Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương :
Đây chính là phòng của cô, anh muốn ngủ ở chỗ này có phải nên hỏi ý của cô không?
Hạ Tịch Quán cảm thấy có cần phải đàm luận với Lục Hàn Đình, cô đứng dậy, đi theo vào phòng tắm: “Tiểu Dịch Dịch, con uống hết rồi ngoan ngoãn ngủ, cô giáo tiên nữ nói chút chuyện với bố con.”
“Dạ”
Hạ Tịch Quán và Lục Hàn Đình đều biến mát ở trong phòng tắm, Tiểu Lục Thần Dịch nhanh chóng uống sạch đem trong chén đều, cậu để ly xuống, lấy điện thoại của mình ra.
Ngón tay của Tiểu Lục Thần Dịch gõ thoăn thoát, rất nhanh đã đến dò đến điện thoại của bà mập đó, sau đó cậu hack tường lửa bảo vệ của điện thoại, phát hiện tin nhắn mà Thượng Quan Mật Nhi gửi tới kia.
Thượng Quan Mật Nhi là dùng số nặc danh gửi tới, nhưng cái này không chạy thoát được hoả nhãn kim tinh của Lục Thần Dịch, rất nhanh trên màn ảnh điện thoại liền nhảy ra ảnh chụp và tin tức cuộc đời cá nhân của Thượng Quan Mật Nhi.
Nhưng, đợi Đông đợi Tây vẫn chưa xem được, Thượng Ị Quan Mật Nhi mơ hồ có một loại dự cảm rất xấu, ả cảm giác dường như có chuyện gì không tốt sắp xảy ra.
Lúc này “ting” một tiếng, cửa thang máy mở ra, bà mập đi ra.
Thượng Quan Mật Nhi vẫn ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách hai mắt sáng ngời, lại nhanh chóng bị khựng lại, hình ảnh lý tưởng trong tưởng tượng của ả là bà mập túm Hạ Tịch Quán quần áo xốc xếch đi ra, nhưng vì sao chỉ có mình bà mập đi ra?
Mặt của bà mập đều sưng lên, còn đeo khẩu trang che lắp, vừa nhìn liền thấy tình huống không đúng.
Lúc này có hai người qua đường vừa rồi vây xem chạy tới, hỏi bà mập: “Triệu phu nhân, xin hỏi vừa rồi bà đi bắt gian Lan Lâu công chúa, bà bắt được không?”
“Triệu phu nhân, Lan Lâu công chúa có phải thật vậy cấu kết với chồng bà hay không?”
Bà mập hiện tại chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, bà ta lớn tiếng nói: “Vừa rồi chỉ là hiểu làm, Lan Lâu công chúa trong sạch, người như cô ấy sẽ chẳng liếc mắt đến chồng tôi!”
Tại sao có thể như vậy?
Thượng Quan Mật Nhi đổi sắc mặt, lửa ghen của bà mập này rất kinh người, nơi đây lại là địa bàn của bà ta, ba ta hẳn là tóm Hạ Tịch Quán không thả mới đúng, tại sao nói Hạ Tịch Quán trong sạch?
Sai ở bước nào rồi?
Lúc này, màn hình LCD trong sảnh đột nhiên sáng lên, tiếng kêu kiều my ỏn ẻn của phụ nữ truyền tới: “Ai nha Triệu tổng, ghét anh ghê… anh đã có vợ, còn đối với người ta như Vậy…”
Thượng Quan Mật Nhi chắn động, sao ả cảm thấy…. tiếng kêu này rất quen thuộc?
Quen thuộc như là giọng mình?
Thượng Quan Mật Nhi nhanh chóng ngắng đầu nhìn về màn hình LCD, sắc mặt cô ta kinh sợ đại biến.
Thượng Quan Mật Nhi đã sợ ngây người, trời ạ, đây là cái gì?
Chỉ thấy màn hình LCD trên đại sảnh đang chiều một đoạn video “hành động”, một nam một nữ dây dưa dính chặt vào nhau, áo quần đã cởi được một nửa, vừa mạnh mẽ lại ái muội.
Người đàn ông này là… Triệu tổng, mà người phụ nữ không ai khác, chính là… Thượng Quan Mật Nhi!
Thượng Quan Mật Nhi nhìn chằm chằm người phụ nữ kia nhìn nhiều lần để xác định mình không có hoa mắt, thật sự là ả!
Nhưng, ả quấn quýt với Triệu tổng từ lúc nào? Cái này ngay cả chính ả ta cũng không biết.
Ánh mắt Thượng Quan Mật Nhi rất cao, hơn nữa chỉ tập trung trên người Lục Hàn Đình, người đàn ông như Triệu tổng như vậy ả ta căn bản không đặt vào mắt, bây giờ nhìn chính mình và Triệu tổng dính lấy nhau như thế, ả ta muốn ói.
Chuyện gì xảy ra thế này?
Ä là ai? Ä đang ở đâu? Chuyện gì xảy ra vậy?
Thượng Quan Mật Nhi cảm thấy thế giới này quá khó hiểu.
Bà mập và quần chúng vây xem cũng ngước mắt nhìn, _ đúng lúc thấy video nóng của Thượng Quan Mật Nhi và Triệu tổng ở trong phòng khách sạn.
Triệu tổng đè Thượng Quan Mật Nhi: “Mật Nhi bảo bối, đừng nhắc tới bà mập kia nữa, mỗi lần làm với bà ta, anh đều muốn ói, ả ta ở đâu được mềm mịn như em.”
Thượng Quan Mật Nhi kiều mị cười: “Bà mập kia nhất định rất rộng nhỉ, Nếu không anh ly hôn với bà ta cưới em đi, em để anh làm phò mã Hoa Tây Châu.”
Thượng Quan Mật Nhi cũng không ngồi yên nữa, ả ta thông suốt đứng lên, lớn tiếng chỉ huy nói: “Nhanh tắt đi, mau tắt màn hình đi!”