Đệ Nhất Kiếm Thần

chương 632-634

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

632: Khó Lòng Phòng Bị!

Xung quanh chợt trở nên yên tĩnh!

Một ông lão khác sợ hãi nhìn xung quanh, lúc này ông ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi!

Vì ông lão khi nãy chết ngay bên cạnh ông ta, nhưng ông ta hoàn toàn không phát hiện ra là ai làm!

Không chỉ ông ta, Việt Kỳ ở một bên cũng hơi ngơ ngác.

Là ai đang ra tay? Trong ấn tượng của nàng ấy, Thương Kiếm Tông đâu có sát thủ chứ!

Nhưng lúc này, cách trăm trượng bên kia, một cao thủ Ngự Pháp Cảnh chân chính của Liên Minh Hộ Giới đột nhiên bay đầu!

Máu tươi b ắn ra!

Mấy giây sau, một Ngự Pháp Cảnh chân chính của Liên Minh Hộ Giới ở một nơi cách đó hai trăm trượng lại bị một chiêu kiếm xuyên qua tim!

Cứ thế, chưa đến mười mấy giây ngắn ngửi, cao thủ Liên Minh Hộ Giới đang có mặt đã có năm người ngã xuống!

Lần này, tất cả cao thủ của Liên Minh Hộ Giới đều hơi hoảng hốt.

Bọn họ không sợ đánh nhau, nhưng lén lút ra chiêu thế này, bọn họ không thể không kiêng dè được!

Vì khó lòng phòng bị!

Hơn nữa còn kỳ lạ thần bí, không có chút tung tích như thế!

Chẳng mấy chốc, cao thủ của Liên Minh Hộ Giới đều dừng lại, sau đó dựa vào nhau, lúc này bọn họ chẳng những phải đối mặt với cao thủ của Thương Kiếm Tông, còn phải đề phòng người trong bóng tối nữa, có thể nói là phải phân tâm quá nhiều, cho nên thực lực cũng giảm đi!

Vì thế, lúc này bên Liên Minh Hộ Giới đã hoàn toàn rơi vào thế yếu.

Thấy tình hình không ổn, Mạc Tu vội thông báo cho Lục tôn chủ, nhưng cũng không nhận được câu trả lời chắc chắn.

Vì lúc này Lục tôn chủ đã bị Trần Bắc Hàn kiềm chế, hai người chiến đấu, ai cũng không dám phân tâm!

Chỉ cần sơ suất một chút là sẽ không thể cứu vãn!

Người bên phía Thương Kiếm Tông cũng hơi khó hiểu, vì bọn họ không biết là ai đang giúp đỡ trong bóng tối!

Nhưng không sao cả, dù sao cũng là chuyện tốt!

Trận chiến trên dãy núi Hoang U vẫn đang kéo dài, nhưng Liên Minh Hộ Giới đã hoàn toàn bị áp đảo, chỉ có thể bị động phòng thủ.

Trong không trung, Lục tôn chủ và Trần Bắc Hàn vẫn còn đang chiến đấu, hai người vẫn không phân thắng bại!

Diệp Huyên ở trong tối không tiếp tục ra tay nữa, vì cao thủ của Liên Minh Hộ Giới đã tựa sát vào nhau, lúc này nếu hắn ra tay, chắc chắn những người kia sẽ liên thủ đối phó hắn trước.

Bây giờ, hắn chỉ có thể chờ đợi, chờ đợi thời cơ.

Dù sao bây giờ Liên Minh Hộ Giới mới là bên phải lo lắng!

Cứ thế, những cao thủ của Liên Minh Hộ Giới lần lượt chết đi, còn bên Thương Kiếm Tông dù cũng có người hy sinh, nhưng còn lâu mới nhiều được như Liên Minh Hộ Giới.

Nửa canh giờ sau, đám mây phía chân trời đột nhiên vang lên tiếng nổ vang, chẳng mấy chốc, hai bóng người đã rơi nhanh xuống đất từ trên không trung…

Ầm!

Xung quanh chấn động dữ dội, chỗ hai người rơi xuống lập tức biến thành đống đổ nát!

Mọi người dừng lại, nhìn về phía Lục tôn chủ và Trần Bắc Hàn,

Nếu hai người này đã phân thắng bại, thì có nghĩa là trận chiến cũng kết thúc.

Dưới đất, Trần Bắc Hàn giơ ống tay áo lên, sau đó nhìn về phía Lục tôn chủ cách đó không xa, cười nói: “Lục tôn chủ, hai người chúng ta muốn phân thắng bại chắc phải mất mấy ngày mấy đêm”.

Lục tôn chủ nhìn chằm chằm Trần Bắc Hàn, vẻ mặt hơi dữ tợn: “Nếu ngươi không giao Diệp Huyên ra, ta đảm bảo Thương Kiếm Tông của ngươi nhất định sẽ xong đời!”

Trần Bắc Hàn cười nói: “Việc Liên Minh Hộ Giới ngươi muốn tiêu diệt Thương Kiếm Tông của ta cũng không phải ngày một ngày hai! Nhưng Thương Kiếm Tông vẫn rất tốt đấy thôi, không phải sao?”

Lục tôn chủ cười khẩy: “Trần Bắc Hàn, ngươi sẽ phải trả giá đắt vì hành vi ngu xuẩn này của mình!”

Nói xong, gã ta nhìn một vòng xung quanh: “Diệp Huyên, ta biết ngươi đang trốn gần đây, ta cho ngươi biết, nếu ngươi không giao tâm bản nguyên ra, Liên Minh Hộ Giới ta nhất định sẽ đuổi giết ngươi đời đời kiếp kiếp, không ai bảo vệ được ngươi đâu!”

Nói xong, gã ta lại nhìn Trần Bắc Hàn: “Đợi đấy!”

Dứt lời, cả đám xoay người bỏ đi.

Chẳng mấy chốc, tất cả cao thủ của Liên Minh Hộ Giới đã biến mất ở cuối chân trời.

Bên dưới, Trần Bắc Hàn nhìn về phía chân trời, không biết đang nghĩ gì.

Một lát sau, ông ta đột nhiên nói: “Diệp Huyên đâu?”

“Ta ở đây!”

Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía xa, mọi người nhìn qua, chính là Diệp Huyên, lúc này Diệp Huyên đang cười toe toét, không biết đang cười cái gì.

Nhìn thấy Diệp Huyên, mọi người đều lắc đầu nở nụ cười.

Trần Bắc Hàn hơi chần chừ, sau đó nói: “Ta muốn hủy đi tâm bản nguyên này, chấm dứt tai họa về sau!”

Hủy đi?

Diệp Huyên vội lắc đầu: “Không không!”

.

633: Tuyên Chiến!

Trần Bắc Hàn im lặng một lúc, sau đó hỏi: “Nó là tự nguyện đi theo cậu ư?”

Diệp Huyên gật đầu.

Trần Bắc Hàn liếc Diệp Huyên: “Cái tên này…”

Không thể không nói, lúc này trong lòng y vẫn còn hơi khiếp sợ, vì y thật sự không ngờ tâm bản nguyên của Thanh Châu này lại đi theo Diệp Huyên! Phải biết rằng linh vật như thế thường rất mâu thuẫn với loài người!

Thần bí!

Diệp Huyên vẫn luôn mang lại cho y một cảm giác thần bí.

Một lát sau, Trần Bắc Hàn trầm giọng nói: “Có lẽ Liên Minh Hộ Giới cũng đoán được nó ở trên người cậu, bọn họ sẽ không giảng hòa, cậu nhất định phải trở về Thương Kiếm Tông cùng ta!”

Việt Kỳ ở bên cạnh gật đầu: “Đi về!”

Trần Bắc Hàn lại nói: “Nếu cậu ở lại Thanh Châu này, cậu hoàn toàn không thể nào tự vệ. Cho cậu nửa ngày để xử lý chuyện ở Thanh Châu, tốt nhất là bảo những người bạn kia của cậu trốn đi, hoặc trở về Thương Kiếm Tông cùng ta”.

Nói đến đây, trong mắt y lộ vẻ lo lắng: “Vì tâm bản nguyên này, chắc chắn Liên Minh Hộ Giới sẽ bất chấp tất cả!”

Diệp Huyên im lặng một lát, sau đó nói: “Nếu ta về Thương Kiếm Tông, chắc chắn Liên Minh Hộ Giới sẽ điên cuồng nhằm vào Thương Kiếm Tông, chuyện này…”

Trần Bắc Hàn lắc đầu: “Cậu đã là đệ tử của Thương Kiếm Tông ta, chuyện của cậu, đương nhiên là chuyện của Thương Kiếm Tông. Hơn nữa dù không có cậu, một khi Liên Minh Hộ Giới đạt được mục đích, bọn họ vẫn sẽ không bỏ qua cho Thương Kiếm Tông. Mau đi xử lý chuyện của cậu đi, nửa ngày sau, trở về Trung Thổ Thần Châu cùng chúng ta”.

Diệp Huyên còn muốn nói gì đó, Việt Kỳ ở bên cạnh cất lời: “Đi mau, đừng lãng phí thời gian nữa!”

Diệp Huyên cười, sau đó xoay người rời đi.

Diệp Huyên đi rồi, Trần Bắc Hàn nhẹ giọng nói: “Không ngờ tâm bản nguyên kia lại rơi vào tay hắn!”

Việt Kỳ nhìn về phía Trần Bắc Hàn: “Đừng lợi dụng hắn!”

Trần Bắc Hàn lắc đầu cười: “Tiểu sư muội, ở trong lòng muội, nhị sư huynh là người vô tình vô nghĩa vậy sao?”

Việt Kỳ nhẹ giọng nói: “Con người hắn không xấu, nếu bằng lòng ở lại Thương Kiếm Tông ra, thành tựu sau này chắc chắn sẽ không thua gì đại sư huynh”.

Trần Bắc Hàn gật đầu: “Huynh biết. Vấn đề lớn nhất của tiểu tử này là làm việc theo cảm tính, nếu không quan tâ m đến chuyện gì, một lòng tu luyện, thành tựu sau này chắc chắn không thua kém đại sư huynh. Nhưng nếu để hắn làm tông chủ đời kế tiếp, huynh sợ hắn sẽ dẫn Thương Kiếm Tông đi đánh nhau mỗi ngày!” Ngay vậy, Việt Kỳ cũng hơi lắc đầu, nàng ấy cũng hiểu chút chút về tính cách của Diệp Huyên này, thật sự không phải nóng nảy bình thường.

Đừng thấy mọi ngày hắn cười vui vẻ, da mặt dày, có lúc còn hơi gian xảo, nhưng nếu chọc giận hắn, hắn sẽ như núi lửa phun trào vậy!

Trần Bắc Hàn đột nhiên nói: “Thôi, đây đều là chuyện của sau này, bây giờ nói đến còn sớm lắm!”

Nói xong, y nhìn về phía Việt Kỳ: “Có biết người âm thầm ra tay khi nãy là ai không?”

Việt Kỳ lắc đầu.

Trần Bắc Hàn lắc đầu, không nói thêm gì nữa.

Việt Kỳ nhìn thoáng qua hướng Diệp Huyên rời đi.

Sau khi ra khỏi dãy núi Hoang U, Diệp Huyên lập tức trở về Ninh Quốc.

Trong tẩm cung của Thác Bạt Ngạn.

Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyên, cau mày: “Trốn đi?”

Diệp Huyên gật đầu: “Hai người các cô nhất định phải trốn đi, nếu không thì đi theo ta đến Thương Kiếm Tông cũng được!”

Thác Bạt Ngạn và Kỷ An Chi nhìn nhau, cuối cùng, Thác Bạt Ngạn nặng nề hỏi: “Chuyện này nghiêm trọng lắm sao?”

Diệp Huyên gật đầu: “Vô cùng nghiêm trọng, lần này, có lẽ Liên Minh Hộ Giới muốn liều mạng với ta rồi!”

Như Trần Bắc Hàn nói, hắn có thể cảm nhận được Liên Minh Hộ Giới xem trọng tâm bản nguyên này đến mức nào. Nhưng hắn nhất định sẽ không đưa tâm bản nguyên cho bọn họ. Vì dù giao cho đối phương, đối phương cũng sẽ không bỏ qua cho hắn và Thương Kiếm Tông!

“Nhất định sẽ trở về, đúng không?”, Thác Bạt Ngạn hỏi.

Diệp Huyên dừng bước, cười đáp: “Đợi ta!”

Nói xong, hắn biến mất trước cửa.

Thác Bạt Ngạn ngồi trong điện nhìn vào cửa một lúc lâu.

Nửa ngày sau, Thanh Thương giới xảy ra một chuyện lớn.

Liên Minh Hộ Giới tuyên bố tuyên chiến với Thương Kiếm Tông!

634: Bất Chấp Tất Cả, Hiểu Chứ?

Liên Minh Hộ Giới tuyên chiến với Thương Kiếm Tông!

Lúc trước, dù hai bên đã có mâu thuẫn, nhưng đều không công khai tuyên chiến! Còn lần này, Liên Minh Hộ Giới lại trực tiếp tuyên chiến, có nghĩa lại hai bên không còn đường lui nữa, chỉ có thể là một mất một còn.

Diệp Huyên cũng trở về Thương Kiếm Tông với mấy người Trần Bắc Hàn.

Lúc này, Thương Kiếm Tông đã bước vào trạng thái đề phòng cao nhất, tất cả đệ tử của tông môn đều chuẩn bị sẵn sàng đón địch.

Vì Liên Minh Hộ Giới có thể tấn công bất cứ lúc nào! Vân Kiếm Phong.

Diệp Huyên đang giúp Việt Kỳ sắp xếp những kiếm kỹ và ghi chú ở trong điện.

Việc làm của Việt Kỳ mỗi ngày là nghiên cứu những kiếm kỹ này, sau đó ghi chú, thỉnh thoảng còn cải tiến nó.

Không thể không nói, đi theo Việt Kỳ, mỗi ngày thật sự có thể học được rất nhiều điều!

Nhưng không phải lúc nào Diệp Huyên cũng ở điện Vân Kiếm, bây giờ hắn đã quen thuộc với Thương Kiếm Tông rồi, thỉnh thoảng còn đi dạo ở đây một chút, ở kia một chút, sống rất thoải mái.

Mà sau khi quay về Trung Thổ Thần Châu, Liên Minh Hộ Giới lại yên tĩnh một cách kỳ lạ, không có chút động tĩnh nào!

Núi Hộ Giới.

Lục tôn chủ đi tới hậu điện, ở đây có một vòng xoáy màu đen, là bầu trời sao vô tận!

Lục tôn chủ đi tới trước vòng xoáy, hơi cúi người: “Chủ thượng!”

Một lát sau, có giọng nói vang lên từ bên trong: “Thất bại rồi à?”

Lục tôn chủ gật đầu: “Chưa thể lấy được, nhưng đã biết ở trong tay ai rồi”.

Sau một thoáng yên tĩnh, giọng nói kia lại vang lên: “Bất chấp tất cả, hiểu chứ?”

Lục tôn chủ gật đầu: “Đến lúc đó có lẽ sẽ cần chủ thượng giúp đỡ, vì sau lưng người kia có một cô gái bí ẩn, trước đây từng nói với chủ thượng. Người này chắc chắn không phải người bình thường, nếu nàng ta xuất hiện…”

“Không phải bản chủ từng cho ngươi một phân thân sao?”, bên kia hỏi.

Lục tôn chủ cười khổ, gã ta muốn nói e rằng phân thân kia vẫn không đủ, nhưng gã ta không dám nói!

Lục tôn chủ chần chừ một chút rồi gật đầu: “Hiểu rồi ạ. Nhưng thuộc hạ lo là cô gái bí ẩn kia không phải người bình thường, sau lưng e rằng có thế lực nào đó. Cho nên để đề phòng, mong chủ thượng ban thêm một phân thân nữa!”

Bên kia đáp: “Ta tổng cộng chỉ tu luyện được hai phân thân, một cái trong đó cho ngươi, còn một cái khác ta còn phải dùng. Nếu ngươi không tự tin, ta sẽ bảo tả hữu hộ pháp đến giúp đỡ ngươi!”

Nghe vậy, Lục tôn chủ vội gật đầu: “Như vậy rất tốt, ngoài ra, ta còn muốn xin chủ thượng một đội Kim Vệ, chỉ cần mười người là được”.

Bên kia im lặng một lát, sau đó nói: “Được!”

Lục tôn chủ lập tức thấy yên tâm, nếu đã thế thì chắc chắn sẽ tiêu diệt được Thương Kiếm Tông.

Trong tinh không vô tận, một chiếc thuyền tinh vân đột nhiên dừng lại, trong tinh không ở đối diện thuyền tinh vân là một tòa cổ thành, trên không cổ thành có bốn chữ lớn: Liên Minh Hộ Giới!

Trên thuyền tinh vân có một ông lão và một người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên nhìn tòa thành cổ xa xa, nhẹ giọng nói: “Vùng tinh vực này là do Liên Minh Hộ Giới phụ trách à?” Ông lão gật đầu: “Thật ra trước đây Liên Minh Hộ Giới này cũng không đơn giản, người sáng lập chỉ là một thiếu niên bình thường, nhưng lại một mình phát triển, mở ra một cách tu hành khác. Cách này chính là tín ngưỡng chi lực, tín ngưỡng của chúng sinh với hắn càng thành kính, võ đạo của hắn càng mạnh. Đáng tiếc…”

Nói đến đây, ông ta lắc đầu thở dài: “Từ sau người này, Liên Minh Hộ Giới cũng không xuất hiện người nào kinh tài tuyệt diễm nữa, vì thế cũng không phát triển được như lúc trước. Đến bây giờ chỉ có thể xem là thế lực hạng ba thôi”.

Người đàn ông trung niên cười nói: “Những chuyện này đều không liên quan gì đến chúng ta, nhiệm vụ lần này của hai người chúng ta chỉ là đến tìm thiếu niên kia, hầy, ở tinh vực rộng lớn này, muốn tìm một người thật sự còn khó gấp trăm lần mò kim đáy biển nữa. Linh Hư Tinh Cung ta lần này xem như gặp xui xẻo rồi”.

Nghe vậy, ông lão cũng cười khổ: “Cũng hết cách, cô gái bí ẩn kia từ trên trời giáng xuống, tìm đến chúng ta, ai bảo chúng ta đánh không lại người ta?”

Nghe thấy lời của ông lão, người đàn ông trung niên cũng cười khổ.

Đánh không lại!

Hoàn toàn đánh không lại!

Sức mạnh của cô gái bí ẩn kia đã hoàn toàn vượt khỏi nhận thức của bọn họ rồi.

Một lúc sau, người đàn ông trung niên nhẹ giọng nói: “Đi thôi!”

Dứt lời, thuyền tinh vân bay đến trên không của Hộ Giới Thành, chẳng mấy chốc, một ông lão mặc áo đen xuất hiện trước thuyền tinh vân.

Ông lão đề phòng nhìn hai người: “Hai vị là?”

Người đàn ông trung niên cười nói: “Tại hạ là Lâm Tòng Vân của Linh Hư Tinh Cung! Vị bên cạnh là người chấp pháp của Linh Hư Tinh Cung ta, Tần Trấn”.

Linh Hư Tinh Cung?

Ông lão áo đen nhíu mày: “Chưa từng nghe nói!”

Lâm Tòng Vân cười nói: “Linh Hư Tinh Cung ta cách tinh vực này quá xa, ngươi chưa từng nghe nói cũng bình thường”.

Nói xong, y thể hiện khí thế mạnh mẽ của mình ra.

Tần Trấn bên cạnh y cũng thế.

Nhìn thấy khí thế của hai người, sắc mặt của ông lão áo đen lập tức thay đổi: “Hai vị…”

Lâm Tòng Vân cười nói: “Lần này hai người chúng ta đến đây cũng không có ác ý, chỉ là muốn nhờ Liên Minh Hộ Giới của ngươi giúp một việc nhỏ”.

Việc nhỏ!

Ông lão áo đen hơi chần chừ, sau đó hỏi: “Việc gì?”

Ông lão áo đen cười nói: “Đương nhiên là tiện rồi”.

Sau đó, ông ta hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn nói: “Hai vị, lần này Liên Minh Hộ Giới ta muốn khai chiến với thế lực một phương, lúc đó nếu hai vị có tiện thì mong ra tay giúp đỡ một chút, không biết ý hai vị thế nào?”

Hai người Lâm Tòng Vân nhìn nhau, Lâm Tòng Vân cười nói: “Đương nhiên là được, nhưng việc tìm người này…”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio