Đại Đạo Độc Hành

chương 1542: phượng hoàng thai trong phượng hoàng thành!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hỗn độn long nhất thời một cái đầu rồng chậm rãi co trở lại trong cơ thể, thực lực nó bắt đầu giảm, lại trở về đến trạng thái Huyền tiên nhất trọng!

Sau đó toàn thân dùng sức, chợt rống to, ở trong miệng cái đầu rồng chính kia phun ra một quả trứng rồng.

Trứng rồng đó rơi xuống đất, lập tức dâng lên bốp bốp hỗn độn niêm dịch.

Nhưng dịch dính đó không đủ để bảo hộ trứng rồng, trứng rồng bắt đầu hủy hoại, như sắp mục nát.

Lạc Ly lập tức rót vào hỗn độn lực. Ở dưới hỗn độn lực của Lạc Ly, trứng rồng đó khôi phục bình thường, cuối cùng rắc một tiếng, sinh ra một con Hỗn độn long.

Hỗn độn long này chỉ có một cái đầu rồng, rất nhỏ, nhưng nhìn thấy Lạc Ly thì rất vui, như thấy được người thân.

Lạc Ly cười, lập tức đem nó thu làm tiên binh, tiên binh thứ hai của mình.

Nhưng Hỗn độn long này mười phần nhỏ yếu, Lạc Ly đem tiên thạch của mình cho nó ăn.

Theo ăn tiên thạch, Hỗn độn long đó càng lúc càng lớn, rắc rắc rắc, ở chỗ cỗ lại mọc ra đầu rồng.

Cuối cùng hắn ăn không nổi tiên thạch nữa, hấp thu đến cực hạn, lúc này nó đã mọc ra ba cái đầu rồng, tương đương Huyền tiên nhất trọng.

Nhưng hai con Hỗn độn long này đều rất mệt mỏi, không nhúc nhích.

Lạc Ly lập tức đem bọn nó thu hồi, xem ra cần nghỉ ngơi, hồi phục bình thường mới có thể sử dụng.

Hỗn độn long ăn thoải mái một trận, Lạc Ly nhìn tiên thạch của mình, không khỏi nhíu mày.

Lạc Ly lúc thăng tiên, mang ba ngàn tiên thạch.

Đến đây vừa rồi tu luyện, còn có Hỗn độn long nuốt ăn, chỉ còn lại một ngàn tiên thạch.

Nhưng, hắn còn có vạn kiện tiên vật Nguyên Thủy đạo, đó hẳn là một khoản khổng lồ!

Lạc Ly trở về chợ.

Đến chỗ này, Lạc Ly phát hiện chỗ này đến nơi đâu cũng là tháo dỡ, chợ rất nhanh tiêu tán, mọi người rời khỏi chỗ này.

Hỏa Vân Tử đi tới, nói: “Lạc Ly, Lạc Ly!

Chỗ này không còn giá trị, chúng ta cần rời khỏi chỗ này, hướng tới một phế tích ngoài ba vạn dặm, nơi đó cũng là địa bàn của chúng ta, còn có thể khai phá một phen!

Ngươi đi với chúng ta không?”

Lạc Ly lắc đầu nói: “Ta không muốn đi, đúng rồi, Hỏa Vân Tử, ngươi biết rời khỏi Huyền Thai Bình Dục Thiên này như thế nào không?”

Hỏa Vân Tử nhíu mày nói: “Ngươi muốn rời khỏi chỗ này?”

Hắn đột nhiên sửng sốt, nói: “Ngươi thế mà Hư tiên trung kỳ rồi, sao có thể! Ta mới là Hư tiên tam trọng thiên!

Ngươi mới phi thăng vài ngày, gặp quỷ hay sao?”

Lạc Ly mỉm cười, nói: “Vận khí, vận khí!”

Hỏa Vân Tử thở dài một tiếng, nói: “Thật sự là người so với người tức chết!

Muốn rời khỏi Huyền Thai Bình Dục Thiên này, Hư tiên chúng ta chỉ có thể hướng tới Phượng Hoàng thành.

Phượng Hoàng thành cách nơi đây hướng đông nam ngoài năm vạn ba ngàn dặm, nơi đó có một Phượng Hoàng Đài, là thông đạo phi thiên, có thể đột phá thiên ngại của Huyền Thai Bình Dục Thiên, tiến vào Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên.

Nhưng ta không kiến nghị ngươi tới nơi đó.

Ở Huyền Thai Bình Dục Thiên chúng ta, chỉ có Hư tiên cảnh giới, cao nhất cũng chỉ Huyền tiên nhất trọng, mới có thể ở đây.

Nhưng Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên kia thì khác, khắp nơi Huyền tiên, Chân tiên, thậm chí còn có Địa tiên xuất hiện!

Nơi đó mười phần phức tạp, vạn phần nguy hiểm, thực không kiến nghị ngươi tới nơi đó.”

Khó trách Hỗn độn long kia tấn thăng tới Huyền tiên trung kỳ, Lạc Ly cảm giác nó vẫn là thực lực Huyền tiên nhất trọng thiên, thì ra là thiên địa nơi đây hạn chế.

Lạc Ly khẽ nhíu mày, nói: “Phượng Hoàng thành? Không có nơi khác, có thể rời khỏi Huyền Thai Bình Dục Thiên sao?”

Hỏa Vân Tử lắc đầu nói: “Trừ nơi đó, chỉ có phi độ tiên giới hư không!

Nhưng quá nguy hiểm, phụ cận Huyền Thai Bình Dục Thiên có vô số mạch nước ngầm, không đến Linh tiên, căn bản không thể bay khỏi chỗ này!

Mà chỗ này lại có thiên ngại Huyền Thai Bình Dục Thiên hạn chế, chỉ có thể cảnh giới Huyền tiên nhất trọng thiên, cho nên Phượng Hoàng thành kia là nơi rời khỏi duy nhất.

Nhưng, nơi đó cực kì an toàn, mặc dù đệ tử Phượng Hoàng thành bá đạo chút, nhưng còn chưa từng nghe nói chuyện đệ tử Phượng Hoàng thành làm cướp bóc.”

Lạc Ly cười khổ, nói: “Hy vọng thế!”

Mình thì mới đắc tội ba tiên nhân Phượng Hoàng thành, không bằng giết bọn họ xong hết mọi chuyện!

Nhưng, giết bọn họ, sợ đối phương có tiên thuật tra xét, lập tức sẽ bị phát hiện.

Hiện tại mình đi qua, bị bọn họ phát hiện, nhất định sẽ mười phần nguy hiểm.

Thật ra còn có cách, mình ngụy trang giả dạng, lén trốn qua đối phương, sau đó mạo danh thay thế, thông qua Phượng Hoàng Đài kia!

Hỏa Vân Tử nói: “Vậy được rồi, chúng ta đi, không có việc gì chúng ta liên hệ thêm, đợi di tích đó sụp đổ, ta kêu ngươi tới hấp thu tiên khí!”

Lạc Ly gật đầu, nói: “Nếu cần trợ quyền, cứ việc gọi ta, cứ gọi là đến!”

Hỏa Vân Tử cười ha ha, nói: “Được, có phiền toái ta kêu ngươi, tới đánh nhau!

Lạc Ly tiên hữu, chúng ta có duyên lại gặp nhau!”

Lạc Ly gật đầu nói: “Ừm, có duyên gặp nhau!”

Hai người chia tay, đường ai nấy đi.

Lạc Ly nghĩ nghĩ, đến thẳng Phượng Hoàng thành.

Nơi đó trừ có thể lên đài hướng tới tiên giới khác, mặt khác là thông đạo duy nhất nơi đây, nơi đó hẳn cực kì náo nhiệt, vạn món mình thu hoạch, hẳn có thể ra tay.

Hắn lấy ra cái roi ngựa kia, hướng trong đó rót vào tiên khí của mình, ở dưới tiên khí của Lạc Ly kích thích, roi ngựa run lên, nhất thời tiêu tán, sau đó nơi xa hí khẽ một tiếng.

Tiếng hí đó là tiếng tuấn mã hĩ, sau đó tiếng chân truyền tới, một con ngựa bay ở bầu trời hạ xuống.

Con ngựa bay này trắng tinh vô cùng, đường nét thân thể tràn đầy lực lượng, thoáng nhìn đã khiến người ta vô cùng thích.

Con ngựa bay này nhẹ nhàng vỗ cái cánh trắng tinh, theo nó vỗ, ở chung quanh con ngựa bay có vô số phong tiên khí lưu chuyển, khiến nó càng thêm uyển chuyển, càng thêm đẹp đẽ, làm người ta yêu thích nói không nên lời.

Lạc Ly xoay người lên con ngựa bay, nói:

“Đi.”

Con ngựa bay hí khẽ một tiếng, trong nháy mắt lên không trung, bay hướng trời xanh, tốc độ này thật sự là nhanh như chớp, cưỡi gió mà đi.

Tốc độ của vật cưỡi thật sự nhanh, năm vạn ba ngàn dặm, chỉ năm canh giờ, mặt đất phía trước đã xuất hiện một tòa thành lớn.

Dọc theo đường đi, cả đại địa đều hoang vu vô cùng, trong đó có một số khu đổ nát tồn tại, nhưng rất nhiều đều đã triệt để hoang phế, không lâu sau sẽ biến hết thành hoang dã.

Tòa thành lớn kia liếc một cái, cực kì to lớn, ước chừng ba mươi dặm!

Chỗ đó rất náo nhiệt, càng tới gần, tiên nhân càng nhiều.

Không ít tiên nhân cưỡi rồng cưỡi phượng, hướng tới chỗ này, cũng có không ít tiên linh kéo đàn kết hội tới chỗ này.

Chỗ này là thành thị duy nhất của Huyền Thai Bình Dục Thiên, cũng là nơi duy nhất vui vẻ tiêu khiển, mua bán giao dịch mức độ lớn.

Nhưng tòa thành lớn này, kiến trúc rất kỳ lạ, vô số loại kiểu dáng kiến trúc khác nhau, dựng lên ở trong tòa thành lớn.

Phong cách khác biệt, lộn xộn, những kiến trúc này đều là tiên phủ trong di tích khu hoang tàn thu thập mà có!

---------------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio