Cung Đấu Không Bằng Nuôi Mèo

chương 98: chương 98:

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi Thu Vãn uống canh tránh thai, dưới sự hầu hạ của Tình Hương, nàng mau chóng đi vào giấc ngủ.

Thu Vãn ngủ rất sâu, cho dù ở trong mộng biến thành mèo, nàng cũng không tỉnh lại. Tình Hương thông qua khe cửa nhìn thấy tình cảnh bên trong, nàng kéo ghế tới trước cửa, ngồi canh giữ cho chủ tử, tránh trường hợp có người tới đây thấy được Ngự Miêu. Thẳng tới khi Thu Vãn biến trở về thành người, lúc này Tình Hương mới kéo ghế lại rón ra rón rén rời đi.

Thời điểm Thu Vãn tỉnh lại đã là buổi sáng ngày hôm sau.

Nàng duỗi eo, lười biếng đi ra ngoài, thời gian tỉnh dậy quả nhiên muộn hơn so với ngày thường một chút, thậm chí còn sắp tới giờ cơm trưa rồi.

Thu Vãn vừa bước ra khỏi cửa liền thấy Tình Hương từ bên ngoài tiến vào, nhìn thấy nàng, Tình Hương lập tức vui vẻ nói: “Chủ tử, cuối cùng ngài cũng tỉnh rồi, Huệ tần nương nương đang tìm ngài đấy.”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Huệ tần tìm ta?” Thu Vãn tò mò: “Huệ tần tìm ta có chuyện gì?”

“Nô tỳ cũng không biết, Kim Đào tỷ tỷ tới đây mời chủ tử, nhưng bởi vì chủ tử đang ngủ nên Kim Đào tỷ tỷ lại quay về rồi.” Tình Hương nói: “Kim Đào tỷ tỷ còn nói, nếu chủ tử tỉnh dậy thì sang chỗ Huệ tần nương nương.”

Thu Vãn gật đầu, trở về thay đổi xiêm y, sau đó tới chỗ Huệ tần.

Thời điểm Thu Vãn tới nơi, cơm trưa của Huệ tần vừa được bày biện xong, còn chưa kịp gắp đũa đầu tiên đã nghe thấy Thu Vãn tiến vào, Huệ tần lập tức nhịn không được nói: “Thật trùng hợp, muội cố tình chọn giờ cơm để tới hay sao? Ta đặc biệt dặn dò phòng bếp nấu cua, thế nhưng lại bị muội tới tranh ăn.”

Thu Vãn vô tội nói: “Huệ tần nương nương, không phải ngài gọi muội tới sao?”

Huệ tần trừng mắt: “Ta bảo muội tới giờ cơm trưa?”

“Một khi đã như vậy, vậy tần thiếp xin phép đi trước.”

“Từ từ, ta cũng không đuổi muội đi.” Huệ tần vội vàng nói: “Tới cũng tới rồi, ngồi xuống ăn cùng ta đi, ta đoạt được con cua này từ trong miệng Hoàng Thượng đấy, nếu muội tới đúng lúc vậy dứt khoát ngồi xuống nếm thử đi.”

Lúc này Thu Vãn mới cười tủm tỉm ngồi xuống.

Phân vị Huệ tần cao hơn nàng, sau lưng lại có Hoàng Thượng chống lưng, cơm trưa đương nhiên cũng phong phú hơn nàng rất nhiều, càng đừng nói tới việc Huệ tần còn đặc biệt bỏ thêm bạc ra mua cua.

“Mấy ngày trước, ta nghe Cao công công nói trong bữa ăn của Hoàng Thượng thường có thêm món cua. Mặc dù thời điểm này không phải mùa cua màu mỡ, nhưng tháng sáu gạch cua rất thơm, ta đã thèm rất nhiều ngày rồi. Sáng sớm hôm nay liền cho Kim Đào đến Ngự Thiện Phòng hỏi thăm, vừa lúc hôm nay có thêm mấy con ta đành cố giành giật về đây.” Huệ tần thỏa mãn nói: “Đây chính là đồ ăn của Hoàng Thượng đấy, toàn bộ hậu cung ngoại trừ Hoàng Thượng thì cũng chỉ có mình ta được ăn thôi.”

Thu Vãn không ngừng gật đầu.

“Huệ tần nương nương, ngài gọi muội tới đây, chính là vì chuyện con cua này?”

“Đương nhiên không phải.” Huệ tần nói xong, liếc mắt nhìn Kim Đào một cái.

Kim Đào xoay người vào phòng, khi trở ra trên tay cầm một chiếc túi thơm quen mắt.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thu Vãn suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng mới nhớ ra, đây là túi thơm lúc trước Tĩnh phi tặng cho phi tần các cung. Lúc ấy còn bùng phát bệnh mèo, sau này biết được bên trong có hoa bách hợp có thể khiến mèo mất mạng, các vị nương nương liền vội vàng tiêu hủy chiếc túi thơm này, đã rất lâu rồi Thu Vãn không nhìn thấy.

“Đây……” Thu Vãn hơi giật mình, nhìn Huệ tần hỏi: “Huệ tần nương nương, ngài….?”

“Đây là túi thơm lúc trước Tĩnh phi đưa tặng.” Huệ tần vừa ăn cua, vừa nói: “Muội cho rằng bệnh mèo được giải quyết, chuyện này liền kết thúc sao?”

Thu Vãn kinh ngạc: “Huệ tần nương nương vẫn đang điều tra chuyện này sao?”

“Đương nhiên, nếu không hoàn toàn điều tra ra manh mối, không chỉ ta mà ngay cả Hoàng Thượng cũng sẽ không an tâm.” Huệ tần nói: “Lúc trước Tĩnh phi nói là không biết, điều tra toàn bộ Bích Vân Cung cũng không ai biết bách hợp có hại với mèo.”

“Chẳng lẽ không phải sao?” Thu Vãn tò mò: “Lúc ấy Tĩnh phi nương nương nói như vậy.”

Huệ tần liếc mắt nhìn nàng một cái: “Vậy muội làm sao mà biết được?”

“Tần thiếp đọc được trong tạp thư.”

“Đúng thế, quyển tạp thư kia cũng không phải bản đơn lẻ, muội đọc qua, đương nhiên cũng sẽ có người khác đọc qua.” Huệ tần nói: “Bên trong hậu cung làm gì có nhiều sự trùng hợp như vậy, cho dù là cố ý hay vô tình thì phần lớn đều do người làm ra.”

“Ngài nói, có người cố ý thả bách hợp vào trong túi thơm để hại mèo?!” Thu Vãn khiếp sợ: “Vậy Huệ tần nương nương, ngài đã tra ra kết quả chưa?”

Huệ tần hơi gật đầu.

“Là ai làm? Tĩnh phi nương nương sao?”

“Tĩnh phi cũng chỉ bị người lợi dụng mà thôi.” Huệ tần cười như không cười mà nhìn nàng: “Muội nói xem là ai?”

Thu Vãn ngẫm nghĩ, rất nhanh chóng nàng nghĩ ra một người khác, nàng vô cùng sửng sốt, không dám tin tưởng mà nhìn sang Huệ tần.

Huệ tần vừa lòng nhìn phản ứng của nàng, bên trong ánh mắt dường như đang muốn nói “Hình như muội cũng không ngốc như trong tưởng tượng của ta”.

“Ta đã sớm nói với muội rồi, Thục phi không phải người tốt, bảo muội cách xa nàng ta một chút, tại sao muội không tin lời ta nói?” Huệ tần nói: “ Sau khi Tĩnh phi bị cấm túc, người trong cung nàng ta đều rất ít khi ra ngoài, chỉ thỉnh thoảng có cung nữ ra vào. Trong lúc vô tình thủ hạ của ta phát hiện được, một trong số các cung nữ đó có tiếp xúc với người của Bích Tú Cung, đó là tai mắt Thục phi đặt ở Bích Vân Cung.”

“Chuyện hoa bách hợp ……”

“Là Thục phi làm.” Huệ tần nói: “Nàng ta muốn hại chết Ngự Miêu, nhưng nếu chỉ nhắm vào Ngự Miêu thì quá dễ thấy, tuy nhiên nếu mèo trong toàn bộ hậu cung đều bị bệnh, trong lúc lơ đãng Ngự Miêu cũng bị lây bệnh, tới lúc đó sẽ không có ai hoài nghi. Ta đoán nàng ta cũng không nghĩ tới, Ngự Miêu còn chưa xảy ra chuyện, chuyện về hoa bách hợp đã bị muội phát hiện.”

Trong cung không có nhiều người thích xem tạp thư, mà cuốn tạp thư có nội dung liên quan tới mèo lại càng ít.

Thu Vãn ngơ ngẩn, động tác cũng ngừng lại.

“Nhưng rốt cuộc vì sao Thục phi nương nương ……” Thục phi luôn luôn nhu nhược hiền lành, Thu Vãn cũng từng nhận vài lần ân tình của nàng ta, Thu Vãn thật sự không thể tưởng tượng được, thế nhưng Thục phi lại là người hãm hại đám mèo trong cung.

Huệ tần kinh ngạc nhìn nàng: “Muội không cho rằng chuyện muội dọn tới cung của ta chỉ đơn thuần bởi vì cung của ta an toàn chứ?”

“…… A?”

“Liễu thường tại chỉ là một tiểu thường tại nhỏ bé cũng dám xuống tay động thủ với Ngự Miêu, muội cho rằng nàng ta lấy đâu ra tự tin đó? Chỉ bằng người cha Lễ Bộ Thượng Thư của nàng ta? Nàng ta là kẻ ngu dốt, muốn lợi dụng cũng rất dễ dàng, chỉ cần thoáng nhắc tới một câu, nàng ta sẽ lập tức ra tay ôm đồm mọi thứ vào người.”

Thu Vãn đột nhiên nhớ tới một chuyện từ trong ký ức sâu thẳm.

Chiếc vòng ngọc trên cổ tay Liễu thường tại từng được nàng ta mang ra khoe khoang vô số lần.

Huệ tần dừng động tác ăn cua, lau khô tay, thương hại vỗ bả vai nàng: “Có thể sống trong cung lâu như vậy, muội đúng là không dễ dàng.”

Thu Vãn: “……”

Thu Vãn lại nói: “Thục phi nương nương còn xúi muội cầu xin Hoàng Thượng để muội mang thai hài tử ……”

“Đúng như lời muội nói, nàng ta không có ý tốt, hậu cung nhiều năm không con, đó đương nhiên là vì Hoàng Thượng không muốn hài tử. Thục phi biết rất rõ ràng, chẳng những Hoàng Thượng không muốn, thậm chí còn tới trình độ ghét bỏ rồi, đã từng có phi tử đề xuất chuyện này với Hoàng Thượng, sau đó nàng ta trực tiếp mất đi thánh sủng. Chuyện này phát sinh sớm, không có bao nhiêu người biết.” Huệ tần dừng một chút, hoảng sợ nhìn về phía nàng: “Không phải muội đã nhắc tới chuyện này với Hoàng Thượng rồi chứ?! Ta đã cảnh cáo muội rồi! Không phải muội cũng nói mình rõ ràng sao?!”

Thu Vãn nhỏ giọng: “Đương nhiên là muội không dám nói.”

Huệ tần thở phào nhẹ nhõm.

Thu Vãn càng nhỏ giọng hơn: “Nhưng Hoàng Thượng chủ động hỏi muội.”

Huệ tần: “……”

Huệ tần:!!!

Ánh mắt Huệ tần nhìn nàng lập tức thay đổi.

Tác giả có lời muốn nói:

Huệ tần: Ta đột nhiên phát hiện người sống cùng mình hình như không phải người bình thường……

Huệ tần: Ta cảm giác mình đã biết trước một chuyện vô cùng lớn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio