Bích Nguyệt không nhìn thẳng vào Nam Cung Phong, nàng sợ mình sẽ bị mỹ nam trước mắt mê hoặc , đắm chìm không tìm được lối ra. Nam nhân càng đẹp càng hoa tâm , không đáng tin .
Thật đúng là yêu nghiệt mà.
Không biết tên yêu nghiệt này đã dẫm nát bao nhiêu trái tim thiếu nữ rồi..Mặc kệ,sau này hắn trung thành giúp mình luyện xong tầng thứ chín Kim Liên thần công còn về phần hắn mình mới không thèm để ý đâu.
Bích Nguyệt tiến đến bên cạnh Nam Cung Phong rót thêm một ly rượu , đưa lên tận môi Nam Cung Phong uy hắn uống vào.
“Nam Cung công tử. Hôm nay Mộng Điệp mạo muội thách đấu với công tử nếu như Mộng Điệp thắng xin công tử nghiêm chỉnh chấp hành yêu cầu của Mộng Điệp còn nếu như Mộng Điệp thua thì công tử cũng sẽ yêu cầu Mộng Điệp làm một việc…Nam Cung công tử thấy thế nào?" Bích Nguyệt trở về chổ ngồi cầm ly rượu của mình uống cạn.
“Hảo, hảo..Nếu đã như vậy tại hạ còn có một yêu cầu , mong Mộng Điệp cô nương đáp ứng”.Nam Cung Phong nói xong mỉm cười nhìn về phía Bích Nguyệt ,ẩn sâu trong khóe mắt một tia sáng nhỏ lóe lên rồi chợt tắt.
“Xin Nam Cung công tử cứ nói nếu Mộng Điệp có thể làm được quyết không từ chối, nhưng thách đấu giữa chúng ta vẩn chưa bắt đầu bây giờ yêu cầu vẫn còn hơi sớm”.Lưu Nguyệt bày ra tư thế phong hoa tuyệt đại mỉm cười đôi mắt mèo to tròn hàng lông mi cong vút lắng động như hồ thu làm người ta muốn chìm đắm trong đó.
“Tại hạ chỉ có một thỉnh cầu nho nhỏ đó là dù thắng hay thua tại hạ nhất định nghiêm chỉnh chấp hành nhưng tại hạ chỉ muốn một lần chiêm ngưỡng qua dung nhan của Mộng Điêp cô nương.Chết dưới hoa mẫu đơn làm ma cũng phong lưu..hahahaha..Mong cô nương thành toàn cho tại hạ..”.Nam Cung Phong bước từng bước đến gần Bích Nguyệt, yêu nghiệt nam tử ánh mắt câu hồn khóe môi nhếch lên.
Nếu nói trong lòng hắn hiện giờ nghĩ gì , hắn củng không biết bây giờ hắn đang làm gì nữa hắn chỉ muốn tháo xuống mạn che mặt kia thôi.
Hắn điên rồi,chắc chắn là điên thật rồi, không biết sợi dây vô hình nào tác động hắn muốn đến gần nữ nhân này , muốn bên cạnh yêu thương vuốt ve nàng.
Từ xưa đên nay hắn chưa bao giờ có cảm giác như vây?
Đây có phải là yêu là rung động không?
“Nam Cung công tử ta chỉ có thể đáp ứng sau một năm nữa ta sẻ dùng bộ mặt thật gặp công tử còn nếu như bây giờ công tử có thể thắng thì công tử yêu cầu gì Mộng Điệp cung sẽ đáp ứng với công tử”. Bích Nguyệt nói xong vổ tay gọi người mang cân rượu được ủ theo phương pháp của nàng rượu này cực mạnh người bình thường tửu lượng cao lắm củng chỉ cân là say mèm..
“Nam Cung công tử, đây là cân rượu trắng , hai ta nếu ai ngã gục trước thì người đó thua..mời..” Bích Nguyệt vẫn bộ dạng vân đạm vô kinh, cao cao tại thượng cầm lấy chum rượu bốc ra giấy bịt kín đưa lên miệng bắt đầu uống.
“Hảo, thật là sảng khoái, cô nương đúng là kỳ nữ trăm năm khó gặp..mời..”.Nam Cung Phong tinh thần tràn ngập hưng phấn cầm lấy chum rượu càng uống càng hăng, hắn bao năm nay lẩn vào bụi hoa nhưng chưa bao giờ hoan lạc nam nữ chưa bao giờ cảm thấy kích thích như hôm nay, tửu lượng hắn rất cao xưa nay đi khắp thiên hạ chắc gì gặp được đối thủ..Hôm nay nghe được tỷ thí là rượu nên nắm chắc phần thắng hắn chỉ muốn sau khi thắng sẽ để Mộng Điệp Tiên Tử cả đời hầu hạ hắn một bước không rời..
Trong lúc Bích Nguyệt ủ rượu , nàng có bỏ thêm nhuyễn cân tán, ánh mắt nàng nhìn Nam Cung Phong tràn ngập ý cười không chút nào giấu diếm, đã là cân thứ mà nàng và hắn hai gò má chỉ hồng hồng cặp mắt mông lung.Nàng phải cố gắng lên không thể thua tuyệt đối không thua được....nhuyễn cân tán làm võ công tạm thời mất hết thân thể suy nhược nàng khóc không ra nước mắt..chỉ có thể dùng thục lực chân chính để chiến thắng muốn ép rượu ra ngoài nàng và hắn vô phương thục hiện được..
Bên này Nam Cung Phong củng chẳng tốt đẹp là bao hắn sắp gục rồi…