Ads Chương : Người đàn ông xa lạ
Tư Kình Vũ không có đuổi theo Văn Vi, hắn thấy cô đi đến một đường. Qua đèn đỏ là có thể đuổi theo, nhưng đuổi theo thì như thế nào?
Hắn có thể cam đoan với Văn Vi về sau hắn thật sự có thể không bị Nhan Nghiên mê hoặc sao? Cho dù hắn cam đoan như vậy thì thế nào? Ngay cả hắn cũng không thể xác định, hắn có thể làm được hay không.
Văn Vi vẫn đi dọc theo đường cái, lúc này đây, ngay cả chính cô cũng không tin tưởng, có phải cô làm đúng rồi không. Cô không nắm chắc, chuyện cô nói với Kình Vũ, mọi chuyện có thể xảy ra ngược lại hay không? Thậm chí có thể làm cho Kình Vũ nhận ra người mình yêu thật sự chính là Nhan Nghiên. Như vậy, cô nên làm gì bây giờ?
Văn Vi từ trước đến nay đều rất điềm tĩnh, lúc này đây cô lại hoàn toàn không khống chế được. Đêm qua, cô tận mắt nhìn thấy Nhan Nghiên ngồi trên xe của Tư Kình Vũ ở ven đường, cho dù rất xa, cho dù ánh sáng mờ ảo, cô cũng có thề nhìn thấy Tư Kình Vũ và Nhan Nghiên làm cái gì.
Tim cô như bị dao cắt. Lúc cô gọi điện, Kình Vũ đã nói dối cô. Mà hôm nay, khi cô đến dưới lầu, cô nhìn thấy hắn chở Nhan Nghiên đi ra, cô lén theo bọn họ. Bọn họ cùng đi đón Tử Hằng, Kình Vũ còn mang cặp xách của Tử Hằng trên lưng, ba người bọn họ đứng cùng một chỗ, rõ ràng chính là người một nhà. Lúc đó cô không kiềm chế được, mới gọi điện tìm Tư Lập Hạ, làm ra trận cãi vã ở nhà hàng kia.
Giống như Nhan Nghiên nói, có phải cô đã sai lầm rồi không! Có phải cô đã thua rồi không. Kình Vũ cũng không yêu cô, nếu yêu cô, hắn sẽ để cô ở nhà hắn tại công viên Triều Dương, nếu yêu cô, hắn liền biết, hắn cùng Nhan Nghiên ái muội như vậy sẽ làm cô đau lòng đến mức nào.
Không có tình yêu, cô còn muốn tới làm gì. Hôm nay không phải nên thấy rõ ràng sao? Cô khiến cho Kình Vũ phải chọn, mà hắn lại do dự, điều đó chứng minh, hắn căn bản không buông được Nhan Nghiên.
“Hình như có người vẫn không nhận được bài học!” Đột nhiên ở trong bóng tối, vang lên một giọng nam lành lạnh.
Văn Vi cả người cứng đờ, giọng nói này cả đời cô sẽ không quên. Buổi tối hôm đó, tại ngã tư đường lạnh lẽo, cô bị một đám thanh niên làm nhục, nhưng cô vẫn cảm nhận được có một người đang nhìn cô, hờ hững vô tình.
Văn Vi lúc này mới phát hiện, cô bất tri bất giác lại đi tới một cái ngõ nhỏ.
Cô hoảng sợ quay đầu lại, cách đó không xa có một gã đàn ông đứng phía sau.
Cô mơ hồ biết, năm đó đám thanh niên khi dễ cô đã bị Tư Kình Vũ cho bài học. Chỉ là sau đó cô lại biết, gã đứng bên cạnh, không có làm nhục cô, lại nhìn cô bị một đám làm nhục. Cô không muốn nhớ lại thêm nữa. Đoạn ký ức đó thật đáng sợ, rất kinh khủng. Mỗi khi nghĩ tới, cô gần như sụp đổ.
Hiện tại, gã đó đang đứng ở kia, cho dù cô chưa từng thấy qua, nhưng giọng nói kia không thể lầm được, chính là hắn. Văn Vi cực lực làm cho giọng nói của mình bình tĩnh một chút: “Anh là ai?”
Gã đàn ông kia bước lại gần cô, lại còn cúi đầu cười: “Tôi là ai quan trọng sao? Cô là Văn Vi, nghe nói sắp thăng chức phó giáo sư, không đến ba mươi làm phó giáo sư, thật không tin nổi.”
Người này biết chuyện của cô, chuyện làm nhục cô năm đó, chẳng qua cũng bởi vì một phần báo cáo do cô làm phát hiện thực phẩm không an toàn của một công ty. Cuối cùng, công ty kia phá sản, tổng giám đốc tự sát : “Anh biết tôi? Năm đó anh cũng ở bên cạnh, bây giờ anh muốn gì?”
“Tốt lắm, tôi cũng thực chờ mong sẽ như thế nào? Gã đàn ông càng tới gần, hắn mặc áo khoác màu đen, đi một đôi ủng cao.
“Hay là, cô muốn giống như sáu năm trước, phía sau tôi, sẽ cùng với mấy gã?”
Văn Vi chân cứng đờ, lạnh như đá, ký ức đáng sợ tràn đến, cô gắt gao nắm chặt vạt áo. Phía trước là ngã tư, nếu cô kêu cứu họ sẽ tới kịp sao? Cô không nên loạn lên như vậy, hồi tưởng làm cho cô mơ hồ. Không nhìn rõ đường, xung quanh loạn đi.
Gã đàn ông như là cảm giác được sự sợ hãi của cô, cúi đầu cười, đi tới trước mặt cô: “Yên tâm, lúc này tôi sẽ không làm gì cả. Tôi nghe nói mấy năm nay cô vẫn đi gặp bác sỹ tâm lý, chuyện năm đó ảnh hưởng rất lớn nha! Tôi lắm chuyện thôi, cô cùng Kình Vũ cuộc sống thế nào?”
Văn Vi ngẩng đầu, nhìn đến gương mặt gã đàn ông xa lạ! Người đàn ông này ngũ quan thực tinh tế, ánh mắt rất đẹp, môi hơi mỏng, dưới ánh sáng mỏng mảnh vẫn có thể nhìn ra màu hồng. Đây thực sự là một gương mặt quyến rũ, trên người hắn còn có hương hoa.
“Anh rốt cuộc là ai?”
“Cô không biết tôi?” Gã kia như có vài phần ngoài dự kiến, lập tức cười, “Quả thực là tài cao trong phòng nghiên cứu, hai tai không nghe chuyện ngoài cửa sổ, một lòng chỉ làm nghiên cứu.”
“Anh rốt cuộc là ai? Sao lại muốn hại tôi? Chuyện năm đó là do chủ ý của anh phải không?”
Văn Vi sau đêm đó, lại có cảm giác cực kỳ kinh khủng. Cô sợ hãi, rồi lại không dám kêu to, trên người gã đàn ông này phát ra mùi nguy hiểm, nếu cô kêu lên có thể bị hắn diệt khẩu ngay tại chỗ hay không!
“Tôi không có đến mức làm ra chuyện này, bất quá cũng là chơi thật khá mà thôi, tôi muốn biết nếu người con gái của Tư Kình Vũ bị nhiều người chơi như vậy, sau này hắn còn muốn cô hay không. Không ngờ rằng hắn cư nhiên còn muốn cô. Nói thật, tôi đã triệt để thay đổi cách nhìn đối với Tư Kình Vũ.”
Gã lại tới gần Văn Vi, cho dù ánh sáng mờ ảo, hắn cũng có thể thấy rõ ràng ánh mắt thực sợ hãi của cô gái này.
“Anh rốt cuộc là ai?” Văn Vi lại lui lại, cuối cùng áp vào trên tường, “Anh buông, buông ra.”
“Tôi là ai, cô rất nhanh liền sẽ biết?” Gã lại tiến thêm một bước áp vào người Văn Vi, một tay đặt sát người cô, cắn lỗ tai cô. “Hôm nay thật sự là một cơ hội tốt, cô cảm thấy tôi sẽ dễ dàng buông tha cô sao?”
Ký ức hiện về càng rõ nét sâu sắc, thân thể cô run rẩy đến lợi hại: “Tôi, tôi không có lỗi với anh!”
“Nhưng cô chính là người đàn bà của Tư Kình Vũ!” Gã đàn ông nói xong, một tay kia vòng ở hông của cô, “Tôi nghĩ, cô hẳn là nhiều năm không có làm gì đi! Có lẽ, hôm nay tôi có thể giúp cô vượt qua bệnh tâm lý của cô!”
“Anh muốn trả thù Tư Kình Vũ!” Văn Vi nghĩ muốn thấy rõ ràng khuôn mặt kia, gần như vậy xem có vài phần quen mắt, lại không thể nào nhớ ra.
“Tư Kình Vũ?” Tay hắn theo hông cô dời lên phía trên. “Hắn chỉ là một trong những mục tiêu mà thôi, cô hẳn là biết tội nghiệt của Tư gia quá sâu nặng, chỉ sợ thành phố Bắc Kinh này, có không ít oan hồn muốn tìm bọn họ lấy mạng!”
“Tội nghiệt của Tư gia không liên quan đến Tư Kình Vũ, tôi hiểu rõ anh ấy, anh ấy cũng không có làm chuyện xấu.” Văn Vi vừa chịu đựng người đàn ông không phải của mình tra tấn khiêu khích, miệng không nhịn được mà cãi lại thay cho Tư Kình Vũ.
“Nhưng hắn là người nhà họ Tư, hơn nữa hắn thật sự không có tội gì sao?” Gã đàn ông nhẹ nhàng hỏi lại, tay đã muốn chuyển qua trên ngực của cô, “Vậy mắt của cô thì sao?”
Người Văn Vi cứng đờ, người đàn ông này thật đáng sợ, hắn biết tất cả chuyện nhà họ Tư, chính là Kình Vũ bức Nhan Nghiên đem giác mạc cho cô.
“Anh rốt cuộc là ai? Anh muốn như thế nào?” Văn Vi sau lại có vài phần trấn tĩnh, cho dù hắn đang vô lễ với mình, nhưng hắn không phải là trộm cướp bình thường, hắn tìm tới cô, tuyệt đối là có mục đích.
“Không hổ là đàn bà của Tư Kình Vũ, quả thật đặc biệt!” Gã đàn ông nói xong, bàn tay to dừng ở trên ngực của cô, lòng bàn tay ôm trọn ngực cô. “Mấy năm nay, cô có cần thời điểm này không, có lẽ tôi có thể thỏa mãn cô!”
Hắn có ý nghĩ xấu xa, thật sự muốn cưỡng bức cô. Văn Vi lập tức ý thức được, kịch liệt phản kháng: “Anh, buông ra, nếu không buông tôi ra, tôi gọi người đó!”
“Cô có thể kêu, có điều tôi nhắc nhở cô, con phố này rất sâu, thường thường có ma men ở phụ cận lai vãng, cô kêu to sẽ chỉ đem những người đó tới đây, đến lúc đó chỉ biết càng thêm phấn khích!” Cô mặc váy dài cho nên hắn thật dễ dàng nhấc váy của cô lên, chân cũng chen vào giữa hai chân. “Văn Vi, cô có nghĩ tới, ở sâu trong thâm tâm của cô lần đó tuy rằng rất sợ hãi, nhưng có lẽ cô lại khát vọng một lần nữa, bằng không hôm nay cô sẽ không đi đến nơi đây. Có lẽ lại đến một lần nữa, cô có thể vượt qua vướng mắc trong lòng.”
“Anh là đồ biến thái!”Văn Vi cố gắng đẩy gạt hắn ra, nhưng người đàn ông này tuy thoạt nhìn thân thể gầy yếu, nhưng sức lực không nhỏ. Cô dùng hết sức lực nhưng hắn vẫn không nhúc nhích. “Nhìn bộ dạng của anh, địa vị cũng không thấp, anh làm loại chuyện này, cuối cùng chỉ hủy hoại chính anh mà thôi.”
“Không hổ là giảng viên, ngay cả tiếng nói cũng là như vậy.” Nói xong, gã kéo quần lót của cô xuống.
“Không.”
“Nghe đây Văn Vi, hôm nay ai cũng không thể nào cứu được cô, hơn nữa tôi chờ đợi ngày này, cũng chờ đủ lâu rồi.”
Cô nhất định biết hắn, hắn nói hắn chờ đợi ngày này đã lâu rồi, là vì cái gì chứ ? Nhưng cô nghĩ không ra, cô từng thấy qua người này mà. Dưới thân trống rỗng, càng làm cho cô hoảng sợ, từng trận gió lạnh thổi đến, làm cho cô bị dồn đến cực kỳ sợ hãi. “Anh nói cho tôi biết, anh là ai? Tôi quen biết anh sao? Nếu anh không nói, anh buông tôi ra trước đã.”
“Cô đương nhiên sẽ không nhớ rõ tôi, bởi vì trong mắt cô cho tới bây giờ cũng chỉ có Tư Kình Vũ.” Nói xong, đôi môi hắn hạ xuống, hung hăng hôn Văn Vi. Hắn trực tiếp nâng cằm cô lên, làm cho cô không thể động đậy, còn lưỡi hắn thì tiến quân thần tốc.
Nụ hôn của hắn thật nóng, xâm chiếm mạnh mẽ, hơi thở nam tính cuốn lấy cô. Cô chưa từng bị hôn như vậy, Tư Kình Vũ hôn cô, cho tới bây giờ đều là thật cẩn thận, ôn nhu, mà cô cũng hưởng thụ hôn như vậy. Cô cật lực đẩy ra, né tránh nhưng không thể trốn thoát. Chẳng lẽ hôm nay lại bị cưỡng bức sao? Cô tuyệt vọng suy nghĩ.
Sức lực của gã đàn ông chiếm ưu thế, về sau càng thể hiện rõ ràng, hắn nâng đùi của cô lên, sau đó kéo khóa của chính mình. Tay hắn đi đến giữa hai chân cô, vân vê chuẩn bị vài cái, liền đem chính mình cố gắng tiến vào.
Văn Vi mở to hai mắt, loại đau đớn xé rách này kéo tới. Tất cả giãy giụa vào giờ khắc này mềm nhũn, nước mắt cũng theo khóe mắt rơi xuống. Cô thở phì phò, ánh mắt nhìn chằm chằm vào gã đàn ông đang xâm phạm cô.
Hắn không có hành động lập tức, mà một tay xé rách váy cô ra, bên trong là quần lót màu vàng nhạt. Hắn đưa tay ra phía sau cô, tháo móc khóa, ở bên tai cô nói: “Tôi thật đoán không sai, Tư Kình Vũ mấy năm nay không có chạm vào cô, chỗ ấy của cô thật chặt.”
Văn Vi ngơ ngác nhìn hắn, cũng không có phản kháng, tới nước này, cô phản ứng cũng vô dụng!