CHƯƠNG : CHÚNG TA KHÔNG CÀN CÔ ĐÔNG
Sếp Hoàng đột nhiên bị ánh mắt của Thẩm Hạ Lan dọa sợ.
Nếu không phải biết Diệp Ân Tuần không thể xuất hiện ở đây, ông ta đều tưởng rằng mình nhìn thấy Diệp Ấn Tuần rồi.
Người phụ nữ này có phải là theo Diệp Ân Tuần thời dài lâu rồi, vậy mà ngay cả ánh mắt lãnh khốc cũng trở nên giống nhau như vậy hay không?
Trong lòng sếp Hoàng thoáng run rẩy, trên mặt lại có chống đỡ mà nhìn Thẩm Hạ Lan nói: “Sao vậy? Tôi nói không sao? Nếu đều là cỗ đông, có gì không thể nói với chúng tôi chứ? Cô ở trước mặt chúng tôi nói chuyện riêng với Tống Đình, ai biết hai người đang nghiên cứu cái gì?”
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy đáy mắt của sếp Hoàng vụt qua tia chột dạ.
Thì ra cũng không phải là cái gì cũng không sợ.
Thẩm Hạ Lan xoay người, vững vàng ngồi ở trên ghé của Diệp Ân Tuần.
“Sếp Hoàng, tôi cần thiết phải giải thích tôi nói gì với Tống Đình cho ông sao? Ông là gì của tôi? Ở công ty ông có cỗ phần cao hơn tôi?”
Thẩm Hạ Lan xem như nhìn thấu rồi, bây giờ Diệp Ân Tuần không ở đây, cô chính là cổ đông lớn nhất, mặc kệ cô nói gì làm cái gì cũng được, huống chi Diệp Ân Tuần còn cho cô nắm quyền.
Sếp Hoàng thấy dáng vẻ điềm nhiên của Thẩm Hạ Lan hiện nay, không khỏi nghiền e răng, chỉ ồm ồm nói: “Bây giờ tình hình khẩn cấp rồi, bà Diệp vẫn là bớt nói máy lời mát này đi.”
“Vậy được, tôi chỉ hỏi, tập đoàn Hoàn Trí nhiều năm như vậy, xảy ra chuyện như này, lẽ nào bộ phận quan hệ công chúng mà công ty nuôi đều là ăn chay sao? Công ty không có Diệp Ân Tuần, những thành viên cấp cao ở đây lãnh lương cao là làm cái gì? Tôi đều không biết tập đoàn Hoàn Trí từ khi nào thành tổ chức từ thiện, vậy mà giúp người khác dưỡng già?”
Thẩm Hạ Lan nâng giọng, rõ ràng kèm một tia phẫn nộ.
Cô nói với Tống Đình: “Tống Đình, đi cho quản lý Trương kỳ nghỉ có lương, chỉ phí thuốc men khám chữa tập đoàn chúng ta chỉ trả, sau đó đi xem chuyện này ai phụ trách, từ trên xuống dưới làm đến cùng cho tôi. Bộ phận quan hệ công chúng đưa ra phương thức xử lý của tập đoàn, ngoài ra cho người đi báo cảnh sát, tham gia vào vụ điều tra người công nhân xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà chết. Những việc còn lại do thành viên cấp cao của chúng ta mang hợp đồng bảo hiểm chết do tai nạn và tiền bồi thường của công ty đến an ủi người nhà của công nhân đã chết đó trước, nhiệm vụ này ai đi?”
Thẩm Hạ Lan nhìn phòng họp.
Các cỗ đông lập tức ngoảnh mặt đi, sợ Thẩm Hạ Lan đọc đến tên của mình.
Thẩm Hạ Lan hừ lạnh một tiếng.
“Các ông nếu như không thể đứng ra khi công ty xảy ra chuyện, vậy thì ngoan ngoãn làm con rùa rụt đầu của các ông đi, đợi cuối năm chia % là được. Khi Diệp Ân Tuần ở đây, cũng không thấy các ông nhiều ý kiến như vậy, thậm chí một năm cũng không đến một lần, bây giờ sao vậy? Biết Diệp Ân Tuần không ở đây, định nhân lúc đoạt vị trí hay có ý đồ khác sao? Các ông nên biết, tập đoàn giữ những cỗ đông như các ông, không phải là vì công ty cần các ông, mà Diệp Ân Tuần kiêng ky các ông năm đó theo ba chồng của tôi gây dựng tập đoàn không dễ, mới cho các ông cơ hội dưỡng già. Các ông chắc sẽ không thật sự nghĩ nhà họ Diệp không mua nỗi số cổ phần trong tay của các ông bây giờ sao? Nếu như ai không muốn ở lại tập đoàn, bây giờ đứng ra, bao nhiêu cỗ phần tôi mua hết. Tống Đình, nhìn xem ai muốn rút khỏi tập đoàn, ghi lại từng người một. Nhà họ Diệp chúng tôi không có thiếu tiền như vậy, công ty đầu tư mạo hiểm có nhỉ? Các mỏ dầu của Đông Phi của chúng ta cũng có lợi nhuận nhỉ. Thu hết cổ phần lại cho tôi, chúng ta không cần cổ đông.”
Thẩm Hạ Lan ném ra những lời này, lập tức khiến sắc mặt của máy cổ đông đều thay đổi rồi.
“Bà Diệp, chúng tôi không định bán cổ phần, hiện nay cũng không phải là muốn bắt ép hai người gì cả, là sếp Hoàng kêu chúng tôi đến.”
“Đúng đúng đúng, là sếp Hoàng kêu chúng tôi đến, chúng tôi thật sự cái gì cũng không biết.”
Máy cổ đông khác lập tức đồ hết tất cả lên người sếp Hoàng.
Sếp Hoàng tức đến mức khóe miệng có hơi giật giật.
“Mấy người các ông, thật sự quá đáng quá rồi.”
Nhưng mặc kệ sếp Hoàng bây giờ nói cái gì, các cổ đông khác đều không hùa theo ông ta nữa.
Thẩm Hạ Lan thầy mục đích của mình đã đạt được, lúc này mới lạnh lùng nói: “Nếu mọi người đều không có chuyện gì rồi, đối với phương án xử lý vừa rồi của tôi có vấn đề không?”
“Không có, không có vấn đề gì.”
“Vậy thì trở về đi, đợi cuối năm chia %, khoảng thời gian này lên du thuyền đi du lịch đâu đó đi. Các ông yên tâm đi, chỉ cần thật lòng tốt cho nhà họ Diệp, Ân Tuần nhà chúng tôi sẽ không bạc đãi mọi người.
Nhưng nếu như có loại ăn cây táo rào cây sung thì đừng có trách Ân Tuấn của chúng tôi quay về không khách sáo với người đó.”
Lời này của Thẩm Hạ Lan nói ai, mọi người tự nhiên là biết.
Vốn tưởng một người phụ nữ yếu đuối như Thẩm Hạ Lan không chống đỡ được gì, nhưng nhìn thầy cô bình tĩnh xử lý ổn tất cả mọi chuyện, người nào người nấy đều không dám nói gì nữa.
Sếp Hoàng tức tối dẫn các cổ đông rời đi.
Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thầy đầu đau buốt liên hồi.
Tống Đình thấy sắc mặt của Thẩm Hạ Lan không tốt lắm, tháp giọng nói: “Bà chủ, vẫn là để tôi đi. Công nhân qua đời rồi, cảm xúc của người nhà bây giờ cảm xúc rất kích động, Diệp tổng không ở đây, tôi đi thích hợp nhát, cô yên tâm, tôi sẽ xử lý ổn thỏa.”
“Vẫn là để tôi đi, bên phía Tử Thất và Lam Dũng còn cần anh.”
Thẩm Hạ Lan xoa xoa huyệt thái dương của mình, sau đó đứng dậy.
Cô nhìn Tống Đình, cười rồi nói: “Chăm sóc tốt cho bọn họ, khiến bọn họ đừng chịu ảnh hưởng mới là chuyện quan trọng nhát hiện nay của anh. Đúng rồi, anh đến đây, chỗ bọn họ có người túc trực không?”
Tống Đình khựng lại, sau đó khế lắc đầu.
Thẩm Hạ Lan vội nói: “Anh mau quay lại đi, chuyện bên phía công ty tôi xử lý, anh yên tâm đi, Ân Tuấn không lâu nữa sẽ trở về rồi, bên này sẽ không có vấn đề. Chuyện tôi lo lắng nhất bây giờ chính là hai chị em bọn họ. Chú hai Diệp đột nhiên gây phiền phức với nhà họ Diệp, ra tay với Diệp Ân Tuần, điểm này tuy khiến chúng ta không kịp đề phòng, nhưng vẫn có manh mối, thậm chí cũng biết nhân quả, nhưng bọn họ vô duyên vô cơ ra tay với nhà họ Lam, tôi chung quy cứ cảm thấy sự việc không phải đơn giản như vậy. Hiện nay nhà họ Lam chỉ còn lại Tử Thất và Lam Dũng, anh tốt nhất phải ở bên cạnh bọn họ mọi lúc. Nhà họ Diệp có người khác ở, bọn họ lại chỉ có ai. Mau quay lại đi!”
Không biết tại sao, trong lòng của Thẩm Hạ Lan ít nhiều có hơi bất an.
Tống Đình nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, cũng khựng ra, sau đó do dự nói: “Nhưng Diệp tổng không ở đây, bà chủ một mình đến đó thật sự không được.”
“Tôi sẽ tìm người đi cùng tôi, anh mau đi đi.”
“Được.”
Tống Đình bị Thẩm Hạ Lan nói vậy cũng có hơi tâm thần bát an.
Chú hai Diệp nhắm vào nhà họ Diệp quả thật có rất nhiều năm rồi, cho dù năm đó khi ba chồng của Thẩm Hạ Lan còn sống, chú hai Diệp đã từng quậy một trận, hiện nay thêm lần nữa cũng không có gì không thể, nhưng Thẩm Hạ Lan nói đúng, nhà họ Lam thì sao?
Nhà họ Diệp luôn không có qua lại với nhà họ Lam, người của chú hai Diệp lại diệt nhà họ Lam, thậm chí dẫn ba của Lam Tử Thất đi, ai biết trong này có chuyện dơ bần gì chứ?
Hiện nay Lam Tử Thất và Lam Dũng mới là người nguy hiểm nhát.
Tống Đình lập tức chạy ra ngoài.
Nếu như có thể, Thẩm Hạ Lan thật sự rất muốn đi theo xem chân của Lam Dũng như nào, cũng muốn xem Lam Tử Thất bây giờ như nào, nhưng cô không đi được.
Tất cả mọi chuyện tốt nhát không phải là chú hai Diệp gây ra, nếu không cô thật sự sẽ khiến người đàn ông đó trả giá!
Thẩm Hạ Lan cảm thầy đầu của mình càng đau.
Vào lúc này, Diệp Minh Triết gọi điện cho Thẩm Hạ Lan.
“Mẹ, con phát hiện công ty có người chuyển khoản.”
Thẩm Hạ Lan hơi khựng lại.
“Con nói cái gì?”
“Tập đoàn Hoàn Trí của chúng ta có người đang chuyển khoản, chuyển tới tài khoản ở nước ngoài, hơn nữa số tiền không nhỏ, hơn tỷ.”
Khóe mắt của Thẩm Hạ Lan giật giật.
“Con chắc chắn là tài khoản nước ngoài chứ? Có thể tra được tàu khoản của đối phương ở đâu không?”
“Đối phương dùng tài khoản ảo, trong tình huống bình thường, chuyển khoản như này đều là rửa tiền.
Mẹ, kỹ thuật máy tính của đối phương không thấp.”
Nghe tháy Diệp Minh Triết nói như vậy, Thẩm Hạ Lan lại day day huyệt thái dương của mình.
“Con so với người đó, ai giỏi hơn?”
Diệp Minh Triết tự nhiên nghe ra sự mệt mỏi của Thẩm Hạ Lan.
Từ khi xảy ra chuyện, Thẩm Hạ Lan không có nghỉ ngơi gì cả, hiện nay công ty lại xảy ra chuyện rồi, Diệp Minh Triết có hơi đau lòng cho mẹ.
“Con chắc có thể xóa sạch dầu vết, sau đó chuyền tiền đến tài khoản trước giữ trước.”
“Cần thận.”
Thẩm Hạ Lan biết, có vài chuyện bản thân không nhúng tay vào được.
Sau khi Diệp Minh Triết cúp máy, Thẩm Hạ Lan đứng dậy đi tới phòng tài vụ.
Chủ quản của phòng tài vụ nhìn thấy Thẩm Hạ Lan đến, tuy không quen thuộc gì, nhưng chuyện của cuộc họp đã được Tống Đình trước khi đi dặn dò xuống, tự nhiên chủ quản biết bây giờ người làm chủ của tập đoàn là ai.
Cô ta vội đứng dậy.
“Bà Diệp, xin hỏi có chuyện gì không?”
“Vừa rồi ai động vào máy tính sao?”
Thẩm Hạ Lan biết, nu như thật sự là hacker, những người này không nhận ra được, nhưng cô vẫn hỏi một câu.
Người trong văn phòng không nhiều, nghe thấy Thẩm Hạ Lan hỏi như vậy, đều kinh ngạc ngẩng đầu, sau đó lắc đầu.
Thẩm Hạ Lan thầy bọn họ không giống vẻ nói dối, lúc này mới nói: “Chuyển cho tôi một khoản tiền, làm tiền an ủi.”
“Được, bà Diệp, bao nhiêu tiền?”
“Chuyển một tỷ rưỡi.”
Sau khi Thẩm Hạ Lan dặn dò xuống, lúc này mới gọi điện cho Triệu Ninh.
“Lái xe đến tập đoàn đón tôi, thuận tiện chở tôi đến một nơi.”
Thẩm Hạ Lan biết, cô đến nơi xảy ra chuyện, chắc chắn sẽ trở thành tiêu điểm của tắt cả phương tiện truyền thông, thậm chí còn có khả năng bị vây ở đó không ra được, nhưng bây giờ cô không đi thì thật sự không có ai có thể đi rồi.
Cho dù biết đây là một cái bẫy, Thẩm Hạ Lan cũng phải đi, vì Diệp Ân Tuần, vì danh dự của tập đoàn, cô không thể không đi.
Khi Triệu Ninh đến, Thẩm Hạ Lan đã đứng ở cửa công ty đợi.
“Bà chủ, xin lỗi, tôi đến muộn.”
Triệu Ninh thở hồn hển.
Thẩm Hạ Lan liếc nhìn anh ta, lắc đầu.
“Không sao, lái xe đi, chở tôi đến công trường xây dựng.”
Thẩm Hạ Lan nói ra lời này, Triệu Ninh lập tức khựng lại.
“Bà chủ, cậu Tô nói cô tốt nhất đừng đi, chuyện này anh ta đi xử lý.”
“Một bác sĩ như anh ta, nhúng vào làm cái gì? Đây rõ ràng là nhằm vào nhà họ Diệp, Tô Nam không có nghĩa vụ đi giúp gỡ rối cục diện của chúng ta, huống chỉ Tử Đồng cũng mang thai rồi, nếu như Tô Nam có sơ sẩy gì, tôi không những có lỗi với Tử Đồng, càng có lỗi với Ân Tuấn. Chuyện này không cần nghe anh ta, tôi đi là được.”
Thẩm Hạ Lan biết ý của Tô Nam, có lẽ Tô Nam cũng nhìn ra gì đó, nhưng cô không thể kéo nhà họ Tô vào.
Khi Triệu Ninh không biết nên phải làm sao, một chiếc Rolls Royce khiêm tồn lái đến trước mặt của Thẩm Hạ Lan.
Khoảnh khắc cửa kính xe hạ xuống, Thẩm Hạ Lan trực tiếp sững ra.
Sao lại là chú ấy?