Đao Kiếm Thần Hoàng

chương 1394: mạc hoàng tú.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đám người Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng nghe Đinh Hạo giải thích xong biểu tình bình thường lại.

Mạc Hoàng Thiên Linh có tin hay không thì nhìn mặt không đoán ra.

Đinh Hạo ngừng một lúc, tiếp tục bảo:

- Lần này ta không mời mà đến vì muốn gặp Thiên Xu tiền bối, không biết bây giờ lão nhân gia ở đâu?

Mạc Hoàng Thiên Linh cười to bảo:

- Tam ca quen phiêu bạt, mấy hôm nay không ở rên đảo. Nhưng khi nhận tin báo từ Đào Hoa đảo chúng ta đã dùng bp liên lạc với tam ca, tính theo tuyến đường thì khoảng một, hai ngày sẽ về. Đinh tiểu huynh đệ ở lại trên đảo chờ đi, rất nhanh sẽ thấy tam ca.

Đinh Hạo gật đầu.

Quá trình vào Thiên Chi đảo cực kỳ rườm rà, thông qua tầng tầng kiểm tra mất một canh giờ.

Thiên Chi đảo cực kỳ phồn hoa, các thành thị lớn nhỏ nhiều như sao trời. Từng tòa vệ thành rải rác mỗi khu vực như sao quanh trăng sáng bao bọc bốn chủ thành trung tâm. Bốn chủ thành là nơi bốn thế gia cư trú, qua vạn năm xây dựng nội tình thâm sâu đến mức người thường khó thể tưởng tượng, có thể nói là thành lũy chiến tranh.

Mạc Hoàng thế gia có thực lực mạnh nhất trong bốn thế gia nên quy mô Mạc Hoàng thành lớn nhất bốn thành.

Mạc Hoàng Thiên Linh không cùng đám người Đào Hoa đảo Mạc Hoàng Anh, Mạc Hoàng Hùng vào Mạc Hoàng thành mà dẫn riêng đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, thể tu Hãn Hải sâm lâm lén lút vào Mạc Hoàng thành. Trên đường đi bọn họ xuyên qua nhiều con đường vào mạc Hoàng thành, đám người Đinh Hạo được sắp xếp trong một tòa kiến trúc hoa lệ rộng lớn tên là Phong Ba cư.

- Tiểu huynh đệ chờ ở đây vài ngày, tin tưởng Thiên Xu tam ca rất nhanh sẽ trở về.

Mạc Hoàng Thiên Linh để lại một câu rồi rời đi.

Đinh Hạo nhìn bóng lưng cường giả thần cảnh Mạc Hoàng Thiên Linh đi khấut, nét mặt sa sầm. Bây giờ Đinh Hạo kahửng định trăm phần trăm Mạc Hoàng thế gia đang che giấu điều gì. Trên đường đi cẩn thận đề phòng Đinh Hạo, vào Thiên Chi đảo như kẻ trộm lặng lẽ dẫn hắn đến đây, rõ ràng là lo sợ bị người nhận ra.

Xung quanh Phong Ba cư có mấy trăm cường giả Mạc Hoàng thế gia canh giữ mơ hồn bao vây bốn phía, canh giữ đầy đủ võ trang như gặp đại đích. Cái này mà hoan nghênh khách nhân gì, rõ ràng là đối xử tội phạm.

Đinh Hạo thầm nghĩ:

- Không thế cứ chờ đợi, phải làm điều gì đó.

Đinh Hạo nảy ra ý kiến.

Thời gian qua nhanh, sắc trời dần tối.

Có một thị nữ nhỏ xinh đưa đồ ngon vật lạ chế biến tỉ mỉ đến. Đinh Hạo kiểm tra cẩn thận không thấy có gì lạ, nhận lấy đồ ăn, kêu thị nữ quay về. Khi Đinh Hạo xoay người vào phòng lập tức cất đồ ăn vào không gian trữ vật, cho thuộc hạ, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương ăn đồ tùy thân mang theo.

Có vài lần Đinh Hạo làm bộ muốn dẫn Lý Y Nhược ra ngoài thành dạo phố, quả nhiên các cao thủ hộ vệ canh giữ quanh Phong Ba cư khuyên trở về. Bọn họ nói là gần dây trong thành rối loạn, ban đêm cấm ra ngoài.

Đinh Hạo không cứng rắn xông ra, hắn về phòng tu luyện, tăng cao thực lực.

Khi nửa đêm vắng lặng, Đinh Hạo đang khoanh chân ngồi trên giường bỗng mở mắt ra, khí thế thu về. Đinh Hạo lững thững đi tới cửa, định đẩy cửa ra ngoài thì thấy một luồng khối nhẹ né cảnh vệ chú ý nhanh chóng tới gần phòng.

Lòng Đinh Hạo máy động, yên lặng theo dõi kỳ biến.

Bóng đen không quá mạnh nhưng rất nhẹ nhàng, tựa cơn gió vô hình. Dưới ánh trăng bóng đen như hồn ma nhanh chóng đến trước Phong Ba cư. Thân pháp của bóng đen rất đặc biệt, lặng lẽ né tránh mấy trăm cao thủ Mạc Hoàng thế gia giám sát.

Bóng đen cẩn thận đến gần cửa phòng Đinh Hạo, đứng tại cửa ngần ngừ giây lát, giơ tay định gõ cửa thi . . .

Giọng Đinh Hạo vang bên tai bóng đen:

- Cửa không đóng, vào đi.

Truyền âm nhập mật.

Bóng đen giật nảy mình, không ngờ bị Đinh Hạo phát hiện. Bóng đen đang do dự thì cánh cửa trước mặt hé mở, thế là bóng đen vào phòng ngay.

Một thanh âm sang sảng uy nghiêm lọt vào tai người áo đen:

- Ngươi là ai? Đến tìm ta làm gì?

Người áo đen ngẩng đầu lên, thấy thanh niên mặc áo xanh, trẻ tuổi tuấn tú đứng trước bàn học,đôi mắt sáng rực nhìn mình. Đôi mắt thanh niên áo xanh sáng như sao, như thể nhìn thấu mọi bí mật trên thế giới này.

Người áo đen nhìn bốn phía, nhỏ giọng nói:

- Các hạ chính là Đinh Hạo, Đinh công tử?

Đinh Hạo gật đầu.

Người áo đen thở phào, móc ra một vật hỏi:

- Vậy xin hỏi Đinh công tử có nhận ra thứ này không?

Là một khúc tay áo, dường như xé từ bộ đồ nào đó. Áo vải, không quá quý báu, bình thường không có gì lạ. Điều đặc biệt là vải dnsh một đốm máu đen nhánh, hơi bẩn.

Tim Đinh Hạo rung lên.

Bởi vì ống tay áo này rất quen thuộc với Đinh Hạo, là bộ đồ lần cuối cùng gian thương Thiên Xu đại gia mặc trước khi rời đi, đặc biệt vị trí tay áo có hoa văn cánh hoa mai người thường rất khó chú ý. Đinh Hạo nhìn kỹ vài lần, càng khẳng định đây là y phục của gian thương Thiên Xu đại gia.

Đinh Hạo có dự cảm không may, hỏi:

- Ngươi là ai? Tại sao mảnh vải áo của Thiên Xu tiền bối nằm trong tay ngươi?

Người áo đen nghe Đinh Hạo nói xong hoàn toàn yên lòng.

Người áo đen thóa khăn đen che mặt lộ khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, là một nữ nhân thanh xuân.

Nàng khom người nói:

- Vậy đúng rồi, tại hạ là đệ tử của Mạc Hoàng thế gia, Mạc Hoàng Tú. Dinh công tử đến rồi, nếu chậm chút nữa chắc ta sẽ bị điều khỏi Thiên Chi đảo, không thể gặp được công tử. Tối nay đánh liều đến là vì ta nhận người nhờ vả, có chuyện rất quan trọng cần cho công tử biết, chỗ này tiện nói chuyện không?

Đinh Hạo búng tay.

Hai luồng sáng trắng và vàng bay ra khỏi đầu ngón tay hóa thành từng minh văn chữ hán quanh gian phòng, như du long kinh phượng tràn ngập hư không, phong tỏa gian phòng.

Đinh Hạo hỏi:

- Bây giờ có thể nói rồi, Thiên Xu tiền bối kêu nàng đến tìm ta?

Trên khuôn mặt thanh tú của thiếu nữ áo đen lộ vẻ sửng sốt, giật mình kêu lên:

- Đinh công tử? Đinh công tử biết? Đúng vậy, là Thiên Xu sư thúc tổ kêu ta chờ công tử ở đây, lão nhân gia muốn ta chuyển lời một câu.

Đinh Hạo tò mò hỏi:

- Câu gì?

Thiếu nữ áo đen Mạc Hoàng Tú gằn từng chữ:

- Đừng điều tra về Đinh Khả Nhi nữa.

Đinh Hạo giật mình, yên lặng thật lâu.

Mày Đinh Hạo nhíu chặt.

Một lúc sau Đinh Hạo thở hắt ra, gật gù, chợt nghĩ đến điều gì, hỏi:

- Thiên Xu tiền bối ở đâu? Tại sao không tự mình đến nói với ta?

Mạc Hoàng Tú lộ biểu tình tức giận, nghi hoặc nói:

- Ta cũng không biết bây giờ lão nhân gia ở đâu. Khoảng một năm trước sư thúc tổ vì chuyện gì đó gây gổ với gia chủ, mấy vị trưởng lão trong Mạc Hoàng thế gia khánh đại điển, tan rã trong không vui. Khoảng một tháng sau lão nhân gia nhận một phong thư kỳ lạ, sau khi đọc xong thì vội vã ra ngoài, từ đó mất tích. Tuy trước kia lão nhân gia cũng hay rời khỏi Thiên Chi đảo đi bên ngoài du lịch nhưng mỗi lần sẽ sắp đặt một số chuyện trước. Lần này lão nhân gia đi đột ngột, không chút dấu vết, chúng ta tìm rất lâu nhưng không kết quả.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio