Đại Đạo Độc Hành

chương 206: chỉ biết cúi đầu vẫy đuôi nhận sai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau đó Lãng Thiên Quyển bày tiệc rượu, chiêu đãi đám người Lạc Ly, đều là tiên tửu tiên thực, mỹ vị đều đủ, đồng thời tặng mỗi người một túi trữ vật, trong túi có một vạn linh thạch, đám người Lạc Ly mỉm cười nhận lấy, bỏ qua chuyện này, chờ ăn xong bữa ngon này, Lãng Thiên Quyển sẽ dùng xe cung kính đưa đám người Lạc Ly quay trở lại Đại Danh phủ.

Trên bàn tiệc, đám Lạc Ly vô hạn cảm khái, thế giới này thật khó tưởng tượng, có thể đoán được bắt đầu, nhưng không thể đoán được kết thúc.

Rượu quá ba tuần, ăn qua ngũ vị, mọi người ăn đủ, liền chuẩn bị cáo từ, Thiên Lãng môn nhanh chóng đi chuẩn bị xe bay, chỉ cần lên xe, chưa đầy nửa canh giờ là có thể quay trở lại Đại Danh phủ.

Đám Lạc Ly đứng dậy cáo từ Lãng Thiên Quyển, hai bên khách khí, giống như chưa hề xảy ra chuyện gì, trái lại vì chuyện này mà quen biết nhau, cũng coi như là một đoạn thiện duyên, đám Lạc Ly vừa định rời khỏi, thình lình một lão giả từ ngoài bước vào.

Lão giả này ngũ quan mười phần đặc trưng, góc cạnh phi thường rò ràng, xương gò má cùng cằm như cắt gọt, khiến cho người này dù chỉ là bộ mặt cũng lộ ra khí tức sát phạt như sắt thiếc. Hơn nữa hai con ngươi của người này toàn là màu đen, khiến người ta nhìn vào không phán đoán được suy nghĩ trong lòng người này.

Nhìn thấy hắn, Lãng Thiên Quyển lập tức đứng dậy, hành lễ nói: “Bái kiến Bộc Ngư sư tổ!” Ngườ này chính là Nguyên Anh chân quân nhìn trúng Mạc Tú Lan, Bộc Ngư chân quân.

Bộc Ngư lão tổ không hề đoái ngoài gì tới đám người Lãng Thiên Quyển, hắn nhìn chăm chăm đám Lạc Ly, sau đó chỉ Lạc Ly nói: “Địa Hỏa đạo thể! Chưa tới hai mươi tuổi.”

Sau đó nhìn Lục Chu nói: “Bắc Minh tiên thân! Chưa tới hai mươi tuổi.”

Nhìn Lục Thanh nói: “Chính Nhất tiên thân! Chưa tới hai mươi tuổi.”

Nhìn Bạch Du Du nói: “Trường Sinh tiên thân! Chưa tới hai mươi tuổi.”

Cuối cùng nhìn Lệ Đấu Lượng nói: “Thiên Kình tiên thân! Chưa tới hai mươi tuổi.”

Mỗi một câu nói của hắn, toàn bộ Kim Đan chân nhân ngồi ở đây hít một hơi lạnh, bọn họ tìm mấy trăm năm mới tìm được một đệ tử Côn Trì đạo thể, đó chính là Mạc Tú Lan, không ngờ năm thiếu niên trước mắt này, một đạo thể, bốn tiên thân.

Đây chính là tiên thân, thể chất tốt nhất của người tu luyện, mọi người nghe như thế, toàn bộ ngây ngốc nhìn đám Lạc Ly, khó tin nổi!

Lạc Ly thở dài một hơi, quả nhiên mình đoán được mở đầu, không đoán được kết thúc, chuyện này phức tạp rồi!

Bàn tay hơi động, Ly Hỏa Nam Minh Thần Quang Lôi lại xuất hiện trong bàn tay, cẩn thận đề phòng, sau đó lên tiếng:

“Vị tiền bối này, ngươi muốn làm gì?”

Theo lời nói này của hắn, đám người Lục Thanh vô thanh vô tức đi tới phía sau Lạc Ly, kết thành chiến trận, trên cơ thể xuất hiện Ngũ Hành Thuẫn, chuẩn bị chiến đấu.

Lão giả đó cười nói: “Tiềm chất tu tiên tốt như thế, vạn năm khó lặp, lại chỉ phái ra hai tu sĩ Trúc Cơ kì thủ hộ, thượng môn quả nhiên nhiều nội tình, không đoán trước được.

Thế nhưng không biết, sau khi mất các ngươi, bọn họ có đau lòng, có nổi giận hay không.”

Trong khi tiệc rượu diễn ra, hắn đã tới Đại Danh phủ, len lén quan sát, phát hiện nơi đó chỉ có Vương Ngũ, A Tửu, cho nên lập tức quay về, chuẩn bị ra tay.

Lạc Ly muốn ra tay, phát ra thần lôi, nhưng người ra tay trước là Lãng Thiên Quyển, pháp lực dao động trên người hắn như hải triều, ngăn cản lão giả ra tay, hắn hô:

“Bộc Ngư sư tổ, ngươi muốn làm gì?

Nếu ngươi ra tay, Hỗn Nguyên tông sẽ không buông tha chúng ta, Thiên Lãng môn chúng ta sẽ tiêu tùng, sơn môn bị giết, đệ tử chết hết, lão tổ, ngươi tỉnh lại, Mạc Tú Lan làm người không tốt, ngay cả cha già chết cũng không hỏi han, người này không phải là phúc của môn phái, đừng vì nàng mà hủy Thiên Lãng môn truyền thừa một vạn ba ngàn năm.”

Bộc Ngư sư tổ hừ lạnh một tiếng, nói: “Thiên Lãng môn nho nhỏ thì tính là gì chứ? Hủy thì hủy đi!”

Lãng Thiên Quyển vội vàng hô lớn: “Ảm Thủy sư tổ, Ảm Thủy sư tổ, Bộc Ngư sư tổ điên rồi, điên rồi, Ảm Thủy sư tổ mau tới đây chủ trì công đạo!”

Lãng Thiên Quyển quá gấp, dùng bí pháp trong môn phái hô lớn, theo hắn hô lớn, toàn bộ đệ tử trong phái khiếp sợ, chuyện gì đây, sao tông chủ lại giận như thế, chẳng lẽ có chuyện gì rồi?

Nháy mắt, lại một lão giả xuất hiện trong đại điện, hắn với Bộc Ngư sư tổ nhìn nhau, hai người cười nham hiểm, Ảm Thủy sư tổ nói:

“May quá, may quá, đau khổ tìm kiếm mấy trăm năm mới tìm được một đệ tử Côn Trì đạo thể, không ngờ một lần tới năm người, hơn nữa có bốn người là tiên thân, chẳng lẽ vận khí của huynh đệ chúng ta tới rồi hay sao?”

Lời này thốt lên, lập tức mọi người biết, chuyện này khó giải quyết, dù cho Lãng Thiên Quyển thân là môn chủ Thiên Lãng môn, nhưng người định đoạt thật sự chính là hai lão tổ Nguyên Anh này.

Bộc Ngư sư tổ nói: “Thật là may mắn, may mắn! Rốt cuộc cũng kiếm đủ sáu nguyên thai chân chủng, chỉ cần chúng ta luyện thành Lục Lục Chân Nguyên Hồ Lô, cho dù bỏ qua cơ nghiệp Thiên Lãng môn thì xá gì chứ.”

Lời này thốt ra, Lãng Thiên Quyển cũng choáng váng, thấp giọng nói: “Lục Lục Chân Nguyên Hồ Lô?”

Lục Lục Chân Nguyên Hồ Lô chính là một trong mười pháp bảo ác độc trong thiên hạ, có thương thiên hòa, chỉ cần luyện chế, thiên kiếp không ngừng, các đại môn phái đã lập lệnh cấm, phàm người tu luyện Lục Lục Chân Nguyên Hồ Lô, thiên hạ cùng chém!

Lục Lục Chân Nguyên Hồ Lô cần dùng sáu ngàn sáu trăm sáu mươi âm hồn của đồng nam đồng nữ có căn cơ luyện thành, sáu ngàn sáu trăm sáu mươi đồng nam đồng nữ vừa phải đúng cầm tinh, vừa phải đủ tuổi, còn cần tương sinh với ngày tế luyện, thiếu một cái cũng không được.

Quan trọng nhất là, bảo vật này còn cần sáu tu sĩ đạo thể làm nguyên thai chân chủng, bọn họ cũng không thể hơn hai mươi tuổi, bằng không không có tác dụng, cuối cùng cộng thêm tế luyện thì mới có thể luyện thành.

Bảo vật này uy lực cường đại, có khả năng nghịch thiên sửa mệnh, có thể nghịch chuyển thân thể cho sáu tu sĩ, trở về trạng thái trẻ con, ký ức hoàn toàn giữ lại, tương đương với được sinh ra lần nữa. Hơn nữa bọn họ có thể có được sáu nguyên thai chân chủng đạo thể tiên thân, pháp lực của bọn họ bị giấu trong linh căn, ngày sau tu luyện, tùy ý lấy ra.

Thử nghĩ xem, một đứa trẻ con, không phải đạo thể thì chính là tiên thân, các đại thượng môn sẽ điên cuồng giành giựt, thu làm đệ tử, hơn nữa ký ức được giữ lại hoàn toàn, dựa vào kinh nghiệm nhân sinh cùng kinh nghiệm tu luyện của chính mình, có thể bớt đi nhiều đường vòng, đừng nói Kim Đan Nguyên Anh nho nhỏ, cho dù Hóa Thần Phản Hư, cũng không thành vấn đề.

Cho nên bảo vật này rất nghịch thiên, ông trời kiêng kị, từ lúc đản sinh đã không ngừng rước lấy lôi kiếp, tông môn trong thiên hạ cùng phát lời thề, phàm người tu luyện Lục Lục Chân Nguyên Hồ Lô, tu sĩ thiên hạ cùng nhau chém giết.

Nghĩ như vậy, ánh mắt Lãng Thiên Quyển sáng lên, nói: “Cho ta một danh ngạch! Hơn nữa ta muốn tiên thể.”

Bộc Ngư tổ sư nói: “Cho ngươi một cái. Cho ngươi một tiên thể.”

Lãng Thiên Quyển nói: “Được, Thiên Lãng môn này không còn thì không còn. Khốn kiếp, ta cũng muốn gia nhập thượng môn, không bao giờ chịu đựng nghẹn khuất như thế này nữa.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio