*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đặc biệt là những thiên địa pháp tắc đó đều được ngưng tụ lại.
"Cho mi nếm thử năm trăm luồng thiên địa pháp tắc của ta, để mi biết khoảng cách giữa ta và mi!"
"Chỉ là con kiến mà cũng dám tự cao tự đại ra oai ở đây, thật không biết tự lượng sức mình!"
“Chí Nam Quan Hải, mi tưởng một mi có thể hủy diệt Huyết Cương Bắc Băng sao?”
“Mơ đi!”
Ánh mắt của cường giả phong vương khinh thường, lạnh lùng nhìn Phong Thanh Dương, nói.
Ông ta lại vung tay, đẩy nhanh tốc độ ngưng tụ pháp tắc.
Nhưng…
Đúng lúc lĩnh vực kia biến hóa thành năm trăm thiên địa phác tắc, bóp nát Phong Thanh Dương thì...!
Phong Thanh Dương bật cười.
Khóe miệng ông ta nhếch lên, cười một cách cực kỳ điên cuồng ngang ngược.
Ý của ông ta quá rõ ràng, chính là đang phủ nhận cường giả phong vương này.
Ngay sau đó, một giọng nói vang lên.
“Ông tưởng, tôi thật sự đến một mình sao?”
Vừa dứt lời, cường giả phong vương kia đột nhiên cảm thấy một luồng khí tức vô cùng nguy hiểm và mạnh mẽ.
Ông ta còn chưa kịp phản ứng thì Phong Thanh Dương đã lập tức quay đầu quỳ xuống, ngước mặt lên trời.
“Cung thỉnh đảo chủ…xuất sơn!”
.