Con Gái Nhà Nông

chương 125: tâm tư hỉ oa tử

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: ChieuNinh_

Hai mươi ba tháng chạp, ngày cúng ông táo, ngày hôm nay bày rất nhiều đồ ngọt cúng cho Ông táo, bởi vì Ông táo chính là đồ ăn thích ngọt, cũng có người nói là Ông táo ăn đồ ngọt, để dán miệng lại, đến trước mặt Ngọc Hoàng đại đế sẽ không nói bậy.

Hôm nay phải thỉnh tượng thần táo Vương gia đi ra, treo lên cao, cung kính thỉnh ông ăn khói lửa nhân gian.

Vương Tiểu Bảo bắt đầu từ mùng tám tháng chạp, tư thục cũng đã cho nghỉ học, người ta nhỏ, đối với việc có thể mỗi ngày không cần dậy sớm cũng rất là thích ý. Mấy ngày hôm nay chơi đùa điên rồi, nhớ năm đó, chúng ta cũng là như thế này, cứ ngóng trông nghỉ hè nghỉ đông, mỗi ngày có thể ngủ thẳng đến tự nhiên mới tỉnh, chỉ cần làm xong bài tập nghỉ hè nghỉ đông là được.

Hiện tại Vương Tiểu Bảo không thích nói chuyện, bởi vì nó bắt đầu thay răng, vừa nói thì hở ra, nói chuyện hở ra thì cảm thấy có chút làm cho người khác buồn cười. Người ta cũng là nam tử hán, cho nên ngăn chặn hiện tượng như vậy phát sinh.

Nhưng mà rốt cuộc là không nhịn được, còn không phải sao, lại bắt đầu líu ríu. Vương Hoa Nhi nghĩ về sau mình sẽ không qua năm mới ở nhà nữa, tâm tình có chút buồn bực, làm khuê nữ một khi gả ra ngoài, quả thật là người của nhà người khác.

Thì nói đại tỷ Vương Cúc Nhi đó, quanh năm suốt tháng số lần trở về cũng không nhiều, hiện tại sắp sinh tiểu oa nhi, lại càng không đi được.

Về sau chờ Phúc nhi cũng gả đi rồi, trong nhà này chỉ còn có ba người cha nương và Tiểu Bảo, tính tình cha nương lại yếu đuối, Tiểu Bảo lại nhỏ, vậy thì phải làm sao đây.

"Vương Tiểu Bảo, về sau đệ cũng đừng chỉ nghĩ ăn, phải che chở chúng ta không bị người ta bắt nạt mới được, đệ có nghe hay không?" Vương Hoa Nhi nói với Vương Tiểu Bảo.

"Nhị tỷ, tỷ cứ yên tâm đi, đệ là nam tử hán trong nhà, sẽ che chở cha nương chúng ta, tỷ cứ yên tâm gả đi." Nói chuyện rất có phong phạm đại nhân.

Vương Hoa Nhi gõ trên trán hắn vang lên một cái: "Tuổi còn nhỏ, không học giỏi, nói lung tung, cẩn thận tỷ đánh đệ."

"Hừ, đều nói đệ nhỏ, đều cảm thấy đệ không hiểu chuyện, cái gì đệ cũng biết đó. Tỷ cùng với Khương Điền biểu ca thành thân, có phải hay không? Về sau Khương Điền biểu ca cũng là biểu ca, còn là tỷ phu của đệ, đừng có coi đệ trở thành tiểu oa nhi. Nhị tỷ, tỷ không lớn hơn đệ được bao nhiêu, đệ rất hiểu chuyện." Vương Tiểu Bảo thực kiêu ngạo nói xong. Làm cho Vương Hoa Nhi là đánh trừng phạt cũng không được, mắng cũng không thể mắng.

Trương thẩm đi qua hỏi: "Đã cúng ông táo xong rồi sao?"

Thích thị cười nói: "Đúng vậy, tẩu tử, bánh bao nhà tẩu đã bắt đầu chưng chưa?" Qua năm mới khách nhân đến nhiều, có bánh bao đã chưng xong, đến lúc đó cũng sẽ không lộn xộn, bởi vì bánh bao cũng có thể lấp đầy bụng.

"Còn không có, chờ ngày kia lại làm, sớm quá, sợ để hỏng rồi. Tuy rằng hiện tại thời tiết rất lạnh, nhưng mà đến lễ mừng năm mới cũng phải mười ngày nửa tháng đâu. Bánh bao nhà muội đều đã làm xong rồi hả?"

"Cũng còn chưa có, hàng năm chúng ta đều là hai mươi bảy tháng chạp mới bắt đầu chưng."

"Ha ha, cũng giống như bên nhà chúng ta, nếu không hai nhà chúng ta chưng cùng nhau, đến lúc đó lại chia ra?" Trương thẩm đề nghị nói.

"Được, vậy ngày kia đi." Cùng chưng với nhau cũng có chỗ tốt, ít nhất người hai nhà có thể cùng một chỗ trò chuyện tán gẫu, tiểu hài tử có thể ở bên ngoài chơi đùa, đến thời điểm chưng xong, cầm bánh bao nóng hầm hập ăn, khỏi nói có bao nhiêu khoái hoạt. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d

"Hoa nhi nhà muội sang năm cũng phải xuất giá rồi, thời gian qua thật là nhanh." Đề tài giữa các nữ nhân với nhau, đại bộ phận đều là con cái, đương nhiên, còn có vài người thích bát quái chuyện nhà này nhà kia.

"Đúng vậy, ngẫm lại thực luyến tiếc, trước kia các nàng còn nhỏ, cũng không có được hưởng phúc, hiện tại thật vất vả."

Thấy Thích thị thương cảm, Trương thẩm vội nói: "Người có phúc khí là trước khổ sau ngọt, hiện tại không phải Cúc nhi và Hoa nhi tìm được nhà chồng tốt sao? Muội đó, cũng đừng quan tâm quá mức. Nữ nhi ấy, trưởng thành đều phải rời khỏi cha nương sống cuộc sống của mình, đây là lẽ thường."

Trương thẩm còn nói thêm: "Phúc nhi nhà muội qua năm cũng mười bốn, có thấy nhà nào tốt hay không? Ta thấy vị thiếu gia Tống gia và thiếu gia Triệu gia cũng không tệ." Hiện tại Trương thẩm và Thích thị liền tương đương với khuê mật, thật nhiều điều cũng có thể nói với nhau.

Thích thị nói: "Hai đứa nhỏ đó đều tốt, nhưng mà muội cũng rất lo lắng, Phúc nhi của nhà muội là tiểu nha đầu ở nông thôn, người ta đều là nhà giàu trấn trên, ra vào đều có hạ nhân hầu hạ, người nhà như vậy dễ đối phó sao?"

"Ta nói muội chính là quá lo lắng, Phúc nhi nhà muội cũng không phải đứa kém cỏi gì, hơn nữa bọn nhỏ đều là quen biết từ nhỏ, phẩm hạnh đều biết được rõ ràng một hai, so với chỉ nghe bà mối lung tung khoác lác thì tốt bao nhiêu chứ. Về phần muội nói người ta là người nhà giàu, nhà muội kém đi chỗ nào? Vương gia thôn có nhà ngói xanh lớn như vậy trừ nhà muội ra thì cũng chính là nhà Chu địa chủ. Nhà Chu địa chủ ta cũng không nhắc lại, đó là sản nghiệp tổ tiên người ta, các ngươi thì chính là tự mình kiếm được, còn sợ cái gì?"

Đương nhiên ở trong lòng Thích thị cho rằng nữ nhi của mình đó là ngàn tốt vạn tốt, nghe Trương thẩm vừa nói như vậy, trong lòng cũng chấp nhận, chỉ là: "Việc này cũng không phải chúng ta mở miệng trước, như vậy đến lúc đó cũng chúng ta không có gì tốt. Huống chi, nói không chừng người ta cũng không có ý tứ này, đến lúc đó còn làm cho thanh danh của Phúc nhi không tốt."

Trương thẩm nói: "Ta nói với muội mấy thứ này, là muốn trong lòng muội có tính toán, tình huống này nhà muội, hiện tại hai khuê nữ cũng đều có nhà chồng tốt. Mười dặm tám thôn khẳng định có không ít người đánh chủ ý tới Phúc nhi, các ngươi làm cha nương trong lòng nên có cái đong đo, còn có bên kia nói không chừng trong lòng người ta còn có ý nghĩ rồi."

Thích thị hiểu được nói bên kia là nói một đám người nhà chồng của bà, ngược lại thật đúng là có khả năng này. Ban đầu hôn sự của bọn Cúc nhi và Hoa nhi bọn họ không chen miệng vào được, khẳng định trong lòng bén lửa rồi, nói không chừng sẽ đánh chủ ý lên Phúc nhi nhà mình.

Qủa thật là đúng như hai người suy đoán, lúc này Vương Mai Hoa từ sau khi thành thân gia nhà Chu địa chủ rồi, tâm tư ban đầu không dám nghĩ hoặc là nghĩ nhưng mà không dám hành động thì bắt đầu linh hoạt lên. Mấy ngày nay bà ta cũng mỗi ngày mang vài thứ tốt cho Triệu thị, Triệu thị người này ấy à, tuy rằng trước kia cũng có chút căm tức với Vương Mai Hoa, nhưng mà giơ tay không đánh khuôn mặt tươi cười, huống hồ còn chính là thân khuê nữ của mình, cho nên lúc này cảm tình chậm rãi đã trở lại.

Vương Mai Hoa nắm giữ kế sách rồi, thế là, thời điểm qua năm mới thăm người thân về nhà mẹ đẻ, đầu tiên là đổi mới ăn mặc hoàn toàn cho Hỉ oa tử nhà bà ta, sau đó trước là chúc tết cho Triệu thị, hai mẹ con mới bắt đầu nói lên lời riêng.

Vương Hà Hoa thì về nhà mẹ đẻ từ mùng hai tết, Vương Mai Hoa muốn thăm Nhị Nữu, cho nên mùng năm tết mới về.

"Nương, người xem hiện tại bộ dạng Hỉ oa tử tốt hơn nhiều đi, ta đã nói trước kia là chúng ta không có tiền, không thể ăn mặc đẹp đẽ, Hỉ oa tử cũng là ngoại tôn tử của nương, có thể kém đi chỗ nào? Nhìn xem cũng tuấn tú lịch sự chứ, đi ở trên đường cái có ai không quay đầu lại nhìn? Không phải ta làm nương khen con trai của mình, hiện tại Hỉ oa tử có thật nhiều khuê nữ người ta đều muốn gả cho hắn đó."

Triệu thị nói: "Tốt hơn trước kia nhiều."

"Ài, nương người cũng thấy đấy, chuyện mấy năm trước, ta làm muội tử cũng làm sai, cứ nghĩ có thể bù lại một chút, nhưng mà tam ca và tam tẩu chính là không quan tâm ta, trong lòng ta rất khó chịu. Ta và Tam ca đều là con của nương, tiếp tục như vậy, khó chịu nhất đều là nương."

Triệu thị bị nói lời tận đáy lòng rồi, đúng vậy, đều là con của bà, bà thấy bọn hắn xa lạ như vậy, cũng không chịu nổi, chỉ là cũng không có cách nào không phải sao? Chuyện năm đó quả thật là Hoa Mai làm không đúng.

Triệu thị nói: "Trước kia ngươi quả thật làm rất không đúng, ta cũng không đi tranh cãi."

Vương Mai Hoa lập tức lấy ra một đôi vòng bằng vàng cho Triệu thị, đúng vậy, vòng tay vàng, Triệu thị nhìn thấy mắt sáng bắn ra bốn phía: "Nương, người xem nữ tế của ta thật tốt, vàng này đều giống như không có gì đáng lo mà đưa cho nhạc mẫu ta đây. Nhìn xem, chất lượng này, trước kia ta đừng nói thấy, nghe cũng không nghe được, bây giờ còn không phải đều có sao?" Vương Mai Hoa nhìn sắc mặt Triệu thị, tiếp tục nói: "Nhưng mà cho dù tốt, ta cũng không tiếc cho ngài, ai kêu ngài là nương ta đâu, ta không hiếu kính ngài thì hiếu kính ai chứ, không có nương thì không có ta." Vương Mai Hoa đeo vòng tay ở trên tay Triệu thị: "Vẫn là tuổi nương mang vòng vàng thì đẹp, thật phù hợp, chúng ta thì không được, vòng vàng này đều như là cố ý làm cho nương, ha ha."

Triệu thị được nịnh hót lâng lâng, Vương Mai Hoa thêm chút lửa: "Nương, người nói hiện tại khuê nữ sống thế nào, có tốt hơn trước kia nhiều hay không? Hiện tại ở nhà cũng đặt mua thật nhiều ruộng đất, ít nhiều ta cũng là một địa chủ, trong nhà bà bà cũng không dám dùng sắc mặt với ta, hiện tại tẩu tử và đệ muội đều vội vàng nói tốt với ta thôi. Hỉ oa tử của nhà ta, thật nhiều người tới cửa cầu hôn, theo tẩu tử và đệ muội ta đều muốn gả chất nữ nhà mẹ đẻ các nàng lại đây đó, nhưng mà ta lười quan tâm các nàng, trước kia cũng đối với ta như vậy, còn muốn tiến vào cửa nhà của ta sao? Ta phi! Nhà mẹ đẻ của ta có chất nữ, ta còn muốn của nhà các nàng sao?" ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d

"Nói cũng đúng." Triệu thị đột nhiên lớn tiếng hỏi: "Gì? Chất nữ nhà mẹ đẻ? Hoa Mai, ngươi sẽ không lại có tâm tư gì chứ?"

"Xem nương nói kìa, hiện tại Hỉ oa tử của nhà ta cũng là kẻ có tiền, nếu như trước kia, ta cũng sẽ không đề cập tới, hiện tại không giống không phải sao? Ta nghĩ tiện nghi người khác còn không bằng tiện nghi chất nữ nhà mẹ đẻ ta đâu, dù sao ta còn là thân cô cô các nàng, nương nói đúng không?"

Triệu thị trầm mặc hồi lâu, hỏi: "Rốt cuộc ngươi coi trọng ai? Nói rõ ràng cho ta, đừng quấy nhiễu cho ta, ta nghe lời nói thật."

Vương Mai Hoa ngượng ngùng cười: "Nương, chính là, ta và Tam ca, ta muốn hòa hảo cùng với Tam ca, đáng tiếc vẫn không có cơ hội, nay bọn nhỏ đều lớn, ta nghĩ thừa dịp cơ hội này, ta và Tam ca thân càng thêm thân, để Hỉ oa tử chúng ta và Phúc nhi kết làm một đôi, ngài có chịu không? Nương, người xem xem, nếu là trước kia, ta khẳng định không nói ra chuyện này, dù sao trước kia nhà của ta cũng không làm ra được cái gì, nhưng mà hiện tại không giống với. Chúng ta vàng cũng lấy ra được, hơn nữa, lại là thân cô cô của Phúc nhi, đến lúc đó khẳng định đối với nàng ngàn tốt vạn tốt, khúc mắc giữa ta và Tam ca cũng không còn, ngay cả tam tẩu bên kia, chúng ta hòa thuận vui vẻ thật tốt! Nương, người cũng không cần bận tâm cho chúng ta!"

Triệu thị không nói chuyện hồi lâu, Vương Mai Hoa vội khẩn cầu nói: "Nương, ngài nói một câu đi, ta cam đoan là thành tâm thực lòng, ngài suy nghĩ một chút, Nhị Nữu gả tốt, hiện tại quang cảnh của nhà ta tốt như vậy, dạng nhi tức gì mà nói không được? Nhưng mà ta là thật sự muốn hòa hảo với nhà Tam ca, cũng không có biện pháp khác. Tam ca thấy ta thì giống như không nhìn thấy, hơn nữa đây là hôn nhân đại sự, ta cũng sẽ không coi là vui đùa có đúng hay không?"

Cuối cùng Triệu thị nói: "Ngươi cũng nói Tam ca ngươi không để ý tới ngươi, ngươi nói chuyện này nó cũng sẽ không đáp ứng."

Vương Mai Hoa nắm cổ tay đang mang vòng vàng của Triệu thị: "Nương, chuyện này chỉ hy vọng người đi nói thôi, ngài là mẹ ruột Tam ca, Tam ca ta lại luôn luôn là người hiếu thuận, ngài nói với Tam ca, cam đoan có thể thành."

Hôm nay Triệu thị được vòng vàng, khẳng định không nỡ trả lại, hơn nữa Vương Mai Hoa nói có đạo lý, sau đó nghĩ nghĩ rồi nói: "Ta đây sẽ nói với Tam ca ngươi."

"Nương đi nói khẳng định có thể được, ai chẳng biết Tam ca ta nghe lời ngươi nhất chứ."

Vương Mai Hoa đi về nhà, vừa đến trong nhà, Hỉ oa tử liền vội vàng chạy vào theo, Vương Mai Hoa tức giận nói: "Làm gì hả, chuyện của nương ngươi cũng không có thấy ngươi để bụng qua như vậy, không phải là một nha đầu lừa đảo thôi sao, ngươi để nương ngươi nói nhiều như vậy, còn lỗ vốn một đôi vòng vàng."

"Nương, còn không phải nương thương ta! Chỉ cần nương giúp ta cưới được Phúc nhi, ngài kêu ta làm gì ta đều nghe ngài." Hỉ oa tử nói.

Hết chương .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio