Ngoại trừ biết rõ lai lịch thật sự của Quân Nhất Tiếu, thu hoạch ngoài ý muốn là bất ngờ thăm dò được kế hoạch của Bắc Đấu tông. Nửa ngày trời ẩn núp xem như có thu hoạch, Lý Dật âm thầm đắc ý, lại thấy chuyện ba người trong phòng đang nói cũng không có giá trị gì, lặng lẽ rời khỏi.
Một kế hoạch đã âm thầm hình thành trong đầu Lý Dật.
Hoàng thành Thiên Phong, vòng thi đấu thứ tư của giải thi đấu tuyển chọn phò mã, cũng chính là vòng bán kết giải thi đấu. Dưới sự kiên trì của hoàng thất, phân tổ vòng bán kết không còn do Bắc Đấu tông tự sắp xếp, mà đổi thành rút thăm quyết định.
Đối thủ Lý Dật rút thăm được là Hồng Vũ, Thần Mộc đấu với Lý Nhiên.
Đối với trận đấu giữa Lý Dật và Hồng Vũ, gần như không có gì phải lo lắng, chính bản thân Hồng Vũ cũng hiểu rõ điều này. Sòng bạc của Lý Kỳ đặt tỉ lệ một chọi một ngàn gần như mang tính chất ô nhục. Cho dù là tỉ lệ đặt cược như vậy, dân cờ bạc mua Hồng Vũ thắng cũng rải rác không có mấy.
Trọng điểm của vòng bán kết chính là giữa Thần Mộc và Lý Nhiên!
Thần Mộc mặc dù có cảnh giới Đấu Hoàng, còn Lý Nhiên chẳng qua là Đấu Vương đỉnh phong, chênh lệch thực lực là khá nhiều, nhưng ở Đấu Thần Đại lục, chuyện dựa vào binh khí, đan dược, đấu kỹ cao cấp hoặc một vài thủ đoạn để khiêu chiến vượt cấp cũng nhiều lần phát sinh. Cho dù không dựa vào ngoại vật, một Đấu Hoàng đóng cửa tu luyện và một Đấu Vương đỉnh phong đứng lên trong biển máu Thi Sơn, giữa hai người đó, ai có thể khiến ai chịu thiệt thật sự khó mà nói được.
Đương nhiên, Thần Mộc cũng không phải loại Đấu Hoàng ngu ngốc đóng cửa tu luyện, mà Lý Nhiên cũng không phải Đấu Vương đỉnh phong đứng lên trong biển máu Thi Sơn, gia tộc cũng truyền thừa mấy ngàn năm, nội tình thâm hậu không thể xem thường.
Tóm lại, trận chiến giữa Đấu Hoàng và Đấu Vương này, trước khi chưa chấm dứt, không ai có thể đoán được thắng bại.
- Thần Mộc, một tên tay sai của hoàng thất, rất tốt, hôm nay chính là ngày chết của ngươi!
Đối với sự ô nhục của Lý Nhiên, Thần Mộc hoàn toàn thờ ơ, chỉ lạnh lùng nói:
- Tại hạ chúc mừng Lý Nhiên các hạ vinh nhậm vị trí gia chủ Lý gia!
Thần Mộc bình thường luôn giữ thần thái nghiêm túc cứng nhắc, không ngờ còn có bản lĩnh sỉ nhục kẻ khác mà không thô tục như vậy, ngay cả Lý Dật nghe thấy cũng khen phục không thôi.
Cái chết của Lý gia chủ tiền nhiệm Lý Tùng dĩ nhiên là sỉ nhục lớn lao Lý gia, dẫn phát sóng to gió lớn trong đế đô. Vết sẹo này hiện giờ vẫn đau nhức, trong mắt Lý Nhiên xẹt qua vẻ lạnh lùng nghiêm nghị, lập tức sát ý sôi trào.
- Một con chó cũng dám nói này nói kia với Lý gia ta, chán sống rồi sao!
Lý Nhiên xoay tay phải, lấy từ trong dung giới ra hai viên đan dược màu xanh lá cây sáng long lanh, hơi ngửa đầu uống vào. Sau khi dùng đan dược, toàn thân Lý Nhiên rung động quỷ dị, sau lưng thình lình thi triển ra một đôi Liệt Diễm Hỏa Dực.
- Ngọc Bích Thăng Công đan!
Người biết hàng lập tức la hoảng lên:
- Cửu phẩm đan dược, khiến thực lực của người dùng trong hai giờ tăng lên một đến ba cấp, hầu như không có tác dụng phụ. Loại thần dược này, một viên giá trị trên trăm vạn kim tệ!
Trong hai giờ, thực lực tăng lên một cấp, thời khắc mấu chốt cái này chính là khoảng cách sống chết, vạn kim tệ cũng không tính là đắt! Đây chính là bản lĩnh của gia tộc ngàn năm, cửu phẩm đan dược, cho dù có tiền, cũng chưa chắc có thể mua được thứ này.
- Cự Mộc Ầm!
Chứng kiến Lý Nhiên thể hiện ra thực lực Đấu Hoàng, Thần Mộc cũng không chút khách khí, thi triển một chiêu đấu kỹ cấp bậc Chu Tước, Đấu Khí hóa mộc, âm thanh như lôi đình nện về phía Lý Nhiên. Lý Nhiên hừ lạnh một tiếng, cũng không dám đối chọi chiêu đấu kỹ này, một mặt lùi lại, một mặt vận chuyển Đấu Khí, hỏa diễm giữa tay bùng cháy dữ dội, hướng về phía Đấu Khí Cự Mộc.
Một mực thối lui đến sát dải phân cách sân thi đấu, mới khó khăn thiêu hủy gần hết Đấu Khí Cự Mộc, xem như hóa giải chiêu đấu kỹ này của Thần Mộc.
- Vạn mộc lung!
Không cho Lý Nhiên có bất kỳ cơ hội nghỉ ngơi, Thần Mộc chỉ quyết phi động, thân hình cấp tốc vờn quanh Lý Nhiên, nhanh đến mức chỉ thấy một đạo tàn ảnh chứ không thấy rõ thân hình. Sau đó trong không gian quanh người Lý Nhiên, từng đạo Đấu Khí Viên Mộc to bằng miệng chén tạo thành một lồng giamhình tròn, mang theo năng lượng kinh người lao về phía Lý Nhiên.
- Liệt Diễm Phần Thiên!
Không thể né tránh, Lý Nhiên thúc dục Đấu Khí đến mức tận cùng, còn lấy một chiêu đấu kỹ cấp cao Chu Tước giữ nhà. Đấu Hoàng dựa vào đan dược cưỡng ép đề thăng thực lực dù sao vẫn có khác biệt với Đấu Hoàng dựa vào thực lực bản thân, may mà Đấu Khí hỏa thuộc tính của Lý Nhiên có tác dụng khắc chế tự nhiên với mộc thuộc tính của Thần Mộc.
Chiêu đấu kỹ này cũng tám lạng nửa cân, Liệt Diễm đầy trời và Đấu Khí Viên Mộc không ngừng phát sinh tiếng nổ vang trời, hai luồng lực lượng khổng lồ giao kết vào một chỗ, tiêu hao lẫn nhau, cuối cùng biến thành hư vô.
Trận đấu này không tạo nên một chút hứng thú nào đối với Lý Dật, hắn ngược lại có hứng thú đi tới bên còn lại của khu vực tuyển thủ dự bị, tùy tiện ngồi xuống bên người Hồng Vũ.
- Hồng đại thiếu gia, không tệ lắm, lại có can đảm ngồi ở chỗ nầy, chẳng lẽ ngươi thực sự có ý định động thủ với ta sao?
Nhìn thấy Lý Dật nhích lại gần mình, bản năng cảnh giác của Hồng Vũ trỗi dậy, nghe thấy Lý Dật mỉa mai, hắn cũng rất thức thời:
- Ta biết rõ mình không phải là đối thủ của ngươi, nhưng không đánh mà lui không phải là phong cách của Hồng gia ta.
- Đừng khẩn trương, Hồng thiếu gia, chúng ta giao tiếp cũng không phải một hai lần, ngươi cũng biết, bản thiếu gia từ trước đến nay là một người nói chuyện đạo lý. Muốn giết ngươi đương nhiên sẽ làm trước mặt tất cả mọi người, quang minh chính đại giết ngươi. Bây giờ, ta hỏi ngươi một vấn đề.
Hồng Vũ ngẩn người:
- Vấn đề gì?
- Sư đệ phế vật của ngươi, bạn tốt của ta Long Ngạo Thiên và đại tiểu thư Diệp gia đã tìm được rồi sao?
- Ngươi hỏi cái này để làm gì? Ta có cần nói cho ngươi biết không?
- Ta hỏi cái này để làm gì không quan trọng, nhưng ngươi trả lời, hoặc không trả lời, khác biệt có thể rất lớn đấy.
Hồng Vũ thoáng cái từ trên chỗ ngồi nhảy dựng lên, mạnh mẽ phô trương thanh thế nói:
- Nơi này là sân thi đấu, có Bắc Đấu tông và hoàng thất lược trận, ngươi muốn làm gì ta?
Lá gan tiểu tử này đúng là càng ngày càng nhỏ, xem ra sau này thỉnh thoảng vẫn hù dọa hắn, Lý Dật lắc đầu cười khổ:
- Hồng thiếu gia, ngươi khẩn trương cái gì? Được rồi, xem như là lỗi của ta, là ta không nói rõ ràng. Nói như vậy, ngươi thành thật trả lời vấn đề của ta, ta cam đoan một lát nữa sẽ cho ngươi thể diện mà chấm dứt trận đấu. Nhưng nếu ngươi cự tuyệt trả lời vấn đề của ta, tin ta đi, ta nhất định sẽ làm cho gia chủ Hồng gia không có cách nào an táng cho ngươi, bởi hắn không có cách nào tìm được thi thể của ngươi!
Lời này từ miệng Lý Dật nói ra, không hề có ý tứ uy hiếp, mà tuyệt đối là chuyện sẽ phát sinh, Hồng Vũ sợ hãi trừng mắt nhìn Lý Dật, bất đắc dĩ trả lời:
- Chuyện đêm hôm đó, đều là do đồ ngu Long Ngạo Thiên bày ra. Hắn cũng không biết dùng biện pháp gì thuyết phục Khinh Vũ đi dụ ngươi ra, còn giựt giây Tông Băng mang theo hai lão quái vật đi mai phục. Về phần ta và Lý Nhiên, vì muốn chuẩn bị cho trận đấu ngày hôm sau nên không tham dự. Sau hừng đông, Tông Băng phái người báo cho tứ đại gia tộc biết, kế hoạch đã thất bại. Diệp gia vì vậy phái người đến nơi xảy ra chuyện tìm kiếm Khinh Vũ, nhưng kỳ quái là, không tìm được thi thể Khinh Vũ, cũng không thấy Khinh Vũ quay về Diệp phủ. Long Ngạo Thiên cũng thế, hai người cứ như vậy mất tích, cho tới bây giờ cũng không có tin tức!
Lý Dật sở dĩ nghe ngóng tin tức của hai người kia, chủ yếu vẫn vì Long Ngạo Thiên, tên này là uy hiếp tiềm ẩn với mình. Không sợ trộm lén, chỉ sợ trộm nhớ thương. Huống chi tên trộm này còn là một kẻ thông minh tuyệt đỉnh, nếu Long Ngạo Thiên còn sống, bản thân sẽ không có cách nào an tâm hoàn toàn!
Về phần Diệp Khinh Vũ, tình cảm của Lý Dật tương đối tế nhị, tốt xấu gì hai người cũng từng có một lần quan hệ, hơn nữa còn là lần đầu tiên của thiếu nữ, chỉ cần Diệp Khinh Vũ chịu thành tâm nương thân vào mình, Lý Dật vẫn sẽ chịu trách nhiệm với nàng.
- Được rồi, ta tin ngươi không nói dối, đợi lát nữa thi đấu, chỉ cần ngươi đừng mất tự trọng, ta sẽ cho ngươi thể diện chấm dứt trận đấu.
Ngữ khí của Lý Dật đầy lạnh lẽo, kết thúc cuộc nói chuyện, quay về chỗ ngồi của mình.
Trên sân, Lý Nhiên và Thần Mộc, hoàn toàn đang diễn bách khoa toàn thư đấu kỹ mộc hệ và hỏa hệ. Đối kháng đấu kỹ một chiêu tiếp một chiêu, mặc dù hao tổn Đấu Khí rất lớn, nhưng nếu đối với phương đã thi triển đấu kỹ, không lấy đấu kỹ đáp lại, rất có thể sẽ thất bại. Chính vì nguyên nhân như vậy, bắt đầu từ chiêu đấu kỹ đối kháng đầu tiên, hai người vẫn không ngừng nghỉ.
Trận đấu như vậy, nhất định sẽ không kéo dài. Trên thực tế, Lý Nhiên dựa vào đan dược cưỡng ép đề thăng tới thực lực Đấu Hoàng, cũng không hi vọng trận đấu quá kéo dài, ít nhất không nên vượt quá hai giờ.
Ầm, ầm ầm ——
Đấu kỹ một lần nữa tương giao, dẫn phát ra tiếng nổ vang liên tiếp, Đấu Khí hỏa diễm và mảnh gỗ vụn bay múa khắp nơi. Hỗn loạn tan hết, trong tay Lý Nhiên thình lình xuất hiện một thanh trường kiếm quỷ dị màu đỏ.
Huyết Hồn ma kiếm!
Đây là át chủ bài của Lý Nhiên, trước trận đấu Lý Dật từng nhắc nhở qua hắn nhược điểm của Huyết Hồn ma kiếm, Lý Dật cũng không hề giữ lại mà nói cho Thần Mộc. Lý Nhất Dương từng nói, Đấu Vương cường giả sử dụng Huyết Hồn ma kiếm, nhất định phải dùng kiếm tiếp cận cơ thể đối phương, mới có thể phát huy uy lực lớn nhất của ma kiếm.
Nhưng vấn đề là, Lý Nhiên hiện tại là Đấu Hoàng cường giả. Điểm này, Lý Dật không ngờ tới. Cho nên kế tiếp phải nhờ vào Thần Mộc ứng đối.
Huyết Hồn ma kiếm nơi tay, khí thế Lý Nhiên đại biến, một luồng khí tức âm hàn quỷ dị đến cực hạn khiến Thần Mộc không nhịn được ớn lạnh sống lưng. Trong không gian hư vô, tựa hồ có vô số oan hồn đang kêu rên gào thét, những oan hồn tràn ngập lệ khí ẩn chứa một luồng sức mạnh làm cho người ta phát run.
Sắc mặt Thần Mộc cũng đột biến, mặc dù có Lý Dật cảnh báo trước đó, nhưng khi chính thức đối mặt với Huyết Hồn ma kiếm vô cùng âm tà, lực chấn động vẫn vượt ra khỏi cực hạn tưởng tượng của bản thân.
Ma kiếm vung vẫy, một hỏa điểu đỏ như máu lao về phía Thần Mộc tấn công. Hôm đó, hỏa điểu này từng hóa giải Âm Dương Thần Lôi của Lý Dậ, có thể thấy được bên trong ẩn chứa luồng sức mạnh cực lớn. Cảm nhận được năng lượng cực đại bên trong hỏa điểu, Thần Mộc tăng Đấu Khí lên tới cực hạn, lấy chiêu “Cự Mộc Ầm” nghênh đón.
Phi điểu kêu một tiếng dài, Đấu Khí Cự Mộc với tốc độ cực nhanh đốt nó thành tro tàn, nhưng phi điểu chỉ nhỏ bé đi vài phần, lại trực tiếp tấn công lên người Thần Mộc. Đấu Khí phòng ngự quanh người Thần Mộc tan rã trong nháy mắt, thân thể bay ngược lại - thước, hung hăng đập vào hàng rào chắn phía sau, từng ngụm máu đen và thịt nát không ngừng tuôn ra.
Lý Dật cũng đồng thời khẽ động, cấp tốc lao đến bên người Thần Mộc, một là phòng ngừa Lý Nhiên truy kích đến cùng, thứ hai là tiến hành trị liệu bên trong cho Thần Mộc.
- Huyết Hồn ma kiếm, quả nhiên lợi hại, Lý Dật huynh đệ, Thần Mộc vô năng, phụ lại phó thác của bệ hạ và Đại hoàng tử, kế tiếp chỉ có thể dựa vào ngươi thôi!
Thần Mộc bị thương không nhẹ, nhưng thoạt nhìn cũng không cần lo lắng cho tính mạng. Chẳng qua đối với vị thủ lĩnh Long vệ trung thành này, chưa hoàn thành nhiệm vụ của hoàng thất còn khiến hắn khó chịu hơn bị thương.
Thật ra, cho dù hắn chiến thắng, đối với thế cục hiện của đế đô mà nói cũng không có gì thay đổi. Điểm này, Lý Dật là người rõ ràng nhất, chẳng qua là không muốn nói ra mà thôi.
- Còn ta nữa, Huyết Hồn ma kiếm mặc dù lợi hại, nhưng đối với Lý Dật này mà nói, chẳng là cái rắm gì cả.
Sau khi xác nhận Thần Mộc không có gì nguy hiểm đến tinh mạng, giao hắn cho hộ vệ hoàng thất xông tới, không đợi người chủ trì triệu hoán, Lý Dật đã sải bước đi vào sân thi đấu.
Lúc này, Lý Nhiên chưa rời sân, nhìn thấy Lý Dật, tia oán độc trong mắt Lý Nhiên không hề che dấu mà toát ra ngoài.
- Lý Dật, lúc này ngày mai chính là lúc chết của ngươi!
- Ngươi không sợ khoác lác làm đau đầu lưỡi sao, dựa vào đan dược, dựa vào một thanh kiếm mẻ may mắn thắng được một trận thì cho rằng có thể khoác lác sao? Mau cút xuống dưới, chờ ngày mai xuống âm ti báo danh đi.