Chương 989 “Này, anh không sợ anh dẫn tôi đi xem nhà mẫu không công, tôi không mua nhà làm lãng phí thời gian của anh à?” “Không, cô có mua hay không không quan trọng, được đưa cô đi xem nhà mẫu là duyên phận giữa chúng ta, không giao dịch được thì vẫn còn tình cảm, coi như kết thêm bạn mới.” Anh chàng thật thà chất phác, nói chuyện rất ấm lòng. Đang ở trong thang máy, dù sao cũng không có việc gì, Tô Nhược Hân đưa tờ quảng cáo có kiểu mẫu căn hộ mình thích ra: “Tôi muốn căn hộ nhỏ này, tôi muốn tầng ở giữa, anh tính giúp tôi xem trọn gói là bao nhiêu tiền được không?” Anh trai bán hàng mở điện thoại di động ra, tìm kiếm thật nhanh rồi nói: “Tầng ở giữa loại căn hộ này là tầng mười lăm, đơn giá là 153 triệu/ m2, nếu cô thanh toán trọn gói luôn thì tôi có thể thử xin ưu đãi giảm năm phần trăm cho cô.” Tô Nhược Hân bật máy tính trên điện thoại lên rồi tính: “Vậy tổng cộng là 12 tỷ 240 triệu, sau khi chiết khấu thì còn 11 tỷ 628 triệu, đúng không?” Anh trai bán hàng cũng nhanh chóng tính rồi nói: “Hoàn toàn chính xác.” “Được, tôi đi xem nhà mẫu trước, nếu thích thì phiền anh xin quản lý giảm mười tám triệu, bán cho tôi với giá 11 tỷ 610 triệu được không?” “Được.” Anh trai bán hàng đồng ý rất nhanh. Thang máy đã đến, Tô Nhược Hân đi theo người bán hàng vào nhà mẫu, chỉ đi một vòng cô đã thấy thích. Rất thích. Căn hộ nhỏ này được lợi dụng triệt để, tỷ lệ lợi dụng không gian có thể nói đã đạt đến một trăm phần trăm, rất đẹp, Tô Nhược Hân xem xong thì nói với người bán hàng: “Bây giờ anh giúp tôi xin giảm mười tám triệu đi.” Khi hai người cùng nhau trở lại sảnh văn phòng bán hàng, anh chàng bán hàng xác nhận với Tô Nhược Hân: “Thưa cô, đơn xin giảm giá của cô đã được phê duyệt, bây giờ cô có trả tiền luôn không?” “Ừ, được” Tô Nhược Hân quyết định luôn. Tuy khi đưa ra quyết định này cô cảm thấy mình quá táo bạo, mua nhà như đi mua rau, không cần xem lần thứ hai, thứ ba đã mua luôn thế này có vẻ hơi hấp tấp. Nhưng lúc này cô lại trở nên cố chấp. Gô cũng không cảm thấy mình hấp tấp. Dù sao trong khu bất động sản này cũng không còn nhiều căn hộ nhỏ thế này nữa. Những căn còn lại hầu như đều là tầng dưới tầng năm khó bán nhất, trên tầng năm chỉ còn vài căn. Điều này cho thấy danh tiếng của bất động sản này khá tốt. Mới mở bán vài hôm đã có thành tích thế này có thể coi là rất thành công. Mọi người đều mua vậy chắc chắn không tệ, cô mua cùng mọi người là được. “Tiểu Trương, đang làm gì vậy?” Tiểu Vương đang bận tính tiền đặt cọc và thế chấp cho vợ chồng họ Mai kia nhìn thấy Tô Nhược Hân thì không kìm được hỏi anh chàng tiếp đón cô lúc sau. “Quẹt thẻ ký hợp đồng.” Anh chàng bán hàng cười vui vẻ đáp. “Cậu lại bán được căn nữa rồi à? Được đó nha.” Tiểu Vương nói xong không tự chủ được nhìn Tô Nhược Hân, bởi vì chỉ có một mình cô là khách hàng đứng bên cạnh Tiểu Trương, vậy nên đương nhiên anh ta sẽ đoán liệu có phải là cô trả tiền mua nhà hay không, nhưng không đợi Tiểu Trương trả lời, anh †a đã nói tiếp: “Một ngày cậu dẫn khách hàng đi xem mấy chục căn nhà mẫu mệt chết đi được nhưng nhiều lắm cũng chỉ ký được một căn, mệt biết bao.”