Trận đấu tiến thắng cực kỳ thuận lợi, đây cũng nằm trong dự liệu của Tiêu Minh Hiên.
Trình độ của các đội ngũ trong giai đoạn tuần đấu có hạn, nếu như họ cả giải đấu tuần cũng không thắng được, vậy còn có tư cách gì để gia nhập vào KPL?
Thời Việt và Lục Thanh Vũ phát huy ổn định, như cũ là cái đùi lớn cho cả nhóm, nhưng điều khiến Tiêu Minh Hiên ngoài ý muốn chính là, Phù Âm, Diệp Phong và Lưu Tư Nguyên biểu hiện cũng rất tốt, đặc biệt là Phù Âm, một màn phối hợp với Thời Việt lấy được tam sát. Anh vốn còn bận tâm việc Phù Âm không thích ứng được với trận đấu, không ngờ cô bé này vẫn như cũ bình tĩnh như vậy, không hề có chút lo lắng nào cả. Cô thậm chí so với Diệp Phong và Lưu Tư Nguyên còn bình tĩnh hơn nhiều.
Sau khi trận đấu kết thúc đã là sáu giờ rưỡi tối, Tiêu Minh Hiên chủ động mời mọi người một bữa đại tiệc hải sản.
Đây chính là lần thắng lợi đầu tiên của chiến đội Mục Tiêu, nên chúc mừng.
Trên bàn ăn, Thời Việt và Lục Thanh Vũ thần sắc bình tĩnh, Diệp Phong bởi vì thắng được trận đầu tiên tâm trạng rõ ràng rất kích động, nhưng Lưu Tư Nguyên tự đầu tới cuối vẫn không nói lời nào, Phù Âm cảm thấy cậu không đúng lắm, bèn tiến lại gần hỏi: "Tiểu Nguyên, em vẫn còn căng thẳng sao?"
Lưu Tư Nguyên nắm chặt lòng bàn tay đầy mồ hôi, nhỏ giọng nói với Phù Âm: "Chị Âm, em vừa rồi đến ngón tay đều phát run, nếu không phải là mọi người đủ mạnh....."
Phù Âm mỉm cười đáp: "Tuổi em nhỏ như vậy, lại là lần đầu tham gia giải đấu chính thức, căng thẳng cũng là chuyện rất bình thường, đợi sau này thi đấu nhiều rồi, em cũng sẽ giống như Việt ca bọn họ bình tĩnh như vậy."
Lưu Tư Nguyên cười khổ một lúc, mới nhỏ giọng nói: "Em hôm nay chưa phát huy được gì cả, cảm giác giống như nằm thắng vậy."
Phù Âm đáp: "Đừng nghĩ như vậy, dù sao cuối cùng vẫn là thắng, đều là công lao của mọi người. Nếu như không có Khương Tử Nha của em, mọi người cũng không thể thăng cấp nhanh như vậy để đánh đoàn áp chế đối phương."
Lời an ủi của cô khiến trong lòng Lưu Tư Nguyên cảm thấy tốt hơn nhiều, cảm kích nhìn cô nói: "Chị Âm, chị thật tốt!"
Thời Việt vừa cùng Tiêu Minh Hiên đi gọi món, quay đầu đúng lúc bắt gặp một màn Phù Âm và Lưu Tư Nguyên đang kề sát nói chuyện, hai mắt Lưu Tư Nguyên phát sáng nhìn cô, còn nói cái gì mà "Chị Âm, chị thật tốt".
Mà ánh mắt của Phù Âm nhìn cậu cũng đặc biệt dịu dàng.
Trong lòng Thời Việt nháy mắt không thoải mái, tuy rằng Tiểu Nguyên chỉ là một cậu thiếu niên chưa lớn, nhưng Phù Âm đối với cậu ta cũng quá tốt rồi.
Thấy hai người vẫn còn tai kề tai rù rì, Thời Việt không nhịn được nhíu mày, nhẹ ho vài cái, bình thản hỏi: "Tiểu Nguyên, hai người đang nói gì đấy?"
Lưu Tư Nguyên đối diện với ánh mắt sắc bén của Thời Việt, tim nhảy lên một cái, vội vàng nói: "Không có gì ạ." Sau đó cậu lại cúi đầu mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, không cùng Phù Âm nói chuyện nữa.
Lục Thanh Vũ nhìn thấy một màn này, trong lòng không khỏi buồn cười, nhẹ cong khóe môi lên, rồi chuyển chủ đề: "Tiểu Âm hôm nay biểu hiện không tệ, tuyển thủ KPL chơi Na Tra tốt rất nhiều, nhưng anh cảm thấy em là người cứng nhất đấy, dám truy đuổi Gia Cát Lượng đang đào tẩu."
Phù Âm cười đáp: "Em lúc đó cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ nghĩ là nếu gϊếŧ được Gia Cát Lượng thì đối phương sẽ đoàn diệt, chúng ta cũng dễ dàng phá trụ hơn."
Thời Việt tán thưởng nói: "Em nghĩ rất đúng."
Diệp Phong mở weibo lướt xem tin tức mới, đột nhiên la lên một tiếng: "Mẹ ơi! Trận đấu hôm nay của chúng ta có người làm live stream, video được lưu lại rồi đăng lên mạng!"
Lục Thanh Vũ hiếu kì tiến lại gần nhìn vào điện thoại của cậu, nói: "Streamer Mễ Kỳ phân tích tuần đấu WGC?"
Diệp Phong gật đầu: "Ừ, cái tên Mễ Kỳ này tớ cũng quen, bình thường lúc rảnh không có việc gì làm, rất thích đi phân tích mấy giải đấu thứ cấp, trận đấu hôm nay của chúng ta được cậu ta chọn ra mà phân tích, người xem cũng lên tới con số trăm vạn. Cậu ta còn đem video phân tích đăng lên trên weibo, tớ vừa xem bình luận ở dưới, rất nhiều người nói chiến đội AIM của chúng ta rất lợi hại, còn có một đám fan nữ bình luận, Âm Phù tiểu ca ca chơi Na Tra quá tuyệt đi, tên còn dễ nghe như vậy, khẳng định là một người rất đẹp trai, không biết đã có bạn gái chưa."
Phù Âm: "................."
Mọi người lặng yên nhìn nhau.
Sau một lúc, Tiêu Minh Hiên không nhịn được nữa mà cười ra tiếng: "Xem ra, Phù Âm của chúng ta còn chưa chính thức lộ diện đã thu được một top fan nữ muốn gả vào nhà rồi."
Phù Âm ngại ngùng sờ đầu, đáp: "Đến lúc biết được em là nữ, bọn họ có thể sẽ chuyển thành antifan mất."
Lục Thanh Vũ nhấc mày đáp: "Anh cảm thấy sẽ không đâu, khả năng cao là từ fan qua đường thành fan não tàn đấy, dù sao trước mắt KPL vẫn chưa có nữ tuyển thủ nào, sự xuất hiện của em sẽ giúp rất nhiều cô gái có can đảm thực hiện ước mơ, em sẽ trở thành thần tượng của rất nhiều cô gái khác."
Diệp Phong phụ họa: "Không sai! Âm Phù không phải là tiểu ca ca, mà là tiểu tỷ tỷ, đến lúc đó chắc chắn rất nhiều người sẽ trợn tròn mắt cho mà xem!"
Lưu Tư Nguyên theo sau nói: "Chị Âm của em là nữ thần soái khí."
Phù Âm mỉm cười đáp: "Đến lúc đó, em hi vọng mọi người có thể chấp nhận em, mà không phải vì em là con gấi mà nghi ngờ em."
Lục Thanh Vũ cười híp mắt nói: "Đừng sợ, anh còn bị đám dân mạng gọi là "Bình hoa" đến mấy mùa giải, bọn họ đều nói anh chỉ có vẻ ngoài, bên trong chả có gì, kỹ thuật không tốt, chỉ biết dựa vào fan kéo danh tiếng, anh còn không phải vẫn mặt dày tiếp tục thi đấu đấy sao?"
Thời Việt cũng nhìn Phù Âm, bình thản nói: "Em là nữ tuyển thủ đầu tiên của KPL, khẳng định sẽ phải đối mặt với không ít lời chất vấn, nhưng không cần để ý. Tuyển thủ chức nghiệp không thể lấy được sự yêu thích của tất cả mọi người, giải thích ngoài miệng cũng chẳng có tác dụng gì, em nếu như lo lắng người khác nghi ngờ mình, vậy thì chứng minh bản thân ở trận đấu, khiến cho bọn họ câm miệng."
Anh chính là làm như vậy. Từng một thời A Kha của anh bị mọi người mắng là cái máy ATM, đi tới đâu chính là tặng tiền cho đối phương tới đó, nhưng sau này anh đã dùng một trận lật ngược bàn để chứng minh bản thân.bg-ssp-{height:px}
Tuyển thủ chức nghiệp chỉ cần chơi tốt trận đấu, bình luận của ngoại giới không cần thiết phải để ý.
Nghe các đồng đội an ủi, tâm Phù Âm ấm áp lên, cô thật sự không quá để ý tới cách nghĩ của người khác, chỉ là lo lắng bởi vì sự tồn tại của nữ tuyển thủ như cô sẽ ảnh hưởng đến chiến đội Mục Tiêu. May là các đồng đội đều rất ủng hộ cô, tin tưởng cô, vậy cô cũng tuyệt đối dùng trạng thái tốt nhất đáp lại bọn họ, tuyệt không thể biến thành cái hố đen của chiến đội.
Sau khi trận – kết thúc, mỗi tối đều sẽ lại sắp xếp một trận -.
Như cũ dùng một trận quyết định thắng thua mà đào thải, quy tắc tương đối tàn khốc, vạn nhất có người phát huy không tốt, vậy thì chỉ có thể hẹn mùa giải sau.
Trận đấu lần này, chiến đội Mục Tiêu chọn hệ thống lấy jungler làm trọng tâm, cũng chính là để Thời Việt chọn ra một jungler đứng ra dẫn dắt cả trận đấu. Thời Việt biết chơi rất nhiều tướng, hố tướng cũng sâu vô cùng, nhưng anh không có chọn ra tướng bản mệnh Lý Bạch, mà ngược lại chọn ra Hàn Ngôn.
Tướng Hàn Ngôn này có điểm đặc sắc lớn nhất chính là kỹ năng nhiều, cực kỳ linh hoạt, người bình thường muốn đuổi bắt thì tuyệt đối đuổi không kịp. Nhưng hắn cũng có một nhược điểm, lúc đánh đoàn ở hậu kỳ phát huy không đủ mạnh, sẽ cực kỳ thiếu lực. Đội hình thường dùng tới Hàn Ngôn là dạng dẫn dắt tuyến binh, ví như bốn người cùng nhau bao vây đánh đoàn ở đường trên, Hàn Ngôn đơn độc đi tới đường dưới hoặc trộm chúa tể, như thế thì các nhóm binh tuyến sẽ nằm trong sự khống chế, khiến cho đối phương không thể phòng thủ.
Một trận - này, Thời Việt tựa như một diễn viên diễn lại trận đấu mẫu của Hàn Ngôn.
Đầu kỳ, anh lợi dụng kỹ năng dịch chuyển, du tẩu tứ phương đi xâm lược rừng, nhanh chóng thăng cấp, hơn nữa còn giúp Phù Âm và Diệp Phong ở đường biên lấy được ưu thế.
Chiến đội Mục Tiêu vào lúc trận đấu tiến đến phút thứ sau đã phá vỡ được trụ ngoài đường trên và dưới, sau đó Hàn Ngôn bắt đầu đi quấy nhiễu khu rừng đối phương, khống chế binh tuyến, một trận đoàn chiến còn chưa kịp đánh xong, liền nghe bên tai xuất hiện âm thanh nhắc nhở "Trụ phe ta đang bị công kích" --- Nghi hoặc nhìn lại, lại chính là Hàn Ngôn thần không biết quỷ không hay đi tới trộm trụ!
Mấy người đối phương bị ép không thể không truy đuổi anh, kết quả chính là, Thời Việt thao tác Hàn Ngôn ở trên các đỉnh núi lượn vài vòng, rồi xuyên tường nhảy vào lùm cỏ, biến mất tăm khiến đối phương đuổi theo không kịp.
Hàn Ngon như vậy thật sự rất phiền.
Đặc biệt là tới hậu kỳ, một người đơn độc nhìn chằm chằm hắn thì không thể nhìn mãi được, nhưng không có ai canh hắn, hắn sẽ đột nhiên xuất hiện ở cái góc kẹt nào đó, mang theo binh tuyến phá vỡ một trụ.
Cuối cùng, đoàn chiến chúa tể đánh được phân nửa, Hàn Ngôn đột nhiên rút lui, mang theo binh tuyến trực tiếp xông tới cao địa!
Cả trận đấu hoàn toàn bị Hàn Ngôn nắm trong lòng bàn tay chơi đùa, các đồng đội cuối cùng cũng ý thức được sự đáng sợ của Việt thần--- anh luôn có thể tìm được thời cơ đẩy trụ, thời thời khắc khắc ngó chừng cả ba đường, dự đoán và tính toán về binh tuyến đều chuẩn xác đến từng giây. Chiến thuật như vậy, tuy rằng không giống V chính diện kịch liệt đối mặt, nhưng là chi tiết vô cùng.
Chiến đội Mục Tiêu thắng trận, thành công bước vào tuần đấu dành cho đội mạnh nhất.
Giai đoạn đội mạnh nhất bắt đầu, lúc này không phải một trận quyết định thắng thua nữa, có thể đi tới tuần thứ của mùa giải thì thực lực của đội ngũ này không quá kém, vậy nên quy tắc thi đấu cũng biến thành BO, chính là đánh thắng . Như vậy sẽ không xuất hiện tình huống vì một trận phát huy không tốt mà bị lật ngược bàn, đánh ba trận, có thể nhìn ra được thực lực thực sự của chiến đội đó.
Tối thứ sáu, chiến đội Mục Tiêu tiến hành trận đấu thứ tư, dùng chiến tích : càn quét đối thủ.
Tối thứ bảy, trận -, lại lần nữa : càn quét đối thủ.
Tuần đấu đầu tiên, chiến đội Mục Tiêu không chút vướng vấp mà nhận được giải quán quân, trực tiếp tiến vào giải đấu tháng.
Tiếp theo đó, bọn họ sẽ có một khoảng thời gian nghỉ ngơi, có thể tiếp tục huấn luyện chiến thuật. Tiêu Minh Hiên mỗi ngày đều cho cả năm người họ đấu rank, thay đổi đủ loại tướng, luyện tập các loại đội hình và phối hợp, để chuẩn bị cho mùa giải tháng sau đó.
Đội ngũ của mùa giải tháng, đều là những chiến đội thắng cuối cùng trong tuần đấu, muốn thắng được bọn họ độ khó đương nhiên sẽ cao hơn. Trong đó có một chiến đội khá có tiếng --- chiến đội MAX.
Đây là chiến đội mùa giải WGC trước giành được chức á quân, nhận được tư cách vào giải dự tuyển, cuối cùng trượt mất cơ hội tiến vào KPL. Bọn họ năm nay lại tham gia lần nữa, muốn tiếp tục giành được vé vào cổng KPL, giải quán quân ở tuần đấu là chuyện bình thường.
Trùng hợp chính là, chiến đội trong mùa giải trước bị đào thải khỏi KPL, tuyển thủ jungler trong đội đã gia nhập vào chiến đội MAX này.
Đối với cái ID "Dương Quang" này nhóm Phù Âm đều không hề có ấn tượng, nhưng Lục Thanh Vũ, Thời Việt lại rất quen thuộc, cũng từng giao thủ trong KPL rất nhiều lần.
Nghe được tin tức này, Lục Thanh Vũ mỉm cười tự tin nói: "Chúng ta lần này thắng chắc rồi."
Thời Việt nói: "Ý của cậu là trực tiếp phá nát rừng nhà bọn họ?"
Lục Thanh Vũ gật đầu: "Đúng vậy, tớ nhớ Dương Quang này trước đây thích nhất dùng jungler chạy tới buff đỏ mở trận, chúng ta tới lúc đó đi tới phản buff gϊếŧ cậu ta, chỉ cần cậu ta ngã xuống, nhịp đấu đầu kỳ liền nằm trong tay chúng ta."
Phù Âm nghe hai người thảo luận, trong lòng không nhịn được mà lặng lẽ đốt hương cho vị tuyển thủ kia.
Cậu ta sau khi bị đào thải còn chạy tới đấu thứ cấp, đại khái còn chưa kịp mơ mộng, bản thân đã phải đối mặt với chiến đội Mục Tiêu, mà ở đó có hai vị đại thần như Thời Việt và Lục Thanh Vũ....
~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~
Trans: đây... đây... đây... trả mọi người đây =)))) không ngờ mới một ngày đã đủ điều kiện đăng bài mới... không biết có nên nâng điều kiện lên không =))))