Cường Đại Chiến Y

chương 1160: bị bắt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một kiếm của Xung Phan Bá đâm thủng quần áo của Giang Cung Tuấn, chỉ để lại một chút dấu vết trên người anh, cũng không đâm thủng qua da thịt của anh.

Nhưng sức lực kiếm này của anh ta rất mạnh.

Xem như kiếm không đâm thủng cơ thể Giang Cung Tuấn, Giang Cung Tuấn cũng bị khí huyết đảo ngược. Nếu không phải anh cố gắng áp chế thì anh đã phun ra một ngụm máu tươi rồi.

“Thật… thật khủng bố”

“Thật là cơ thể đáng gờm”

“Tôi cứ nghĩ kiếm thuật của anh ta đã vô địch, không nghĩ tới cơ thể của anh ta càng mạnh”

“Không nghĩ tới là một người luyện cơ thể lão luyện”

Sau một lúc lâu, xung quanh mới truyền đến tiếng thốt lên.

“Cậu?” Xung Phan Bá cũng trợn tròn mắt.

Anh ta có chút không tin, không tin mình đã ra tay hết sức, thế mà không cách nào làm Giang Cung Tuấn bị thương.

Cuối cùng sức mạnh cơ thể của thằng nhóc con này mạnh cỡ nào?

Ở đẳng xa, Ngọc Mỹ trợn mắt há hốc mồm.

Cô ta còn nhớ rõ, trước đó ở Thiên viện, Giang Cung Tuấn tiếp nhận ba chưởng của Tư Đồ Lang mà không bị thương.

Thế nhưng mà Tư Đồ Lang không thể so với Xung Phan Bá, mà lại lần này Xung Phan Bá còn sử dụng kiếm.

“Thẳng nhãi ranh này, sức mạnh cơ thể lại tăng lên rồi. Ngay cả Xung Phan Bá cũng không gây tổn thương được anh ta, bây giờ sức.

mạnh cơ thể của anh ta, chí ít ở nhập thánh bát giai”

Haiz…

Ngọc Mỹ thở dài một hơi.

Lúc ở gia tộc cổ xưa, Giang Cung Tuấn còn lâu mới mạnh được như vậy.

Cô ta không nghĩ tới, sức mạnh cơ thể của Giang Cung Tuấn lại tăng lên nhanh như thế.

Giang Cung Tuấn đưa tay vỗ ngực, nhếch miệng nói: ” Uy lực.

kiếm này của anh rất mạnh, đánh vào làm tôi có chút đau”

“Tôi…

Xung Phan Bá mở miệng, thế nhưng lại không biết nói gì cho.

phải.

Lòng tự tin của anh ta bị kích thích.

Giang Cung Tuấn cười hỏi: “Bây giờ còn cần so, còn cần đánh à.

Nếu như không cần nữa, có phải anh đã nhận thua không? Dựa theo.

hứa hẹn trước đó, anh thua là phải giao yêu đan ra”

Nói xong, Giang Cung Tuấn xoay người đi đến chỗ Ngọc Mỹ.

Ngọc Mỹ nhìn Giang Cung Tuấn một cách kỳ lạ, bây giờ cô ta thật sự không biết phải nói gì.

Giang Cung Tuấn cười nói: “Sao nào, không khiến cô thất vọng chứ?

“Quái thai”

Môi của Ngọc Mỹ khế mấp máy nói ra hai chữ này.

Mà Lâm Hoằng ở bên cạnh, cũng ngạc nhiên đến mức không thể thốt ra câu nào.

Nếu để anh ta đối đầu với Xung Phan Bá, mặc dù trong thời gian ngắn sẽ không bị đánh chết, nhưng khẳng định không phải là đối thủ. Mà anh ta cảm thấy mình không có cách nào mạnh mẽ chống lại một kiếm này của Xung Phan Bá.

Xuất hiện ở sau lưng Ngọc Mỹ, Giang Cung Tuấn nhìn Xung Phan Bá đờ đẫn cách đó không xa, nói: “Sao nào, anh còn muốn đánh không?”

Xung Phan Bá thở dài một hơi, lấy ra yêu đan trước đó cướp đoạt được tiện tay ném qua.

Ngọc Mỹ nhận lấy.

Xung Phan Bá n người”

Nói xong, anh ta nhìn sang Giang Cung Tuấn gắn từng chữ nói: “Giang Cung Tuấn của Thiên viện đúng không, tôi nhớ kỹ cậu rồi, hiện tại tôi không phải đối thủ của cậu, sau này sẽ đấu lại”

Nói xong, anh ta xoay người rời đi.

Mà hai người khác cũng nhìn Giang Cung Tuấn thật sâu một cái, sau đó xoay người rời đi.

“Haiz!”

Sau khi ba người rời đi, người xem trận chiến ở đằng xa cũng thở dài ra một hơi.

“Quá mạnh mẽ”

“Anh ta có thực lực như thế, ở Nguyên Thủy giới đã không có đối thủ rồi. Hẳn là anh ta nên đến Trái Đất tranh đoạt tạo hóa, đánh nhau với ba ngàn thiên tài thế giới”

“Đúng vậy”

“Thật sự không nghĩ tới, Thiên viện sẽ xuất hiện cường giả đáng sợ như vậy”

Tiếng nghị luận ở xung quanh không ngừng.

Giang Cung Tuấn lại không để ý, anh nhìn vào mắt Ngọc Mỹ, vẫy tay với cô ta nói: “Tôi đã giúp cô cướp lại yêu đan rồi, tôi đi trước đây”

Nói xong đã xoay người rời đi.

“Giang Cung Tuấn..” Ngọc Mỹ mở miệng.

Giang Cung Tuấn quay người nhìn cô ta hỏi: “Sao vậy?”

Ngọc Mỹ muốn nói lại thôi.

Bây giờ cô ta không biết nói gì.

“Không…không có gì”

Giang Cung Tuấn cũng không để ý tới mà xoay người đi tới bên cạnh Ngô Huy và Trần Vũ Yến.

Ngô Huy giơ ngón tay cái lên: “Boss giỏi ghê, không nghĩ tới tu sĩ luyện cơ thể lại mạnh như vậy, sớm biết thế thì em cũng đi theo con đường luyện cơ thể rồi. Đao thương bất nhập, quả nhiên là vô địch”

Giang Cung Tuấn cười nói: “Thôi đi, con đường luyện cơ thể rất gian khổ, cậu không chịu được nỗi khổ này đâu”

Hiện tại Ngô Huy rất không vui, anh ta không vừa lòng nói: “Nói đùa gì thế, anh có thể chịu khổ, tại sao em lại không thể?”

“Được được, biết cậu có thể chịu khổ rồi. Chúng ta đi trước đi, tìm một ít yêu thú mạnh mẽ để đánh chết, sau khi đánh chết, sớm rời khỏi nơi này một chút. Tôi thấy rất thích long vực, tiến vào mười vị trí đầu là sẽ được bước vào long vực, thực lực của tôi có thể nâng cao một bậc, nói không chừng sức mạnh cơ thể có thể đạt tới pháp cảnh”

Ba người vừa nói vừa cười rời đi.

Ba người tiếp tục tìm kiếm yêu thú ở núi Vạn Quật.

Thế nhưng liên tiếp mấy ngày trôi qua, bọn họ gặp phải yêu thú thực lực tương đối thấp, không gặp được yêu thú nhập thánh bát giai.

Mà hiện tại có một đám người thần bí xuất hiện ở núi Vạn Quật.

Những người này mặc áo bào màu đen, đeo mặt nạ, thực lực rất mạnh, bắt đầu tìm kiếm tu sĩ ở bên trong núi Vạn Quật, hễ gặp phải tu sĩ là tất cả đều bị bắt.

Một buổi tối.

Ba người là Giang Cung Tuấn, Ngô Huy và Trần Vũ Yến ngồi ở bờ Sông.

Bờ sông bốc lên ngọn lửa.

Ba người đang nướng thịt.

“Boss”

Ngô Huy vừa nướng thịt vừa nói: “Đã qua mấy ngày, thế nhưng cũng không phát hiện yêu thú mạnh mẽ, cứ tiếp tục như thế không phải chuyện tốt”

Giang Cung Tuấn thản nhiên nói: “Đừng nóng nảy, từ từ tìm kiếm, thời hạn của lần so tài này là một tháng, thời gian còn rất dài”

“Đúng vậy” Trần Vũ Yến hé miệng cười nói: “Anh gấp gì chứ?”

“Âm ầm ầm”

Hiện tại ở đằng xa truyền đến tiếng đánh nhau.

Ba người nghe thấy tiếng đánh nhau, không khỏi đứng lên, ngước mắt nhìn.

Ở đằng xa có mấy tu sĩ nhanh chóng chạy tới.

Bọn họ đều bị thương, bộ dáng rất chật vật.

Mà ở sau lưng bọn họ, có một số người mặc áo bào màu đen, đeo mặt nạ màu đen.

““Cứu…cứu mạng”

Mấy tu sĩ thấy có người, lập tức bắt được cây cỏ cứu mạng.

Không đợi Giang Cung Tuấn mở miệng, Trần Vũ Yến rút kiếm ra, cơ thể lóe lên đã xuất hiện ở trước mặt đám người mặc đồ đen, hỏi: “Các người là ai?”

Mấy người nhìn nhau một cái, sau đó lựa chọn ra tay.

Thế nhưng làm sao bọn họ có thể là đối thủ của Trần Vũ Yến, đánh nhau mười mấy chiêu, mấy người kia chật vật chạy trốn.

Bây giờ Trần Vũ Yến mới vòng trở lại.

“Anh Giang, những người này rất mạnh, đạt đến nhập thánh bát giai”

Giang Cung Tuấn nhẹ nhàng gật đầu nhìn mấy tu sĩ bị thương hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Mấy người kia đều ni: “Chuyện này là tôi không đúng, tôi xin lỗi mọi hữa thương dưới đất.

Một người trong đó nói: “Chúng…chúng tôi cũng không biết, bên trong núi Vạn Quật xuất hiện rất nhiều người mặc áo đen như thế, họ bắt tu sĩ tham gia thi đấu lần này, rất nhiều người đã bị bắt rồi”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn nhíu mày.

“Bắt tu sĩ tham gia thi đấu ư?”

“Đúng…đúng thế, thực lực của những người này đều rất mạnh, chúng tôi vốn cũng không phải là đối thủ”

Ngô Huy thầm nói: “Cuối cùng thì những người này là ai?”

Trần Vũ Yến suy nghĩ rồi nói: “Có phải cuộc so tài đã gia tăng độ khó không?”

“Có thể lắm”

Giang Cung Tuấn gật đầu nói: “Địa điểm thi đấu là Minh Lam Tông quyết định thi đấu ở Nguyên Thủy giới, lần này tu sĩ tham gia thi đấu đến từ các nơi của Nguyên Thủy giới, ai dám chống lại toàn bộ Nguyên Thủy giới được”

Ba người phân tích đơn giản.

Với Giang Cung Tuấn mà nói, đây cũng là Minh Lam Tông cố ý sắp xếp, mục đích là vì gia tăng độ khó của cuộc thi, cũng gia tăng.

độ khó cho tu sĩ tham gia thi đấu đánh yêu thú.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio