Hắn đè cậu nằm xuống giường.
Tiểu Mỹ Nhân bắt đầu có chút sợ
" Ngươi...ngươi muốn làm gì? "
Hắn cười dịu dàng
" Nương tử chúng ta lại động phòng đi! "
Cậu lắc đầu lia lịa
" Sao vậy? Vi cho phu không đối tốt với em sao "
" Không có! "
Hắn sờ tay lên mắt cậu
" Em không thích ta sao? "
Cậu do dự rồi nói
" Không..phải!! "
Hắn lại mê hoặc cậu bằng một nụ hôn
" Rắn lớn...ta ta.."
Cậu cả người run run.
Hắn từ từ cởi y phục trên người tiểu mỹ nhân xuống
" Nương tử của ta thật xinh đẹp! "
Hắn cuối xuống lại một lần nữa hôm lấy cậu
( Lần đầu của nương tử đau như chết đi sống lại.
Lần này ta phải thật cẩn trọng )
Cơ thể nam nhân không một mảnh vải che thân, cơ thể ngọc ngà của tiểu nhân ngư khiến người ta mê người.
Da cậu trắng trẻo nõn nà, mịn màng, mền mại
" Nào đừng sợ, thả lỏng người "
Hắn từ từ tách hai bấp đùi của cậu ra, tay hắn sờ từ đùi non rồi dần dần hạ xuống
" Ưh..đừng! "
Cậu sợ hãi kẹp chặc tay hắn ở giữa đùi.
Tim cậu bây đập rất nhanh, hắn nhìn sơ một cái là đã biết
Hắn giơ tay còn lại lên chạm vào mặt cậu rồi nhẹ nhàng vuốt vuốt tóc cậu
" Sao vậy, vi phu làm nương tử sợ sao?!! "
Cậu nhắm chặc hai mắt hơi run run rn rỉ vài tiếng
" Ta..sợ..ta ta, lần đầu làm với nam nhân! "
Thật vậy Tiêu Tiểu Ngư là một nam nhân còn trong trắng chưa trãi qua một lần với cả nam lẫn nữ
Đại Xà có khó hiểu nhưng vẫn dịu dàng trấn an
" Nương tử đừng sợ! Vi phu sẽ không làm em đau "
Hắn khiên nhẫn dành phút dịu dàng trấn an cậu
" Chúng ta bây giờ nới lỏng nó trước.
Tuy lúc đầu có chút đau nhưng dần dần sẽ thoải mái ngay có được không? "
Đại Xà hôn vào mi mắt cậu một cái.
Cậu có hơi do dự nhưng từ từ đùi non cũng chịu thả lỏng ra.
Hắn thoa chút dầu bôi trơn đã chuẩn bị sẵn lên tay
" Ngoan thả lỏng chút "
Hắn bắt đầu cho một ngón tay vào trong hoa nhỏ.
Cơn đau nhói từ phía dưới lang lên đến đại não
" Áhh...!! "
Cậu rên lên một tiếng đầy đau đơn, cơ thể nhỏ cảm nhận đau đớn liền trở nên căng thẳng.
Hắn thấy cậu đau đớn như vậy liền rút tay ra
" Hu..hu nó, nó đau quá..! "
Đại Xà ôm lấy cậu vào lòng dỗ dành
" Ta biết, ta biết mà.
Nương tử đã chịu khổ, chịu khổ rồi "
Cậu chính là viên pha lê quý giá trong lòng hắn, chỉ nhõng nhẽo một chút hắn đã không kiềm lòng được mà nuông chiều hết ý.
Cậu mà đau hay sướt một chút lòng hắn như bị xé toạt ra trăm mảnh
" Đau..đau lắm! "
" Một ngón cũng đau đến thế sao? "
Cậu mếu máo gật đầu
" Ưm..m! Đau "
Cá là loại đặt trưng thụ tinh ngoài nên việc giao phối bên trong là vô cùng khó khăn đối với cậu.
Hoa cậu rất nhỏ nên mõi lần muốn cùng cậu ân ái đều rất khó
" Nếu tay cũng đau vậy để vi phu làm bằng miệng nhé "
Hắn lấy tay xoa xoa nhẹ lấy hai tay che đi hoa e then nói
" Đừng...làm, bẩn.."
Hắn cuối xuống hôm lấy tay cậu
" Không bẩn! Tất cả cơ thể em đều không chỗ nào bẩn "
Cậu bị mấy lời ngọt ngào ấy dụ dỗ.
Hăn động tác nhanh nhẹn từ từ đưa lưỡi vào trong.
Quả thật cậu không còn cảm thấy đau nữa
" Ưh...rắn lớn..ta, ta cảm thấy lạ quá.."
Hắn từ từ dùng miệng nới lỏng cho cậu.
Màng dạo đầu hắn làm cho cậu vô cùng tỉ mỉ
( Đã không chặc như trước nữa có lẻ cho ngón tay vào được rồi )
Hắn nghĩ xong liền nhanh tay cho vào.
Cậu giật mình vì dị vật lạ xâm nhập
" Sao vậy, sao vậy? Nương tử em đau sao? "
Tiểu Nhân Ngư nước mắt ngắn nước mắt dài tuy hơi khó chịu nhưng lại không đau nữa
" Không..đau nữa! Nhưng...ta thấy lạ lắm "
Hắn lại vuốt v e an ủi cá nhỏ run rẫy
" Không sao! Lát nữa sẽ thoải mái ngay "
Trong cả một quá trình hắn chưa từng khiến cậu bị đau.
Nên cậu đã dần an tâm hơn, cơ thể nhỏ cũng thả lỏng hơn