷ vực chi thành.
“Mong công chúa bớt giận.” Bà cụ Dương biết Trình Nhu Nhu không có mưu kế, rất dễ dỗ dành, nên bà ấy mới không để ý đến Bùi Doanh, chỉ nói với Trình Nhu Nhu.
“Lần này cháu đến là...” Trình Nhu Nhu nghe bà cụ Dương nói vậy thì càng vui vẻ, càng đắc ý, thiếu chút nữa là nói ra hết lời trong lòng.
Google ngay trang { TrumTruyen.
O R G }
“Công chúa chúng tôi vốn không phải người nhỏ nhen nhưng nhà họ Dương các người cũng quá đáng, cậu ba Dương làm nhục công chúa chúng tôi trước bao nhiêu người, hôn sự các người cũng không làm chủ được, các người nói xem công chúa làm sao mà bớt giận.” Lúc nói lời này Bùi Doanh trừng mắt nhìn Trình Nhu Nhu, ngu chết đi được, cô ta có thể im miệng đi không.
“Chuyện đám cưới chúng tôi có thể bàn tiếp.’ Bà cụ Dương nghe Bùi Doanh chủ động nhắc đến đám cưới mà không nói thẳng đến chuyện hủy hôn, mắt bà sáng lên mấy phần, xem ra vẫn còn có thể bàn bạc lại chuyện này.
“Bàn thế nào? Giờ cậu ba Dương đã không còn quan hệ gì với nhà họ Dương nữa, tóm lại là không thể nghe các người, các người nghĩ công chúa nhà chúng tôi là kẻ hồ đồ sao?” Bùi Doanh nói rồi liếc nhìn bà cụ Dương, làm đủ dáng vẻ ta đây.
Từ lúc biết thành chủ cho người đối phó với Đường Lăng ở nước R, Bùi Doanh rất tự tin, nên thái độ với ông bà cụ Dương cũng hoàn toàn thay đổi.
“Dương Tầm Chiêu là con trai nhà họ Dương, sao lại không có quan hệ gì với nhà họ Dương được, chúng tôi sẽ bảo nó quay về.” Nghe Bùi Doanh nói vậy, bà cụ Dương đã hiểu ý, câu trả lời của bà cũng xem như để đáp lại cô ta.
“Ý của bà cụ Dương là có cách để cậu ba Dương quay về nhà họ Dương?” Bùi Doanh hơi ngây người, dáng vẻ khi nãy giờ thả lỏng lại.
“Tất nhiên, Tầm Chiêu là con cháu nhà họ Dương, chúng tôi là người thân của nó, đây vẫn là nhà nó, nó nhất định sẽ quay về.” Bà cụ Dương nhìn Bùi Doanh, mỉm cười.
Lúc này Trình Nhu Nhu đang nhìn bà cụ Dương, vẻ mặt lộ rõ sự mong chờ, còn có cả sự kích động.
Chỉ cần Dương Tầm Chiêu quay về nhà họ Dương, hôn sự của cô ta và Dương Tầm Chiêu có thể diễn ra rồi.
“Vậy bà cụ Dương muốn làm gì để cậu ba Dương về nhà?” Không phải Bùi Doanh không tin lời bà cụ Dương, chỉ là với thái độ trước đây của Dương Tầm Chiêu thì hắn không dễ gì quay về.
“Chuyện này không làm phiền đến cô Bùi đây, chúng tôi tự có cách.” Bà cụ Dương nói câu này với giọng điệu chắc chắn, nếu như hai hôm nay không bị vài chuyện trì hoãn thì bà đã sớm hành động rồi.
Bà cụ Dương rất tin tưởng chuyện này sẽ khiến Dương Tầm Chiêu về nhà họ Dương lần nữa.
đến lúc đó hôn sự với công chúa sẽ diễn ra thuận lợi.
Ông bà cụ Dương vốn muốn Dương Tầm Chiêu cưới con gái lớn nhà họ Đường, nhưng hôm qua nổ ra tin tức con gái lớn nhà họ đã kết hôn, cũng đã sinh hai đứa nên chắc chắn không thể làm dâu nhà bà được..