Hai tháng tự do rèn luyện, Phong Lăng cũng đã bố trí tốt các bài huấn luyện cho Chu Trúc Thanh cùng Oscar.
Cũng thành công làm cho Tiểu Áo kêu khổ không thôi.
Huấn luyện của Phong Lăng còn kinh khủng hơn của Đại Sư nhiều, hơn nữa hắn còn phải đối mặt với những lời “khiêu khích” đầy đả kích của Phong Lăng như: “Hồi ta tuổi ta còn làm được gấp số lần ngươi làm a”, “Ngươi có phải nam nhân không Tiểu Áo, mới nhiêu đây thôi mà đã mệt thành như vậy, sau này làm sao có tức phụ?”, “Chậc, hồi bảy tuổi ta còn làm tốt hơn ngươi bội lần”, …..
Bài tập cực kỳ tiêu hao thể lực, làm hắn rất muốn bỏ cuộc.
Nhưng ngặt nỗi Phong Lăng luôn khiêu khích đúng điểm mấu chốt của hắn, hắn chỉ có thể cắn răng mà hoàn thành.
Còn có thêm Chu Trúc Thanh huấn luyện cùng, nàng ý chí sắt đá vô cùng, luôn kiên trì hoàn thành tất cả yêu cầu của Phong Lăng, lượng huấn luyện thậm chí còn nhiều hơn hắn.
Làm nam nhân, hắn không thể để Chu Trúc Thanh bỏ quá xa được.
Nên là đành ngậm đắng nuốt cay mà trải qua huấn luyện kinh khủng trong hai tháng này.
Nếu lúc trước, hắn gọi huấn luyện của Đại Sư là ma quỷ.
Thì bây giờ, hắn phải gọi huấn luyện của Phong Lăng là địa ngục.
Lúc huấn luyện với Đại Sư hắn đã ngất xỉu vì thể lực đến cực hạn, còn với Phong Lăng, ngay cả khi hắn mệt đến muốn ngã quỵ, Phong Lăng lại trực tiếp dùng Hồn Kỹ “Gia tốc” giúp hắn khôi phục, rồi tiếp tục huấn luyện.
Hắn muốn ngất xỉu cũng xỉu không được a!
Nhưng quả thực, Phong Lăng thật sự rất có tâm huấn luyện bọn họ.
Phong Lăng chú trọng rèn luyện sức bền, tốc độ và phản xạ.
Còn được học về các bộ vị yếu hại trên cơ thể của người cũng như Hồn Thú để ra đòn.
Học cách dùng tối thiểu chuyển động cùng lượng Hồn Lực, để gây ra được tối đa thương tổn cho đối thủ.
Đều là những bí quyết vô giá trong chiến đấu, vậy mà Phong Lăng truyền thụ cho bọn họ không giữ lại một chút nào.
Nếu cả hai có bất kỳ tài năng nào với kiếm thuật, Phong Lăng cũng sẵn sàng dốc túi tương thụ bọn họ.
Nhưng quả thật, kiếm học thiên phú vẫn là hiếm có khó tìm.
Phong Lăng dạy Chu Trúc Thanh cách chiến đấu với tay không, còn gọi là đả đấu hay cận chiến.
Bởi vì Võ Hồn U Minh Linh Miêu của nàng, cho nên đây là cách chiến đấu phù hợp nhất.
Còn Tiểu Áo, Phong Lăng cảm thấy hắn phù hợp nhất là xa chiến, là chiến đấu ở khoảng cách xa.
Nếu Đại lục này có súng, nó chính là vũ khí nhất thích hợp Tiểu Áo.
Tân Hồn Đạo Khí của Phong Lăng cũng có súng loại, nhưng vì chưa thể phát triển để đưa ra thị trường, Phong Lăng đưa cho Tiểu Áo sử dụng có chút không phù hợp.
Nếu thật sự cần để bảo vệ Tiểu Áo, Phong Lăng sẵn sàng đưa cho hắn.
Nhưng hiện tại chưa phải thời điểm thích hợp, dù sao vẫn có ám khí của Đường Tam, hẳn là không có việc gì.
Cho nên, Phong Lăng hiện tại chỉ huấn luyện cho Tiểu Áo phản xạ, lực lượng cùng bộ pháp.
Giúp hắn di chuyển linh hoạt hơn, cũng sẽ thuận lợi hơn nếu sau này Phong Lăng đưa Tân Hồn Đạo Khí súng ống cho hắn sử dụng.
Buổi sáng giao nhiệm vụ cho Chu Trúc Thanh cùng Oscar rèn luyện, buổi trưa Phong Lăng sẽ đến đối chiến cùng bồi luyện với cả hai.
Buổi tối là thời gian tự do, nhưng cả hai cũng phải tu luyện Hồn Lực.
Đại Sư đã đưa ra cách luyện “Bất Thụy Miên” cho bọn họ, chính là để cho mọi người trong khi ngủ có thể tu luyện Hồn Lực.
Cũng may là còn được ngủ, Tiểu Áo đến cảm tạ Đại Sư đã chỉ dạy bọn hắn phương pháp này!
Nhờ có huấn luyện địa ngục này của Phong Lăng, Oscar cùng Chu Trúc Thanh tiến bộ bay nhanh.
Hồn Lực không tăng tiến quá nhiều, nhưng biến hóa ở khí thế cùng kỹ năng chiến đấu hiển hiện rõ rệt, ngoại hình cũng thay đổi rõ rệt.
Chu Trúc Thanh dáng người càng hiện thon gầy, nhưng là loại săn chắc cùng ẩn ẩn bộc phát sức mạnh, ở hai cánh tay cùng cặp chân dài, là những đường cong ẩn hiện của cơ bắp.
Oscar khuôn mặt cũng càng thêm góc cạnh, bả vai rộng hơn, cánh tay dễ dàng thấy được u lồi của cơ bắp.
Hắn cũng không có thời gian để tút tát ngoại hình, hai tháng này để râu ria tùy ý mọc ra, cũng thành một đại thúc cường tráng thực thụ.
Còn Phong Lăng, này hai tháng ngoài việc huấn luyện cho hai người họ và tu luyện Hồn Lực, cô còn tất bật với Túy Phong Lâu mở rộng cùng việc tìm kiếm Hồn Sư.
Ngao chủ ở Đại Đấu Hồn tràng làm việc rất chuyên nghiệp cùng tỉ mỉ, đã cho Phong Lăng danh sách của những Hồn Sư phù hợp.
Danh sách không nhiều, chỉ vỏn vẹn người, đều là Hồn Sư chưa thuộc về thế lực nào, thực lực cũng ở Hồn Vương trở xuống.
Muốn tìm được Hồn Sư cấp bậc cao và “tự do”, quả thật khó còn hơn lên trời.
Dù sao với Phong Lăng, việc lên trời cũng rất dễ dàng.
Nói như vậy cũng không quá ~
Phong Lăng cũng tranh thủ đi gặp người này, kết quả chỉ có người đồng ý đề nghị của Phong Lăng, làm việc cho cô.
Đãi ngộ Phong Lăng đưa ra không tệ, hơn nữa việc cũng tương đối nhẹ nhàng.
Ở Túy Phong Lâu làm tay đấm, nhưng được tự do hoạt động.
Khi nào có việc thì mới liên hệ bọn họ, thời gian còn lại thì tùy ý sinh hoạt.
Điều kiện như vậy, bọn họ cũng không có thiệt thòi gì.
Vả lại, Túy Phong Lâu chính là thế lực nổi lên gần đây, đã có thể được xếp vào hạng trung thế lực.
Hơn nữa, các vị Hồn Sư lần trước đứng ra lên tiếng bảo vệ Túy Phong Lâu, đều là những vị uy vọng cao ngất trong giới Hồn Sư.
Không khó để nhận ra, Túy Phong Lâu còn có chỗ dựa càng cường đại.
Chỉ là chưa ai biết được phía sau màn là Tông môn hay đại gia tộc nào thôi.
Bọn họ vào được Túy Phong Lâu, có khi còn là cơ duyên may mắn nhất trong đời bọn họ.
Năm vị Hồn Sư này sau đó Phong Lăng trực tiếp đưa đến chỗ Vệ Ngân.
Hắn biết cụ thể cần phải làm gì với họ, Phong Lăng đã truyền tin trước đó cho hắn.
Túy Phong Lâu mở rộng lần này, không chỉ là mở thêm quán rượu ở các địa phương khác, nó còn mở rộng thêm một chức năng - tình báo.
Thu thập thông tin thì quán rượu là nơi không thể thích hợp hơn.
Là người từng trải, Phong Lăng hiểu rõ giá trị của thông tin, đặc biệt là các loại bí mật không muốn ai biết.
Nó thậm chí có thể hủy hoại cả một quốc gia.
Đó là sự đáng sợ của thông tin.
Cho nên, Phong Lăng muốn nắm được thứ vũ khí này, sau đó sẽ phát triển Túy Phong Lâu trở thành thế lực không ai dám đả động trên Đại lục.
Kể cả hai đế quốc, thậm chí Võ Hồn Điện cũng không thể.
À, mọi người còn ai nhớ tới Tam Nha của chúng ta hay không? Đầu tiểu Xích Huyết Viêm Hổ học được kỹ năng biến hóa hình dạng, đã rời khỏi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm để ra ngoài chơi đùa với Phong Lăng.
Nó nói là muốn ra chơi đùa với Phong Lăng, nhưng khi tới cơ sở của Túy Phong Lâu ở gần Rừng Tinh Đấu đã ở lì ở nơi đó, ăn vạ không chịu đi.
Không vì gì, đồ ăn cùng rượu nơi này quả thật là đệ nhất mỹ vị nó từng được nếm qua.
Cũng bởi bản tính tham ăn thắng qua “tình tỷ đệ”, nó nhất quyết không chịu rời đi.
Phong Lăng cũng hết cách với nó, đành gửi nó cho Vệ Ngân chăm giữ.
Dù sao Vệ Ngân cũng chưa có tay đấm bên cạnh để bảo hộ, đưa Tam Nha cho hắn lại thích hợp bất quá! Thật là vẹn cả đôi đường biện pháp a.
Mọi việc đang được tuần tự tiến hành, Phong Lăng không vội, cũng tập trung tu luyện Hồn Lực để nhanh chóng phá vỡ được cấp bình cảnh, gặp được gia gia.
Nhưng ngặt nỗi, hai tháng điên cuồng tu luyện Hồn Lực này cũng không có kết quả.
Ngay cả Chu Trúc Thanh cùng Oscar, dù bận huấn luyện thể năng nhưng Hồn Lực đều thăng một cấp.
Dù không thể so sánh giữa Đại Hồn Sư và Hồn Tôn với Hồn Vương về thời gian tu luyện Hồn Lực, nhưng Phong Lăng cảm thấy lần này có gì đó khác biệt.
Lượng Hồn Lực mà cô ngày đêm tu luyện, nó như là bị hư không tiêu thất.
Dù có hấp thụ vào bao nhiêu, đều biến đi đâu mất.
Cơ thể Phong Lăng gần đây cũng trở nên kỳ lạ, năng lượng nạp vào cần nhiều hơn, cũng liên tục cảm thấy thiếu ngủ.
Mặc dù từ khi bắt đầu tu luyện, Phong Lăng hầu như không cần ngủ, vậy mà bây giờ cơ thể cô lại buồn ngủ.
Chuyện này quả thật kỳ lạ.
Tiểu Bạch cũng đau đầu, nó tra xét cơ thể Phong Lăng thì không có gì bất thường, các hạng cơ năng như cũ “biếи ŧɦái”, vậy mà lại cần năng lượng nhiều đến như vậy.
Nó chỉ có thể kết luận, để trở thành cấp Hồn Đế cần nhiều năng lượng hơn, nên cơ thể Phong Lăng mới thay đổi để thích nghi, chuẩn bị cho bước tiếp theo.
Phong Lăng cũng đành phải chấp nhận lý do này.
Nếu không, quả thật cô không giải thích được vì sao.
______________________________
Như thường lệ, hôm nay cả bọn đều có mặt rất sớm để ăn điểm tâm.
Chẳng qua chỉ có bảy người, Đường Tam hai tháng này đã đóng cửa tự bế, ngay cả ăn cũng không đi ra ngoài, toàn một tay Tiểu Vũ đem cơm cho hắn, ngay cả quần áo dơ cũng là nàng giúp hắn giặt sạch.
"Chúng ta xem hôm nay ai đến a.
Uy, Thiết Nhân hôm nay như thế nào lại sạch sẽ vậy?" Người nói chuyện chính là Đới Mộc Bạch.
Mặt cười cười nhìn Đường Tam.
Đường Tam mỉm cười, nói, "Vật lộn xong rồi, tự nhiên phải đi ra.
Tính toán thời gian khoảng cách chúng ta đi Thiên Đấu Hoàng gia học viện cũng không còn mấy ngày nữa."
“Tiểu Tam, ngươi rốt cuộc cũng ra tới! Vậy chúng ta đã đủ tám người a, Tiểu Phong, hôm nay bọn ta muốn phục thù!” Mập mạp nhìn thấy Đường Tam, vui vẻ hướng Phong Lăng nói, “Có Tiểu Tam, ta không tin chúng ta không thắng được ngươi.”
Phong Lăng ngáp một cái, lau đi khóe mắt snh lý tính nước mắt, cũng vui trả lời hắn, “Có Tiểu Tam, nhưng chắc gì ngươi đã chung một đội với hắn.”
“Ta hợp lý hoài nghi ngươi gian lận khi rút thăm phân đội, vì cái gì ngươi có thể luôn cùng đội với Trúc Thanh, nếu có tách ra thì cũng không đấu với nhau.
Làm bọn ta nhận phạt, còn ngươi cùng Trúc Thanh vẫn không bị phạt một lần nào!” Mập mạp bất bình lên tiếng, hắn cũng quá uất ức rồi.
“Này không phải chứng tỏ chúng ta một thân bản lĩnh cùng thực lực sao.” Phong Lăng cười nói, còn vỗ vai Mập mạp, nói tiếp, “Thua cuộc cũng không có việc gì, dù sao khi bị phạt, ta thấy ngươi là tên vui vẻ nhất, kêu cũng đủ dõng dạc hùng hồn.
Thôn dân xung quanh hẳn là cũng bị ấn tượng với tiếng kêu của ngươi a.
Hahaahaa…” Nói xong, còn cười lớn một tràng, bộ dáng thật sự thiếu tấu.
Cả bọn cũng được dịp cười ầm lên, dù sao Phong Lăng nói không sai, tên mập này bị phạt là tích cực thực hiện nhất.
Chỉ có Đường Tam là không hiểu ra sao, này mới hai tháng, hắn đã bỏ lỡ cái gì.
Sau đó, mọi người mới hảo tâm giải thích cho hắn, đây là trò giải trí mới của cả bọn - bóng rổ cùng bóng chuyền.
Trò này là Phong Lăng bày ra, ban đầu cũng chỉ là tìm trò chơi cho Chu Trúc Thanh cùng Oscar vừa thả lỏng, cũng vừa có thể rèn luyện.
Sau đó nảy ra ý tưởng là chơi thể thao, những trò thể thao đối kháng là tốt nhất để vận động cùng thư giãn, hơn nữa còn rất vui và rèn luyện được tinh thần đồng đội.
Sau đó, bọn đệ tử còn lại thấy thú vị cũng muốn tham gia cùng, từ ba người chơi trở thành người chơi.
Thành thử, đây trở thành hoạt động tập thể không thể thiếu của cả bọn vào mỗi ngày, chơi đến hăng vô cùng.
Dù sao được sử dụng Hồn Lực, các trận đấu của bọn họ đều xa xa kinh khủng hơn thể thao ở Địa cầu rất nhiều.
À, ngoại trừ Phong Lăng.
Vì cấp bậc chênh lệch quá nhiều, để đảm bảo công bằng tính thì Phong Lăng ngay cả Hồn Lực cũng không được sử dụng.
Chỉ đơn thuần là dụng sức mạnh vật lý của cơ thể khi chơi với cả bọn.
Sao khi được phổ cập về loại hình giải trí mới, Đường Tam cũng thích thú muốn thử.
Vậy là cả bọn hẹn chiều nay quyết đấu, mục tiêu là làm Phong Lăng bị phạt.
Sau đó, Đường Tam cũng cho cả bọn biết thời gian này hắn làm gì, còn đưa mỗi người một món ám khí mới, gọi là Phi Thiên Thần Trảo.
Cũng triển lãm cho mọi người xem uy lực cùng tác dụng của nó, Phi Thiên Thần Trảo này có thể dùng để phóng ra kim chúc trảo đâm thủng đá, còn có tác dụng để bắn ra dây dài, giúp di chuyển ở các địa hình có vật chắn, có thể bay nhảy lên thân cây hoặc nhà cao tầng.
Có một số lợi hại nhất định, đặc biệt là đối với người bình thường.
Phong Lăng thành công bắt được ám khí của Đường Tam, vậy là cô có thể như ý nguyện mà nghiên cứu Đường Môn ám khí.
Giờ đây, Shrek Tám Quái cấp bậc Hồn Lực chia thành:
Tà Mâu Bạch Hổ Đới Mộc Bạch, cấp tam hoàn Chiến Hồn Tôn
Lạp xưởng chuyên bán Oscar, cấp tam hoàn Khí Hồn Tôn
Thiên Thủ Tu La Đường Tam, cấp tam hoàn Chiến Hồn Tôn
Tà Hỏa Phượng Hoàng Mã Hồng Tuấn, cấp nhị hoàn Chiến Đại Hồn Sư.
Nhu Cốt Mị Thỏ Tiểu Vũ, cấp tam hoàn Chiến Hồn Tôn.
Thất Bảo Lưu Ly Ninh Vinh Vinh, cấp nhị hoàn Khí Đại Hồn Sư.
U Minh Linh Miêu Chu Trúc Thanh, cấp nhị hoàn Chiến Đại Hồn Sư.
Lăng Thiên Sát Thần Phong Lăng, cấp Chiến Hồn Vương