Đã không có ai ở gần đây, đương nhiên Vô Song thoải mái hấp thụ hắc ám văn tự.
Giải quyết xong hắc ám văn tự ở tầng , hắn lại hướng về phía trước.
Với thực lực của Vô Song thật sự rất khó gặp đối thủ ở những tầng này, hắn một đường hát vang tiến mạnh, mãi cho đến tầng mới một lần nữa dừng lại.
Thật ra tại tầng thì Vô Song vẫn không có đối thủ nhưng mà thông lộ từ tầng lên tầng thì lại không giống.
Thông lộ bình thường giữa mỗi tầng là một bình chướng không gian, sau khi xuyên qua bình chướng thì sẽ lên thẳng tầng cao hơn nhưng thông lộ này rõ ràng thay đổi.
Vô Song có thể nhìn thấy một bậc cầu thang đá, cầu thang đá hướng thẳng lên thiên không.
Lúc này Vô song vừa tiến tới vị trí cầu thang, cũng có - người đang nhìn hắn, ánh mắt có e ngại.
Tầng diện tích đã nhỏ hơn những tầng bên dưới rất nhiều, một đường Vô Song xuyên thẳng tầng mà đến cầu thang đá đã thể hiện rõ thực lực của bản thân hắn mạnh đến đâu, người ở chỗ này có không ít người thấy được Vô Song tự mình xuất thủ.
Tốc độ cực nhanh, chiêu chiêu đều là sát chiêu hơn nữa quyền kình cũng mạnh đến ghê người.
Thấy Vô Song đến, những người này đều bắt đầu ngưng khí phòng thân, ánh mắt quan sát nhất cử nhất động của hắn.
Vô Song thấy vậy cũng chỉ âm thầm lắc đầu, sau đó thân hình khẽ chuyển.
Thấy Vô Song vừa biến mất, kẻ đang ở gần hắn nhất đột nhiên thấy lạnh sống lưng, thân thể bắn ngược khỏi vị trí của mình đồng thời cũng cực nhanh xuất quyền.
Đáng tiếc hắn vẫn không nhanh hơn được Vô Song, hắn xuất quyền ra đã thấy Vô Song nắm cổ tay hắn giật ngược lại, dùng một tay ấn thẳng hắn xuống dưới nền đất.
Một tay của hắn bị Vô Song tóm lấy, sức nặng đè xuống khiến hắn gần như không cử động được.
Nếu ở tầng thực lực của Vô Song ở khoảng thập nhị tinh thì hiện tại chỉ sợ đã đạt đến thập ngũ tinh.
Về phần những kẻ ở tầng này, chiến lực đa số rơi vào từ thất tinh đến cửu tinh.
Thật ra cùng cấp độ rất khó để Vô Song dễ dàng áp chế đối phương đến như vậy nhưng mà tại thí luyện này cứ như có cái gì đó đang điên cuồng gia tăng lực chiến cho hắn vậy, thực sự vượt khỏi cái cảm giác thực lực của hắn hiện tại.
Điều này rất khó giải thích với chính Vô Song nhưng mà điểm khác biệt ở đâu thì hắn đại khái cũng nhìn ra, khác biệt chính là ở hắc giáp.
Vô Song ước lượng chiến lực của mình không sai, hắn hiện nay chính xác là thập ngũ tinh cường giả nhưng mà cái bộ quần áo hắn mặc trên người thì không phải.
Không chỉ Vô Song mạnh lên mà hắn có cảm giác bộ quần áo này cũng là như vậy, điều này khiến Vô Song thấy tương đối khó hiểu.
Nếu như Vô Song tối đa có thể sử dụng phần sức mạnh thì bộ quần áo này làm cho hắn mạnh gấp thậm chí gấp lần, đây rốt cuộc là cái gì?.
Tất nhiên Vô Song sẽ tạm gác việc này ra khỏi đầu, hắn lúc này chỉ dùng một quyền liền khóa chặt kẻ bên dưới, đồng thời trong ánh mắt kinh sợ của những người ngồi đây, Vô Song rốt cuộc ngồi xuống.
Hắn ngồi xuống đồng thời cũng buông tay ra, giải thoát khống chế cho kẻ kia, miệng khẽ mở.
“Cầu thang kia là cái gì?”.
Kẻ bị Vô Song khống chế vừa được thả ra, cánh tay như muốn gãy nát nhưng sự đau đớn rất nhanh cũng bị bất ngờ thay thế, hắn không ngờ Vô Song hỏi một câu như vậy.
“Ngươi... ngươi chẳng nhẽ không biết Vũ Môn?”.
Vô Song nghe đối phương nói không khỏi nhíu mày.
Vũ Môn?.
Cái danh tự này tương đối quen tai, ở Việt Nam có thuyết cá chép hóa rồng, cá chép vượt long môn liền có thể hóa rồng.
Vũ Môn cùng Long Môn thật ra cũng là một cách gọi.
Nếu trước mặt hắn là Vũ Môn chẳng nhẽ còn muốn thí sinh hóa rồng?.
Lại nhớ đến hắn từng thu được thông tin, từ tầng bản thân Sát Sinh Lộ liền có biến chuyển, ánh mắt không khỏi nheo lại.
“Vũ Môn là cái gì?”.
Giọng nói lạnh lùng của Vô Song một lần nữa làm kẻ kia kinh ngạc, nhưng lại nghĩ đến Vô Song khủng bố, hắn cũng không dám nói gì Vô Song, đè xuống sự kinh ngạc của mình mà đáp.
“Vũ Môn để cô đọng ma ý”.
“Từ tầng đến tầng là quá trình sưu tập đến ma ý, khi chạm đến tầng bản thân ma ý sẽ cô đọng lại, trở thành ma thân, cường giả vượt qua tầng toàn bộ đều đúc ra ma thân”.
Lại một cái khái niệm mới làm Vô Song khó hiểu, hắn lại hỏi.
“Sưu tập ma ý?, sưu tập như thế nào?, Ma thân?, là cái gì? “.
Trước một loạt câu hỏi của Vô Song, kẻ này sắc mặt cũng không tốt gì, đối với Vô Song khó khăn trả lời.
“Khụ khụ, ta... ta cũng là thí luyện giả như ngươi,... vì vậy cũng không biết ma thân là gì “.
“Về phần ma khí sưu tập thế nào ta cũng không có biết, cái này không ai trong thí luyện biết, ma khí hầu như dựa trên quá trình thể hiện của bản thân tại các tầng dưới, sau đó khi đến tầng sẽ được cô đọng lại, tùy theo lượng ma khí liền sẽ cô đọng ra chất lượng ma thân khác nhau”.
“Ta... ta cũng chỉ biết có thế, ngươi đừng diệt sát ta”.
Kẻ này xuất thân từ tiểu thế lực, hắn muốn tranh một danh ngạnh tham gia thí luyện đã không dễ, leo lên đây lại càng không dễ, thực sự không muốn cứ như thế bị Vô Song diệt sát, đây chính là mất cả chì lẫn chài.
Còn về cái gọi là ma thân, đây đúng là làm khó hăn.
Kẻ nào đến được tầng hầu như đều sẽ được tuyển chọn vào trong Thập Điện, trở thành một đời Tử Thần, mấy người này sao hắn có thể quen biết, có thể hỏi?.
Trong nhà hắn cũng không có chưởng bối nào từng trải qua Tử Thần Thí Luyện, hỏi cũng vô ích.
Vô Song nhìn kẻ này cũng không giống nói dối, hắn lại hướng ánh mắt về những người khác, tiếp tục mở miệng, lần này giọng nói tương đối lớn.
“Trong các ngươi, kẻ nào biết Ma Thân là cái gì?”.
Lúc trước Vô Song cùng kẻ kia chỉ là thì thầm, cũng không ai rõ bọn họ nói cái gì nhưng mà lần này hắn nói rõ ra, mấy kẻ xung quanh liền khẽ giật mình.
Đương nhiên những người này hầu hết cũng như kẻ kia, thực sự không rõ Ma Thân là cái gì, chỉ có duy nhất một người nhìn Vô Song, trong ánh mắt hơi híp lại.
“Ma Thân?, cái này ta biết nhưng mà ta khuyên ngươi tạm thời đừng có đi lên tầng ”.
Kẻ này vừa nói xong, Vô Song lập tức lướt về phía hắn, tốc độ nhanh đến nỗi làm kẻ kia không khỏi hoảng sợ lùi lại hai bước.
Nhìn thẳng vào mắt hắn, Vô Song lạnh giọng.
“Ma Thân là cái gì?, vì sao ta không lên nên tầng ?”.
Hắn nhìn Vô Song một chút, chỉ thở ra một hơi.
“Ma Thân là ma khí cô đọng, từ trên tầng đều dùng Ma Thân chiến đấu, đương nhiên Ma Thân mạnh yếu khác nhau, mỗi người mỗi khác “.
Nói xong hắn do dự một chút, lại tiếp tục nói.
“Về phần tại sao không thể lên tầng ... là vì Ác Nhân Cốc – Giang Tiểu Vương đang ở đó... “.
Giang Tiểu Vương, cái tên này quả thật làm Vô Song thấy thú vị.
Một trong thập đại thiên tài của thí luyện năm nay, Ác Nhân Cốc – Giang Tiểu Vương.
Ác Nhân Cốc?, cái tên này tương đối quen thuộc, Vô Song tất nhiên nhớ tới Tiểu Ngư Nhi cùng Hoa Vô Khuyết bất quá tám chính phần chỉ là trùng tên, cũng sẽ không liên quan gì.
Cái làm hắn chú ý là Giang Tiểu Vương.
Hắn không phải người âm giới, khó mà biết tiểu vương gia Ác Nhân Cốc rốt cuộc mạnh mẽ ra sao nhưng từ trong miệng những kẻ hắn gặp, hắn từng nghe thấy cái tên này.
Trước thí luyện, danh tự của thập đại thiên tài năm nay đã sớm không phải điều gì quá mức bí mật.
Ác Nhân Cốc – Giang Tiểu Vương là cao thủ xếp thứ trong thập đại thiên tài.
Điều duy nhất Vô Song không hiểu là tại sao Giang Tiểu Vương lại ở tầng mà không ở tầng ?.
“Ngươi vì sợ hắn nên không tiến vào tầng ? “.
Nghe Vô Song đột nhiên hỏi, kẻ kia không khỏi gật đầu.
“Đương nhiên phải sợ, ngươi không biết cách làm của ma đầu kia sao?”.
“Tầng nào có hắn, tất không có thí sinh tồn tại, lúc trước ta đến nơi này, vốn muốn vượt Vũ Môn nào ngờ cũng thấy ma đầu kia bước đến... còn dọa ta một trận, ta không rõ hắn đã rời khỏi tầng chưa... nhưng mà ta vẫn muốn đợi thêm một thởi gian”.
Nhìn đối phương sợ hãi, Vô Song ánh mắt lóe lên.
Đúc ma thân?.
Đứng hàng thứ trong thập đại thiên tài?.
Vô Song hắn vẫn chưa có ai để thử nghiêm Ma Vực đâu, hắn trong nội tâm chiến ý bắt đầu điên cuồng đề thăng.
Thân hình như bóng ma, hắn lướt đến vũ môn sau đó lập tức bước đi.
___________________
Vô Song cũng không biết, người mà Cơ Vĩnh Sinh chú ý cũng chính là Giang Tiểu Vương này.
Giang Tiểu Vương tên thật là Giang Thụy, là tiểu ma vương của Ác Nhân Cốc.
Dĩ nhiên đã gọi là Ác Nhân Cốc, tất nhiên không phải là nơi yên lành gì.
Giang Thụy lúc này đang ở tầng hơn nữa hắn chính là ngồi ngay Vũ Môn.
Hắn ngồi trên lưng một thí sinh khác, chỉ thấy kẻ kia hai tay hai chân chống xuống đất, dùng bốn chi đỡ lấy cơ thể mình, làm ghế ngồi cho Giang Thụy.
Hai tay khoanh trước ngực, một chân buông thõng, một chân gác lên chân còn lại.
Giang Thụy hai mắt khẽ nhắm cũng chẳng biết đang nghĩ gì nhưng mà khí thế của hắn trực tiếp khóa chặt toàn bộ tiểu không gian trước mắt, đè ép cho kẻ bên dưới đến thở cũng khó khăn.
Ở dưới tầng , khí thế không hiện, thân phận không lộ nhưng từ tầng liền không giống.
Tầng thực sự là thiên địa khác, rất khác.