Bạch Tử Hiên xấu hổ không dám trả lời. Thật ra lúc nãy anh chỉ xem đoạn đầu thôi, nhưng chán quá nên không xem nữa, ngắm cô thú vị hơn nhiều.
“Có phải anh không biết xuyên vào đâu?”
“Xuyên cái gì?” Bộ dáng mơ hồ không giống giả vờ.
Lúc này Lâm Đình thực sự muốn đấm cho Bạch Tử Hiên một trận. Cô còn tưởng rằng hắn nghĩ ra được khúc dạo đầu mới giúp cô sảng khoái dễ,chịu hơn. Thì ra hắn vốn không biết xuyên vào đâu!
Bạch Tử Hiên nhìn bộ dáng buồn bực muốn đánh người của cô, anh ngờ vực hỏi:
“Tôi chưa làm chưa thoải mái à?”
Lâm Đình lườm anh một cái không thèm trả lời. Cô lại hỏi:
“Vừa rồi ngón tay của anh làm gì đó.”
Bạch Tử Hiên đưa mắt nhìn nơi nào đó của cô, ý bảo anh vùa đút ngón tay vào đó. Lâm Đình thở dài bất đắc dĩ, cô tách hai mình ra, lộ ra rừng rậm bao quanh nhụy hoa bên trong:
“Nhét cái thứ đó của anh vào đây.”
Thật ra thì trong lòng Lâm Đình rất lo ngại với cây côn tht khổng lồ này, lớn như vậy liệu nhét vào thì có làm hỏng lỗ âm đo của cô không?
Bạch Tử Hiên nhìn chằm chằm hang động bí ẩn một lát rồi mới nói với vẻ không thể tin:
“Nhỏ như vậy sao mà nhét vào được?”
“Tôi kêu anh nhét thì anh cứ nhét, hỏi nhiều thế làm gì?”
Trong lòng Bạch Tử Hiên gào khóc: Đấy biết ngay mà đây là cô trắng trợn cưỡng hiếp anh. Huhu.Kể cũng lạ, cái lỗ của cô thì bé tí tẹo còn tiểu đệ đệ của anh lại cao to vạm vỡ như vậy thế mà cũng có thể đút vào được. Anh vẫn không tin định hỏi cho rõ nhưng nhìn ánh mắt chắc chắn của Lâm Đình liền không nghĩ nhiều nữa, làm theo lời cô._________________