Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

chương 160: tự mình làm bậy thì không thể sống được!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“A Dần, tôi đã gọi điện thoại cho Nam Cung rồi, để cho cậu ấy lập tức chuẩn bị máy bay tư nhân bay tới Venice, hy vọng có thể đoạt Tuệ Tuệ về, bây giờ cô ấy khẳng định hận chết tôi.” Úy Nam Thừa ảo não nắm tóc, bây giờ anh hối hận đến xanh ruột rồi, sớm biết sẽ bị Tiêu Y Y tính toán, đánh chết anh cũn sẽ không đi giúp Hứa Nhiêu chuyện này, huyên náo như bây giờ, quả thật tự mình làm bậy thì không thể sống được!

“Nam Nam, không phải tôi nói cậu, làm việc không dứt khoát trái lại sẽ bị loạn, như cậu vậy là không được, vợ con đều đã có, cũng đừng đi trêu chọc đào hoa thối rữa kia nữa, càng dừng nghĩ tới ăn xong cái gì còn hối hận, đã sớm không còn lưu hành như vậy!” Cốc Châu Dần nửa đùa nửa thật nói.

Úy Nam Thừa hít vào một hơi thật sâu, thật sự không có tâm tình nói đùa gì lại với cậu ấy, “Đợi đến khi tìm được Tuệ Tuệ rồi, cậu muốn đánh tôi thế nào cũng được, bây giờ thì lấy tới toàn bộ tinh thần đi tìm người!”

“Ok, tôi hiểu.” Cốc Châu Dần cúp máy, lên đường đến Venice trước.

Trong lòng cảm thán: Chuyện lần này náo hơi lớn! Nam Nam tự cầu nhiều phúc đi!

Khoảnh khắc khi máy bay hạ xuống, Thiên Ca Tuệ suy nghĩ rất nhiều, Úy Nam Thừa có lá gan lừa cô đi ngoại tình! Nhất định phải gánh vác hậu quả! Người đàn ông thúi đáng chết! Lại không thể quên được Tiêu Y Y như vậy sao? Những thứ lúc trước đảm bảo với mình đều là mông chó! Hừ!

“Mẹ, chúng ta vẫn ngồi mãi ở đây sao?” die,n; da.nlze.qu;ydo/nn Học Học lo lắng hỏi, kể từ sau khi mẹ nhận cú điện thoại kia vẫn luôn không vui, bé suy đoán nhất định là cha gây họa!

Lúc này Thiên Ca Tuệ mới phát hiện hành khách trên máy bay đều đi xuống gần hết, ngay sau đó đứng dậy chuẩn bị hành lý, không quên dặn dò con trai, “Học Học, Tập Tập, mẹ đoán chừng bên ngoài sẽ có chú xa lạ chờ chúng ta, cho nên...” Cô ghé vào bên tai con trai, thì thầm mấy câu.

Học Học và Tập Tập rất hiểu chuyện gật gật đầu, cười đến mặt trong sáng thuần khiết, trong mắt lóng lánh ánh sáng giảo hoạt.

Đứa bé mà! Luôn thích chơi chút trò chơi tương đối kích thích.

Trong phòng rửa tay, Thiên Ca Tuệ thoáng chỉnh sửa qua cho mình một phen, hóa trang màu khói cực đậm, làm cho người ta không nhận ra diện mạo thật sự của cô, còn đeo mắt kính màu đỏ rượu cực lớn, che nửa bên mặt.

Còn chia ra cho hai đứa con trai mỗi đứa mặc một bộ đồ không giống nhau, mang mắt kính không giống nhau như vậy, Học Học ăn mặc kiểu đáng yêu, Tập Tập ăn mặc tương đối khốc, bạn không biết thật sự không nhận ra hai đứa là sinh đôi.

“Nhớ mẹ nói không? Thời điểm thích hợp phải học được giả bộ ngốc làm nũng, đợi lát nữa nếu là chú a Dần tới đây bắt chúng ta, cũng nhất định không thể để cho chú ấy bắt được, biết không?” Thiên Ca Tuệ dặn dò một lần cuối.

“Mẹ yên tâm đi, con và em trai thông minh như vậy, tuyệt đối sẽ không bị bắt được, cho dù chú a Dần tự mình tới đây cũng không dùng được!” Học Học rất kiêu ngạo mà vểnh khóe môi lên, hình như cảm giác rất không vui mừng với việc mẹ không tín nhiệm.

“Các bảo bối, mẹ trông cậy toàn bộ vào các con.” Thiên Ca Tuệ hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn của hai con trai.

“Vâng vâng, mẹ cứ yên tâm đi.” Học Học vỗ bộ ngực nhỏ bảo đảm.

Người mẹ trẻ tuổi lại đẹp dắt theo bé trai lạnh lùng tự nhiên hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người, Cốc Châu Dần đợi nhiều giờ, cuối cùng thấy hy vọng, nhưng sao trong tay Tuệ Tuệ chỉ dắt một đứa? Còn một đứa đi đâu rồi?

Thật ra thì, người bạn nhỏ Úy Học Nghiêu bị mẹ bé thu xếp đi thi hành “Nhiệm vụ” rồi, cái gọi là thi hành “Nhiệm vụ” thật ra cũng chỉ là thi triển “Mỹ nam kế” mà thôi, tội nghiệp vẫn đi theo sau lưng một cô bé nhỏ, duy trì khoảng cách xa một mét, không tới gần cũng không rớt lại phía sau.

“Mẹ, tiểu soái ca phía sau kia thật đáng thương đó, không phải anh ấy bị lạc đường chứ?” Cô gái nhỏ mặc váy công chúa màu vàng nhạt nhẹ nhàng nũng nịu hỏi mẹ của bé.

Mẹ bé gái Chử Tuyết Nghê quay đầu nhìn bé trai vẫn tội nghiệp đi theo sau lưng hai mẹ con, động lòng trắc ẩn, dắt con gái đi tới bên cạnh bé, ngồi xổm xuống, “Người bạn nhỏ, có phải con lạc đường không? Cha mẹ của con đâu?”

“Dì à, vừa rồi lúc đi ra con bị thất lạc mẹ và em trai, nhưng mà chúng con đã hẹn gặp nhau ở trước tiệm cà phê đầu tiên ngoài sân bay, trước khi chưa tìm được mẹ, con có thể đi chung với hai người không?” Bản thân Học Học ăn mặc cực kỳ đáng yêu, hơn nữa bé lại rất am hiểu làm nũng, chu cái miệng nhỏ nhắn, dáng vẻ uất ức gần như khiến người ta không thể chống lại.

Cho nên Chử Tuyết Nghê tin, dù sao cậu bé này xem ra chỉ khoảng ba tuổi, lớn cỡ con gái cô, hơn nữa dáng vẻ lớn lên đáng yêu như vậy, lại nhìn hành động cử chỉ và ăn mặc của bé, xuất thân tuyệt đối không bình thường.

“Đương nhiên có thể, chỉ có điều nếu như không tìm được mẹ thì con làm như thế nào? Con nhớ số điện thoại của mẹ không?” Chử Tuyết Nghê không biết vì sao, tự dưng thích bé trai đáng yêu này, nhìn thấy bé sẽ khiến cô nghĩ đến Lucus của Phi Phi, cũng chính là đứa cháu lớn của mình, bây giờ tên chính thức gọi là Thư Nhĩ Hách.

“Sẽ không đâu, mẹ nhất định sẽ ở đó chờ Học Học.” Người bạn nhỏ Úy Học Nghiêu cắn môi, giọng con nít nói.

Chử Tuyết Nghê sờ đầu bé, “Dì cũng tin tưởng, mẹ con nhất định sẽ ở đó chờ con.”

Úy Học Nghiêu đột nhiên cảm thấy người dì trước mắt này rất tốt, con gái của dì cũng rất xinh đẹp, giống như búp bê, [email protected]`lqy"dn là kiểu mình thích.

Dọc theo đường đi, hai người bạn nhỏ trò chuyện rất hưng phấn.

“Anh tên là Úy Học Nghiêu, còn em?”

“Em tên là Thư Tinh Sở, chỉ có điều cha mẹ đều gọi em là tiểu Tinh Tinh.” Cô gái nhỏ lộ ra hàm răng trắng tinh, cười đến ngọt ngào đáng yêu.

“Cha mẹ anh gọi anh là Học Học, anh còn có một em trai sinh đôi tên Tập Tập.” Úy Học Nghiêu hoàn toàn mất hết thận trọng vừa rồi, bắt đầu thao thao bất tuyệt.

“Em trai sinh đôi? Vậy hai người giống nhau như đúc sao? Em trai em gái nhà thím em cũng sinh đôi, dung mạo rất giống nhau!” Thư Tinh Sở cười híp mắt nói, vừa nghĩ tới lập tức sẽ nhìn thấy Cách Cách, Hoàng Hoàng và anh Hách, trong lòng cô bé liền vô cùng vui vẻ.

“Em nói là thai long phượng sao? Nhưng con trai và con gái giống nhau có thể rất kỳ quái không?” Bé chưa từng thấy thai long phượng đâu, hơi ngạc nhiên.

“Sẽ không đâu ~ dung mạo Cách Cách rất xinh đẹp, bây giờ em ấy đang ở Venice, anh có muốn chơi cùng chúng em không?” Thư Tinh Sở chớp mắt to đen nhánh, hình như rất mong đợi.

Úy Học Nghiêu cau mày suy nghĩ một chút, chuyện này còn phải thương lượng một chút với mẹ mới được, bé không tự làm chủ được, “Muốn, nhưng phải được mẹ đồng ý mới được, bằng không mẹ sẽ đau lòng.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn vừa rồi còn sáng rỡ của Thư Tinh Sở lập tức xụ xuống, bé lớn như vậy lần đầu tiên muốn kết bạn với một người, kết quả...

Nhìn thấu tâm tư của con gái, Chử Tuyết Nghê sờ tóc Học Học, “Học Học, dì ở đây cùng con chờ mẹ con có được không?”

“Cám ơn dì, một mình con có thể.” Úy Học Nghiêu tin tưởng mẹ nhất định sẽ đến đón mình.

“Học Học thật hiểu chuyện, chỉ có điều dì vẫn không yên lòng một mình con ở đây.” Chử Tuyết Nghê vừa không yên lòng ném bé một đứa bé trai ở đây, mặt khác cũng muốn có thể ra mặt mời mẹ Học Học đi nhà các cô làm khách, đoán chừng Phi Phi cũng sẽ rất hoan nghênh.

Cuối cùng, Úy Học Nghiêu vẫn không phụ ý tốt của dì Chử, ba người ngồi trên ghế dài ở tiệm cà phê, vừa uống cà phê, vừa nói chuyện trời đất, bên nhóm người nước ngoài.

Mà đổi thành bên kia, Cốc Châu Dần vốn nhìn thấy Tuệ Tuệ và Tập Tập, nhưng chỉ trong thời gian chớp mắt đã không thấy tăm hơi đâu, gấp đến mức anh vò đầu bứt tai, gọi một cuộc điện thoại qua phát hiện vẫn ở tình trạng tắt máy, chỉ có thể đi từng bước một trong đám người, mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm vào đám người không ngừng ùa ra.

Đột nhiên, từ bên cạnh đi tới một xe đẩy, phía trên chất thùng giấy cao gần ngang người, cũng không biết bên trong đựng cái gì, bên cạnh thùng giấy lại có hai bóng dáng lớn nhỏ ẩn núp, đi theo xe lặng yên không tiếng động ra khỏi sảnh chính.

Thiên Ca Tuệ chỉ cảm thấy trời cũng giúp cô, khi cô đang chuẩn bị áp dụng bước tiếp theo của kế hoạch thì xe đẩy đột nhiên xuất hiện, thùng giấy và hộp giấy chất đống phía trên thật cao, dieendaanleequuydonn vừa đúng có thể che chắn bóng dáng của cô và con trai.

Ra khỏi sảnh chính, cô lập tức dắt Tập Tập đi tìm tiệm cà phê đầu tiên, trong lòng cầu nguyện Học Học nhất định phải bình an ở đó mới được.

Đập vào mắt chính là cách thức Italy xa hoa phức tạp kia, chi tiêu tiêu chuẩn hạng sang, nếu như bình thường Thiên Ca Tuệ nhất định sẽ thưởng thức kỹ một chút, nhưng bây giờ cô toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần nhào vào tìm con trai.

“Mẹ, con ở đây nè.” Học Học từ ghế dài chạy ra, nhào lên trên người mẹ bé, ôm cổ của mẹ không buông tya.

“Bảo bối, con đi ra có thuận lợi không? Không bị bắt nạt chứ?”

Học Học rất ngoan ngoãn lắc lắc đầu, chỉ vào Chử Tuyết Nghê nói: “Mẹ, là dì Chử này giúp con, dì ấy là một người tốt.”

Thiên Ca Tuệ liếc mắt nhìn Chử Tuyết Nghê và cô bé đứng bên cạnh, hai mẹ con này thật sự có phong cách, mẹ cao quý quyến rũ, con gái đáng yêu tinh xảo giống như búp bê.

Chử Tuyết Nghê cũng tương tự đang quan sát Thiên Ca Tuệ, cô vẫn rất muốn hiểu rõ người mẹ như thế nào có thể dạy ra đứa bé sao thông minh khéo léo như vậy, sau khi nhìn thấy thì mớ phát hiện có một cảm giác giống như đã từng quen biết, ở phương diện khác cô ấy thật ra hơi giống Phi Phi đấy.

“Chử tiểu thư, cám ơn cô, Học Học chưa thêm phiền toái cho cô chứ.” Thiên Ca Tuệ thành khẩn nói cám ơn.

“Không có, Học Học cậu bé thật biết điều, không biết có thể mời ba mẹ con nhà cô đến nhà chúng tôi làm khách không?” Chử Tuyết Nghê cười đến rất tao nhã hòa ph óng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio