CHƯƠNG 706: ĐỂ LẠI MỘT NIỆM TƯỞNG KHÔNG ĐẾN NỔI QUÁ TUYỆT VỌNG
Cô hiểu sự đa nghi và cẩn thận của anh, suy cho cùng anh vừa bị Hình Thương thân nhất phản bội, huống chi là Thẩm Diên Dũng từng muốn giết anh.
“Có câu nói rằng quân tử luôn thẳng thắn vô tư, tiểu nhân lúc nào cũng u sầu lo lắng, nếu anh sợ bị phát hiện, mãi mãi sống trong hoảng sợ thì chi bằng thẳng thừng đối mặt với nguy cơ, giao tiếp một cách chân thành, anh cảm thấy sao?”
“Em tưởng Thẩm Diên Dũng sẽ giao tiếp chân thành với chúng ta à? Bây giờ anh ta đã làm tan rã toàn bộ ba quyền lực, anh ta không còn kiêng dè ai nữa càng không để lại tai họa ngầm cho mình.” Hình Thiên khẳng định.
“Vậy anh cảm thấy làm thế nào mới là tốt nhất?” Bạch Nguyệt hỏi một cách bình tĩnh.
“Chẳng phải chúng ta chỉ cần hỏi ra thi thể của Ngô Điền đang ở đâu là được rồi sao?”
“Hình Thương chắc chắn sẽ lên tòa án quân sự, anh có thể bảo đảm ông ta không nói trước tòa án sao? Tất nhiên, anh cũng có thể bí mật giải quyết ông ta, nhưng với trí thông minh của Thẩm Diên Dũng, vừa nhìn đã nhận ra được dã tâm của anh, anh cảm thấy anh ta sẽ buông tha cho anh sao? Mà anh vì lợi ích của bản thân khiến đôi tay nhuốm đầy máu, vậy anh có khác gì với bọn Tả Đoàn Niên và Thịnh Đông Quang chứ.” Bạch Nguyệt hỏi từng câu một.
Cố Lăng Kiệt của cô sẽ không vì tư lợi mà tổn hại người khác, cho dù là Tô Chung từng làm hại anh nhưng anh vẫn chọn cách buông tha.
“Anh hiểu rồi, em cứ làm theo điều em muốn đi.” Hình Thiên khẽ đáp lại.
Bạch Nguyệt không còn nói lời thừa với Hình Thiên.
Anh là anh trai của Cố Lăng Kiệt, bất kể thế nào cô cũng phải bảo vệ anh, đây cũng là câu trả lời của cô dành cho Cố Lăng Kiệt.
Bạch Nguyệt và Trương Tinh Vũ cùng đến phủ Tổng thống.
Trương Tinh Vũ thấy Bạch Nguyệt cứ nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Mợ chủ, cô sẽ ở bên nhau với anh trai của Thủ trưởng chứ?” Trương Tinh Vũ cẩn thận hỏi.
Bạch Nguyệt nhìn Trương Tinh Vũ, nói một cách chắc chắn: “Không. Còn cậu? Sẽ trung thành với Hình Thiên như trung thành với Cố Lăng Kiệt chứ?”
“Tôi không biết, từ khi biết Thủ trưởng đã không còn nữa, tôi như mất đi chủ kiến vậy, nhưng suy nghĩ lại may rằng mợ chủ còn ở đây, nên tôi nghĩ tôi sẽ trung thành với mợ chủ.” Trương Tinh Vũ suy nghĩ rồi nói.
Bạch Nguyệt hơi nhếch mép lên.
Trước kia khi cô ở bên Cố Lăng Kiệt, còn phải thu xếp ổn thỏa cho những chiến sĩ này.
Một tiếng sau, Bạch Nguyệt bước vào phủ Tổng thống, Thẩm Diên Dũng không biết Bạch Nguyệt cũng đến, nên khi thấy cô liền không khỏi kinh ngạc: “Lưu San chắc chắn sẽ rất vui.”
“Trước khi gặp cô ấy, tôi muốn nói chuyện với anh trước, tiện chứ.” Bạch Nguyệt mỉm cười nói.
“Tất nhiên, vào phòng làm việc của tôi đi.” Thẩm Diên Dũng đi ở phía trước, Bạch Nguyệt theo sau anh.
Hoa Tiên nhìn vào Bạch Nguyệt với vẻ đầy sâu xa và hỏi “Nam Cung Nguyệt” ở bên cạnh: “Tôi với cô ấy, ai đẹp hơn?”
“Khuôn mặt của cô ấy rất tinh xảo, khuôn mặt của cô cũng rất tinh xảo, làn da của cô ấy rất tốt, làn da của cô cũng rất tốt, khí chất của cô ấy thanh lịch, khí chất của cô cũng rất cao quý, nếu muốn nói về sự khác biệt, ánh mắt của cô ấy rất nhạt, rất mênh mông, như một nàng tiên sống trên trời vậy, không có ham muốn không có ý niệm nhưng lại có lòng thương xót với người đời, còn cô thì quá nhiều ham muốn...” “Nam Cung Nguyệt” không nói tiếp.
“Cho nên cô ấy hoàn hảo hơn tôi.” Hoa Tiên nói trong tâm trạng ảm đạm, nhìn Bạch Nguyệt đi vào phòng làm việc của Thẩm Diên Dũng.
“Thế nào?” Thẩm Diên Dũng hỏi.
“Có một chuyện tôi cần đính chính lại, Hình Thiên không phải Cố Lăng Kiệt, anh ta là anh trai song sinh của Cố Lăng Kiệt.” Bạch Nguyệt nói và nhìn chằm chằm Thẩm Diên Dũng.
Thẩm Diên Dũng thoáng qua tia dao động, im lặng nhìn Bạch Nguyệt.
“Tôi biết vào hôm qua, lý do anh ta giả mạo Cố Lăng Kiệt là vì sợ tôi biết được tin Cố Lăng Kiệt đã chết sẽ tự sát.” Bạch Nguyệt nói tiếp.
Thẩm Diên Dũng vẫn im lặng.
“Tôi hi vọng anh bất kể tương lai xảy ra chuyện gì cũng sẽ buông tha cho anh ta, có thể hứa với tôi không?”
“Nếu anh ta không chịu buông tha cho tôi thì sao?”
“Tương tự tôi cũng sẽ cầu xin anh ta.” Bạch Nguyệt mỉm cười nói.
Thẩm Diên Dũng cau mày: “Anh ta không chịu đi theo cô sao?”
Bạch Nguyệt lắc đầu: “Anh ta muốn đi theo tôi, buông bỏ mọi thứ ở đây nhưng tôi sẽ không đi, anh biết mà, tôi và Cố Lăng Kiệt khó khăn lắm mới ở bên nhau, nếu anh ấy chết thì tôi sẽ không sống tiếp nữa.”
“Lưu San biết được chắc chắn sẽ đau lòng.” Thẩm Diên Dũng càng nhíu chặt mày hơn.
“Sau này cô ấy có anh, tôi tin anh chắc chắn có thể bảo vệ cô ấy, mỗi người đều có sự lựa chọn của bản thân, tôi sống sẽ cảm thấy đau khổ, chết đối với tôi mới là kết quả tốt nhất.”
“Tôi cảm thấy cô nên đi gặp bác sĩ tâm lý.” Thẩm Diên Dũng nhắc nhở.
Bạch Nguyệt cười: “Tôi chính là bác sĩ tâm lý, trong nghề nghiệp này, người ưu tú hơn tôi không nhiều, vì vậy một khi bác sĩ tâm lý có tâm bệnh, chắc hẳn không ai có thể chữa trị khỏi.”
“Cô ở bên nhau với Hình Thiên cũng là một lựa chọn khá tốt.” Thẩm Diên Dũng đề nghị.
“Vậy Lăng Kiệt thì sao? Một mình anh ấy nằm dưới mặt đất lạnh lẽo, sẽ cô đơn và đau khổ biết bao?” Bạch Nguyệt nghĩ đến Cố Lăng Kiệt, hốc mắt liền ửng đỏ.
“Người chết không thể sống lại, quan trọng nhất là phải nắm bắt hiện tại, chết rồi sẽ không còn gì nữa, anh ta không thể cảm nhận được, chúng ta sống cũng chỉ sống một đời này thôi.” Thẩm Diên Dũng khuyên nhủ.
“Một đời rất dài, trải qua tám mười năm một cách đau thương hay là trải qua ba mười năm một cách vui vẻ, nhưng sống một cách vô nghĩa thì cũng uổng cho cuộc đời này, khi không còn gởi gắm tình cảm, mỗi ngày đều lập lại một cuộc sống tương tự, như vậy có khác gì với cái xác không hồn.”
“Nói không chừng trong tương lai cô sẽ tìm được người có thể gởi gắm tình cảm.”
“Vậy Cố Lăng Kiệt đã chết đi thì thiệt thòi biết bao, tôi đã phản bội anh ấy, không xứng đáng có được một mối tình đẹp.” Bạch Nguyệt nói một cách cực đoan.
“Vậy theo cô, sau khi trải qua một mối tình sẽ không hẹn hò nữa, sau khi có tình yêu thì sẽ không còn tình yêu nào khác nữa, vậy 98% trên thế giới đều là những người còn độc thân.” Thẩm Diên Dũng không tán thành.
“Mỗi người khác nhau, có một số người không tốt, từ bỏ họ cũng không cảm thấy thiệt thòi, tôi đã từng yêu Tô Khánh Nam, nhưng anh ta không đáng để tôi yêu nên tôi từ bỏ, Cố Lăng Kiệt đáng để tôi chờ đợi cả đời, Thẩm Diên Dũng, đừng khuyên tôi nữa, khi tôi đã quyết định thì sẽ không thay đổi, tôi chỉ hi vọng sau này anh có thể buông tha cho Hình Thiên, có được không?” Bạch Nguyệt trở về chủ đề chính và hỏi.
“Chỉ cần anh ta không làm hại tôi, làm hại gia đình tôi và người tôi yêu thì tôi sẽ không chủ động làm hại anh ta, tôi thề.” Thẩm Diên Dũng giơ tay lên nói.
Bạch Nguyệt yên tâm: “Cảm ơn. Còn nữa, bây giờ anh đã ngồi vững vị trí rồi. Không ai có thể chống đối với anh nữa, anh chuẩn bị khi nào cưới Lưu San.”
“Năm nay, tôi sẽ sớm chấm dứt hiệp nghị với Hoa Tiên, tôi cũng muốn cưới cô ấy sớm rồi đón con chúng tôi về.” Thẩm Diên Dũng nói một cách đầy mong đợi, ánh mắt chợt tối sầm lại: “Có thể chọn ra đi sau khi chúng tôi kết hôn không? Lưu San chắc chắn sẽ rất đau lòng.”
“Vậy thì mãi mãi đừng nói với cô ấy, cứ để cô ấy tưởng tôi đi vòng quanh thế giới là được, trong lòng để lại một niệm tưởng cũng không đến nỗi quá tuyệt vọng.” Bạch Nguyệt đề nghị rằng.
Truyện convert hay : Võ Thần Chúa Tể