Chương :
“Linh Linh, vị này là ai vậy?” My nương tò mò hỏi.
“Ah, anh ấy là anh trai của em.” Diệp Linh đáp một câu.
“Linh Linh, không nghe nói em có anh mà, vị này là anh trai ruột hay là anh ) trai mưa thê?” My nương cười trêu nói.
“My nương, em không để ý tới chị nữal”
Diệp Linh giả bộ tức giận, trực tiếp cắt dứt đề tài này.
“Biết rồi biết rồi, anh này, chúng tôi vẫn còn đang huấn luyện, anh mau đi ra ngoài đi!” My nương mời Cố Dạ Cần ra ngoài.
Có Dạ Cần nhìn Diệp Linh.
My nương trực tiếp đẩy Có Dạ Cần ra ngoài: “Còn nhìn! Còn nhìn! Như nhìn không đủ hay sao! Đi nhanh đi!”
Cố Dạ Cần đi, My nương ám muội nhìn về phía Diệp Linh: “Linh Linh, đó là anh trai mưa của em chứ gì! Không sai đúng không, là một cực phẩm nhân gian đó.”
Diệp Linh chớp hàng mi kiều my: “My nương, sao chị biết anh ấy là cực phẩm nhân gian?”
My nương thần thần bí bí nói: “Anh trai mưa ấy của eo đường eo chặt khít, cơ bụng sáu múi, đường nhân ngư hoàn mỹ, dáng người không thua gì người mẫu quốc tế. Có nghiên cứu mới nhất còn cho thấy họ có ham muốn tình dục mạnh mẽ, thích phụ nữ, biết hưởng thụ phụ nữ, mấu chốt là, càng có thể thỏa mãn phụ nữ.”
“.” Diệp Linh hiểu biết rất nhiều trên chuyện tình ái, cũng sẽ hay chém gió, thế nhưng kinh nghiệm của cô ít đến _ thây thương, bây giờ nghe mây câu nói của My nương, cô quả thực thấy còn tốt hơn đi học mười năm, cánh cửa thế giới mới đã mở rộng ra.
Thì ra, còn có chuyện này!
Lợi hại!
“My nương, anh ấy… không lợi hại như vậy, e rằng chị nhìn sai rồi.”
My nương chớp mắt hướng về phía Diệp Linh: “Vậy vừa rồi các em ở trong phòng làm cái gì, vừa rồi cậu ta chính là cắm tay vào túi quần đi ra, em có dám bảo anh ta rút tay từ trong túi quần không?”
Vừa rôi cô và Cô Dạ Cân căn bản không làm cái gì, thế nhưng hình như thân thể anh có phản ứng, cho nên tay đút trong túi quần ép xuống, không thì không có cách nào ra của.
— Mỗi ngày một câu chuyện nhỏ của Lục Liễu — Ý thức được chính mình đang suy nghĩ lung tung, Lục Tư Tước nhanh chóng nhíu lên mày kiếm anh khí, giọng nói nghiêm khắc khiển trách: “Nói thì nói, tới gần làm cái gì, cách tôi xa một chút”
Anh vươn tay đầy cô ra một chút.
Ngay lúc đó, Liễu Anh Lạc đột nhiên lại gần, hôn một cái thật kêu trên gò má anh.
Lục Tư Tước đột nhiên lại bị hôn cứng dÒj Liễu Anh Lạc nhìn rất mềm yếu, hiện tại cô nhón mũi chân lên dán vào trong lồng ngực người đàn ông, ngước khuôn mặt nhỏ mặt mày cong cong nhìn anh, cả người giống như ở trong lòng anh: “Cái này… có phải chính là…
câu dẫn mà anh nói không?”
“Cô…” Lục Tư Tước bên người có rất nhiều oanh oanh yến yến nhào tới, thế nhưng to gan như vậy, cô là người đầu tiên.
Liễu Anh Lạc giơ tay lên, ôm cổ anh, lại ở trên gò má bên trái anh “chụt” một cái: “Phải làm gì đây, néu đã bị anh ` L nhìn ra, vậy em sẽ thăng thăn được khoan hồng nhé! Em đang câu dẫn anh đói”
Diệp Linh biết Có Dạ Cần ra đường đều rất nổi bật, ánh mắt những cô gái kia đều dõi theo anh, thế nhưng cô nào nghĩ đến ánh mắt My nương độc như vậy, dĩ nhiên cái gì đều thấy được.
“Linh Linh!” Lúc này My nương thần bí lấy ra một quyển sách, ái muội chớp mắt với Diệp Linh: “Nào, chị cảm thấy Quán Quán nhà chị không có thiên phú, nhưng em thì khác, đây chính là bảo bối mà bà chủ chị giấu đó, hiện tại đưa cho em, nếu muốn lưu lại người đàn ông như anh trai mưa của em, công phu trên giường không thể thiếu, em lấy về nghiên cứu thật tốt nhé, bằng thiên chất của em, cam đoan một chút liền thông.”