Cưng Vợ Đến Tận Cùng

chương 624: món quà của anh ta thật tốt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG 624: MÓN QUÀ CỦA ANH THẬT TỐT

Anh càng nói nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay, càng làm người ta cảm thấy lời anh nói là sự thật, bởi vì ánh mắt anh lạnh lùng đầy sát khí.

"Người nào làm người đấy chịu..." Người dẫn đầu đám lính đánh thuê rõ ràng đã khiếp sợ, trên trán đầy mồ hôi.

"Anh còn chưa có tư cách để gánh chịu đâu. Hoặc anh nói cho tôi biết người thuê anh là ai, tôi cho anh ba mươi tỷ để anh rời khỏi nghề lính đánh thuê này, sống thật tốt với người nhà của anh. Hoặc tôi sẽ để cho người nhà của anh và anh được đoàn tụ dưới địa ngục. Đương nhiên, anh không có nhiều thời gian để suy nghĩ đâu. Dù sao, anh còn có một người bạn bị tôi làm cho hôn mê, không chừng anh ta sẽ khai trước anh đấy." Thẩm Diên Dũng lạnh lùng nói.

Sắc mặt của người lính đánh thuê dưới lớp mặt nạ đã trắng bệch, dường như hắn cũng không có lựa chọn nào khác: “Tôi không biết thân phận cụ thể của anh ta. Khi chúng tôi trao đổi đều thông qua thư điện tử và điện thoại. Hôm qua tôi nhận được thông báo, anh ta bảo tôi tới trên đảo này để giết chết Lưu San."

"Nếu như tin tức mà anh cung cấp cho tôi không có chút tác dụng nào, tôi cũng chỉ có thể làm cho anh và người nhà của anh đoàn tụ ở dưới địa ngục thôi." Thẩm Diên Dũng nhếch mép nói xong lại lạnh lùng nhìn hắn.

Người lính đánh thuê che mặt cắn răng, hạ quyết tâm: “Anh ta đã từng xuất hiện khi tôi thực hiện nhiệm vụ ở nước Anh, là anh ta tự mình bắn chết mẹ của Lưu San. Lúc đó tôi có chụp được hình của anh ta, đồng thời từng theo dõi anh ta, biết anh ta đăng ký tên ở khách sạn là Thường Quân Thạc."

"Thường Quân Thạc? Anh biết bọn họ ra ngoài đều sẽ dùng thân phận giả, đừng có giống như kem đánh răng, cần tôi nặn ra chút nào thì nói chút đó. Tôi biết anh không chỉ biết có vậy thôi đâu." Thẩm Diên Dũng khẳng định, ánh mắt nhìn kẻ dẫn đầu đám lính đánh thuê đầy uy hiếp.

Người dẫn đầu đám lính đánh thuê che mặt suy nghĩ một lát mới nói: “Tôi nói ra thì anh sẽ thật sự thả tôi ra sao?"

"Đương nhiên, nếu hung thủ không phải là anh, giết anh cũng chẳng có ích gì với tôi. Nếu tôi không giữ lời hứa với anh thì làm sao có thể hợp tác được với những người khác chứ?" Thẩm Diên Dũng nói chắc chắn.

"Khi anh ta quay về nước A có dùng tên hộ chiếu là Vũ Văn Thành. Tôi từng thông qua Ip của anh ta để truy tìm điều tra, chủ hộ tên là Thường Giang. Anh ta có một người bạn gái tên là Lãng Tư. Anh ta cũng dùng tài khoản của Lãng Tư gửi tiền qua cho tôi. Sau đó, tôi phát hiện ra anh ta hình như có liên quan tới nhân vật lớn của Vô Hình các anh. Anh ta là con riêng của nhân vật lớn này. Tôi chỉ biết có vậy thôi. Dù sao anh ta chỉ là người thuê tôi, không phải là mục tiêu tôi điều tra."

"Nhân vật lớn nào?" Thẩm Diên Dũng hỏi tiếp.

"Cái này thì tôi không biết."

"Vậy sao anh biết anh ta là con riêng của một nhân vật lớn nào đó?" Thẩm Diên Dũng nheo mắt lại.

"Đầu tiên, cách ăn mặc của anh ta là quần áo Vô Hình, chắc hẳn rất sùng bái Vô Hình. Thứ hai, có ngày đang nói chuyện, anh ta đi nghe một cuộc điện thoại và có gọi ba, sau đó còn nói ba ở Vô Hình cũng phải cẩn thận một chút, con sẽ cố gắng làm việc tốt. Vậy không phải nói anh ta có một người ba ở Vô Hình, nhưng người của Vô Hình làm sao dám phái con trai ruột đi chứ?"

"Cũng có thể là con nuôi, không phải sao?" Thẩm Diên Dũng đưa ra thắc mắc.

"Cũng đúng, vậy thì cũng có khả năng."

"Ảnh chụp đâu?" Thẩm Diên Dũng hỏi tới.

Người lính đánh thuê che mặt lấy điện thoại di động đưa cho Thẩm Diên Dũng.

Thẩm Diên Dũng nhận lấy.

Trong mắt người lính đánh thuê lóe lên sát khí, cầm dao đâm về phía Thẩm Diên Dũng. Thẩm Diên Dũng cảnh giác vội vàng tránh ra, đâm kim vào động mạch cổ của người lính đánh thuê che mặt.

Lính đánh thuê không ngờ rằng Thẩm Diên Dũng có bản lĩnh tốt như vậy, chậm rãi quỳ xuống mặt đất và bất tỉnh.

Thẩm Diên Dũng đi ra ngoài, tới trước mặt người lính đánh thuê bịt mặt, nhìn mặt anh ta và xác định được đó là người của Bạch Nguyệt phái tới, trầm giọng nói: "Để cho bọn họ đi."

"Chúng tôi vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ, không thể đi." Người lính đánh thuê trả lời.

"Cô ấy không tham gia diễn tập nữa, sẽ rời đi ngay bây giờ. Các người cứ yên tâm trở về đi, tôi sẽ nói với Bạch Nguyệt." Thẩm Diên Dũng nói.

Người lính đánh thuê dừng lại một lát, nhìn về phía Khôn đang ẩn nấp ở trong bóng tối.

Khôn đi ra, đứng ở trước mặt Thẩm Diên Dũng: “Tất cả đều do anh an bài, đúng không?"

"Người của tôi sẽ do bản thân tôi bảo vệ. Tối hôm qua lúc mười giờ hai mươi phút các người đã đến tìm cô ấy, đúng không?" Thẩm Diên Dũng mỉm cười nói, biết rõ hành động của bọn họ như lòng bàn tay.

"May mà nhiệm vụ của tôi không phải là đối phó với anh, nếu không bây giờ đội ngũ của tôi lại giống như đội ngũ Nham, bị tiêu diệt hoàn toàn rồi." Khôn cảm thấy may mắn nói.

"Anh biết hắn à?" Thẩm Diên Dũng tò mò hỏi.

"Đội ngũ Nham cũng có tiếng trong giới của chúng tôi. Xác suất bọn họ thực hiện nhiệm vụ thành công là 99%. Mà anh chính là 1% này." Khôn xúc động nói.

"Nếu có người mời anh đối phó với tôi, cũng mong anh và bạn của anh từ chối cuộc giao dịch này. Nếu như có thể nể mặt tôi một lần, tôi chắc chắn sẽ không làm cho anh thất vọng." Thẩm Diên Dũng mỉm cười nói.

"Được." Khôn sảng khoái đồng ý, vỗ tay một cái.

Ba thành viên khác trong đội của anh ta đang ẩn nấp đều đi ra.

"Chúng ta rút lui thôi." Khôn nói.

"Tổng thống, chúng ta làm sao bây giờ?" Trình Minh Hạo hỏi.

"Nếu là Vô Hình diễn tập, người của Vô Hình tiếp tục, chúng ta sẽ không tham dự nữa. Tôi còn cần các anh làm chuyện khác." Thẩm Diên Dũng lạnh giọng dặn dò.

"Vâng."

Thật ra Lưu San nghe thấy Thẩm Diên Dũng nói vậy, nhưng Thẩm Diên Dũng không cho cô đi ra, cô không dám đi ra.

Thẩm Diên Dũng đi tới trước mặt cô, kéo cô ra ngoài.

Lưu San thấy anh thì biết mình an toàn, ôm lấy anh nghĩ lại thấy sợ, nhưng suy nghĩ tới rất nhiều người Vô Hình ở đây, cô lập tức thả anh ra, nịnh nọt với giọng giải quyết việc chung: "Cảm ơn ngài tổng thống anh minh thần võ bảo vệ cấp dưới, về sau cấp dưới nhất định sẽ dốc hết sức thần phục ngài tổng thống."

"Dốc hết sức thần phục sao?" Thẩm Diên Dũng nhắc lại những lời này với ý tứ sâu xa.

Lưu San mím môi, đánh một cái vào tay anh, ra hiệu cho anh đừng được đà lấn tới, một vừa hai phải thôi.

Thẩm Diên Dũng cười, nói với cameras trên máy bay không người lái: "Tổ hai mươi bảy rời khỏi cuộc thi đấu, những người khác tiếp tục."

"Tít tít tít tít." Những tiếng tít vang lên, bên phía ông Chu nhận được mệnh lệnh, cũng đang khiếp sợ.

Ông ta đi theo Thẩm Diên Dũng biết bao năm, cũng biết năng lực bày mưu nghĩ kế của Thẩm Diên Dũng tốt, nhưng không ngờ được buổi diễn tập này hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của Thẩm Diên Dũng, còn bắt được mấy người lính đánh thuê.

Nếu như ông ta không đoán sai, lính đánh thuê lần này còn là người trong Vô Hình thuê, nếu không sẽ không chỉ nhằm vào Lưu San.

Chuyện ám sát lần trước khiến ông Diêu bị trực tiếp dẫn đi, chắc hẳn sẽ không thấy được mặt trời, sao chuyện ám sát vẫn chưa dừng lại vậy.

Nếu không xử lý tốt chuyện này, có thể sẽ làm cho người của Vô Hình thấy lạnh lòng, cảm thấy ngài tổng thống yêu người đẹp không yêu giang sơn, nhưng không xử lý lại gây tổn hại tới uy nghiêm của tổng thống.

Đúng là khó xử.

Ông ta từ trong khiếp sợ hoàn hồn, nói rất dõng dạc: "Bất kỳ người của thế lực thù địch nào tới đều nhất định phải giết. Bây giờ lính đánh thuê từ bên ngoài đến đã bị tiêu diệt hoàn toàn, tổ hai mươi bảy rời khỏi cuộc thi đấu, những Vô Hình khác chú ý, diễn tập tiếp tục. Diễn tập tiếp tục."

Truyện convert hay : Trọng Sinh Cuồng Phi: Thái Tử Điện Hạ Đừng Chặn Đường!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio