Dâm Ma

chương 135: tình yêu cao cả

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Doãn Chí Bình nghe tiếng quát thì cả người rung lên cố gắng quay đầu nhìn lại , thì thấy được chúng nữ và Toàn chân thất quái cùng chúng đệ tử của Toàn chân giáo , làm hắn tuyệt vọng thêm là hắn nhìn thấy cũng một thân bạch y Tiểu Long nữ , thì đầu hắn ong một tiếng trống rỗng cúi đầu nhìn xuống dưới thân đang bị mình hiếp.

Thì một cơn tuyệt vọng còn hơn cả cha chết hắn liền đứng lên rút ra côn thịt rồi đưa tay lấy cái khăn che mặt của Tôn bà bà , thì hai mắt của Doãn Chí Bình xuất hiện một khuôn mặt già nua đầy nét nhăn của Tôn bà bà , bị hắn chơi mà khuôn mặt hơi hồng hào , khiến cho Doãn Chí Bình hai mắt tuyệt vọng khuôn mặt méo mó như cha mẹ chết.

"" Sư phụ con.

.

" Chưa đợi cho Doãn Chí Bình nói hết câu Dương Thần trên tay bắt lấy con trùng nhỏ bắn vào Doãn Chí Bình trên thân , thì con trùng dung nhập vào thân thể hắn.

Doãn Chí Bình theo phản xạ bò lại ôm lấy một chân của Khâu Xử Cơ , hai mắt tuyệt vọng khuôn mặt vặn vẽo nói ra "" Sư phụ con thật lòng yêu Tôn nhi tuy nàng già nhưng tình yêu con không vì thế mà từ bỏ , mong sư phụ thành toàn "

Doãn Chí Bình nói xong thì hắn mắt càng trợn to hơn muốn tự tử đều có , nói chi là chúng nữ thì nhìn hắn khuôn mặt ghét bỏ , còn đệ tử của Toàn chân giáo thì đang cố kiềm chế ói ra hay là cười nhưng tất cả mỗi người , cho dù chúng nữ hay là Toàn chân thất tử đều quay đầu nhìn lấy khuôn mặt già nua , tuổi bằng mẹ và ba nội của tất cả người ở đây vậy mà Doãn Chí Bình bảo " Tôn nhi "

Trong bụng tất cả người ở đây đều muốn hỏi " Ngươi nhìn nhi nhi ở chổ nào mà ngươi cũng gọi ra được "

Thì lúc này Dương Quá học xong võ công của Âu Dương Phong nên chạy về , Dương Thần thấy thì trong tay còn một con trùng nhỏ bắn lên Dương Quá thì nó cũng dung nhập vào hắn thân thể.

Dương Quá chạy đến thấy quần áo của Tôn bà bà lộn xộn và Doãn Chỉ Bình chỉ còn cái quần cọc thì vì có con trùng ảnh hưởng , chạy tới lấy quần áo phủ lấy Tôn bà bà nói "" Tôn nhi ngươi bị gì hắn làm gì ngươi "

Khi hắn nói ra thì hắn và tất cả yên tĩnh chỉ còn màng đêm và cơn gió nhẹ thổi qua , tất cả mọi người ở đây , ta nhìn ngươi , ngươi nhìn ta rồi cùng nhau quay đầu nhìn Doãn Chí Bình rồi nhìn Dương Quá.

"" Khụ khụ " Dương Thần lúc này từ trên cây nhảy xuống khụ khụ vài tiếng nói "" Thiện tai thiện tay , tình yêu là không có tội , tình yêu là không phân biệt , tình yêu đáng trách là ở chổ ta vì sao sinh ra trể vì sao gặp nàng không được sớm "

Dương Thần một bộ cao tăng vừa đi vừa nói làm cho thắm vào lòng người.

"" Vị cao tăng này nghe thầy nói vậy ta cũng không biết làm sao " Mã Ngọc thở dài nói.

"" A di đà phật , dù sao cũng đã như vậy thì hãy nghe theo vị Tôn bà bà ý kiến vậy " Dương Thần nói.

"" Đúng vậy " Lâm Triều Anh và Tôn Như Nhất ăn ý nói , rồi Lâm Triều Anh đi lên mở lấy nguyệt đạo của Tôn bà bà.

Tôn bà bà là trùng mẫu nên không có này kia mà gật đầu đồng ý cùng cả hai người ở đây ẩn cư , khi mỗi việc đều xong thì ở hai ánh mắt tuyệt vọng của Dương Quá và Doãn Chí Bình , mọi người rời đi mà càng thêm tức chết là Dương Thần rời đi nói một câu "" A di đà phật , tình yêu của hai vị thí chủ sẽ được chúa phù hộ , a men "

Cả hai không biết mình bị con trùng bắn vào là Chung Tình Trùng , sẽ khống chế hành động hay lời nói của trùng con đối với trùng mẫu tình yêu chung thủy , cả hai vì con trùng mà bất đất dĩ không tự chủ đở lấy Tôn bà bà vào căn nhà nhỏ.

"" Ca ca chừng nào ra ngoài chơi nha , cũng đã chuẩn bị xong hết rồi mà " từ vụ của Tôn bà bà cũng đã trôi qua một tháng , Hinh nhi chạy đến Dương Thần làm nũng nói , hắn nghe thì nhìn chúng nữ một mặt chờ mong thì nói.

"" Vậy đi thôi , đi qua nhìn Tôn bà bà nói tạm biệt rồi chúng ta rời đi " Dương Thần hướng mấy nữ nói.

"" Tốt " Dương Thần và chúng nữ đứng lên cùng hắn đi ra cổ mộ phía sau núi đi tới , bắt quá vừa đến còn mấy trăm mét thì nhìn lấy Dương Quá và Doãn Chí Bình cả hai khuôn mặt như chết rồi , không tình nguyệt bắt quá cũng phải ân cần mỗi người một bên đở lấy Tôn bà bà từ bên ngoài không biết làm gì mà đi vào căn phòng.

"" Thôi thôi nhìn ba người hạnh phúc như vậy chúng ta không cần làm phiền " Dương Thần một bộ hài lòng nói.

"" Đúng vậy Tôn bà bà nhìn cười vui vẽ ở tuổi già cũng được an ủi " Lâm Triều Anh ánh mắt không nhìn rõ bằng Dương Thần , nhưng nhìn hành động của ba người nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio