Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tổ chức hôn lễ là một chuyện mệt chết người, Trương Hoàn cảm thấy hôm nay mình đã đem tươi cười của cả năm ra cười hết rồi, quay về phòng ngủ, cậu hít một hơi thật sâu, đưa tay vỗ vỗ hai má cười cứng ngắt của mình.
Triệu Trăn theo cậu đi vào, nhìn cậu khép hờ mắt vỗ mặt, liền ôm lấy cậu từ phía sau, nói, “Làm sao vậy?”
Trương Hoàn nghiêng đầu nhìn ông, nói, “Mặt em đều cười cứng ngắt rồi.”
Triệu Trăn sửng sốt một chút mới mỉm cười vươn tay cầm tay cậu, dịu dàng vuốt ve, hôn hôn lên gương mặt cậu, nói, “Thế này đỡ hơn chưa?”
Ánh mắt Trương Hoàn hơi hơi híp lại cười, nói, “Ông cho rằng mình đang dỗ con nít sao? Hôn một chút là tốt. Đầy người đều là mùi rượu, đi tắm trước đi.”
Triệu Trăn vẫn ôm cậu, “Mấy ngày nay thật vất vả, tuần trăng mật, vừa vặn chúng ta có thể thả lỏng một phen.”
Trương Hoàn xoay người chôn mặt vào vai ông, nói, “Tối hôm qua không ngủ bao nhiêu, rất mệt, em tắm rồi sẽ ngủ.”
Triệu Trăn ôm thắt lưng cậu, nhẹ nhàng hôn lên má cậu, ra vẻ tủi thân nói, “Đêm nay là đêm động phòng hoa chúc, chẳng lẽ cứ thuần khiết đi ngủ sao?”
Trương Hoàn tức giận lấy tay đẩy ông, nói, “Đã phi pháp ở chung mấy năm rồi, hiện tại còn cùng em nói động phòng hoa chúc. Em muốn đi ngủ.”
Nói xong, đi vào phòng tắm, Triệu Trăn tiến đến kéo cậu lại, vốn không muốn làm cái gì, nhưng trên mặt đất rải rất nhiều cánh hoa hồng, cả phòng đầy mùi hoa hồng nồng đậm, Trương Hoàn giẫm lên cánh hoa, thiếu chút nữa bị trượt ngã, vì thế liền nhào vào lòng Triệu Trăn, Triệu Trăn cười nói, “Nhìn xem, đây là tự em yêu thương nhung nhớ, hôn một cái trước rồi đi tắm.”
Trương Hoàn than thở, “Toàn là mùi rượu.” Nhưng vẫn để Triệu Trăn hôn cậu.
Lúc này cửa phòng bị gõ vang, hai người đều sửng sốt, ánh mắt cực nóng của Triệu Trăn nhìn Trương Hoàn, thấp giọng nói, “Tôi đi mở cửa.”
Trương Hoàn nghĩ thầm ông muốn đi thì đi, câu này còn phải dùng giọng nói khêu gợi như vậy nói ra, giống như mời cậu lên giường ấy.
Trương Hoàn đẩy ông một chút, đi vào phòng tắm, Triệu Trăn đi mở cửa phòng, hóa ra là Triệu Sưởng, trên mặt Triệu Sưởng mang theo ý cười, trong tay cầm một cái hộp, cái hộp khá lớn, cô ngó ngó vào trong phòng một cái, lên tiếng, “Không quấy rầy hai người đi? Nha, lúc trước quên bỏ vào phòng, hiện tại vội lấy tới cho hai người nè.”
Cô nói xong, cười một cách tinh quái, Triệu Trăn nhận lấy cái hộp, nói, “Lại là cái gì vậy, đừng làm loạn.”
Triệu Sưởng bị ông nói liền ra vẻ tức giận, nói, “Ba, ba thật sự là không phúc hậu, con đều là vì tốt cho ba đó.”
Nói xong, xoay người chạy mất.
Dưới lầu còn có tiếng náo nhiệt, vài người khách còn ở lại, do mấy người Triệu Sưởng đón tiếp, Trương Hoàn thật sự quá mệt, còn uống không ít rượu, kiên trì không được nữa, Triệu Trăn nhìn thấy, lấy cớ thân thể ông không thoải mái, đỡ cậu lên lầu, tùy đám bạn tốt của Triệu Trăn cảm thấy bọn họ biết mục địch ông và Trương Hoàn rút sớm, còn ồn ào, nhưng Triệu Trăn không để ý tới, nói vài câu liền cùng Trương Hoàn lên lầu.
Phòng tân hôn do Triệu Sưởng bố trí, thảm trải sàn mẫu đơn phú quý đỏ thẫm, ga giường đỏ thẫm, ngay cả bọc sofa cũng đều là màu đỏ, ánh sáng từ đèn xông hương mông mông lung lung, là mùi hoa hồng.
Triệu Trăn cảm thấy màu đỏ trong phòng thật chói mắt, nhưng cảm giác hạnh phúc, vui sướng, ấm áp.
Ông đặt cái hộp Triệu Sưởng đưa lên bàn trang điểm, mở ra xem, phát hiện bên trong là hai bộ áo ngủ mỏng bằng tơ tằm màu đỏ sậm, xem hình thức, hẳn là kiểu nam, chỉ là, vẫn khiến Triệu Trăn cười lắc đầu, bên cạnh áo ngủ là mấy hộp áo mưa và một lọ bôi trơn, Triệu Trăn nghĩ thầm con bé này a…
Triệu Trăn cầm áo ngủ đi đến phòng tắm, phòng tắm rộng lớn, không thua phòng khách nhà người khác, bồn tắm mát xa siêu lớn đủ cho hai người đàn ông sử dụng, người hơi nhỏ chút, còn có thể bơi lội bên trong.
Triệu Trăn đi vào, thấy Trương Hoàn mới xả nước đầy bồn tắm lớn, quần áo còn chưa kịp cởi hết, ông nói, “Kêu người tới làm mấy cái này là được rồi, không phải em mệt sao, còn tự mình ở trong này bận rộn.”
Trương Hoàn vừa cởi áo sơmi, vừa nói, “Loại thời điểm này, còn cho người vào dọn dẹp phòng tắm, cũng chỉ có ông nghĩ ra.”
Triệu Trăn đặt áo ngủ vào trong rổ đã trải khăn lông, đi đến trước mặt Trương Hoàn, tay xoa nhẹ tay cậu, sau đó giúp cậu cởi nút áo, nói, “Để tôi.”
Trương Hoàn ôn nhu nhìn ông cười, thả tay để ông giúp mình cởi quần áo.
Triệu Trăn nhìn nụ cười của cậu, nghiêng người nhẹ nhàng hôn lên môi cậu, nói, “Không phải nói cười cứng cả mặt rồi sao, sao còn cười nữa?”
Trương Hoàn nói, “Hiện tại em muốn cười thì cười, ông còn muốn cấm.”
Triệu Trăn đã cởi tới thắt lưng cậu, ngón tay nhẹ nhàng mơn trớn trên lưng cậu, cảm nhận da thịt bóng loáng và mềm dẻo của Trương Hoàn, thấp giọng nói, “Em cười lên đẹp lắm, tôi rất muốn lúc nào cũng có thể nhìn thấy.”
Trương Hoàn nhẹ giọng hừ một tiếng, bưng mặt Triệu Trăn hung hăng hôn môi ông một cái.
Quần từ trên hông trượt xuống, cậu cởi quần, chân trần đứng đó, hỏi Triệu Trăn, “Muốn cùng tắm không, nếu cùng tắm, ông nhanh cởi đồ đi.”
Chờ tới khi ngâm vào bồn tắm lớn, Trương Hoàn thoải mái thở dài, Triệu Trăn từ một loạt tinh dầu trên giá bên cạnh bồn tắm chọn ra một lọ, dùng tinh dầu xoa sau cổ và lưng cậu, Trương Hoàn nằm sấp ra đó, để ông mát xa cho mình, miệng thở dài trầm thấp vô cùng mê người, Triệu Trăn cúi đầu hôn tai cậu, hỏi cậu, “Thoải mái hơn không?”
Trương Hoàn gật đầu, “Ừm.”
Triệu Trăn ôm cậu từ sau lưng, nói, “Tuy làm hôn lễ rất vất vả, bất quá, hôm nay là ngày tôi cực kỳ vui vẻ, cả đời không quên.”
Trương Hoàn lầu bầu, “Ông dám quên!”
Triệu Trăn cười nói, “Phải, tôi không dám.”
Trương Hoàn từ bồn tắm lớn cúi người duỗi tay chọn nhạc từ bảng điều khiển, tiếng nhạc dịu dàng khiến tinh thần người ta thả lỏng, cậu xoay người ôm lấy Triệu Trăn, nói, “Em cũng mát xa cho ông.”
Triệu Trăn nói, “Quên đi, không phải em mệt mỏi sao?”
Ánh mắt Trương Hoàn ôn như nhìn ông, “Chút khí lực đó vẫn phải có.”
Dáng người Triệu Trăn thật sự không tồi, Trương Hoàn mát xa cổ và vai lưng ho ông, còn duổi tay bóp bóp cơ thịt của ông, sờ xuống cơ bụng phía dưới, nói, “Tốn thời gian tập thể hình vẫn hữu dụng đó.”
Triệu Trăn nắm tay cậu xoa xoa dưới nước, xoa cho Trương Hoàn mềm cả người, muốn rút tay về, Triệu Trăn nói, “Chúng ta nên đi ven biển ở một đoạn thời gian, trải qua cuộc sống hai người, em nói xem?”
Trương Hoàn hôn lên vai ông, “Được.”
Triệu Trăn đột nhiên xoay người dưới nước, ôm cậu hôn môi, Trương Hoàn mặc ông hôn, lại nhìn chằm chằm chỗ nào đó có phản ứng của Triệu Trăn, cười không nói.
Tắm rửa xong, Trương Hoàn cầm áo ngủ gợi cảm màu đỏ sậm lên xem, không khỏi nhướng nhướng mày với Triệu Trăn, nói, “Ông mặc trước?”
Triệu Trăn cũng từ trong nước đi ra, “Đây là tâm ý của Sưởng Sưởng, chúng ta đều nên mặc.”
“A?” Trương Hoàn kinh ngạc, cười tủm tỉm đưa bộ lớn hơn một số cho Triệu Trăn, sau khi nhìn ông mặc vào, mới mặc bộ của mình vào, đối diện gương nhìn nhìn, cậu kéo cổ áo càng chặt chẽ, nói, “Này thật sự rất….” Rất lẳng lơ, bất quá cậu không nói ra.
Triệu Trăn nhìn cậu kéo chặt cổ áo, lại kéo lên cho cậu, nói, “Xem, câu dẫn người bao nhiêu, cố tình em còn muốn thuần khiết ngủ.”
Trương Hoàn đành phải cho ông một cái hôn, nói, “Mai bồi thường cho ông.”
Triệu Trăn cười rộ lên, cùng cậu đi rửa mặt.
Trương Hoàn thật sự mệt mỏi, dưới tình huống mệt mỏi như vậy, cậu mới không muốn lưu cho Triệu Trăn cảm giác đêm động phòng hoa chúc không tốt, cho nên, vẫn là nghỉ ngơi tốt trước, rồi lại — đại chiến ba trăm hiệp đi.
Trên giường cũng có cánh hoa hồng, Trương Hoàn kéo chăn lên phẩy một cái, sau đó xoay người nằm xuống giường, vỗ vỗ vị trí bên người, bảo Triệu Trăn cũng lên giường ngủ.
Trong tay Triệu Trăn còn cầm khăn lau tóc, thấy Trương Hoàn nằm xuống, vẫn đuổi qua lau lau tóc cho cậu, nói, “Tóc em còn chưa khô hết đâu.”
Trương Hoàn kéo ông ngã xuống, nói, “Không có việc gì.”
Triệu Trăn nằm xuống theo, Trương Hoàn đưa tay ôm lấy thắt lưng ông, mặt chôn trong hõm cổ của ông, hít ngửi mùi hương trên người ông, thấp giọng lẩm bẩm, “Hôm nay, em cũng vô cùng vô cùng vui vẻ, nói là ngày quan trọng thứ hai trong đời em.”
Tay Triệu Trăn ôm đầu cậu, hôn lên tóc cậu, “Vậy ngày quan trọng nhất là lúc nào?”
Thật ra không không muốn hỏi như vậy, cảm thấy có lẽ Trương Hoàn muốn nói là ngày cậu cùng một chỗ với ba mẹ, nhưng, vẫn muốn biết, cho dù là ngày không liên quan tới mình.
Nhưng Trương Hoàn càng ôm chặt lấy ông, nói, “Là ngày đầu tiên gặp ông. Em còn nhớ rõ hôm đó là sinh nhật Triệu Sưởng, em đến nhà hai người, ở cửa gặp được ông.”
Điều này làm Triệu Trăn có chút giật mình, ông không nói gì, ngón tay dịu dàng vuốt ve da đầu cậu, nghe Trương Hoàn tiếp tục nói, “Lúc sau em cũng thường nhớ tới thời điểm đó, hơn nữa càng nghĩa càng cảm thấy lúc đó ông rất có mị lực, nói không chừng, khi đó em đã có cảm giác không bình thường với ông.”
Lúc này Triệu Trăn mới cười, nói, “Hóa ra là nhất kiến chung tình.”
Trương Hoàn nâng đầu lên nhìn lên mắt ông, lại vô cùng thân thiết hôn lên cằm ông, “Vậy còn ông?”
Triệu Trăn nói, “Có lẽ cũng là nhất kiến chung tình, khi đó tôi nhìn thấy em, đã nghĩ, thằng nhóc này, bộ dạng thật là đẹp.”
Trương Hoàn rầu rĩ cười, nói, “Duyên phận thật kì quái, có phải hay không?”
Trương Hoàn ôm lấy cậu, hương thơm trong lòng khiến ông cảm thấy tình yêu ngọt lịm, nhưng vĩnh viễn không thể giống cảm giác Trương Hoàn cho ông, loại tình yêu dịu dàng này cuộn trào trong lòng, khiến ông cảm thấy, sống cùng với cậu, là chuyện tốt đẹp nhất thế gian.
Trương Hoàn ở trong lòng Triệu Trăn ngủ, Triệu Trăn lại ngủ không được, trong ánh sáng mỏng manh ông lẳng lặng nhìn người trong lòng, tinh thần phấn khởi, ông không muốn ngủ, ngủ rồi, trong mộng có lẽ sẽ không mơ thấy Trương Hoàn, như vậy, sẽ không cao hứng và hạnh phúc giống như lúc này nhìn thấy Trương Hoàn.