CHƯƠNG 639: CHẲNG LẼ BÍ MẬT LÀ...
"Không phải là do anh có tình huống đặc biệt sao? Chúng ta phân công hợp tác, anh làm chuyện lớn, em làm chuyện nhỏ, như vậy không phải rất tốt sao?" Bạch Nguyệt dịu dàng nói.
"Bây giờ em có thể làm việc nhỏ được sao? Bây giờ em đã đắc tội trực tiếp với Tả Đoàn Niên, đối đầu chính diện với Tả Đoàn Niên, quyền lực và thế lực của anh takhông phải là điều mà em có thể tưởng tượng được đâu, anh tacòn khiến Cố..." Hình Thiên dừng một lát, không nói ra ba chữ Cố Lăng Kiệt, xoay mặt, thở phì phì, lồng ngực cũng phập phồng kịch liệt.
"Bên người em có nhiều người bảo vệ như vậy, không sao đâu, anh đừng tức giận." Bạch Nguyệt bước tới kéo tay Hình Thiên.
Hình Thiên né tránh tay cô: "Minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng*, nếu anh tathật sự muốn giết em, em có thể tránh được một lần, hai lần, vậy cũng không thể tránh thoát cả trăm lần, năng lực của đàn em của hắn em cũng đã từng nhìn thấy, một đao chém xuống, đầu người rơi, bây giờ em không chỉ có một mình, trong bụng em còn có đứa bé nữa."
*Minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng: kẻ địch ra tay trực tiếp ngoài sáng dễ dàng tránh được, âm mưu trong bóng tối khó lòng phòng bị.
"Nhưng để em nhìn anh ở bên ngoài mạo hiểm, em lại không thể làm gì hết, em sẽ phát điên mất, em tình nguyện chết cùng anh cũng không muốn sống tạm qua ngày." Vành mắt Bạch Nguyệt đỏ lên.
Trước kia cô cho rằng anh đã chết, không thể sống nổi, mỗi ngày đau lòng tới không ngủ được, mặc dù có thể ngủ được những rất nhanh thức tỉnh, tỉnh lại liền cảm thấy cuộc đời không còn gì đáng lưu luyến, nhớ anh, nhớ anh, nhớ anh đến điên cuồng, nhớ tới trái tim đau đớn khôn nguôi.
Lúc tỉnh táo là đau đớn, lúc ngủ cũng là đau khổ, ngủ một lúc lại bất giác mà rơi lệ.
Cái loại cảm giác này, cô không muốn trải qua thêm một lần nữa.
"Nếu em phải chết, em muốn chết trước anh, em không thể nhìn anh chết đi được, đồng ý với em, được không?" Bạch Nguyệt nghẹn ngào nói.
Trong chớp mắt này, giống như có một cây búa nặng nề nện vào lòng anh, anh run rẩy, vươn tay ôm lấy cổ cô kéo vào lòng mình.
Anh chỉ biết, nếu như anh lại không xuất hiện, cô sẽ chết.
Anh hâm mộ Cố Lăng Kiệt, cũng đau lòng cô, mặc dù là nói dối, mặc dù anh chỉ là người thế thân, anh cũng muốn chăm sóc cô cả đời này, cúi đầu hôn lên má cô, nặng nề hôn, thật muốn thời gian sẽ vĩnh viễn dừng ở khoảnh khắc này.
Bạch Nguyệt cũng ôm chặt lấy anh, nhắm hai mắt lại.
Anh hạ quyết tâm: "Bạch Nguyệt, anh dùng thân phận Hình Thiên theo đuổi em được không? Em gả cho anh, để anh có thể quang minh chính đại bảo vệ em."
"Không được." Cô sốt ruột nhìn anh: "Bây giờ em đã đối đầu chính diện với Tả Đoàn Niên, anh đang ở trong tối, nếu anh không có quan hệ gì với em bọn họ sẽ không đề phòng anh, cùng lắm thì chỉ nghĩ anh giống Cố Lăng Kiệt thôi, nếu anh tiếp xúc với em, bọn họ sẽ dễ dàng cho rằng anh là Cố Lăng Kiệt." Bạch Nguyệt lý trí phân tích.
"Mặc kệ bọn họ muốn nghĩ như thế nào, không quan trọng, có bản lĩnh thì nhằm vào anh."
"Lăng Kiệt, chuyện nhỏ không nhịn được, sẽ hỏng chuyện lớn, chúng ta phải suy nghĩ cho tương lai của chúng ta, cho nên, một bước cũng không được sai lầm, thật ra như bây giờ rất tốt, tuy Tả Đoàn Niên hận em, nhưng không đến mức muốn giết em, trước mắt anh tađang tập trung tinh thần đối phó với Thẩm Diên Dũng." Bạch Nguyệt khuyên nhủ.
"Cho nên Thẩm Diên Dũng thật thông minh, đẩy em ra làm bia ngắm, anh ta có thể núp ở phía sau không cần lo nghĩ."
"Tả Đoàn Niên có thể không hiểu sao? Bây giờ em nói với Tả Đoàn Niên em có bản ghi âm chứng cứ vạch tội hắn của bà Tằng, nhưng em không công bố thì anh tacũng sẽ không quá phòng bị em. Hơn nữa, hắn muốn giết em cũng không dễ như vậy, ngược lại, hắn chỉ cần xuất hiện một chút sai lầm thì sẽ thất bại trong gang tấc." Bạch Nguyệt muốn thuyết phục Hình Thiên.
Con ngươi Hình Thiên sâu thẳm, giống như đá mặt trời đen vậy.
Tả Đoàn Niên thuê người ám sát Cố Lăng Kiệt, trong lòng anh tacó quỷ, cho dù Bạch Nguyệt ngụy trang tốt tới mức nào, anh tacũng sẽ không buông lỏng cảnh giác.
Anh vốn rất chán ghét Tô Khánh Nam và Alan, cảm thấy bọn họ như hổ rình mồi Bạch Nguyệt, nhưng vì sự an toàn của Bạch Nguyệt, anh không thể vứt bỏ thùng giấm của bản thân.
Sự an toàn của cô mới là điều quan trọng nhất đối với anh.
"Tiểu Nguyệt, em rất tốt, bây giờ bọn họ đề phòng em, một nguyên nhân quan trọng nhất chính là do em là vợ của Cố Lăng Kiệt, nếu em có thể tìm một người bạn trai khác, bọn họ sẽ giảm bớt rất nhiều phòng bị đối với em." Hình Thiên nói lời thấm thía.
"Ngoại trừ anh, em sẽ không tìm ai khác."
"Chỉ là giả vờ thôi, chỉ để khiến những người đó thả lỏng cảnh giác với em." Hình Thiên nắm lấy vai cô.
"Em không muốn lừa gạt tình cảm của người khác chỉ vì bảo vệ tính mạng của bản thân." Bạch Nguyệt từ chối, bởi vì đã từng bị tổn thương, cho nên cô luôn ghi nhớ, không được tổn thương người khác, đặc biệt là người yêu mình.
"Anh sẽ sắp xếp cho em, anh ta sẽ biết mình chỉ đang diễn kịch, cho nên sẽ không động lòng với em, em sẽ không tổn thương hay lừa dối tình cảm của người khác, như vậy được không? Hơn nữa, có anh ta giúp đỡ che giấu, chúng ta gặp mặt sẽ càng thêm dễ dàng, cũng không bị hạn chế ở đây." Hình Thiên thuyết phục cô.
Không cần lừa dối và tổn thương, nếu là như vậy, cũng có thể.
"Vậy được rồi, chỉ là, em đã có thai, tìm bạn trai, không giống như cố ý sao?" Bạch Nguyệt lo lắng.
"Để anh sắp xếp, dù sao thời gian em và Cố Lăng Kiệt công khai cũng không quá lâu, không có tình cảm sâu sắc cũng là điều bình thường." Hình Thiên xoa đầu cô.
Bạch Nguyệt gật đầu, có chút mệt mỏi.
"Ngủ đi, tới trang viên anh sẽ gọi em." Hình Thiên dịu dàng nói, đội mũ bảo hiểm lên.
"Không được để có người nhận ra anh, rất nguy hiểm, anh đưa em tới trang viên thì rới đi ngay, đêm nay đừng tới, anh sẽ rất mệt, quá mệt mỏi đầu óc không suy nghĩ được, thân thể cũng sẽ không nghe theo sự chỉ huy của anh." Bạch Nguyệt đau lòng nói.
"Được rồi. Anh đưa em về trang viên rồi trở về, ngày mai sẽ không tới tìm em nữa, trở về cũng có chuyện cần dặn dò cấp dưới đi làm." Hình Thiên đáp lời, lái xe, một lần nữa nhìn về phía trước.
Bạch Nguyệt nhắm hai mắt, chỉ chốc lát sau đã ngủ.
Hình Thiên lái xe đến trang viên, bảo vệ trang viên lập tức đi ra.
Anh đè thấp giọng, khàn khàn, dặn dò: "Bà chủ của mấy người đang ngủ, tìm chiếc xe đưa cô ấy trở về."
"Vâng ạ." Bảo vệ lập tức đi lái xe.
Bạch Nguyệt ngủ không sâu giấc, mở to mắt, nhìn thấy trang viên, khẽ lắc cổ, chỉ ngủ nửa giờ nhưng cảm thấy tinh thần tốt hơn rất nhiều.
"Vậy em xuống đây." Cô nói với Hình Thiên.
"Hôm nay đừng thức đêm, em là phụ nữ có thai, phải chú ý thân thể." Hình Thiên đau lòng nói.
Bạch Nguyệt gật đầu: "Anh cũng nghỉ ngơi sớm đi, ngủ ngon."
"Ừm." Hình Thiên lên tiếng, nhìn thấy cô lên xe rời đi mới lái xe trở về.
Bạch Nguyệt trở lại căn phòng trống rỗng, nhớ tới tình hình của Lâm Thư Lam, trong lòng nặng nề, cô gọi điện thoại cho Trương Tinh Vũ: "Thư Lâm thế nào rồi?"
"Phẫu thuật thành công, không nguy hiểm tới tính mạng, chỉ là nửa bên mặt của cô ấy bị hủy hoại, tôi lo lắng sau khi cô ấy tỉnh lại nhìn thấy sẽ không chịu nổi." Trương Tinh Vũ lo lắng nói.
"Cậu nói với cô ấy, tôi sẽ tìm bác sĩ thẩm mỹ tốt nhất cho cô ấy, bảo đảm sẽ không xấu hơn trước kia, bảo cô ấy yên tâm, quan trọng là phải ổn định được cảm xúc của cô ấy, cảm xúc ổn định, bệnh cũng sẽ nhanh tốt lên, bảo cô ấy không cần lo lắng cho tôi, tôi rất tốt, bảo cô ấy dưỡng thương cho tốt." Bạch Nguyệt dặn dò.
"Vâng, bà chủ, vừa nãy tôi đột nhiên có một suy nghĩ, không biết có đúng hay không?" Trương Tinh Vũ muốn nói lại thôi.
"Cậu nói đi."
"Điều bà Tằng nói có phải là chuyện Tổng giám đốc Cố bị ám sát có liên quan với Tả Đoàn Niên không?"
Truyện convert hay : Tổng Tài Daddy Sủng Lên Trời