Cục Cưng Kiêu Ngạo Pk Tổng Tài Papa

chương 101

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ads “Nhan Nghiên, lần đầu tiên cô làm tôi phải rửa mắt mà nhìn”, Tư Kình Vũ khóe miệng vui vẻ nói.

Nhan Nghiên cười nhàn nhạt “Tư tổng, hiện tại mọi chuyện đã rõ ràng, tôi có thể đi chưa?”

“Cô không biết là cô còn lời gì muốn nói với tôi sao?” Tư Kình Vũ hỏi.

“Tôi nói có gì quan trọng sao? Quan trọng là Tư đại thiếu gia ngay từ đầu đã không tin tưởng tôi”, Nhan Nghiên lạnh lùng “Ngay từ đầu, anh đều cho rằng tôi hãm hại em gái anh, còn lời em gái anh nói mới đúng là sự thật”

Tư Kình Vũ giật mình, hắn nhìn thấy sự thất vọng tràn trề trong đôi mắt Nhan Nghiên, cô thực sự thất vọng đối với hắn! Không hiểu vì sao, khi nhìn thấy ánh mắt Nhan Nghiên thất vọng hắn lại cảm thấy hoảng hốt. Mọi bằng chứng đều chứng minh cho hắn, Nhan Nghiên thật sự trong sạch. Hắn luôn nghĩ em gái mình suy nghĩ đơn giản, nếu như nó thật sự bán đứng Lãng Ức, khi xem camera hẳn đã nhận tội, càng không thể tạo ra được bao nhiêu chuyện sau đó. Khả năng duy nhất chính là Nhan Nghiên đã làm từ trước, rồi đổ oan cho Tư Lập Hạ.

“Ý cô là những lời Tư Lập Hạ nói sau đó đều là nói bừa?” Tư Kình Vũ hỏi lại “Nhan Nghiên, cô cũng biết Lập Hạ, đầu óc nó thông minh đến đâu tất cả mọi người đều biết, vừa rồi bị tôi ép hỏi mới nói cô đang ở Lãng Ức để điều tra về Tư gia, còn phát hiện cô đang điều tra ADN của nó và cha anh, vì sao lại như vậy? Cô nghĩ nó có thể nghĩ ra chuyện như vậy được không?”

Nhan Nghiên vẫn cười, tay cô từ bàn làm việc rơi xuống người hắn, nói “Phải chăng ý Tư Tổng muốn nói rằng người Tư gia là những người đơn thuần thiện lương nhất sao? Tư Lập Hạ không thể nghĩ ra những thủ đoạn kia, chỉ có Nhan Nghiên mới có thể nghĩ ra được, đúng không?”

Tư Kình Vũ nhìn Nhan Nghiên, tâm thần rung động, hắn đã nghĩ sẽ không đến gần người phụ nữ này. Hắn sẽ công bằng với Văn Vi, nhất định không thể cho bản thân cơ hội nào để phóng túng, nhưng hiện tại nhìn nụ cười của Nhan Nghiên, lòng hắn không những chỉ hoảng hốt mà còn thấy đau đớn, hắn vì cô mà đau lòng!

“Dù sao đây cũng không phải lần đầu, theo ý Tư tổng, nếu anh cảm thấy trong chuyện này tôi đã hãm hại em gái anh, anh có thể lập tức xử phạt tôi. Nhan Nghiên chỉ là một cô gái trói gà không chặt, giống như ngày xưa, chỉ đành để Tư gia chém giết”. Nhan Nghiên chăm chăm nhìn vào mắt Tư Kình Vũ, nói từng câu từng chữ.

“Em còn là cô bé ngày xưa sao?” Hắn như bị ánh mắt Nhan Nghiên hút hồn, trong mắt cô như toát ra phẫn nộ, không cam lòng, còn có bi thương sâu sắc khiến hắn xúc động. Chẳng lẽ hắn đã hiểu lầm cô? Hắn không khỏi tự hỏi bản thân, hắn không có bằng chứng, hắn chỉ buộc tội cô bằng những lý do do chính hắn nghĩ ra. Hắn đã thực sự làm tổn thương Nhan Nghiên.

“Chuyện đó dường như cũng không quan trọng!” Nhan Nghiên ngược lại nói tiếp “Anh hy vọng em còn là cô bé năm đó sao? Cô bé năm ấy nếu gặp phải chuyện hôm nay, e rằng chỉ biết đứng trước mặt Tư đại tổng tài, không ngừng sợ hãi, không ngừng giải thích: em không làm, em không làm! Sau đó, đành tuỳ người Tư gia nhà anh muốn làm gì thì làm!”

“Tốt nhất là không phải em làm!” Tư Kình Vũ bắt đầu mềm giọng lại, “Chuyện này tôi sẽ tiếp tục điều tra, Nhan Nghiên, tốt nhất đừng để tôi tra ra những điều Tư Lập Hạ nói là sự thật”

“Tổng tài định xử trí Tư đại tiểu thư như thế nào?” Nhan Nghiên vẫn cười hỏi.

“Lập Hạ chỉ nhất thời xúc động, hiện tại mới chỉ là công bố tạm thời, em hãy chuẩn bị thêm một bản thiết kế nữa, tôi cho em ba ngày. Những người biết rõ và có khả năng lấy trộm chỉ có tôi, em và Thần Phong. Tôi đã nói rõ với Thần Phong, chuyện này hy vọng sẽ không có người thứ tư biết. Em chắc hiểu ý tôi rồi chứ!” Chuyện này nếu truyền ra ngoài, không chỉ có thanh danh Tư Lập Hạ bị huỷ hoại, mà Tư gia cũng sẽ trở thành trò cười. Hắn tuyệt đối không để những chuyện như vậy phát sinh.

“Ha ha!” Nhan Nghiên vỗ tay cười, “Vì sao lại giống hệt những gì tôi nghĩ vậy? Nếu là tôi làm, Tư tổng sẽ xử lý tôi ra sao? Anh không thể nào chờ được giây phút nói cho tất cả mọi người rằng anh không có nhìn lầm người, Nhan Nghiên chính là một người xấu xa như vậy, sau đó lấy đi đôi mắt của tôi, tống tôi ra nước ngoài, đúng không?”

“Nhan Nghiên, cô đừng quá phận!”, Tư Kình Vũ bị Nhan Nghiên vạch mặt, không hiểu sao sắc mặt của cô lại làm hắn chột dạ, tim đập mạnh.

“Tôi đương nhiên không dám quá phận”, Nhan Nghiên cười to, “Tổng tài yên tâm, tôi đã nhận lương của Lãng Ức, đương nhiên sẽ làm ông chủ thoả mãn. Trong vòng ba ngày, tôi sẽ đưa ra một bản thiết kế mới, cứu thanh danh em gái anh”

“Được rồi, vậy cô ra ngoài đi”, Tư Kình Vũ lạnh lùng ra lệnh, khuôn mặt lạnh lẽo không biểu tình.

“Vâng, tổng tài”, Nhan Nghiên đứng thẳng dậy, sau đó xoay người bước ra ngoài.

Ánh mắt Tư Kình Vũ tối lại, khoanh tay trước ngực, ngón tay cái không ngừng xoay vòng, nhưng vẫn không rời mắt khỏi cánh cửa.

Nhan Nghiên cố gắng kiềm chế, đến khi trở lại phòng làm việc của mình mới mở máy tính. Tư Lập Hạ nói đã xem thư của cô, cô ta làm sao có thể đã xem thư của cô được. Nhan Nghiên nhìn bản ghi lại trên máy tính của mình, quả thật xế chiều hôm qua đã từng bị xem. Như vậy khả năng Tư Lập Hạ nói rất có thể là sự thật, Nhan Nghiên đóng thư lại, hít sâu một hơ. Vừa rồi quả thực rất mạo hiểm, cuối cùng cô cũng biết Tư Kình Vũ lợi hại đến đâu, vấn đề là tại sao bức thư này lại ở trong hòm thư của cô? Nhan Nghiên gọi điện thoại di động, trực tiếp hỏi: “Cô làm cách nào vậy?”

“Rất đơn giản, Tư Lập Hạ suy nghĩ đơn giản, chỉ cần để hai chiếc điện thoại giống hệt nhau, thêm một cao thủ đánh động, lại một tên trộm thần kỳ là mọi chuyện đều có thể làm được”, giọng Vương Đồng đầy đắc ý, “Tôi nghĩ cô nhất định gặp dữ hoá lành! Nhan Nghiên, tôi chọn cô làm đồng minh của tôi thật là đúng đắn!”

“Vương Đồng, cô không ngại sau chuyện này, tôi với cô sẽ không thể tiếp tục cộng tác?”, Nhan Nghiên cắn răng nói, cô ta gửi bức thư kia, chính là vào đêm hôm trước, cho Nhan Nghiên xem mấy bức ảnh ái muội của Tư Lập Hạ, may sao đêm hôm đó khi nhận được ảnh chụp từ Vương Đồng, Nhan Nghiên đã xoá bức thư kia. Không đúng, Vương Đồng có thể để một bức thư như vậy trong hòm thư của cô, cũng có thể hồi phục được bức thư mà cô đã xóa đi. Nhan Nghiên vội vàng mở hòm thư, may mắn thay bức thư đã không còn, cô nhẹ nhàng thở ra.

“Cô sẽ không làm vậy”, Vương Đồng tràn đầy tự tin cười nói, “Cô hiểu rõ, bằng sức của cô hiện giờ, muốn đấu với Tư gia thì còn lâu mới đủ sức, cô cũng cần một người như tôi để hỗ trợ, đúng không?”

“Rốt cuộc cô đã làm thế nào?” Nhan Nghiên vẫn không khỏi nghi ngờ, chuyện này cần người có kỹ thuậtchuyên môn cao, cô nghĩ mãi vẫn không ra. Nhan Nghiên đúng là đã điều tra ra chuyện trong nhà của Tống Ngọc San, đúng như lời cô nói, đây là địa bàn của Tư gia, cô không thể nào lại đem thứ đó đến để ở công ty, mặt khác, càng không có lý do gì để điều tra quan hệ giữa Tư Lập Hạ và Tư Thành Đống, thậm chí Nhan Nghiên còn chưa bao giờ hoài nghi quan hệ cha con giữa hai người đó.

“Hôm đó đúng là Tư Lập Hạ vào phòng làm việc của cô, cũng thấy một số bức ảnh, cô ta nhất định nói rằng cô đang điều tra tư tiệu về Tư gia trong máy tính, đúng không? Kỳ thực ngày đó cô ta không phải là dùng điện thoại di động của mình, sau khi bước vào văn phòng, điện thoại của cô ta liền bị đổi. Khi cô ta bước ra, trong túi cô ta lại đổi về điện thoại di động của cô ta, chỉ đơn giản như vậy”, Vương Đồng còn rõ ràng kiên nhẫn giải thích.

“Cô làm thế nào để điện thoại của cô ta có những bức ảnh chụp kia, hơn nữa thời gian chụp lại ăn khớp như vậy”, Nhan Nghiên hỏi tiếp.

“Cô biết đấy, chỉ cần hiểu biết về công nghệ thông tin, không có gì là không làm được. Thời gian quay chụp có thể điều chỉnh, cô thật sự xác nhận tất cả các bản thiết kế buổi sáng đều ở trong tay cô, không có gì rời đi sao?”. Vương Đồng nói đến đây rồi ngừng lại, “Tôi nghĩ tiếp theo, không cần tôi phải giải thích gì thêm nữa.”

“Xem ra bên cạnh cô cao thủ nhiều như mây, hôm nào giới thiệu cho tôi một chút, được không?”, Nhan Nghiên có phần thán phục Vương Đồng thần thông quảng đại, một cô gái như vậy còn ở lại bên cạnh Tư Thành Đống, thật sự quá đáng tiếc. Bằng năng lực của cô ta, cho dù có rời Tư gia cũng có khả năng bay cao.

“Rồi sẽ có cơ hội!” Nói xong, Vương Đồng đã cúp điện thoại.

Nhan Nghiên gọi điện cho Vệ Tề Hàn, “Tề Hàn, ngay cả em cũng không biết anh có quan hệ với Vương Đồng từ khi nào?”

Vệ Tề Hàn đã biết trước, chỉ cần công ty anh ta đem bản thiết kế mới công bố, Lãng Ức nhất định sẽ đại loạn, mà Nhan Nghiên cũng sẽ không tránh khỏi trách nhiệm. Nhưng trước đó Vương Đồng đã nói với anh, cô ta đã sắp xếp để việc này liên quan đến Tư Lập Hạ, tội danh nhất định sẽ rơi xuống đầu Tư Lập Hạ, nên anh mới đồng ý làm như vậy. “Là do Vương Đồng chủ động liên lạc với anh, Nhan Nghiên, em không sao chứ?”

“Tề Hàn, có phải là chỉ cần có thể báo thù, anh có thể làm tất cả mọi chuyện, kể cả hy sinh em?” Nhan Nghiên quả thật đã bị chuyện này làm tổn thương, không chỉ bởi Tư Kình Vũ, Tư Kình Vũ trước nay đều không tin cô. Cô tuy có bị tổn thương, nhưng thực sự cô đã lường trước được. Chỉ là quan hệ giữa cô và Vệ Tề Hàn không chỉ là quan hệ hợp tác, bọn họ là bằng hữu vô cùng thân thiết, cô không ngờ Vệ Tề Hàn lại liên kết với Vương Đồng làm chuyện này, hơn nữa còn giấu giếm cô, thậm chí suýt chút nữa đã hãm hại cô.

“Nhan Nghiên, chẳng lẽ em không tin tưởng anh? Nếu anh không chắc chắn em sẽ không có việc gì, anh tuyệt đối sẽ không làm như vậy. Anh không nói với em trước, là anh sai, anh đã xin lỗi em, có điều anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện để em xảy ra việc gì” Vệ Tề Hàn ôn nhu giải thích.

Nhan Nghiên cúp điện thoại, lúc này, nước mắt cô rơi xuống, cô sẽ không quên ánh mắt vừa rồi khi Tư Kình Vũ từng tiếng chất vấn cô, Nhan Nghiên trong mắt hắn, đúng là một ác nữ bụng đầy tâm kế. Một điều cũng không ngoài dự kiến, Tư Kình Vũ nghĩ cô như vậy cũng quá bình thường, từ nhỏ đến lớn, ánh mắt hắn nhìn cô không phải vẫn luôn đều như vậy sao? Nhan Nghiên không khỏi nhìn lại hai bàn tay mình, lòng bàn tay vần còn lại chút mồ hôi. Sau khi về nước, cô một lòng nghĩ đến báo thù, vì báo thù cô có thể không từ thủ đoạn. Vệ Tề Hàn cùng cô có mục đích giống nhau, mà Vương Đồng muốn nắm được Tư gia cũng sẽ không từ thủ đoạn, so với họ Nhan Nghiên không cao thượng hơn bao nhiêu, đã như vậy, cô làm gì có tư cách trách Vệ Tề Hàn. Đã cùng đi trên một con đường giống họ, sao có thể trách Tư Kình Vũ không tin tưởng cô, bởi vì cô chính là người như vậy mà!

Nhưng, đây thật sự là điều cô muốn sao? Giờ mới biết được nguyên nhân khiến mình bị tổn thương, không phải bị Tư Kình Vũ xem thường, không phải vì Vệ Tề Hàn kết hợp với Vương Đồng, mà cô phát hiện ra, mặt mình đã trở nên đáng ghét hơn nhiều!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio