Chương : Vị Hôn Phu
Hạ Nghiên Nghiên tới thật, hôm nay, cô ta mặc váy
liền áo hồng nhạt, khuôn mặt nhỏ điềm đạm, yêu kiều
mỉm cười, nhìn thấy người quen còn giọng oanh nhỏ
nhẹ: “Đàn anhl”
Hạ Tịch Quán nghe mà nổi da gà, nhưng mấy người
đàn ông đó lại rất hưởng thụ, khen ngợi ríu rít.
“Hạ Nghiên Nghiên không hỗ là đệ nhát tiểu thư, thiếu
nữ thiên tài của Hải Thành, khiến người ta vừa gặp đã
thương.”
“Anh nhìn Hạ Tịch Quán kia xem, đồ nhà quê từ nông
thôn ra, quả nhiên là không thể so với Hạ Nghiên
Nghiên.”
“Hạ Nghiên Nghiên xinh đẹp như vậy, đúng là hoa khôi
viện Xu Mật chúng ta.”
Hạ Nghiên Nghiên lấy cơm ngồi xuống, giả bộ không
nghe thấy máy lời này, ăn cơm ưu nhã, nhưng khóe
môi đã sớm mỉm cười.
Chương : Vị Hôn Phu
Lúc này, Triệu Lập Anh cũng đi tới, Song Song lập tức
lộ vẻ thẹn thùng mà hưng phấn: “Tổ trưởng Triệu, anh
ngồi đây ăn cơm đi.”
Hạ Tịch Quán liếc Song Song một cái, Song Song
thích Triệu Lập Anh à?
Lúc này, có người ồn ào nói: “Tổ trưởng Triệu, vị hôn
thê của anh đang gọi kìa, thật ra Song Song không tệ
lắm, chỉ hơi béo thôi ha ha.”
Song Song là vị hôn thê của Triệu Lập Anh?
Bây giờ Hạ Tịch Quán mới biết.
Triệu Lập Anh nhìn Song Song và Hạ Tịch Quán đầy
chán ghét, cầm cơm đi tới ngồi đối diện Hạ Nghiên
Nghiên, còn lấy sữa dâu tây mới mua đặt trong tầm
tay Hạ Nghiên Nghiên: “Nghiên Nghiên, anh mua cho
em đấy, em uống xem ngon không nhé.”
“Cảm ơn anh nhé, tổ trưởng Triệu.” Hạ Nghiên Nghiên
Chương : Vị Hôn Phu
liếc về phía Song Song và Hja Tịch Quán như có như
không, có ý khoe khoang.
Hạ Tịch Quán không để ý tới Hạ Nghiên Nghiên, cô
nhìn Song Song nói: “Song Song, Triệu Lập Anh là vị
hôn phu của cô à?”
Song Song ngượng ngùng: “Ừ, hai nhà chúng tôi có
hôn ước, nhưng hình như tổ trượng Triệu không thích
tôi, chuyện này cũng rất bình thường, tôi béo như vậy,
mọi người đều không thích người mập như tôi.”
Vì béo nên Song Song rất tự ti, cô cũng không có bạn
bè gì ở Xu Mật, chỉ thích chơi đùa mấy cây hoa cỏ của
mình.
Hạ Tịch Quán mỉm cười: “Ai bảo thế, tôi thấy người
mập rất đáng yêu, tôi cũng quý Song Song.”
Hai mắt Song Song sáng ngời: “Tôi cũng thích Tịch
Quán, từ nay chúng ta chính là bạn tốt!”
Hạ Tịch Quán dẫn Song Song đi, Hạ Nghiên Nghiên
uống một ngụm sửa dâu, dịu dàng nói: “Tổ trưởng
Chương : Vị Hôn Phu
Triệu, tôi thấy Quán Quán rất chịu khó, nhất định là cô
ấy đến phòng thuốc để nhớ thuốc, không chừng… ba
ngày nữa, cô ấy có thể thành công đấy.”
Triệu Lập Anh sững lại: “Sao có thể?”
Hạ Nghiên Nghiên nhìn ngoài cửa sổ: “Tôi thấy vệ
sinh của viện nghiên cứu chúng ta chưa tốt lắm, nếu
có người lau nhà lau cửa sổ thì tốt rồi.”
Triệu Lập Anh lập tức hiểu ý Hạ Nghiên Nghiên, anh
ta đứng dậy đi làm.
Hạ Nghiên Nghiên hài lòng uống sữa dâu, cô ta lấy
điện thoại, mở diễn đàn của Xu Mật ra, tiêu đề chính
là “Hạ Nghiên Nghiên trở thành hoa khôi mới của
viện”.
Có người đăng ảnh của cô ta, cô ta mặc váy liền hồng
nhạt đứng trong nắng mai, yêu kiều mềm mại, yếu ớt
động lòng người.
“Hạ Nghiên Nghiên đẹp quá, tôi muốn xem ai có thể
bắt được trái tim hoa khôi viện nào?”
Chương : Vị Hôn Phu
“Mọi người mau theo.”
“Lục tổng chỉ triệu vì Hạ Nghiên Nghiên, Hạ
Nghiên Nghiên đã sớm bị Lục tổng chiếm rồi.”
“Chúng ta chỉ có thể nhìn.”
Hạ Nghiên Nghiên cất điện thoại, cười hài lòng.
Hạ Tịch Quán và Song Song về phòng thuốc, chuẩn bị
bắt đầu công việc, lúc này, Triệu Lập Anh đi tới: “Hạ
Tịch Quán, chủ nhiệm Chu ra ngoài hội chẩn, lúc đi
phân phó tôi tìm người làm vệ sinh, bây giờ cô lấy
dụng cụ quét tước hết một lượt tòa nhà Xu Mật, tôi
không muốn thấy chút bụi bản nào cả.”
Hả?
Song Song lập tức bật lên: “Tổ trưởng Triệu, có lầm
không vậy, Xu Mật có máy tòa nhà liền, anh bắt Tịch
Chương : Vị Hôn Phu
Quán đi làm vệ sinh thì tới ngày nào tháng nào, ba
ngày nữa là chủ nhiệm Chu kiểm tra rồi, tôi và Quán
Quán còn chưa xem hết loại dược liệu đâu, thế
thì kiểm tra kiểu gì?”