Danh Kiếm Hoa Hương

chương 21: yêu quá hóa giận 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngay vào lúc này, bỗng một tiếng kêu lanh lảnh có vẻ như cấp bách lắm: “Tiểu thư mau về nhà, tiểu thư mau về nhà!”

Trong tửu lâu chạy ra một phụ nữ trung niên mặc áo vải tro, trên mặt biểu lộ vẻ vừa kích động vừa lo âu: “Nhanh lên! Nhanh lên! Tiểu thư, người của Lưu gia kéo đến nhà cô gây sự!”

Hai người nghe vậy đều khẩn trương.

Đinh Hiểu Lan vội hỏi: “Dì Tôn, dì nói rõ hơn được không, có chuyện gì?”

Người phụ nữ đó nói: “Đại thiếu gia đánh cho tên Lưu A Phúc đồ chó đó một trận nên thân, đánh không chết đã là khách sáo lắm rồi, Lưu Hán Dương lão gia tử lại có thể vì một tên cẩu nô tài đó làm to chuyện, đã dẫn nhiều người tới nhà cô để gây sự.

Cao Phong tựa hồ như vẫn chưa hiểu.

Đinh Hiểu Lan xoay người nói: “Mau tới nhà muội, chắc xảy ra chuyện lớn rồi!” Nói xong nàng lao người chạy như bay.

Cao Phong cũng không hỏi nhiều, vội vã phóng theo sau.

Đinh gia trang nằm ở ngoại ô thành, cách đại tửu lâu khoảng ba bốn dặm.

Cao Phong và Đinh Hiểu Lan chạy khoảng uống nửa chum trà thì tới nơi.

Cửa trang mở lớn, trong sân trang nhìn thoáng qua đã thấy có khoảng năm sáu mươi người, chia làm hai phe đối diện nhau theo hướng nam bắc, đám người phía nam đứng trên cùng là một ông lão, râu tóc đều bạc phơ, cặp mắt sáng quắp, trông không phẫn nộ nhưng rất uy nghi, đó chính là Lưu Hán Dương lão gia tử rất có tiếng tăm trong giới võ lâm.

Đứng hai bên phải trái lão ta là bốn thanh niên hán tử, một người khoảng ba chục tuổi trở lại, hai người kia là hai mươi năm hai mươi sáu, người còn lại trông rất trẻ, khoảng mười sáu mười bảy tuổi, tánh vẫn còn con nít, mấy người này xem điệu bộ như đóng kịch.

Đám người phía bắc đứng đầu hàng chính là Đinh lão phu nhân, mẫu thân của Đinh Hiểu Lan, chỉ thấy đầu bà tóc đã chớm bạc, sắc mặt trang nghiêm, tay cầm quải trượng.

Đứng về phía bên phải bà là một trung niên hán tử, người trung bình, sắc mặt phẫn nộ, người đó chính là Đinh Tương Long, trưởng huynh của Đinh Hiểu Lan.

Đứng giữa hai phe nam bắc còn có ba người khác, tuổi tác đều trên dưới bốn mươi, tướng mạo to lớn, đều là những người do Lưu gia mời tới trợ giúp, nếu không làm trọng tài thì cũng là người làm chứng.

Cao Phong theo Đinh Hiểu Lan đi vào trong trang.

Thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi đứng bên cạnh Lưu Hán Dương vừa trông thấy Đinh Hiểu Lan, vui mừng lộ ra mặt, vội vồn vã: “Hiểu Lan, nàng mới về!”

Gã định chạy theo Đinh Hiểu Lan, thì nghe tiếng Lưu Hán Dương quát: “Tùng nhi, đứng lại! không cần phải nôn nóng như vậy!”

Gã thiếu niên đó không dám không tuân theo, cuối cùng đứng yên tại chỗ cũ, mắt say mê nhìn theo Đinh Hiểu Lan.

Lúc này Cao Phong và Đinh Hiểu Lan đã tới trước mặt Đinh lão phu nhân.

Đinh Hiểu Lan nói: “Mẹ, mẹ không có chuyện gì chứ?”

Đinh lão phu nhân nói: “Ta vẫn khỏe.

” Mắt bà hướng về phía Cao Phong, mỉn cười nói: “Cao Phong, thiếu hiệp cũng tới chơi, tốt, tốt lắm.

Cao Phong mỉn cười gật đầu: “Đinh lão phu nhân mạnh khỏe.

Đinh Tương Long bước tới một bước, nói: “Tiểu muội, nhị ca muội đâu? Sao muội lại cùng về với Cao Phong?”

Đinh Hiểu Lan nói: “Nhị ca có chút việc, vài ngày sau mới về nhà.

Đinh Tương Long tức giận nói: “Lúc này rất cần thiết, sao nói đến vài ngày sau?”

Đinh lão phu nhân nói: “Tương Long, bình tĩnh lại, không có việc gì lớn lao mà không xong.

Đinh Tương Long chỉ hừm trong họng, không nói thêm lời nào.

Đám người Lưu gia quá bất ngờ khi thấy Cao Phong đến, Lưu Hán Dương và mấy người con đưa mắt nhìn nhau.

Lão hướng về một người con ra ngụ ý, bảo gã bước ra ứng đáp.

Lưu Hàn Bách, người con trưởng của Lưu Hán Dương, ăn nói lưu loát nhất trong bốn anh em, vội vàng bước ra khỏi hàng, ôm quyền nói: “Kinh Long Kiếm vang danh thiên hạ cũng đến, thật mời không bằng ngẫu nhiên gặp mặt, hôm nay hai nhà họ Lưu và Đinh có chuyện không vui, cái gọi là công đạo ở tại tâm mỗi người, thiên lý khó dung cho kẻ làm ác, sẵn có các vị tiền bối võ lâm và hiệp sĩ nổi danh giang hồ Kinh Long Kiếm ở đây, chúng ta phải đem sự việc làm cho ra lẽ, việc của Đinh Tương Long đại công tử và A Phúc của Lưu gia cần phải đưa ra ngoài công luận phán xét.

Gã nói một hơi những lời lẽ khích thích nhưng thỏa đáng, cho dù ngay cả Đinh lão phu nhân cũng cảm thấy đương nhiên hợp lý.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio