Gia Linh và Hoàng Hổ hoảng loạn, liên tiếp biến ảo đến bốn năm vị trí khác nhay, hòng thoát khỏi sự tập kích của Dịch Phong.
Tuy vậy, thân làm cao thủ và nhiệm vụ được giao, chỉ cần có thể đạt được mục đích, tất không màng đến sự tình gì, hai người tin rằng vẫn còn cơ hội bắt Dịch Phong.
Cẩn mật đề phòng, Gia Linh tăng cường chân khí, tức thời đã lớn lên gấp ba lần, một màn sương mù mờ đục bao phủ hắn vào bên trong, không nhìn thấy bóng người.
Dịch Phong không cần dùng mắt, nhờ tập trung chân khí vào Gia Linh, hắn cũng có thể biết được mọi hành tung của đối phương, cho nên hắn không hề lo lắng.
Hai đấu một, chưởng quyền đao kiếm tung ra như hỏa mù làm rung chuyển mặt đất, cây cối ngã như rơm rạ.
Hắn định xuất chiêu thì từ chỗ Lạc Dương phát ra nguồn khí lực cường đại.
Sắc mặt Dịch Phong biến đổi, hầm hừ nhìn Gia Linh, Hoàng Hổ như nhìn người chết. Ánh mắt ấy khiến Gia Linh giật mình, một điềm xấu nổi lên trong tâm trí. Dịch Phong gằn từng tiếng.
-Thủ đoạn hay.
Gia Linh cười lạnh.
-Ngươi đã nhận thì tốt nhất là quy hàng, hai người kia sẽ an toàn.
-Sao ta biết các ngươi có giữ lời hay không? Nhưng nói cho các ngươi biết, cách này chỉ giúp các ngươi chết nhanh thôi.
Dứt lời, khí thế trên người Dịch Phong bộc phát mạnh mẽ, từ đâu không hay hai thanh đao đột nhiên bay vù vù xé tan những cây lớn, xoay tròn trong không trung và nằm gọn trong tay hắn.
-Cái gì? Là Cách Không Thủ Vật. Hắn đã đạt đến trình độ này sao?
Hoàng Hổ không trả lời, hắn chỉ biết nuốt nước bọt, hắn đã cảm nhận được tử vong đang cận kề.
Dịch Phong bỗng găm Cuồng Tà Đao dưới đất rồi tay còn lại xoay tròn Kiếp Vương Đao.
-Giết các ngươi chỉ cần một đao là đủ.
Một đường chân khí đỏ đậm hình thành một trường đao dài mười trượng, chớp mắt đã xuất hiện ở phía sau lưng Dịch Phong. Ánh sáng của thanh đao chói chang như ánh thái dương, không ngừng bành trướng. Chọc thẳng vào mây, chớp động ánh hào quang, khiến cho không người nào có thể tin tưởng vào mắt mình.
Khí thế quân lâm thiên hạ, ép cho vạn vật rơi vào âm u, lạnh lẽo, tứ phương tràn ngập áp lực cường hoành, làm những cao thủ ngay tại Lạc Dương đều cảm ứng được.
Gia Linh quát lớn.
-Hoàng Hổ mau tìm chỗ nấp, hắn chuẩn bị ra sát chiêu.
Đồng thời hàn băng chân khí lượn quanh thân tạo thành vòng phòng ngự, bảo vệ nàng bên trong. Toàn bộ y phục bay lên, những sợi tóc dài bay phất phơ theo gió, từng đợt chân khí từ trong cơ thể liên tục tỏa ra, hình thành phía sau nàng một đường chân khí màu trắng như ngọn băng, cực kỳ lạnh lẽo.
-------------------------------------------------
Đâu đó tại Lạc Dương
-Tỷ, tỷ, không sao chứ?
Tiểu Dao lo lắng, Vân Tịnh gật đầu thở khó nhọc, vừa rồi đôi tỷ muội đi mua đồ thì bỗng dưng xuất hiện một toán kẻ lạ mặt chặn đường, mới đầu hai người tưởng bị phát hiện nhưng nhận ra đây là nhóm người khác.
Vân Tịnh không hiểu tại sao lại bị tấn công nhưng nhìn đám người này chắc chắn là không có ý tốt.
-Chúng ta đi thôi.
Tỷ muội khó nhọc rời đi để lại một toán xác chết, vừa rồi diễn ra một cuộc chiến kịch liệt.
------------------------------------------------
Phía sau Gia Linh là một luồng chân khí màu trắng tạo thành một ngọn băng đâm thẳng lên bầu trời, do làn băng khí tỏa ra khắp nơi nên không khí càng lúc càng trở nên rét lạnh.
Song thủ trước ngực Gia Linh giao thoa một cách kỳ quái. Đối với đao khí đỏ đậm dài hơn trăm trượng sau lưng, cực kỳ kinh hãi.
-Võ công của ngươi quả nhiên là mạnh mẽ, Thiên Tàm Thần Công đã luyện đến cảnh giới tầng thứ , thiên hạ khó tìm. Nhưng đáng tiếc là hôm nay ngươi phải chết.
-Chưa biết thế nào đã gáy to, tiếp ta một chiêu – Băng Tàm Ảo Ảnh.
Sau đó, song thủ bất thình lình vươn ra, ngọn băng khí phía sau bay lên phóng tới, hai luồng khí kỳ hàn, mang theo chân khí cường hoành tuyệt thế tập kích Dịch Phong.
Kiếp Vương Đao biến ảo tạo ra đao kình phát ra ngọc quang mãnh liệt, chiếu sáng đất trời. Một đao chém xuống, tiếng đao gầm rít rung trời, bổ vào hai đường hàn băng khí, sinh ra tiếng nổ mạnh.
Luồng kình khí cường đại bộc phát, sắc bén, chớp mắt đã đem hết thảy cây cối bốn phía trên mặt đất mà đốn gãy lìa. Những cây vừa bị đốn gãy này, lập tức đã bị chân khí mạnh mẽ chấn nát bấy, chầm chậm biến mất trong không khí.
-Giờ đến ta, xem ngươi có thể tiếp được năm chiêu này không?
Sắc mặt Gia Linh tái nhợt, gắng sức đè nén luồng chân khí đang tán loạn trong cơ thể.
-Đến đây đi, ta cũng muốn ngươi thi triển hết.
Nói xong tập trung vận khởi luồng chân khí băng hàn sau lưng, phát ra từng đợt bạch quang, song thủ nhanh chóng khoa lên. Hai con băng long bay lượn giữa trời, hợp lại thành một con bạch long dài hơn mười trượng, phảng phất làn băng sương của phương bắc, như cơn cuồng phong nghiêng trời lệch đất, cuồng kích Dịch Phong.
Hai luồng chân khí một trắng một đỏ của Dịch Phong ngay lập tức giao thoa tạo ra một trường đao bạch sắc lấp lánh những tia sáng đỏ xung quanh. Vung Kiếp Vương Đao, đao cương xé gió Hai luồng chân khí có tính chất tương đồng, một đao một rồng đâm thẳng tới, nhất thời cuốn lấy nhau, không bên nào nhường bên nào.
Thần sắc Gia Linh đại biến, thân thể vụt ra ra ngoài một trượng, tránh một đao sắc bén của Dịch Phong. Nhìn cái hố sâu mấy chục trượng trên mặt đất, mà nàng không dám tin vào mắt mình, đây là uy lực của một đao đó sao?
-Không thể nào? Tại sao lại có phần giống đao pháp của Tà Vương, phần của cung chủ, phần còn lại mình chưa từng thấy qua? Chả lẽ "hắn" đã kết hợp lại?