Mọi người không có nói chuyện, nhưng ánh mắt từng người lại trở nên kiên định, chiến ý hừng hực tỏa ra trong mắt mỗi người.
Thấy bọn hắn như vậy, Phong Lăng đưa tay phải của mình ra, cả bọn lập tức hiểu ý, cả bảy người tiến lên, Chu Trúc Thanh, Tiểu Áo, Ninh Vinh Vinh, Tiểu Vũ, Đường Tam, Đới Mộc Bạch, Mập mạp.
Đưa tay đặt lên bàn tay của Phong Lăng, tụ thành một vòng tròn.
Phong Lăng khởi xướng, hô lớn “Shrek…” “Tất thắnggg!!” Câu sau là thanh âm của cả tám người, đầy mạnh mẽ, tự tin, cũng vang dội khắp phòng.
Ánh mắt từng người trở nên thiêu đốt, niềm tin mất đi đã tìm về.
Bây giờ, bọn họ chìm ngập trong chiến ý.
Đại Sư, Flander Viện trưởng cùng Triệu Vô Cực nhìn một màn này, không khỏi toát ra những nụ cười rạng rỡ, ánh mắt tràn đầy vui mừng cùng tự hào, đây là bọn đệ tử mà bọn họ đã chính tay dạy dỗ a.
"Sư phụ, trận đấu này, có thể để cho đệ tử toàn quyền an bày được không? " Đường Tam kiên định nhìn về phía Đại Sư nói.
Hắn biết, đánh một trận này chính là khảo nghiệm gian nan nhất.
Trước mỗi lần Đấu Hồn đoàn chiến, Đại Sư đều tiến hành chỉ điểm chiến thuật.
Nhưng lần này Đường Tam lại chủ động yêu cầu làm thay công tác của Đại Sư.
Mặc dù có vẻ cuồng vọng, nhưng Đại Sư, Flander cùng Triệu Vô Cực ba người âm thầm gật đầu.
Một cái chiến thuật đoàn đội cần nhất phải đoàn kết, phối hợp.
Nhưng cũng không có thể thiếu đi chiến ý.
Chiến đội không có chiến ý, vĩnh viễn cũng không cách nào phát ra hết khả năng vốn có.
Mà lúc này, Phong Lăng đã giúp Shrek đội có được điều này.
Ý tứ ba người Flander chính là thắng bại không quan trọng.
Điều bọn họ quan tâm chính là sự phát triển của đám đệ tử này.
Bây giờ điều bọn họ có khả năng làm, chỉ là ngồi nhìn những đứa nhỏ gây cho bọn họ kinh ngạc lẫn vui mừng.
Xem thử đám nhỏ này cuối cùng có thể vươn xa đến trình độ như thế nào.
Chỉ có mỗi Phong Lăng tin chắc là bọn họ sẽ thắng, còn lôi kéo mọi người đi áp tiền.
Nhưng ba người kia chỉ cho rằng Phong Lăng đây là muốn động viên tinh thần bảy tên đệ tử còn lại, không ai cho rằng việc Shrek đội chiến thắng Đấu Hoàng Chiến đội sẽ xảy ra.
___________________________________
Trận này không nằm ngoài dự đoán.
Sự tin tưởng của Phong Lăng dành cho vai chính quang hoàn luôn không sai, Shrek Đội chiến thắng.
Một cách rất sít sao…
Điều làm Phong Lăng không ngờ là, vốn dĩ trong trận đấu này, Chu Trúc Thanh cùng Đới Mộc Bạch sẽ sử dụng Võ Hồn Dung Hợp Kỹ.
Đây là tình tiết trong nguyên tác Đấu La Đại Lục.
Nhưng vì sự xuất hiện của cô, gián đoạn tình cảm tuyến của cả hai, Chu Trúc Thanh không còn tập luyện cũng như thực hiện Võ Hồn Dung Hợp Kỹ với Đới Mộc Bạch nữa.
Bởi vì có thể dung hợp được Võ Hồn, đòi hỏi không chỉ là độ phối xứng hoàn mỹ giữa hai Võ Hồn.
Còn có tâm lý hòa hợp.
Hay nói cách khác, nếu không có sự xuất hiện của Phong Lăng, Chu Trúc có thể sẽ dung hợp Võ Hồn với Đới Mộc Bạch để trở nên cường đại hơn.
Cũng vì ràng buộc hôn ước với hắn mà học cách chấp nhận Đới Mộc Bạch.
Còn bây giờ, Chu Trúc Thanh hoàn toàn không cần “cố mà tiếp nhận” Đới Mộc Bạch.
Phong Lăng đã cho nàng thấy được một tương lai tốt đẹp hơn, hướng tới những điều vui vẻ và hạnh phúc hơn rất nhiều.
Bản thân nàng có thể tự mình cường đại, cũng tin tưởng bản thân nàng có thể vượt qua những chướng ngại trong đời mình mà không phải phụ thuộc vào ngoại lực hay một ai khác nữa.
Cho nên, Chu Trúc Thanh cũng không muốn thực hiện Võ Hồn Dung Hợp Kỹ với Đới Mộc Bạch.
Này cũng đồng nghĩa với việc, trận đấu với Đấu Hoàng Chiến Đội càng khó khăn hơn.
Cũng may Đường Tam dùng hết các át chủ bài của hắn: Ngoại phụ Hồn Cốt Bát Chu Mâu, một thân tuyệt học ở Đường Môn, cuối cùng một đòn dùng tới Đệ nhị Võ Hồn của hắn – Hạo Thiên Chùy, thành công trở thành người cuối cùng trụ lại được trên sân đấu.
Ngay khi trận đấu vừa kết thúc, Phong Lăng ngay lập tức phóng lên sàn đấu, bay nhanh đến chỗ Chu Trúc Thanh đang nằm ngất xỉu.
Cô nàng này không biết vì cái gì, hao hết một thân Hồn Lực.
Nếu không phải bị thương đến ngất xỉu, nàng có lẽ sẽ kiên trì chiến đấu một cách ngu ngốc, ảnh hưởng đến cả căn cơ của nàng.
Nếu nàng lại quật cường thêm một chút, chỉ sợ Hồn Kỹ của Phong Lăng cũng mất một thời gian dài mới có thể chữa khỏi cho nàng.
Điều mà Phong Lăng không biết đó là, cũng bởi vì câu nói đã dùng toàn bộ tài sản của mình đặt cược vào Shrek Đội, Chu Trúc Thanh mới có thể liều mạng đến như vậy.
Một phần vì thật sự sợ Phong Lăng nghèo đến không còn một đồng, một phần là vì không thể cô phụ sự kỳ vọng của Phong Lăng đối với bảy người bọn họ.
Còn có, chính bản thân nàng không muốn làm Phong Lăng thất vọng, dù chỉ là một chút cũng không được.
Nàng không thích nhìn đến Phong Lăng không vui hay uể oải ỉu xìu bộ dáng.
Nhìn máu tươi tràn ra từ khóe miệng Chu Trúc Thanh, tâm Phong Lăng đau đến lợi hại.
Nhất là khi biết được từ Tiểu Bạch, vì mình nên Chu Trúc Thanh mới phải đau đớn như hiện tại, khiến Phong Lăng tự trách không thôi.
Nếu không phải cô xen vào, có lẽ nhờ vào Võ Hồn Dung Hợp Kỹ mà trận chiến đã dễ dàng hơn một chút, không đến mức nàng phải chịu một thân thương nặng như vậy.
Ngay khi vừa nghĩ đến Võ Hồn Dung Hợp Kỹ, tâm Phong Lăng càng đau.
Như bị ai hung hăng dùng tay bóp chặt, khiến cô khó thở vô cùng.
Cuồn cuộn cảm xúc ập đến, hai mắt cô đỏ ngầu.
Hít sâu một hơi, Phong Lăng cố gắng kiềm chế cảm xúc vô duyên vô cớ muốn gϊếŧ người của mình.
Chỉ là một suy nghĩ thoáng lóe lên trong đầu, nhưng trong khoảnh khắc đó, Phong Lăng đã nảy sinh một ý tưởng.
Cô muốn gϊếŧ Đới Mộc Bạch.
Phong Lăng biết, cô không muốn nghĩ đến cảnh tượng Chu Trúc Thanh cùng người khác kề vai chiến đấu, sóng bước bên nhau.
Cô không nhìn muốn nhìn nàng bên cạnh bất kỳ người nào khác, ngoài cô.
Chiếm hữu dục mãnh liệt trỗi dậy, những mảng tối trong cô cũng gào thét mà ra, chúng nó yêu cầu cô đại khai sát giới.
Sát hết bất kỳ ai khiến cô chướng mắt, tên Đới Mộc Bạch được cho là bạn lữ của Chu Trúc Thanh.
Cả tên tác giả có thể loạn ghép đôi và viết ra được kết cục như vậy..
Hay thậm chí cái gọi lại là “Thiên Đạo” của thế giới này, cho phép một sự việc như vậy được diễn ra…
“Tiểu Lăng, ngươi bình tĩnh một chút… Chu Trúc Thanh nàng vẫn chưa được trị thương a…” Tiểu Bạch rụt rè, dè dặt mà lên tiếng.
Nó nhận ra Phong Lăng cảm xúc dao động dữ dội, thậm chí còn nổi sát tâm nên mới lấy hết can đảm khuyên bảo.
Ai bảo nó quá tốt bụng a?
Nó biết Phong Lăng tối tăm trải qua trong quá khứ, cô cũng không phải từ bi đại đức người, muốn tàn nhẫn có bao nhiêu tàn nhẫn.
Nhưng đó là bởi vì hoàn cảnh ép buộc, khi đến Đấu La đại lục, nhờ có Phong Hàn và bọn Tam Nha, cô đã thu liễm rất nhiều.
Cũng không muốn quay về con người khi xưa nữa.
Nó biết Phong Lăng nghịch lân là Chu Trúc Thanh, nhưng nàng lại cũng là an thần dược của cô.
Phong Lăng có thể vì Chu Trúc Thanh đánh mất bình tĩnh, lại cũng vì Chu Trúc Thanh mà đè x uống trong lòng xao động tâm tình.
Nên nó luôn lấy Chu Trúc Thanh ra để giúp Phong Lăng tĩnh hạ tâm, kìm nén cảm xúc và ý niệm bất hảo của mình.
Lần này cũng không ngoại lệ.
Được Tiểu Bạch nhắc nhở, Phong Lăng cảm xúc như quả bóng tiết khí, xẹp lép không còn lại gì.
Những cảm xúc cuồn cuộn đó như một cơn sóng dữ dội ập đến, rồi lại lũ lượt kéo đi.
Tâm tình Phong Lăng lặng im trong chớp mắt, rồi lại tràn ngập đau lòng.
Mãn tâm mãn nhãn đều là Chu Trúc Thanh nằm trong vòng tay mình, nàng còn đang phải chịu đựng đau đớn.
Đệ tứ Hồn Hoàn sáng lên, dùng “Gia tốc” lập tức trị thương cho nàng.
Đến khi cảm thấy Hồn Lực của nàng trở lại, cơ thể đã khôi phục không sai biệt lắm.
Nhìn nàng ngất xỉu, nằm vô lực trong tay mình, Phong Lăng đau lòng không thôi.
Phong Lăng dường như đã nhận ra, người này đối với cô quan trọng đến nhường nào.
Hết lần này đến lần khác, bởi vì Chu Trúc Thanh bị thương mà xúc động đến mảng hắc ám sâu trong nội tâm cô.
Cũng bởi vì nàng mà lại kìm hết tất cả xao động dữ dội đó lại.
Mảng tối tăm nhất bên trong cô: lòng tham lam, sự ghen ghét đố kị, cơn phẫn nộ, sự thù hận, ….
Tất cả những thứ xấu xa, đen tối sâu thẳm bên trong cô, cô không thể loại bỏ chúng.
Cô chỉ học được cách kiềm chế, đưa những thứ cảm xúc tiêu cực đó ẩn giấu ở sâu bên trong, cố không để bọn chúng mất kiểm soát mà thao túng tâm trí cô, làm cô đánh mất lý trí, đánh mất tự mình.
Chu Trúc Thanh bị thương có thể xúc động, đánh thức những con mãnh thú xấu xa này bên trong cô.
Nhưng cũng vì nàng mà bọn chúng nhanh chóng dịu ngoan, như là những con quái thú được làm từ khí, nhanh chóng bị xẹp đi và biến mất không thấy tăm hơi.
Vì Chu Trúc Thanh, Phong Lăng có thể dẹp hết kiêu ngạo cùng cái tôi của mình, thậm chí là tự tôn của bản thân.
Lòng tự trọng của cô, có thể quan trọng bằng an toàn của Chu Trúc Thanh sao? Tâm tình của nàng, so với tự trọng của cô còn cường.
Thở ra một ngụm khí, tiểu tâm đặt Chu Trúc Thanh xuống, Phong Lăng lại tiến đến chữa thương cho Ninh Vinh Vinh cùng Oscar.
Hai người này tỉnh lại, sẽ giúp chữa thương cho cả bọn nhanh hơn.
Hồn Lực của Phong Lăng cũng đủ để chữa khỏi cho cả bảy người, nhưng Hồn Kỹ của nàng dùng để chữa ngoại thương thì có vẻ quá phí phạm.
Trận này cũng đủ kịch liệt, cả bọn đều đã bị thương đến ngất đi.
Còn Đới Mộc Bạch vẫn duy trì được ý thức, nhưng cũng không hảo đi nơi nào.
Tiểu Vũ bị thương tương đối nặng, Phong Lăng trực tiếp chữa trị cho nàng.
Nhìn thấy vết thương trên người nàng hồi phục, Đường Tam đứng một bên âm thầm thở nhẹ một hơi, hướng Phong Lăng tặng một cái cảm tạ ánh mắt.
Đới Mộc Bạch ánh mắt có chút phức tạp liếc nhìn Đường Tam nói, "Tiểu Tam, xem ra thật sự chỉ có khi Tiểu Vũ gặp nguy hiểm, lúc đó ngươi mới có thể hóa thân làm Tu La a."
Đường Tam ánh mắt đã dịu đi, hồng quang lặng lẽ tan biến, ân cần nhìn Tiểu Vũ, Tiểu Vũ hướng hắn khe khẽ gật đầu, ý nói với hắn “Hảo, ta không việc gì.”
Cho đến lúc này Shrek Đội mới chính thức cảm thấy thật sự chiến thắng đối thủ cường đại trước mặt, khuôn mặt giấu sau mặt nạ không hẹn mà cùng toát ra nụ cười.
Đối với bọn họ mà nói, tràng đoàn chiến Đấu Hồn này thật sự gian nan nhất từ trước tới nay.
Tuy khó khăn nhưng cũng đã bức ra toàn bộ thực lực của họ.
Chu Trúc Thanh đã khôi phục, nhưng do Hồn Lực đã tiêu hao quá độ, vẫn còn ngất xỉu.
Phong Lăng liền trực tiếp ôm nàng lên, trở về khách điếm.
Bởi vì Chu Trúc Thanh vẫn còn ngất xỉu, nên cả bọn quyết định ngày hôm sau sẽ ăn mừng chiến thắng.
Còn hiện tại, sau khi tổng kết tích phân cùng nhận Ngân Đấu Hồn Huy chương thì ai về phòng người nấy.
Tg đêm hôm qua đang gõ gõ, bỗng dưng màn hình laptop tối đen!! ???? Làm gì cũng không sáng lên hết, Đấu La Chi Lăng Thanh đề cương hay nội dung gì tg đều lưu hết trong máy a! Hoang mang tìm mọi cách để cái máy nó sáng trở lại nhưng vẫn không được.
????
Tg đành bất lực bỏ đi ngủ, với một hy vọng mãnh liệt là sáng mai máy nó sẽ bình thường trở lại.
Vạn hạnh, sáng ra đúng là khởi động như thường, màn hình cũng sáng!
Vậy là tg lật đật chạy đi gửi hết lên Ggdrive!! May mà không có việc gì, chứ lap mà có hư, dữ liệu mất hết chắc tg khóc không ra nước mắt mất! ???? Tồn chương của tg đều ở trong máy a, ngồi gõ lại cũng sẽ không còn được như lúc đầu nữa.
Đến giờ vẫn cảm thấy may mắn.
Vì cảm xúc vẫn còn lâng lâng nên muốn chia sẻ với mn.
Mn cũng lưu ý nha, chứ đừng ỷ y như tg ????