EDIT THIÊN ÂM
Ba người Bùi Tử Quân và hai huynh muội Triệu Hoằng Lâm cùng đi đến cái đình ở phía Nam, cách xa hoa viên, ngồi trong đình, ba đứa trẻ im lặng đối mặt nhau, trầm mặc không nói, trong lòng thầm suy nghĩ nên mở miệng như thế nào, rồi giải thích với đối phương làm sao.
Cuối cùng, vẫn là Triệu Tương Nghi mở miệng trước: “Bùi thiếu gia, thật ra cũng không có gì đáng nói, ta biết nhà bộ ta là nông hộ, nhà thiếu gia là nhà giàu, thân phận cách nhau rất lớn, ta và ca ca đương nhiên không thể quá thân cận với thiếu gia.”
Gần một năm không gặp, miệng lưỡi Triệu Tương Nghi càng thêm sắc bén làm cho Bùi Tử Quân kinh ngạc, tầng tầng đạo lý, nàng nói với chất giọng mềm mại, nhẹ nhàng như thể đang nói một việc nhỏ bình thường, giải thích đơn giản.
Triệu Hoằng Lâm nắm chặt lấy tay của Triệu Tương Nghi cố gắng kiềm chế cơn tức giận, sau đó còn nói nhỏ vào tai tiểu muội: “Cũng chưa chắc đầu, nhà chúng ta sau này sẽ càng thêm giàu có.”
Triệu Tương Nghi đương nhiên hiểu ý của ca ca, chỉ khéo léo gật đầu.
Nghe lời hiểu chuyện, còn nhỏ đã quản lí được chuyện trong nhà, cảnh tượng như vậy ở Triệu gia bất quá cũng rất bình thường, cũng không ai vì Triệu Tương Nghi tuổi còn nhỏ lại hiểu chuyện như thế mà sinh nghi, con cái nhà nghèo đều trưởng thành rất sớm, đây là chân ly không bao giờ thay đổi.
Nhưng ở từ nhỏ sống trong an nhàn như Bùi Tử Quân rất hiếm khi thấy được. Vì hắn chỉ có một muội muội là Bùi Mẫn Nhu, cũng chính là vị tiểu thư nhỏ được nhũ mẫu ôm trong đại sảnh lúc nãy, chỉ thua Triệu Tương Nghi một tuổi, rất yếu ớt, cái gì cũng không hiểu, chứ đừng nói thông tuệ giống như Triệu Tương Nghi, nói đạo lý nào đều rõ ràng như thế.
“Bùi thiếu gia.” Triệu Hoằng Lâm cũng xưng hô như vậy với Bùi Tử Quân, “Tiểu muội đã đem nguyên nhân nói rõ rồi, thiếu gia là người sống trong nhàn từ nhỏ lại là công tử của một nhà giàu có, còn nhà nông bọn ta phải dựa vào thu hoạch hoa mầu để nuôi sống bản thân mình, không cùng thân phận, thì bọn ta làm sao dám trèo cao mà làm bằng hữu với thiếu gia? Cho dù tình cảm quá tốt, nhưng cũng chỉ là quan hệ giữa chủ tử và nô tài, Nguyên Thư chính là ví dụ rõ nhất, còn nhà bọn ta tuy là nông hộ, nhưng đường đường chính chính dựa vào sức lực của mình để kiếm sống, mặc dù không có điều kiện tốt, nhưng bọn ta không như thiếu gia có thể tùy ý dẫm đạp lên tôn nghiêm của người khác.”
“Ta không có nghĩ như thế bao giờ.” Bùi Tử Quân ngoài kích động, chính là sốt ruột muốn hóa giải hiểu lầm, “Không phải ngày trước chúng ta ở Triệu gia thôn cùng nhau chơi đùa rất vui vẻ sao, ta đến bây giờ không có xem hai người như là hạ nhân, kể cả Nguyên thư, ta coi hắn như là huynh đệ của mình vậy.”
“Nói thật dễ nghe nhỉ.” Triệu Hoằng Lâm căn bản không tin lời Bùi Tử Quân nói, tiếp tục châm chọc, “Vậy thì tại sao người lại nhờ cha mẹ mình phái người đến nhà bọn ta làm chuyện tốt này.”
“Sao, làm cái gì, cha mẹ ta đã làm gì đối với nhà hai người?” Bùi Tử Quân có chút bất an, hắn không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng nhìn gương mặt tái mét vì giận của Triệu Hoằng Lâm nói cho hắn biết đã có chuyện gì đó mà hắn không biết, nhất định chuyện này có hiểu lầm gì rồi…
“Chuyện tháng giêng năm ngoái, Bùi gia phái người đến nhà ta, bảo là muốn ta đến Bùi phủ làm nha hoàn bồi ngươi chơi đùa….” Triệu Tương Nghi rầu rĩ nói ra chân tướng.
Bùi Tử Quân chỉ nghe được trong đầu mình ầm một tiếng, đó là chuyện gì, hắn một chút cũng không biết chuyện đó.
Triệu Tương Nghi sau khi nói xong, thấy Bùi Tử Quân không giống như là làm bộ không biết, nhíu mày hỏi lại: “Lẽ nào... Ngươi thật không biết việc này?”
Hắn chán nản lắc đầu, sau đó hồi phục tinh thần vội giải thích: “Cha mẹ ta không phải là người như vậy, cũng không có tự ý làm ra loại chuyện này đâu, hai người xác định đó là người Bùi gia sao? Có thể là người xấu nào đó thấy quan hệ giữa hai nhà tốt quá nên cố ý gây hiểu lầm không?” Nói xong, Bùi Tử Quân thầm suy nghĩ lại chuyện mới được nghe này, quả thật không thể nào tin được, là người nào rãnh rỗi lại đi chia rẽ tình bằng hữu giữa mấy đứa trẻ chứ.
“không phải là người Bùi gia? Đúng là bọn ta không biết được bà tử, nha hoàn Bùi gia, nhưng sao có thể không nhận ra Từ quản gia?” Triệu Hoằng Lâm rất là bất mãn đối với lời nói của Bùi Tử Quân, nghe ý tứ của y làm như là hắn đổi trắng thay đen vậy.
Chuyện này thật sự đã xảy ra hơn nữa còn ở trong nhà mình, làm sao mà hắn quên được.
“Là Từ bá?” Bùi Tử Quân không thể tin, lắc đầu nguầy nguậy, lại lẩm bẩm, “Ông ấy không có nói cho mình biết...”
Triệu Tương Nghi thấy biểu cảm trên mặt Bùi Tử Quân không giống như tin mình, nghi ngờ hỏi: “Chẳng lẽ ngươi không tin lời ca ca ta nói?” Nói xong, liền đem hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra ngày đó nói hết cho Bùi Tử Quân nghe.
“Nhưng ta không tin cha mẹ lại làm ra chuyện như thế...” Bùi Tử Quân nghe xong liền kinh ngạc, phụ thân suốt đời chính trực, vì bôn ba bận rộn nên không thể quản được mấy việc nhỏ này, chuyện trong huyện hơn phân nửa là do mẫu thân xử lý, nhưng hắn biết tính mẫu thân, người dịu dàng lại hiểu biết có thể làm ra cái chuyện vô lý này ư?
“Quên đi, nói nhiều với ngươi cũng vô ích mà thôi, chuyện cần nói cũng đã nói, sau này cũng đừng có dây dưa với bọn ta nữa.” Triệu Hoằng Lâm mặc kệ Bùi Tử Quân, nắm tay Triệu Tương Nghi rời đi.
Mới đi có mấy bước, lại nghe Bùi Tử Quân ớ phía sau gọi lại: “Chờ một chút, chuyện hai người nói lúc nãy, ngoại trừ Từ bá, còn có những người nào nữa?”
Trí nhớ của Triệu Tương Nghi rất tốt, thấy Bùi Tử Quân hỏi như vậy, cũng là quay đầu lại trả lời: “Có một người nói là nhũ mẫu của ngươi, còn có một nha hoàn rất trẻ, nàng ta tên Tang Ngọc….”
“Ngươi nói Tang Ngọc?”Trên mặt Bùi Tử Quân xuất hiện một tia dao động, “Tang Ngọc không phải là người trong Bùi phủ ta.”
“Quý phủ của ngươi nhiều người như vậy, nói không biết cũng đúng thôi, hơn nữa, Từ quản gia đến, còn có nhũ mẫu của ngươi cũng theo cùng, còn chưa đủ để chứng minh việc tốt mà Bùi gia ngươi làm sao?” Triệu Hoằng Lâm phản bác, sau đó lại cảnh cáo, “Nhà của ngươi tốt nhất đừng có làm lại cái chuyện ngu xuẩn này một lần nữa, nhà bọn ta mặc dù không có giàu có bằng nhà của ngươi, nhưng tuyệt đối sẽ không làm cái chuyện bán con gái này đâu, tôn nghiêm của nhà ta không cho phép các ngươi giẫm đạp lên.”
(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nông thôn nhàn rỗi -Viatmin C được edit tại Âm Dương Cung. Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ >. ... in-y-kien/