Đại Vũ Trụ Thời Đại

chương 322: ngôi sao nguyền rủa và đàm phán (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: Tiểu Băng

Tộc Phách Lôi là một chủng tộc văn minh vũ trụ cấp hai tôn sùng lôi và điện. Nói chính xác thì hẳn phải là chủng tộc văn minh vũ trụ cấp hai đỉnh phong, gần như đã nửa bước vào văn minh vũ trụ cấp ba, chỉ còn thiếu một cơ hội nho nhỏ nữa mà thôi. Huống chi, trong tộc hiện giờ còn có một người thích ứng vũ trụ truyền thừa sáu đời, ít nhất còn có thể sống chừng hai trăm năm, hơn nữa hẳn là còn có thể truyền thừa hai ba đời nữa. Trước kia, tộc Phách Lôi có khả năng rất lớn trở thành văn minh vũ trụ cấp ba, cho nên có thể nói rằng, tộc Phách Lôi là một tộc có nền văn minh vũ trụ thuần thục, tuy không có nhiều hi vọng tiến lên được cao, nhưng ít nhất so với nền văn minh vũ trụ đã bắt đầu hơi suy nhược kia thì mạnh hơn rất nhiều.

Hơn hai năm trước, hạm đội thứ ba của tộc Phách Lôi bắt được một tín hiệu kỳ quái. Tín hiệu được phát đi này vô cùng kỳ lạ, chúng được truyền đi bằng một loại kỹ thuật mà tộc Phách Lôi hiện giờ không hề có, rất giống với loại kỹ thuật liên lạc vũ trụ trong truyền thuyết. Kỹ thuật liên lạc vũ trụ kia cần ít nhất phải là văn minh vũ trụ cấp sáu trở lên mới có thể thực hiện được, đó gần như là chủng tộc văn minh vũ trụ trong truyền thuyết.

Nhưng so với kỹ thuật thông tin siêu cấp nó sử dụng, nội dung tín hiệu lại dùng loại kỹ thuật cơ bản nhất là và để biên soạn. Loại tin tức điện tử này chỉ có ở những nền văn minh còn chưa rời khỏi hành tinh mẹ của mình, hơn nữa còn phải là trong điều kiện khoa học kỹ thuật siêu siêu lạc hậu mới dùng. Nói một cách thông thường chính là, khi nền văn minh đạt tới cấp độ văn minh vũ trụ cao cấp hoặc đỉnh phong thì không có cửa nào lại đi dùng loại tín hiệu điện tử như vậy!

Cũng chính vì vậy, tín hiệu kia mới kỳ quái như thế. Sử dụng kỹ thuật liên lạc vũ trụ siêu cao cấp, nội dung lại dùng kỹ thuật văn minh vũ trụ cấp thấp nhất là dạng tin tức tổ hợp từ hai nguyên tố và , quả thật cứ giống như loài sâu ba lá cấp thấp nhất đang khống chế một chiếc chiến hạm vũ trụ, quả thực là không thể nào tưởng tượng được, cũng không thể nào giải thích nổi.

Hạm đội này của tộc Phách Lôi là hạm đội chiến đấu, gồm hơn hai trăm chiến hạm vũ trụ chính, hơn một ngàn bốn trăm chiến hạm hộ tống, và hơn năm ngàn chiến hạm loại nhỏ và phi thuyền phụ thuộc, là một trong ba quân đoàn lớn của tộc, cũng là vật chứng minh nền văn minh vũ trụ cấp hai đỉnh phong của tộc Phách Lôi.

Sau khi nhận được đoạn tín hiệu kia, quan chỉ huy của đoàn quân – cũng là tù trưởng Phách Phách Đại của tộc Phách Lôi lập tức hạ lệnh cho cả hạm đội xuất phát về phía nơi phát ra tín hiệu, muốn đến đó trong thời gian ngắn nhất.

Tù trưởng Phách Phách Đại cho rằng đây rất có thể là một nền văn minh vũ trụ cấp thấp trong lúc vô ý phát hiện được di tích của văn minh vũ trụ cấp cao, sử dụng thiết bị truyền thông tin ở đó, tiếc là trình độ khoa học kỹ thuật không đủ, nên tin tức không truyền được về tộc của mình mà ngược lại bị phát tán khắp vũ trụ.

Nếu đó là một di tích cao cấp đã được mở ra mà không có nguy hiểm, vậy nó chính là bàn đạp cho tộc Phách Lôi thăng tiến!

Lúc ấy, tù trưởng Phách Phách Đại vuốt bộ ngực cường tráng mọc đầy lông xanh của mình, ngoác rộng miệng ra cười. Gã cho rằng đây chính là cơ hội tốt để gã giành chức tù trưởng thủ lĩnh tộc Phách Lôi.

Nên hạm đội số tộc Phách Lôi vốn cách tinh hệ kia không xa lắm, qua gần hai năm dịch chuyển gấp khúc đã chạy tới chỗ tinh hệ kia, và ngay lập tức nhận ra điểm không thích hợp.

Tinh hệ này… không ngờ lại là ngôi sao Nguyền Rủa!

“Sao Nguyền Rủa? Đó là cái gì?”

Tầng năm tàu Hy Vọng, trong ngục giam bên cạnh doanh trại chiến đoàn tinh tế, nơi có thể nói là được canh chừng nghiêm mật nhất. Bên cạnh nó chính là tổng quân doanh của chiến đoàn tinh tế, / đều có người biết trước và người cảm ứng túc trực. Đừng nói là sinh vật sống cỡ lớn, ngay cả con ruồi cũng đừng hòng bay qua được.

Hiện giờ đang là lúc tàu Hy Vọng chuẩn bị bước nhảy không gian lần cuối cùng. Còn chưa tới mười ngày nữa sẽ thông qua zero tiến hành bước nhảy không gian lần cuối. Thời gian chuẩn bị này chính là thời điểm toàn con tàu bận rộn nhất. Các chiến đoàn chiến sĩ tinh tế bắt đầu thực hiện đủ loại huấn luyện khẩn cấp, thế nên cái nhà giam này hoàn toàn không thể nào vượt ngục được.

Sau mấy tháng liền bỏ mặc những kẻ tự xưng là thành viên Lam tộc – văn minh vũ trụ cấp ba này, đây là lần đầu tiên Diêu Nguyên, Vương Quang Chính, Nhậm Đào, Thích Hiểu Điểu và các lãnh đạo quân đội cao cấp gặp gỡ nói chuyện với họ.

“…Cuối cùng cũng dẹp hạt sáng thế? Ngưng luôn cả thông lệ một ngày kiểm tra ba lần? Cuối cùng cũng xác nhận bọn ta không nguy hiểm rồi hả?” Lam nói, không giấu được sự bực dọc.

Đúng là hắn bực, thậm chí còn có lý do để bực. Hắn là ai hả?

Lam của Lam tộc, người thừa kế được lựa chọn thứ nền văn minh vũ trụ cấp ba. Là người thừa kế thứ sáu một nền văn minh nắm đa phần quyền lực xém nữa có được một nơi lánh nạn, người thích ứng vũ trụ, người thích ứng vũ trụ cấp S, bao nhiêu danh hiệu ấy khiến từ nhỏ hắn đã là con cưng của trời, có bao giờ bị nhục nhã gần như bị giam cầm như vậy?

Đừng nói là Lam tộc, dù hắn có lạc tới bất kì một nền văn minh vũ trụ nào, trừ cái tộc Phách Lôi dã man kia, thì các chủng tộc còn lại ai chẳng đối xử với hắn như thần? Thậm chí có khi còn cấp cho hắn một phần quyền lực ấy chứ, vì hắn là Lam !

Nhưng ở nơi này, hắn lại bị đối xử nhục nhã như vậy. Đương nhiên không phải là loại dã man thiếu văn minh, ít nhất không như Phách Lôi tộc móc hết não với hệ thần kinh người ta ra, rồi ngâm người ta vô dịch dinh dưỡng làm cái bình người thích ứng vũ trụ.

Tuy lời lẽ Lam bực bội như vậy, nhưng đám người Diêu Nguyên đương nhiên đâu có hiểu ngôn ngữ của họ, đành phải dùng máy vi tính để phiên dịch, kết quả ngôn từ dịch ra được đâu có mang cảm xúc, nghe như đang nói chuyện bình thường mà thôi.

Hai bên cách nhau tấm kính trong suốt khổng lồ mà nhìn nhau. Tuy nói thành phần không khí Lam tộc hít thở hầu như giống như con người, ngoài việc hàm lượng dưỡng khí hơi cao hơn một chút, nhưng vì sợ dính phải vi khuẩn vân vân, nên vẫn phải cho tiến hành xử lý cách ly. Hơn nữa, đâu ai dám khẳng định những người Lam tộc này có đặc dị gì hay không, cách ly đối với cả hai bên mới đều có lợi.

Lam vừa nói, vừa cẩn thận quan sát đám người Diêu Nguyên. Bộ dáng kia... ngoài màu lông không phải màu lam, thì thoạt nhìn giống hệt người Lam tộc, nhưng mà cũng có một vài chỗ khiến Lam thấy khó hiểu. Ví dụ sao lông thủ lĩnh của đám người này rõ ràng là màu đen, mà vài người sau lưng hắn ta lại kẻ thì có lông màu vàng, kẻ thì màu nâu, thậm chí có cả màu trắng vậy? Chẳng lẽ... đây không phải là phi thuyền của một chủng tộc mà là phi thuyền liên hợp của rất nhiều chủng tộc tập hợp lại?

Đám người Diêu Nguyên nghe Lam nói xong, nghĩ một chút, nói: "Giam cầm các người ở đây mấy tháng, hơn nữa hôm nào cũng kiểm tra thường xuyên, còn cách ly bằng hạt sáng thế, là bởi vì chúng tôi không thể xác nhận được các người không nguy hiểm, tôi nghĩ các người hẳn cũng hiểu được. Quả thật, khoa học kỹ thuật của nhân loại chúng tôi thua xa Lam tộc các người, nhưng cũng chính vì vậy, mà chúng tôi càng cần phải cẩn thận hơn."

Lam bĩu môi, trong lòng nghĩ, con mẹ nó đều đã rời khỏi nguyên không gian không biết bao nhiêu năm ánh sáng rồi, chẳng lẽ văn minh vũ trụ cấp ba, không, hẳn phải là văn minh vũ trụ dưới cấp sáu còn có cách gì có thể tiến hành truyền tống trong nháy mắt với khoảng cách cách xa nhiều năm ánh sáng như vậy hả? Đừng có nói giỡn, muốn làm nhục người ta thì cứ nói thẳng, cần gì phải tìm lý do… kì cục như vậy.

"Đây là lần đầu tiên chúng ta nói chuyện với nhau, nội dung cần phải nói chuyện với nhau là..." Diêu Nguyên cầm tờ giấy trên tay, bắt đầu lầm bầm vào đề.

Nhưng Lam hung hãn nói thẳng: "Muốn bồi thường bao nhiêu cứ nói thẳng ra, hoặc là cần ta phải phục vụ chủng tộc các người bao lâu. Nếu phải cho tới khi tuổi thọ của tôi kết thúc mới được thì ít nhất cũng cho tôi chết trên phi thuyền của Lam tộc. Được rồi, tôi biết rõ làm vậy cũng không thể xóa nổi tổn thất của các người. Nếu các ngưòi có thể tha cho tính mạng của tôi, tôi có thể làm chủ bỏ ra một bộ khoa học kỹ thuật từ văn minh vũ trụ cấp hai đến văn minh vũ trụ cấp ba cho các người. Đương nhiên, chỉ tới văn minh vũ trụ cấp ba sơ cấp mà thôi, đó đã là quyền cực hạn tôi được trao rồi. Có lẽ hãy để cho tôi sống, nếu không thì chuẩn bị sẵn tinh thần bị Lam tộc truy sát cả đời đi!"

Nói xong lời cuối cùng, trong lòng Lam vô cùng bi thương, bởi vì hắn cảm thấy giá trị của mình quá thấp, khả năng có lẽ bị giết chết là rất cao. Dù sao một người thích ứng vũ trụ của Lam tộc mặc dù là cấp S, cũng không bằng một người thích ứng vũ trụ của nhân loại, nhất là khi ở đây còn có người vĩnh hằng, nếu giết hắn, thì xác suất có thể chuyển hoán thành người thích ứng vũ trụ nhân loại là %. Dù có là chủng tộc nào thì hẳn cũng làm như vậy nhỉ?

Lần đầu tiên Lam bắt đầu thống hận chế độ phong kiến của Lam tộc. Quyền hạn tối đa của hắn chỉ lớn đến thế, dù sao hắn cũng không phải là hoàng đế Lam tộc, hơn nữa dù có là hoàng đế Lam tộc, phỏng chừng cũng chỉ có giá trị cao hơn thế này chút xíu mà thôi. Nếu không phải chế độ phong kiến, thì hắn đã có thể lấy khoa học kỹ thuật của Lam tộc ra để đổi mạng cho mình...

Nhưng bên kia, đám người Diêu Nguyên lại ngẩn cả ra nhìn nhau, ai nấy mặt mày kì quái. Ở đây có hai người có đặc tính của người suy nghĩ, hầu như chỉ trong nháy mắt, họ đã mơ hồ hiểu ra cái gì đó. Diêu Nguyên quyết định thật nhanh: "Xin chờ một chút, giá trị bồi thường anh đề nghị quá thấp, chúng tôi không thể đồng ý với anh, nhưng mà bởi vì đều là người thích ứng vũ trụ, chúng tôi cần phải bàn bạc với nhau một chút."

Nói xong, Diêu Nguyên lập tức dẫn mọi người rời đi, để lại đám người Lam ngồi ở đó.

"Điện hạ, xem ra nền văn minh này cũng có cùng loại chế độ với văn minh của Lam tộc chúng ta. Nói vậy, hẳn bọn họ là chủng tộc văn minh rồi." Một người Lam khẽ nói với Lam .

Đương nhiên Lam gật đầu.

Thật ra, thứ mà người Lam tộc kia nói tới, chính là từ mà Diêu Nguyên đã dùng trước khi rời đi, thương lượng...

Chỉ có trong trường hợp người ta quản lý lẫn nhau, tức là trong tình huống thiêng liêng không thể xâm phạm lẫn nhau, mới có thể xuất hiện hai từ thương lượng. Nếu là chế độ vương quyền, chế độ tù trưởng, chế độ thần quyền, chế độ độc tài, thì đều chỉ có thể là mệnh lệnh, chứ không có khả năng là thương lượng. Nếu là như vậy, bachngocsach. com tính mạng của bọn họ chính là nằm trong tay người đang nắm quyền lực, chứ không phải dựa trên sự trao đổi lợi ích đầy lý trí, như thế thì biến số tăng thêm là rất lớn.

Mà theo tình huống hiện giờ thì, cái gọi là nền văn minh nhân loại trước mặt này rất có thể là một chủng tộc văn minh có được ý thức phong kiến thần thánh nhất, là một chủng tộc có thể nói đạo lý...

Tính mạng của bọn họ rất có thể giữ được rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio