Vương Thần đem cánh cửa lớn trong sân nhỏ sửa lại, lại chuyển ra một cái bàn chống đỡ cửa lớn đã hư mất. Loại tang thi cấp thấp này rõ ràng cũng biết dùng tảng đá làm vũ khí, thật sự là vượt khỏi dự kiếncủa người ta. May mắn quái vật sau khi chết đi sẽ biến thành quang điểm biến mất, bằng không thi thể lưu trong sân thật sự là làm cho người ta cảm thấy chán ghét.
Dọn dẹp xong khiến Vương Thần mệt mỏi thở hồng hộc, tố chất thân thể của hắn đã trải qua được huyết thống cường hóa, bằng không xảy ra nhiều chuyện như vậy, thìchỉ sợ đã gục ngã rồi. Không biết hiện ở bên ngoài có phải có rất nhiều tang thi như vậy không. Có hay không những người kế thừa như hắn vậy? Bởi chính hắn được đánh số là , như vậy ít nhất sẽ có người thừa kế khác nữa. Không biết bọn hắn lấy được là dạng ban thưởng gì.
Vương Thần nằm ở trên giường lo lắng những sự tình này, rất nhanh nghĩ tới một cái chuyện trọng yếu khác: vấn đề thực phẩm.
Hiện tại xuất hiện nhiều quái vật như vậy, tiểu thương trên đường sao còn có thể bán đồ ăn mà tiệm cơm, siêu thị, thì chỉ sợ đều đã đóng cửa hết. Trong nhà cũng không có bao nhiêu thực phẩm nữa. Mì ăn liền còn có bốn bao, trong phòng bếp cũng có một chút ít rau dưa, gạo. Nếu không có những thứ này thì cho dù không bị quái vật ăn tươi, thì không bao lâu nữa cũng sẽ chết đói.
( ngày mai đi phụ cận siêu thị nhìn xem, dù cho siêu thị không buôn bán thì thực phẩm bên trong cũng không thiếu. Đợi sau khi ra ngoài cũng có thể biết bên ngoài đã biến thành cái bộ dáng gì nữa. Dù cho có quái vật thì cũng không cần sợ, bản thân mình đã giết chết con quái vật, lại có năng lực đặc thù, chỉ cần không trước những con quái vật kia sinh lòng sợ hãi thì hoàn toàn có năng lực giết chết được chúng!)
Nghĩ như vậy khiến Vương Thần không biết ngủ lúc nào, đợi tỉnh lại đã là vào buổi sáng sớm, nâng tạo hóa đồng hồ lên xem xét, trên mặt thời gian là " giờ phút ngày tháng năm . Khoảng cách tận thế đếm ngược còn: ngày."
Ngủ một đêm xong khiến Vương Thần cảm giác tinh thần đã tốt lên rất nhiều, hắn lấy nước tinh khiết uống cùng ăn ba bao mì ăn liền xong liền chuẩn bị tiến tới siêu thị.
Tại trước khi rời đi cũng cần làm một ít chuẩn bị, Vương Thần nhìn trong phòng, xem có cái gì có thể dùng làm vũ khí hoặc là đạo cụ. Đây là thói quen hình thành khi chơi trò chơi.
Dao thái rau ngày hôm qua lại để cho Vương Thần ấn tượng vô cùng khắc sâu, chỉ mới chém một chút tang thi thì lưỡi đao đã cong, cho nên hắn không có nhìn chút ít dụng cụ cắt gọt trong phòng bếp kia. Tại trong phòng kho hắn tìm được rồi một cái đinh dùng chùy, lại tìm được một đoạn dây điện thoại. Vương Thần nghĩ đến, dùng đoạn dây điện thoại cột chặt chùy, như vậy có thể làm thành một thanh Lưu Tinh Chùy, hơn nữa sau khi ném đi còn có thể thu hồi lại.
Đem hai kiện vật phẩm này tổ hợp lại xong, Vương Thần thử vung mạnh vài vòng, phát hiện cũng coi như thuận tay.
Trong phòng bếp tìm được một cái bật lửa, từng chơi trong nhiều trò chơi khủng bố, loại vật phẩm này có tác dụng không ngờ rất lớn, tự nhiên khiến hắn muốn mang theo. Vương Thần quét mắt qua lại, đột nhiên nhớ tới chính mình năm kia từng tại đào bảo thượng mua qua một thanh kiếm thép hoa văn, lúc ấy bởi vì đối với binh khí Trung Quốc cổ đại tương đối mê muội, cho nên đã bỏ ra đồng tiền mua một thanh. Không nghĩ tới thanh kiếm này trong ảnh nhìn xinh đẹp, sau khi mua về mới phát hiện thật sự không được tốt lắm, liền nhét vào tầng dưới chót giá sách không quan tâm nữa.
Dộ cứng cùng tính dai của thép Hoa văn nếu so với vật liệu thép bình thường thì cao hơn không ít, thanh kiếm này hiện tại vừa vặn có công dụng không nhỏ.
Đem trường kiếm dài hơn trượng đi ra, Vương Thần đang chuẩn bị thanh kiếm, chùy, cái bật lửa những vật phẩm này đều để vào bên trong tạo hóa đồng hồ thì đột nhiên nghe được nhắc nhở:
"Không phải tạo hóa vật phẩm, vô pháp để vào."
Vương Thần lập tức ngây ngẩn cả người, hắn hỏi: "Cái gì là tạo hóa vật phẩm?"
"Giết chết quái vật xong lấy được vật phẩm chính là một loại tạo hóa vật phẩm, vật phẩm khác chủng loại tạo hóa quyền hạn chưa đầy vô pháp giải thích."
( vốn là còn chuẩn bị dùng tạo hóa đồng hồ để mang nhiều thực phẩm trở về, xem ra ý nghĩ này đã không thể thực hiện...)
Đem cái bật lửa đặt ở trong túi áo, đem sống kiếm tại trên thân thể, sau đó đem thanh Lưu Tinh Chùy tự chế đeo sau lưng, Vương Thần hít sâu vài hơi, dứt khoát đi ra ngoài.
Trên đường không có bất kỳ người đi đường nào, trên mặt đất nằm một ít thi thể nhân loại không sạch sẽ, không, cái này đã không thể xưng là thi thể rồi, hoàn toàn nhìn không ra bộ dáng trước đó, bây giờ chỉ còn lưu lại một ít xương cốt, thịt nát, bộ lông, cùng với một ít khí quannội tạng. Chỉ có rơi lả tả một ít mảnh vải rách vương vãi, có thể chứng minh những hài cốt này vốn là thuộc về nhân loại.
Một ít tang thi cấp thấp bồi hồi tại trên đường cái, sau khi Vương Thần đi tới, những tang thi này phát hiện được mục tiêu, lập tức lao qua.
Nhìn những tang thi này hai tay giơ ra, miệng há lớn, làn da trên người hư thối, chảy xuôi chất lỏng nhìn vào làm con người ta phải buồn nôn, Vương Thần nuốt nước miếng, âm thầm động viên mình:
"Đây chỉ là tang thi cấp thấp nhất mà thôi, nếu như ngươi ngay ca những tang thi nàycũng sợ hãi thì khi đối mặt với những thứ quái vật khác sao có thể xử lý! Hơn nữa giết chết những tang thi này có thể tìm được sinh thể năng lượng, mỗi điểm sinh thể năng lượng có thể đề cao điểm trị số thân thể. Giết chết chúng! Chỉ có giết chết chúng thì ngươi mới có năng lực trở nên mạnh mẽ hơn!"
Vương Thần hét lớn một tiếng, đem chùy trên lưng cầm ở trong tay, sau đó huy động dây điện thoại dùng sức vung đến, chỉ nghe "Ba~" một tiếng, dây điện thoại đứt gãy ra, chùy bay rất xa đến trong khe nước ven đường.
"Móa!"
Lưu Tinh Chùy rõ ràng không có bất cứ tác dụng gì đã hư rồi, Vương Thần không kịp chửi bới, bởi vì có vài con tang thi đã đến trước mắt của hắn. Những con tang thi này giơ hai tay, miệng há lớn, hướng trên người của hắn nắm đến. Vương Thần lấy thanh kiếm bằng thép có hoa văn trên lưng ra, mãnh liệt vung lên, đem những con tang thi này quét té trên mặt đất.
Không có khai phong kiếm thép hoa văn tự nhiên không thể giết chết những con tang thi này, nhưng cũng may là trường kiếm cũng vừa cứng, lực lượng Vương Thần lại là gấp hai người bình thường, dùng sức huy động có thể tiếp cận tang thi quét đi. Bất quá cũng tiêu hao kình lực rất lớn, nếu như làm giống như vậy vài chục cái thì phỏng chừng sẽ mệt đến mức không thể đứng lên.
Đem kiếm thép chuyển sang tay trái, Vương Thần tay vừa động, thanh răng quỷ đói hiện ra trong tay phải. Hắn lao lên, đối với vài con tang thi ngã xuống đất này hung hăng đâm vài cái, đem chúng hóa thành quang điểm, tang thi ở đằng sau lập tức đi lên. Vương Thần không kịp thở liền huy động vũ khí trong tay, cái này không chỉ là mệt nhọc sinh ra tiêu hao lực lượng trên nhục thể, còn có mỏi mệt sinh ra do áp lực tinh thần. Dù sao, hai ngày trước Vương Thần vẫn còn là một người bình thường, mà bây giờ phải cùng với những tang thi khủng bố này chiến đấu.
Rất nhiều tang thi liên tục không ngừng tuôn ra, cái số lượng kia tối thiểu có trên trăm con, Vương Thần lại dùng thanh răng quỷ đói giết chết vài con tang thi, đại lượng tang thi đã đem hắn bao vây lại, cơ hồ muốn đem hắn bao phủ. Hắn dùng kiếm thép mở ra một cái lổ hổng, dốc sức liều mạng xông ra ngoài, trở mình tiến một tòa phòng ốc phụ cận có tường vây bên ngoài. Trên người của hắn đã bị những tang thi này tạo ra hơn mười vết thương sâu tới xương, không ngừng chảy ra máu tươi.
Ngồi dưới đất dựa vào vách tường, miệng Vương Thần thở hổn hển. Tuy dựa vào thanh răng quỷ đói sắc bén để giết chết tang thi hành động chậm chạp cũng không tính quá khó khăn, nhưng mà mình có thể giết chết bao nhiêu đây? Mười hay là hai mươi con? Đối mặt với nhiều tang ma thi như vậy cùng một chỗ vọt tới thì chỉ sợ càng khiến mọi người tuyệt vọng.
"Ai?"
Đang thời điểm lúc Vương Thần nghĩ đến những điều này, rõ ràng nghe được tiếng ngườila, hắn lập tức vui mừng quá đỗi ngẩng đầu, chỉ thấy một nam nhân tầm hơn tuổi, trong tay cầm một ống sắt dài chừng hơn hai mét sắc nhọn, từ trong phòng đi ra, núp sau lưng của hắn là một tiểu cô nương khoảng chừng tuổi.
Tại gặp thấy quái vật đến nay hai ngày này, còn là lần đầu tiên chứng kiến được người sống tồn tại, trong nội tâm Vương Thần tràn đầy kinh hỉ. Hắn đứng lên, đang chuẩn bị nói chuyện, lại phát hiện người nam nhân này đang dùng một ánh mắt căm thù lạnh lùng nhìn hắn: "Nhanh rời đi đi!"
"Cái này, nhưng ta là người sống mà?"
"Ta biết rõ ngươi là người sống, ngươi từ bên ngoài tiến đến sẽ đem tang thi dẫn tới, ngươi muốn hại chết chúng ta sao? Mau cút!"
Sau lưng tiểu cô nương kéo góc áo của hắn: "Đừng vậy mà ba ba, trên người của hắn còn đổ máu kia..."
Nam nhân đem tiểu cô nương đẩy mạnh vào trong phòng, cầm trong tay ống sắt sắc nhọnđối với Vương Thần: "Đi nhanh lên, nếu không đi, ta sẽ giết ngươi!"
Vốn là cảm tình vui sướng gặp được người còn sống lúc này đã hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, Vương Thần ảm đạm nhìn người nam nhân này, còn có tiểu cô nương trốn ở phía sau cửa, dùng ánh mắt áy náy nhìn hắn, hắn khom người nói một tiếng: "Thực xin lỗi!", sau đó đi ra ngoài