Cực Phẩm Ở Rể

chương 1163

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1163: Hếni Băng lạnh lùng nói: “Tuy là vừa rồi tôi đã nghĩ kỹ, những gì anh nói có thể đúng, nhưng ít nhật cô ta cũng có một mức độ nghỉ ngờ nhất định, hơn nữa thân phận của cô ta cũng rất đáng ngờ. VÌ vậy, cho đến khi sự việc được sáng tỏ, anh không được đề cô ta trồn thoát!” “Đừng lo lắng, chuyện này tôi biết rồi!” Lâm Vũ bình tĩnh lên tiếng trả lời. “Anh có cần tôi cử người đến giúp không?” “Không cần đâu.” “Vậy được, sáng mai tôi sẽ tìm anhl” Sau khi nói xong Hàn Băng cúp điện thoại. Lâm Vũ nhìn chằm chằm trần nhà suy nghĩ một hồi, sau đó từ từ chìm vào giâc ngủ. Diệp Thanh Mi và Giang Nhan ngồi bên cạnh Rose cho đên rạng sáng, lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy nhiệt độ cơ thê của cô đã giảm xung. Giang Nhan đứng dậy vươn vai nói: “Thanh Mi, trông cô ây, chị ra ngoài mua đô ăn sáng!” “Được!” Diệp Thanh Mi gật đầu, sau khi Giang Nhan đi ra ngoài, cô lấy một bộ khăn ướt lau mặt cho Rose, đột nhiên phát hiện lồng ngực bình thường nàn! nhô của Rose bỗng nhiên im bặt, không còn thỏ! Cô không khỏi giật mình, vội vàng đưa tay định chạm vào mũi Rose, chợt phát hiện Rose đã không còn hơi thở Trái tim cô run lên, cô sốc đến nỗi không hiểu tại sao Rose – người vừa mới khỏe lại đột nhiên mát hơi thở. Diệp Thanh Mi không kịp suy nghĩ liên xoay người chạy ra ngoài, đông thời kinh ngạc hét lên: “Gia Vinh! Gia Vinh! Không ồn rồi!” Khi Lâm Vũ nghe thấy động tĩnh, đột nhiên lật người nhảy lên từ trên giường, sau đó lập tức chạy ra ngoài, vừa lúc va vào Diệp Thanh Mi đang hoảng sợ. Lâm Vũ nắm lấy vai cô, vội vàng hỏi: “Làm sao vậy, học tỷ!” “Người phụ nữ đó… cô ấy không thở nữa rôi!” Diệp Thanh Mi run giọng nói. “Không còn thở?” Khi nghe thấy lời này sắc mặt Lâm Vũ đột nhiên thay đổi, trên mặt tràn đầy vẻ không tin, lập tức vội vàng chạy ra ngoài, Diệp Thanh Mi cũng theo sát. Lâm Vũ vừa vào phòng liền nhìn thấy thân thể Rose quả nhiên đình chỉ phông phồng, vội vàng đưa tay vào giữa mũi Rose, phát hiện cô đã không còn hơi thở! “Không thể nào?” Trái tim Lâm Vũ đột nhiên chùng Xuông, vội vàng đưa tay ra kiểm tra cô tay Rose, sau đó cau mày, vẻ mặt kinh ngạc, phát hiện mạch của Rose vân đập bình thường, dường như không có vần đề gì, nhưng hô hấp của cô thì không bình thường, thực sự không còn thở nữa. “Cô ấy bắt đầu như này từ khi nào?” Lâm Vũ vội vàng xoay người hỏi Diệp Thanh MI. “Vừa rôi là tôi lau mặt cho cô ây… Trong âm thanh Diệp Thanh MI mang theo tia khóc nức nở, lộ ra vẻ lo lăng không ngớt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio