Cái gọi là chủ điện được tặng này có tường làm bằng bùn, Bùi Y sờ soạng một phen, quả thật là loại thường thấy nhất dưới nền đất.
Nóc nhà của nó được làm bằng gỗ, cũng là loại vật liệu gỗ quỷ đằng không đáng tiền nhất, ngâm hai lần nước là sẽ bị mục ra.
Một trái tim nhiệt huyết của Bùi Y thoáng chốc bị dập tắt một nửa.
Đây chính là thành phố ngầm của y, thành phố ngầm hai bàn tay trắng.
Thế nhưng thực nhanh y đã điều chỉnh lại tâm thái của mình.
Không sao cả, cho dù thành phố ngầm cấp đỉnh cao như Vĩnh Hằng Nhật Lạc cũng phải được xây dựng từ đầu, chỉ cần y kinh doanh thật tốt, y sẽ là tòa thành Vĩnh Hằng Nhật Lạc thứ hai! Đến lúc đó, tử vong kỵ sĩ là thủ vệ thành phố, hắc ám tinh linh tạo thành đoàn pháp sư hoa lệ, địa tinh cùng người lùn đều phải nộp một khoản phí thuế kếch xù cho y, các loại chủng tộc không đếm xuể tới tới lui lui trên đường, cảnh tượng cường đại lại phồn vinh đến chừng nào a….
Bùi Y nghĩ nghĩ rồi không khỏi cười thành tiếng.
Y đi vào sảnh chính của chủ điện, trần nhà thấp bé rớt vài mảng bùn xuống, Bùi Y xoa tóc một cái vẩy bùn đi, sau đó lấy ra trung tâm của thành phố ngầm.
Chính giữa chủ điện có một cái hố, nơi đó là bộ phận ở chính giữa thành phố này.
Bùi Y chôn trung tâm xuống, dùng chìa khóa kích hoạt trung tâm, một ánh đỏ hiện lên, thành phố ngầm cấp một chính thức được đưa vào hoạt động.
Bùi Y có chút kích động, y cảm thụ phạm vi hiện tại của thành phố ngầm, lấy trung tâm làm chính giữa, đường kính đại khái khoảng km.
Tuy có chút nhỏ nhưng vừa mới bắt đầu thôi, chậm rãi phát triển rồi một ngày nào đó nó sẽ trở thành quái vật khổng lồ.
Bùi Y nắm chặt nắm tay, trung tâm cũng nháy hai cái, nên đặt một cái tên cho thành phố ngầm.
Y đã sớm nghĩ xong rồi, gọi là Vĩnh Nguyệt Chi Huy đi, mong nó sẽ lóa mắt như ánh trăng hôm nay!
Sau khi kích hoạt thành phố ngầm, Bùi Y muốn đi Ủy ban quản lý các thành phố của chủng tộc ngầm để đăng ký cho thành phố của mình.
Y mở rương hành lý của mình ra, lấy ra một cái thẻ ma tinh từ trong một đống lớn quần áo và mỹ phẩm dưỡng da, sau đó mang theo thẻ ma tinh cùng chìa khóa trung tâm đại biểu cho thân phận thành chủ ra cửa.
Thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy quả thực là vô cùng hẻo lánh, khi Bùi Y mới tới đã biết, ác ma loại có cánh phải bay ít nhất là nửa giờ mới có thể đến sân ga công cộng gần nhất.
Mà cánh của mị ma kỳ thật có tác dụng trang trí nhiều hơn là bay, cho nên Bùi Y vừa đi vừa bay, mất gần hai giờ mới đến được điểm đến.
Xe con giun thực mau đã tới rồi, Bùi Y lên xe, quẹt thẻ giao thông, một bên nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ một bên tính toán về sau muốn xây dựng con đường giao thông công cộng đến thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy, còn có vật cưỡi cũng phải tính đến, làm thành chủ của một tòa thành phố ngầm, làm sao y có thể ra cửa mà không có một vật cưỡi uy phong đâu?
———————————-
Thành phố ngầm AB là một trong những thành phố ngầm của Ủy ban quản lý, trong thành thị có rất nhiều tổ chức chính phủ, ví dụ như Cục quản lý thành thị mà Bùi Y muốn đến chính là tổ chức chính phủ quản lý các thành phố ngầm tư nhân.
Bùi Y đi vào cửa chính của Cục quản lý thành thị, một nữ ác ma đi lên đón tiếp: “Xin hỏi quý khách muốn xử lý chuyện gì?” Nữ ác ma lộ ra nụ cười tiêu chuẩn, cái đuôi phía sau lắc lư.
Tới Cục quản lý đa số là để xử lý các loại công việc liên quan đến thành phố ngầm, không phải thành chủ thì chính là người quản lý của thành phố, đối với những ác ma làm công việc cấp thấp này, làm các nhân vật lớn cao hứng là có thể lấy được nhiều tiền bo.
Nói không chừng, còn có thể được để ý đến mà trực tiếp mang về nhà, vậy thì thực sự một bước lên trời, ít nhất có thể thiếu phấn đấu năm.
Nữ ác ma thấy quần áo trang điểm của Bùi Y cũng không kém, lại nhìn mặt, ngoan ngoãn, còn xinh đẹp hơn cả mị ma, đây nhất định là một đại ác ma có thể câu dẫn các chủng tộc trên mặt đất sa đọa.
Khi nàng đang tranh thủ biểu hiện thật tốt, tầm mắt của Bùi Y xẹt qua gương mặt cùng cái đuôi của nàng.
Chậc, mặt không dễ nhìn, độ cong khi lay động đuôi cũng không đẹp.
Người phục vụ này không được a.
Vừa mới nghĩ như vậy, Bùi Y lại lập tức phủ quyết chính mình.
Không không không, đây dù sao cũng là một tổ chức chính phủ chứ không phải là quán rượu linh tinh gì, có lẽ tiêu chuẩn của thông báo tuyển dụng chính là phải khá đoan trang đi.
Bùi Y đi theo nữ ác ma vào đại sảnh đến trước cửa đăng ký, Bùi Y nói: “Ta tới để đăng ký thành phố ngầm mới.”
“Oa, ngài là một vị lĩnh chủ thành phố ngầm sao.
Lĩnh chủ trẻ tuổi như vậy, thật lợi hại.” Nữ ác ma vừa lấy số cho y vừa khen tặng.
Bùi Y rụt rè cười cười: “Không, không có gì lợi hại cả, thành phố ngầm của ta vừa mới bắt đầu.”
Nữ ác ma tiếp tục nói: “Em tin chắc tương lai ngài sẽ là một trong số những lĩnh chủ của danh sách các thành phố ngầm nổi tiếng.”
Bùi Y thích nghe những câu khen ngợi như vậy, y thực nhanh đã đăng ký xong thành phố ngầm, sau khi trả một số tiền nhỏ làm phí thủ tục, y nhận được thẻ đăng ký hợp pháp.
Nữ ác ma lại khen ngợi vuốt mông một đường đưa Bùi Y ra cửa, Bùi Y vẫy tay nói tạm biệt với nàng.
Mặt nữ ác ma sụp xuống, tên quỷ nghèo gì, ngay cả một đồng tiền bo cũng không cho.
Nàng xoay người trở về, nhìn thoáng qua bảng đăng ký của Bùi Y, vừa nhìn thấy vị trí cùng cấp bậc của thành phố ngầm, nữ ác ma liền “mịa” một tiếng, quả nhiên là quỷ nghèo, lãng phí nhiều nước bọt của nàng như vậy.
Sau khi Bùi Y rời đi không lâu, cục quản lý thành thị lại có thêm một người khách nữa đến.
Vị khách này mặc trang phục vô cùng cổ điển quý phái, tay cầm quyền trượng màu vàng nạm đá quý đỏ, cánh ác ma khép sau lưng, khuôn mặt anh tuấn mang theo chút tà khí, là loại mà được ưa thích nhất trong số các ác ma.
Nữ ác ma sáng mắt lên, nàng thề, đây chính là gương mặt đẹp trai nhất mà nàng nhìn thấy mấy năm qua, còn đẹp trai hơn cả hội trưởng hiện giờ của Ủy ban quản lý chủng tộc ngầm.
Thế nhưng sau khi đã trải qua vụ Bùi Y, nữ ác ma không dám chắc chắn về ánh mắt của mình nữa.
Cho nên nàng vẫn mỉm cười dẫn đường vị khách nhân có chút mơ hồ này, nhưng lại mang theo chút ý riêng mà trộm nhìn một cái nội dung trên phiếu đăng ký.
Cũng là mới mở thành phố ngầm.
Thành phố ngầm này tên là: Ám Dạ Chi Tâm.
Vị trí chính là km về phía tây của bình nguyên Tro Tàn….A? Đây không phải là ngay bên cạnh cái thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy vừa nãy?
Mẹ nó, lại là một quỷ nghèo.
Hiện giờ đang lưu hành dùng phong cách cổ điển để giả giàu có sao?
Nữ ác ma lập tức không có hứng thú, mặt đẹp trai thì thế nào? Nàng lại không phải những phú bà ác ma kia mà để nàng bao dưỡng tiểu bạch kiểm gì đó, có ác ma nào tới bao dưỡng nàng không?
Louis hiện tại rất kỳ quái, sao nữ ác ma này lại đột nhiên biến sắc mặt? Hiện tại AI đều có cá tính như vậy sao?
Hắn hỏi trong đầu: “Server, cậu có đây không?”
【 Có có có, chờ một chút, tôi đang làm kiểm tra lần cuối.
Ai ai, kỹ năng của tên nhân viên kỹ thuật này cũng không tệ lắm, ai, thoải mái, nga, quá thoải mái.
】
Khóe miệng Louis hơi cong, đóng lại liên hệ với Server.
Hắn đi ra cục quản lý thành thị, nhìn đường phố thành thị phồn hoa, nghĩ thầm: Đây là thế giới của hắn.
Tuy rằng, hình như, có vẻ, có một chút vấn đề nhỏ.
——————————–
Bùi Y sau khi rời khỏi cục quản lý thành thị liền đi đến sở lao động dưới lòng đất.
Y cần phải chiêu mộ một ít Goblin cùng đội địa tinh đến sửa sang lại thành thị cho mình — ít nhất phải sửa xong mấy kiến trúc cơ bản, như vậy mới có thể hấp dẫn các chủng tộc ngầm đến định cư hoặc mua bán.
Lúc này Bùi Y hoàn toàn không nghĩ tới, thành phố ngầm của y sẽ hẻo lánh như vậy, cho dù đưa tiền cũng có rất ít chủng tộc ngầm đến ở, bởi vì không ai muốn ngủ một giấc dậy liền phát hiện ra mình đã bị các thế lực trên mặt đất vây quanh.
Ở trong loại thành phố ngầm như vậy, thật sự không phải đang liều mạng sao?
Bùi Y đi nhìn một vòng sở lao động, so sánh giá cả của mấy đội thi công trên biển quảng cáo, thật mẹ nó quý.
Thực ra y vốn định đi đến chợ giao dịch nô lệ mua một đám nô lệ, bởi vì nó rẻ hơn một đội thi công hoàn chỉnh rất nhiều.
Nhưng sẽ có một số ác ma cấp cao đôi khi bởi vì phạm tội mà bị Ủy ban quản lý ác ma đánh lên dấu vết nô lệ, khi chọn mua những nô lệ ở chợ nếu không xử lý tốt sẽ bị các thương nhân lẫn vào giả dạng.
Bùi Y nghĩ đến sức chiến đấu của mình, cảm thấy y có thể chỉ huy một đám nô lệ tản mạn bình thường, lại không đánh nổi mấy ác ma cấp cao trở thành nô lệ đó.
Vì thế y đành phải từ bỏ phương án sử dụng nô lệ này, trước hết mời đội thi công chuyên nghiệp, xây dựng xong các kiến trúc chủ yếu rồi nói sau.
Bộ dáng đổi tới đổi lui của Bùi Y rơi vào mắt của một nhân viên quản lý mị ma trong sở lao động.
Nàng nhìn Bùi Y, luôn cảm thấy có chút quen mắt.
Gương mặt xinh đẹp như vậy, nàng không có khả năng không có ấn tượng a.
Quản lý mị ma nhéo cằm nghĩ rồi nghĩ, Bùi Y dừng lại trước quầy hàng đối diện nàng, chủ quán là một địa tinh, thực lùn, quầy hàng cũng thực lùn, Bùi Y không thể không cúi người.
Áo choàng ngắn của y vạch ra hai bên sườn, lộ ra cái đuôi tình yêu nhỏ.
“A.” Quản lý mị ma vỗ tay một cái, cái đuôi trái tim đáng yêu nhỏ như vậy chính là con trai nhà mị ma Ruth.
Thật là một đứa nhỏ đáng thương, vì sao lại là một đứa bé trai chứ?
Quản lý mị ma đi về phía Bùi Y, Bùi Y đang cò kè mặc cả với địa tinh.
Địa tinh: “Tiên sinh, đừng nói giỡn.
Thành phố ngầm của ngài không có gì cả, không, đừng có nói đến những khoáng thạch tùy tiện có thể thấy được kia với ta, nhiều nhất chỉ có thể gọi là không đào ra cục đá.
Điều này có nghĩa là cấp dưới của ta không chỉ phải xây dựng thành phố ngầm cho ngài, còn phải tự mình đi đào quặng.
Điều này đối với một ngành nghề cần kỹ thuật thành thạo mà nói là quá lãng phí cùng khinh thường.
Trời ạ, bọn họ thật vất vả học tập thành tài có thể xây dựng phòng ở, mà còn phải đi đào quặng? vạn ma tinh tệ, một đồng cũng không thể thiếu.”
Bùi Y nắm chặt thẻ ma tinh nói: “Ông đang giựt tiền sao? Ta thuê lẻ đội đào quặng cùng đội thi công cũng không tốn đến vạn.”
Địa tinh: “A, đương nhiên.
Chẳng qua nói vậy cậu sẽ phải chịu cảnh tượng làm việc hỗn loạn của đám cẩu đầu nhân cùng Goblin, có lẽ khi quặng còn chưa đào ra được bao nhiêu thì đám Goblin kia đã trộm sạch khoáng thạch của cậu rồi, mà cẩu đầu nhân sẽ bởi vì đói khát mà công kích các sinh vật khác.
Cậu nên hiểu, chỉ có thuê cẩu đầu nhân cùng Goblin thấp kém nhất cậu mới có được giá cả rẻ như vậy.”
Bùi Y rất muốn bản bác hắn nhưng chủ quán địa tinh này nói không sai, chỉ có lao công đào quặng thấp kém khó quản lý nhất kia mới có giá cả rẻ như vậy.
Nhưng mà, cho dù chủ quán địa tinh kia nói đúng đến thế nào, Bùi Y cũng không có vạn để thuê một đội thi công địa tinh hoàn chỉnh.
Quá đắt, Bùi Y thở dài, chuẩn bị xoay người rời đi.
“Nhìn xem người trẻ tuổi đầy nhiệt tình này đi, ông chủ ngài không thể giảm giá cho hắn sao?” Âm thanh vũ mị truyền đến từ bên tai.
Bùi Y quay đầu lại nhìn thấy một nữ mị ma thành niên.
Mà ông chủ địa tinh, hai đôi mắt đã biến thành hình trái tim.
Hết chương ..