Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
Muốn giết người diệt khẩu, muốn tố cáo ngược huynh muội bọn họ thì cũng phải xem Thẩm Hi Hòa nàng đây có đồng ý hay không!
Vệ binh trấn giữ vùng núi phía Nam có võ nghệ không tầm thường, Thẩm Hi Hòa sai Mạc Viễn cẩn thận theo dõi một thời gian dài mới thăm dò được lịch thay ca của bọn họ, vừa hay hôm qua bắt được hai tên mới thay ca, chính là hai xác chết đang nằm trong đại điện.Về phần thiên hỏa trời giáng, chẳng qua là dùng máy bắn đá để bắn cầu lửa từ một dãy núi khác mà thôi. Một khi cầu lửa ập đến ắt sẽ gây ra chấn động không nhỏ, cầu lửa rơi ngay giữa rừng, lúc này đang là cuối thu, lá khô chất lớp trong rừng lại càng dễ cháy hơn.
Rừng sâu bốc cháy, dù các thôn làng lân cận cách nhau khá xa, nhưng tại mắt của Thẩm Hi Hòa sẽ biết phải làm thế nào, có bọn họ xông pha phía trước, các dân làng ngày thường được bọn họ giúp đỡ cũng sẽ đi theo.“Nếu muội đã biết dù thế nào bệ hạ cũng sẽ bảo vệ ông ta, vậy chúng ta phải lên kế hoạch thế nào để phá vỡ tính toán của bệ hạ?” Thẩm Vân An cảm thấy bọn họ chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
Trên đời này, người duy nhất có thể đổi trắng thay đen chính là người đang ngồi trên ngai vàng, được vạn người ngưỡng mộ! Chẳng trách bao người vì ngai vàng đó mà đầu rơi máu chảy cũng không sờn lòng, lớp trước gục ngã, lớp sau tiến lên.Bọn họ không liên tưởng đến Hữu Ninh đế, chỉ mải mê suy đoán rốt cuộc Khang vương về phe hoàng tử nào mà sẵn lòng liều mạng vì người ta như thế!
Bầu không khí ngột ngạt tiếp tục kéo dài cho đến khi Tú Y sứ giao xác tên đầu lĩnh lực lượng vệ binh trấn giữ xưởng chế tạo vũ khí bí mật cho nội thị đưa vào đại điện, tay áo xác chết bị xé rách, trên cánh tay có hình xăm dữ tợn giống hệt với hai kẻ ám sát Thẩm Hi Hòa và Thẩm Vân An,Nếu nàng biết được thì sẽ đau lòng đến thế nào?
Chẳng qua là do lúc ở Tây Bắc nàng không có cơ hội thể hiện, vì không muốn để hắn và phụ thân lo lắng nên mới tỏ vẻ mình là một nữ lang vô tư lự mà thôi.Với lực lượng canh gác hùng hậu như thế, huynh muội bọn họ không thể cho người trực tiếp tấn công, kể cả có tố cáo đến chỗ Hữu Ninh để thì đoán chắc thế nào Hữu Ninh đế cũng sẽ bao che cho Khang vương, huynh muội bọn họ còn bị tổ ngược nữa là khác.
Thấy muội muội khẽ nhếch môi trong thoáng chốc, Thẩm Vân An thở phào nhẹ nhõm, thôi lo lắng cho sức khỏe Thẩm Hi Hòa, đồng thời yên tâm rằng kế hoạch của bọn họ không có gì sơ sẩy.Để không lộ sơ hở, hai gã này chỉ mới bị giết cách đây không lâu.
Giờ vẫn chưa đến lúc thay ca của hai gã này, nên không ai biết bọn họ mất tích.Cuộc trò chuyện giữa hắn và Thẩm Hi Hòa mấy ngày trước như còn văng vẳng bên tai: “U U, vì sao một khi đánh động Khang vương sẽ làm ông ta có ý muốn giết người? Biết đâu ông ta sẽ báo cho bệ hạ thì sao, ông ta được lòng bệ hạ thế cơ mà!”
“Không, nhất định ông ta sẽ mạo hiểm.” Thẩm Hi Hòa nói chắc nịch, “Có bốn nguyên nhân, thứ nhất là nếu báo cho bệ hạ đồng nghĩa với việc thừa nhận bản thân mắc lỗi, bệ hạ sẽ không trọng dụng ông ta nữa, ngộ nhỡ bệ hạ không yên tâm vì ông ta đã biết quá nhiều nên khiến ông ta chết bất đắc kỳ tử thì sao.Thẩm Hi Hòa dịu dàng vuốt ve bộ lông mượt mà của Đoản Mệnh.
Mỗi lần nàng làm vậy, Đoản Mệnh sẽ quỳ mộp bốn chân rất là ngoan ngoãn, còn rên ư ử lấy lòng nàng.“Để bệ hạ được nếm trải cảm giác đau lòng khi gà cùng một mẹ lại phải cắn xé nhau, có vậy ông ta mới hiểu được nỗi oán hận của vong hồn các công thần bị ông ta thanh trừng.”
Lời Thẩm Hi Hòa hãy còn văng vẳng bên tai, Thẩm Vân An bái phục tài trí của muội muội.Thứ hai, nếu người phát hiện là người sinh sống lâu năm trong Kinh, có khi ông ta sẽ thận trọng hơn. Nhưng người phát hiện lại là huynh muội chúng ta, ông ta sẽ xem nhẹ thể lực của chúng tại tại Kinh thành. Giết chúng ta quá đơn giản, làm vậy chúng ta sẽ không nói việc này cho bất cứ ai, cũng không thể phá hoại xưởng vũ khí.
Thứ ba, dẫu vụ việc có bại lộ, kết cục xấu nhất cũng chỉ là bị bệ hạ biết được ông ta kém cỏi thế nào, nhưng việc này liên quan đến lợi ích của bệ hạ, bệ hạ có tức giận đến đâu cũng phải giải quyết hậu quả giúp ông ta, ngược lại, dù bệ hạ có chán ghét vứt bỏ ông ta thì cũng sẽ không để ông ta phải chết.”Đã không thể diệt khẩu, vậy thì bọn họ chỉ có thể hoàn thành nhiệm vụ lục soát trong núi, bắt giữ thủ phạm thôi.
Vệ binh trong xưởng chế tạo vũ khí bí mật có mạnh đến mấy cũng đầu thế mạnh hơn Tủ Y sứ được?Dù Thẩm Vân An vẫn luôn cho rằng muội muội mình là người thông minh nhất trần đời, nhưng phải đến lúc ấy hắn mới có ấn tượng sâu đậm về trí tuệ của muội muội.
Thậm chí có khoảnh khắc hẳn còn nảy sinh một ý nghĩ hoang đường, rằng người trước mặt không phải là muội muội hẳn. Thẩm Vân An chỉ muốn tát chính mình một cái rõ đau, sao hắn có thể nghi ngờ muội muội ruột thịt của mình, người mà mình đã che chở trong lòng bàn tay từ bé chứ?“Nếu không có sự cố ngoài ý muốn, Tủ Y sử sẽ đến nơi đúng lúc gần nghìn dân làng đụng độ lực lượng vệ binh trong núi, muội không tin bọn họ dám giết sạch dân chủng của mười mấy thôn làng?”
Thẩm Hi Hòa đã suy tính cặn kẽ, đương nhiên nàng cũng không dám đặt cược vào lòng nhân từ của Hữu Ninh đế, cũng không muốn ngần ấy bách tính vì mình mà chết oan uổng. Nàng đã có phương án phòng hờ, đó là cổ vũ bách tính cùng đi cứu hỏa, sau đó cho người cùng đến quan phủ bảo ản, rồi tìm đến Kim Ngô vệ đi tuần trong thành, đến Kinh Triệu phủ cai quản Kinh thành, thậm chỉ cả lang tướng canh gác cổng thành…Bên ngoài điện lặng ngắt như tờ, ai cũng thấy được sắc mặt sa sầm của Hữu Ninh đế. Ngoài Vương Chính nhắm mắt không nói cùng với Tiết Hoành, đa số chỉ cho là Hữu Ninh để tức giận vì bị Khang vương lừa dối, ai nấy lặng thinh không dám lên tiếng.
Có điều bọn họ cũng âm thầm suy tính, đúng như Vương Chính đã nói, trừ khi đầu Khang vương bị lừa đá, bằng không thì sao ông ta có thể có hành vi mưu phản được?Một khi được thông báo, những người này sẽ đến nơi muộn hơn Tủ Y sứ một chút, dù Tủ Y sứ có thể tàn nhẫn máu lạnh, không coi sinh mạng bách tính ra gì, chẳng lẽ bọn họ có thể giết sạch Kim Ngô vệ, nha dịch Kinh Triệu phủ và tướng sĩ thủ thành để diệt khẩu hay sao?
Đương nhiên là không!“Muội sẽ nhằm chuẩn thời cơ, người của bệ hạ vừa ra khỏi cổng thành là thả tín hiệu để các nơi hành động ngay.”
Vừa hay hôm nay là lễ mừng thọ Thái hậu, bệ hạ ra lệnh cả nước phải ăn mừng, khắp nơi đèn đuốc ngợp trời, bọn họ có châm thêm tí lửa cũng chẳng ai nghi ngờ gì.Bằng không khác nào chưa đánh đã khai, để người ta biết Khang vương phủ có dính líu đến việc bí mật chế tạo vũ khí.
“Thứ tư, chỉ cần tạm thời qua được ải này, giữ được mạng là được. Bệ hạ cần kẻ tâm phúc để xử lý những việc không thể quang minh chính đại. Tuy năng lực ông ta kém nhưng lại hết mực trung thành. Đợi khi nào bệ hạ nguôi giận, ông ta vẫn còn cơ hội lấy công chuộc tội.”“Có một số việc dù bệ hạ có muốn cũng không thể một tay che trời.” Thẩm Hi Hòa mỉm cười, “Ông ta muốn sai người giết người diệt khẩu, muội sẽ bắt ông ta không thể không phán xử công bằng!”
Từ khi tiễn Ngọc Tiểu Điệp đi, nàng đã cài người vào mấy hộ nông dân trong các thôn làng gần đó để gầy dựng mối quan hệ tốt đẹp với dân làng.
Xem ảnh