Đại Đạo Độc Hành

chương 216-2: cảm ngộ thiên địa tầng thứ bảy! (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thế nhưng linh khí nhiều lắm, nhiều hơn trình độ mà cơ thể của hắn có thể thừa nhận, nhất thời nó bắt đầu thay đổi, hóa thành nhiệt lưu. Theo kinh mạch trải rộng khắp toàn thân, thậm chí xâm nhập vào trong cốt tủy. Nhiệt lưu này biến thành một thứ sức nóng kỳ lạ khó chịu, giống như có vô số con kiến không ngừng bò tới bò lui trong cơ thể của hắn, khiến cho người ta hận không thể xé rách cơ thể.

Sau đó sức nóng biến thành đau nhức, cảm giác đau này là đau tận xương tủy, thậm chí nguyên thần cùng hồn phách cũng đều không thể kháng cự cảm giác đau đớn này. Sau đó cảm giác đau lại hóa thành nóng, nóng lại hóa thành đau, tuần hoàn với nhau, do linh khí tiến hành, vĩnh viễn không dừng, càng ngày càng mạnh.

Đây là một cửa mà tu tiên giả phải trải qua khi từ Luyện Khí trung kỳ tiến vào Luyện Khí hậu kỳ, thân thể sẽ tự động hấp thu thiên địa nguyên khí, bài trừ cặn bã bên trong cơ thể, đây gọi là phạt tủy tẩy kinh.

Thế nhưng Lạc Ly hoàn toàn bị vây trong cảnh giới vô niệm vô cầu, hòa hợp làm một thể với thiên địa, với đại hải. Hắn không hề cảm giác được sự tồn tại của cảm giác thống khổ này.

Bởi vì do cộng minh thiên địa, phạt tủy tẩy kinh lại đạt tới hiệu quả tốt nhất, trong cơ thể Lạc Ly đã không còn thừa chút tạp chất nào, bị bài trừ hết, ám thương trước kia chịu, toàn bộ chữa khỏi!

Lâu sau, Lạc Ly giật mạnh dậy, không nhịn được há mồm thét dài!

Tiếng hét dài này vang vọng thiên địa, khoảng chừng thời gian nửa nén hương mới chấm dứt, Lạc Ly bình tâm tĩnh khí, chậm rãi đứng lên, đến khi này thần trí trở về, phát hiện mình đang trôi dạt trên đại hải, hơn nữa khắp mình mẩy toàn là nước bùn tỏa ra mùi tanh, đây đều là tạp chất trên người mình, bị bài xuất ra ngoài trong quá trình phạt tủy tẩy kinh.

“Chuyện gì thế này, không phải ta đang nghỉ ngơi trên đảo nhỏ hay sao?”

Lạc Ly thầm nghĩ, đột nhiên nghe thấy giọng nói của Vương Ngũ:

“Ngươi tỉnh lại rồi, chúc mừng Lạc Ly sư đệ, cảnh giới tăng lên!”

“Lạc Ly ca, chúc mừng, ngươi đã tỉnh rồi.”

“Hù chết người, còn tưởng ngươi định tự sát nữa đấy? Hóa ra là ngộ đạo. Ngươi trôi dạt trên biển ba ngày rồi, có đói bụng không, Du Du nấu đồ ăn ngon cho ngươi.”

“Kỳ quái, vì sao chúng ta tấn thăng cảnh giới không có dị tượng gì cả, tại sao Lạc Ly ca lại lợi hại như thế nhỉ.”

“Phải, phải, nguyên khí chừng khoảng mười dặm đều tụ tập hết lại chỗ này, thật sự lợi hại.”

Lạc Ly nhìn lại, chỉ thấy đám người Vương Ngũ đang ở trên đỉnh đầu của mình, ngự kiếm phi hành, chờ mình tỉnh lại.

Trong những câu nói liên tục của họ, Lạc Ly mới biết mình ngộ đạo, cũng phiêu dạt trên đại hải ba ngày.

Ngự kiếm bay lên, Lạc Ly lập tức phát hiện ưu việt khi tấn thăng Luyện Khí hậu kỳ, tốc độ ngự kiếm của mình nhanh hơn khoảng ba thành, hơn nữa tốc độ khôi phục chân nguyên nhiều hơn gấp hai lần, mình có thể thoải mái hấp thu linh khí trong thiên địa, đây chính là Luyện Khí hậu kỳ sao?

Chân khí mạnh mẽ, thiên địa nguyên khí chảy ồ ạt vào mình, rội rửa toàn thân, sơ kinh thông mạch, thần niệm rơi vào trạng thái không nhìn không nghĩ, không nghe không lo, không hình không nghênh, không trong không ngoài. Ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông hít khí trên cơ thể cảm ứng được thiên địa bên ngoài cơ thể.

Đây là một cảm giác rất tuyệt vời, rất dễ chịu, cảm giác như có vô số chất lỏng vừa mát mẻ lại ngọt ngào thấm ầm ầm vào từ ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông. Cả người ngọt từ trong ra ngoài, vô cùng âm áp, khó tả thành lời, lưu luyến mà hạnh phúc, chỉ hận không thể bấm dừng thời gian, hóa thành vĩnh hằng.

Kinh mạch trở nên mạnh mẽ, huyết nhục trở nên mạnh mẽ, linh giác trở nên mạnh mẽ, thần thức mở rộng, tất cả mọi thứ đều được cường hóa thuận lợi như thế, lưu loát như thế!

Khí hải của mình so với hồi Luyện Khí tầng sáu cũng mở rộng khoảng gấp mười, ngoại trừ lượng chân khí tăng mạnh, thần thức của hắn từ hai mươi trượng mở rộng ra hai mươi lăm trượng, phạm vi ngự kiếm vẫn là một trăm trượng, không mở rộng thêm. Thật ra thần thức cũng không mở rộng nhiều, bởi vì Lạc Ly sử dụng lượng lớn U Hồn Châu cường hóa tới cực hạn, cho nên lần tấn thăng cảnh giới này, thần thức không mở rộng nhiều cho lắm!

Lạc Ly tinh tế cảm thụ thay đổi của cơ thể mình, cuối cùng Luyện Khí có chút thành tựu, tiến vào Luyện Khí hậu kỳ, lúc này mình đã có thể đánh linh cấm vào trong phi kiếm hoặc pháp khí, qua đó tăng cao năng lực luyện chế thần kiếm pháp bảo của mình.

Mọi người tiếp tục đi tới buổi tối, phía trước xuất hiện một hải đảo, mọi người nghỉ lại ở đây, hình như bị Lạc Ly kích thích, những người khác đều nắm chặt thời gian, liều mạng tu luyện.

Lạc Ly cũng bắt đầu tu luyện của mình, vẫn là khuôn khổ cũ.

Trước là luyện khí, sau mới luyện pháp.

Hỗn Nguyên Chuy, Tu La Trảm, Ngũ Hành Thuẫn, sau đó bắt đầu tu luyện Vô Vọng Thiên Tuệ Kiếm, Hỗn Nguyên Tiểu Ngũ Hành Chân Tự Tại Luyện Khí Quyết, Thái Hư Thiên Diễn Thái Thượng Cảm Ứng Thái Vi Động Chân Kinh, cuối cùng là Sinh Tử Khô Vinh Kiếp, không bỏ sót thứ nào!

Thế nhưng lúc này Lạc Ly đột nhiên phát hiện Vô Vọng Thiên Tuệ Kiếm đã sinh ra mầm móng chân pháp trong thần thức hải của mình trong lúc không hay biết, sau khi mình thiên nhân cảm ứng, kiếm pháp này đã khiến lý giải về kiếm ý của Lạc Ly đạt tới trạng thái tốt nhất, kiếm hợp với tâm, tâm hợp với thần, thần khí cùng hợp!

Không chỉ riêng Vô Vọng Thiên Tuệ Kiếm, sau khi mình tiến vào Luyện Khí hậu kỳ thì Hỗn Nguyên Chùy, Tu La Trảm, Ngũ Hành Thuẫn, Hỗn Nguyên Tiểu Ngũ Hành Chân Tự Tại Luyện Khí Quyết, tất cả đều đại thành, dù tu luyện như thế nào nữa cũng không có ý nghĩa. Đã có thể đặt một dấu chấm hết cho những công pháp đó, chúng đã đạt tới cực hạn rồi!

Cuối cùng Lạc Ly chỉ còn lại hai thứ để tu luyện là Thái Hư Thiên Diễn Thái Thượng Cảm Ứng Thái Vi Động Chân Kinh cùng Sinh Tử Khô Vinh Kiếp, thế nhưng thật ra thì chúng nó cũng đã tới cực hạn, không có kỳ ngộ hoặc kích thích thì sẽ giữ nguyên mãi như thế, đây là cảnh giới cao nhất mà hiện tại Lạc Ly có thể nắm giữ.

Đột nhiên không có công pháp tu luyện khiến Lạc Ly không biết nên làm gì, hắn lấy ra toàn bộ thẻ tre ngọc lấy từ Thiên Lãng môn, tỉ mỉ xem xét, thế nhưng lắc đầu, bí tịch này dấu diếm huyền cơ, cần phải có pháp môn đặc thù của Thiên Lãng môn mới đọc được.

Sau đó hắn xem xét bí truyền của Thôn Thiên Giáo trong thần thức hải, thế nhưng thứ này thật sự không hợp, Lạc Ly lắc đầu, từ bỏ nó!

“Xem ra chỉ có thể chờ tới Hỗn Nguyên tông, ở đó học bản lĩnh thật sự, tiếp tục tu luyện!”

Lạc Ly thở dài một tiếng, chỉ có thể như thế, không thể từ bỏ tu luyện.

Buổi tối mỗi ngày Lạc Ly đều có vô hạn nội dung cần tu luyện, cuộc sống phong phú, buổi tối hôm nay không có gì để tu luyện khiến Lạc Ly có cảm giác khó chịu muôn phần. Thật sự nhàm chán, hắn bắt đầu xem xét nội dung của mười ba bí truyền trong thần thức hải, thế nhưng mười ba bí truyền này đã bị hắn lật xem vô số lần, đã nhớ rõ nội dung trong đó, chỉ có thể lấy giết thời gian.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio