Trần Thanh Đế lần nữa khẽ quát một tiếng, một cước đá bay Thượng Quan Giang Vũ đang nằm trên mặt đất, may mà có lan can bảo vệ, nếu không hắn đã bị xuống lầu rồi.
Đối với việc tại sao Thượng Quan Giang Vũ đến tìm hắn, Trần đại thiếu không biết.
Đi vào liền mắng Lý Nhược Băng là tiện nữ nhân, còn nói Trần đại thiếu hắn đội nón xanh cho Thượng Quan Giang Vũ. Cụ thể xảy ra chuyện gì, Thượng Quan Giang Vũ cùng Lý Nhược Băng là quan hệ như thế nào, Trần Thanh Đế một điểm cũng không biết.
Bất quá, biết rõ cùng không sao, đối với Trần đại thiếu mà nói, căn bản không có bất luận ảnh hưởng gì. Ngươi đã chạy tới khiêu khích lão tử, lão tử cho ngươi nằm đi ra ngoài.
Hết thảy sự tình, chờ sau khi đánh xong nói sau.
- Khục khục...
Thượng Quan Giang Vũ chịu đựng đau nhức kịch liệt, gian nan từ trên mặt đất bò lên, phun ra một ngụm máu tươi mang theo mấy cái răng, diện mục dữ tợn nhìn Trần Thanh Đế, lạnh lùng nói:
- Trần Thanh Đế, ngươi chờ đó cho ta, Thượng Quan gia chúng ta, tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi.
Thượng Quan Giang Vũ nghiến răng nghiến lợi, dùng đến ánh mắt giống như muốn giết người nhìn Lý Nhược Băng, dữ tợn quát:
- Tiện nữ nhân, ngươi cũng chờ đó.
Nói xong, Thượng Quan Giang Vũ lau đi vết máu trên mặt, ôm bụng, như là chó nhà có tang ly khai.
Không phải đối thủ của người ta, bị nhục nhã rồi, Thượng Quan Giang Vũ tuy phẫn nộ, giận dữ, nhưng lại không phải người ngu. Hắn cũng không muốn lưu lại, tiếp tục bị nhục nhã.
- Con mẹ nó, thật là ăn no rửng mỡ, chạy đến tìm hành hạ.
Vẻ mặt Võ Thuật xem thường mắng, lập tức, xoa xoa đôi bàn tay, nhìn Trần Thanh Đế nói ra:
- Người anh em, sự tình tán gái, ta không học được, ngươi có rảnh chỉ điểm ta vài chiêu võ là được. "
- Có cơ hội ta sẽ chỉ.
Bọn người Võ Thuật, cũng mặc kệ bối cảnh của Thượng Quan Giang Vũ, quyết đoán xuất đầu thay Trần Thanh Đế, điểm này làm cho Trần đại thiếu rất cảm động.
- Các ngươi vào học đi, ta ly khai thoáng một phát.
Trần Thanh Đế vỗ vỗ bả vai Trịnh Lục, nói ra:
- Đem vết máu trên mặt đất, thanh lý thoáng một phát, không nên ảnh hưởng đến những bạn học khác.
- Ân.
Trịnh Lục nhẹ gật đầu, nói ra:
- Ngươi đi đi, tại đây giao cho chúng ta là được rồi.
Trần Thanh Đế không nói thêm gì nữa, đi tới bên cạnh Lý Nhược Băng đang đứng ở ngoài cửa, sắc mặt vô cùng khó coi.
- Ta...
Trong ánh mắt của Lý Nhược Băng, nhấp nhô lấy nước mắt, tràn đầy ủy khuất cùng áy náy nhìn Trần Thanh Đế, muốn nói cái gì, lại một câu cũng nói không nên lời.
- Đi thôi.
Trần Thanh Đế lắc đầu, bình tĩnh nói:
- Có sự tình gì, chờ ly khai nơi đây nói sau.
- Ân.
Lý Nhược Băng nhẹ gật đầu, nước mắt ủy khuất lặng lẽ chảy xuống.
Trường học, trong lương đình trung tâm hồ sen bị vây, Trần Thanh Đế cùng Lý Nhược Băng thình lình ngồi ở trong đó. Hai người ai cũng không nói chuyện, cứ như vậy ngồi đó.
- Thượng Quan gia là hợp tác làm ăn của cha ta, trong một cơ hội ngẫu nhiên, Thượng Quan Giang Vũ gặp được ta.
Mấy phút đồng hồ sau, Lý Nhược Băng toàn thân nhịn không được run lên, nói ra:
- Ngày hôm sau, người Thượng Quan gia liền mang theo Thượng Quan Giang Vũ đến thăm cầu hôn.
- Ba của ta vì lợi ích nên đáp ứng xuống, mà Thượng Quan Giang Vũ cũng đã thành vị hôn phu của ta.
Lý Nhược Băng nhìn Trần Thanh Đế, liên tục giải thích nói:
- Cái hôn sự này, ta một mực đều không đồng ý, là ba của ta...
- Không cần phải nói cái này, ta minh bạch, lại là một hôn nhân chính trị, cô chỉ là một quân cờ hi sinh vì lợi ích.
Đối với hôn nhân chính trị, Trần Thanh Đế thấy rất nhiều.
Làm con cái đại gia tộc, nhìn như phong quang vô hạn, nhưng chính thức khổ, những người khác sẽ không cách nào hiểu rõ. Vấn đề hôn nhân cơ bản nhất, mình cũng không cách nào khống chế.
Đừng nhìn Trần đại thiếu thanh danh không lớn, có thể nói là tên xấu rõ ràng. Nhưng mà, nếu như Trần đại thiếu muốn lấy vợ, chỉ cần ném một câu, đại môn Trần gia cũng có thể bị giẫm nát.
Người muốn ôm đùi Trần gia, thật sự là nhiều lắm.
Thanh danh của Trần đại thiếu lại bừa bộn như thế nào, cái kia lại được coi là cái gì? Vì lợi ích, hết thảy đều có thể hi sinh. Trần gia, thế lực ở trong quân đội, thật sự là quá mạnh mẽ.
Ai không muốn quan hệ thông gia cùng cự đầu quân đội, nhấc lên một ít quan hệ?
Chỉ cần Trần gia mở miệng, Trần đại thiếu muốn tìm nữ nhân kết hôn, tất cả các gia tộc, thế lực lớn nhỏ đều sẽ vót nhọn đầu lao vào.
- Thực lực Thượng Quan gia tuy mạnh, lại không ở nội địa. Về sau lại sinh ra sự tình ngươi trị liệu cho ta. Đại ca ta hắn lại đi khắp nơi nói hắn... Là anh rễ ngươi.
Lý Nhược Băng mặt ngọc lại nổi lên đỏ ửng:
- Không biết là như thế nào, bị Thượng Quan Giang Vũ biết, nên hắn tới.
- Hôm nay cô tới tìm ta hỗ trợ, không phải muốn cứu đại ca cô, mà là vì Thượng Quan Giang Vũ a?
Trần Thanh Đế âm thầm tự trách, hắn tưởng rằng phải đi cứu Lý Nhược Phong, cho nên mới không có vội vã đi.
Bằng không thì Thượng Quan Giang Vũ như thế nào sẽ tới trường học, nhục nhã Lý Nhược Băng?
Bất quá, điều này có thể trách Trần đại thiếu sao?
Loại mặt hàng như Lý Nhược Phong, mặc cho ai cũng sẽ nghĩ như vậy.
- Đúng vậy.
Lý Nhược Băng gật đầu nói nói.
- Nói đi, cô muốn cho ta giúp cô như thế nào?
Trần Thanh Đế ý định giúp Lý Nhược Băng một lần.
Không nên quên, thể chất của Lý Nhược Băng, là Huyền Âm Hàn Thể. Âm hàn chi khí trong cơ thể nàng, đối với Trần Thanh Đế mà nói, là đồ tốt.
Luyện chế Âm Đan cùng Hàn Đan, toàn bộ là nhờ âm hàn chi khí.
Hơn nữa, thể chất của Lý Nhược Băng, ở phía trên tu chân, đây chính là phi thường lợi hại.
Một người như vậy, Trần đại thiếu đương nhiên muốn thu cho mình dùng, lớn mạnh đội ngũ Tu Chân giả của mình.
- Ta muốn từ hôn.