Ứng Thần Hầu Ứng Trác thay đổi một khuôn mặt, sắc mặt ôn hòa lại, cười nói:
- Giang đạo hữu, xin mời ngồi.
Trong Ứng Long điện bay lên một tòa pháp đàn, cùng ba vị Long tộc Chân Thần sánh vai. Giang Nam vui mừng không sợ, leo lên pháp đàn. Giờ phút này, Ứng Thần Hầu đổi giọng không hề xưng hắn là đạo nhân, mà là đạo hữu, nói rõ những Long thần này đối với thân phận chân thật của hắn hoài nghi không lớn, đã ở trong lòng nhận định hắn là Thần Ma chuyển thế, kiếp trước địa vị cực cao, có thể cùng bọn họ bình khởi bình tọa.
Ứng Thần Hầu ý vị thâm trường nói:
- Chuyển thế thần không đạt tới thành tựu lúc trước, nửa đường vẫn lạc thực sự không ít. Giang đạo hữu kiếp trước như thế nào, cùng kiếp này không quan hệ, kiếp này đạo hữu như trước chỉ là một Thần Phủ tám cảnh tu sĩ, điểm ấy đạo hữu ngươi phải tinh tường.
Giang Nam khẽ nhíu mày, chưa kịp nói chuyện. Tổ Chiến cười lạnh nói:
- Thần Phủ tám cảnh liền muốn để cho Long tộc ta giúp đỡ, phải trả một cái giá lớn. Ngươi không nói thân phận chân thật, quả thật có chút để cho chúng ta khó xử, chúng ta sao biết ngươi kiếp trước thực sự không phải là địch nhân Long tộc ta? Chúng ta lại làm thế nào biết, sau khi chúng ta giúp đỡ ngươi, tương lai ngươi sẽ không đối địch với chúng ta?
Chúc Mạch hờ hững nói:
- Ứng Long Đại Thế Giới ta đối với Huyền Minh Nguyên Giới tình thế bắt buộc, nhất định phải chiếm lĩnh Nguyên Giới. Đây là đại kế tộc của ta sớm đã định ra. Giang đạo hữu, ngươi xuất thân Huyền Minh Nguyên Giới, tương lai nếu đạt tới thành tựu lúc trước, muốn ngăn cản đại quân Long tộc ta, Long tộc ta chẳng phải là lấy giỏ trúc múc nước sao?
Ứng Thường điềm nhiên nói:
- Đối mặt khả năng uy hiếp tương lai, trước hết đem uy hiếp chém giết ở trong trứng nước, Giang đạo hữu, mặc dù ngươi là Thần Ma chuyển thế. Kiếp trước có đại năng lực, đối với Long tộc ta mà nói, cũng là một loại uy hiếp!
- Chư vị đạo hữu, xin nghe ta một lời! Bạn đang xem tại Truyện FULL - ện FULL
Giang Nam thanh âm to rõ, để cho rất nhiều Long thần an tĩnh lại, nhìn chung quanh một vòng, đột nhiên thở dài. Mỉm cười nói:
- Giang mỗ hoàn toàn chính xác sớm đã đem Huyền Minh Nguyên Giới coi là vật trong bàn tay, bất quá chư vị đã mở miệng, như vậy Giang mỗ cũng không khỏi không nhượng bộ.
Hắn chân thành vạn phần nói:
- Giang mỗ nguyện cùng chư vị, chia đều Nguyên Giới thiên hạ.
- Chư vị, các ngươi định ra đại kế, ta sớm đã biết được, đơn giản là cùng Yêu Thần liên thủ ứng đối Quang Vũ kỷ kiếp.
Giang Nam cười nói:
- Yêu Thần, tiểu tử này chưa đủ cùng mưu! Huống hồ Yêu Thần bổn sự tuy nhỏ, nhưng dã tâm không nhỏ, cùng hắn hợp mưu, chỉ biết thành sự không có bại sự có dư.
Rất nhiều Long thần cau mày, Tổ Chiến lặng lẽ cười nói:
- Yêu Thần tính tình ẩn nhẫn, tình nguyện ở bên trong mặt trời che dấu 200 vạn năm không xuất thế, hắn hấp thu mặt trời nguyên lực, hai trăm vạn năm đã sớm luyện thành thần thể, vừa xuất thế là Thần Ma, tiền đồ bất khả hạn lượng. Ứng Long Đại Thế Giới ta cùng hắn hợp tác, cũng là nhìn trúng tiềm lực của hắn. Giang đạo hữu đem hắn nói được không chịu nổi như vậy, không khỏi có chút quá mức a?
Giang Nam cười ha ha nói:
- Hai trăm vạn năm chỉ vì thành thần, có giá trị gì phải nói? Nếu muốn thành thần, trăm năm là đủ, dùng hai trăm vạn năm mới tu thành Thần Ma, bản thân là một củi mục!
Hắn cười vang nói:
- Ta xem Yêu Thần, như là con gà ba chân, cỏ rác khoe khoang, che tay có thể diệt, hoặc làm thành canh gà, hoặc ướp làm thịt khô, không còn đường của hắn. Chư vị, minh hữu có hai loại, một loại là minh hữu, một loại là heo, kính xin chư vị nghĩ lại.
- Khẩu khí thật lớn...
Rất nhiều Long thần liếc nhau, thầm nghĩ trong lòng:
- Bất quá, cũng chỉ có người kiếp trước lợi hại vô cùng, mới có thể có khí phách cùng khẩu khí lớn như vậy.
Ba Chân Thần liếc nhau lần nữa, Ứng Thần Hầu đột nhiên cười nói:
- Giang đạo hữu, cho chúng ta thương nghị một phen.
Giang Nam đứng dậy cáo từ, ly khai Ứng Long điện, thầm nghĩ:
- Ứng Long Đại Thế Giới rất nhiều bộ tộc không phải nhất thể, nếu không đã sớm định ra quyết đoán, xem ra việc này chỉ sợ còn có khó khăn trắc trở.
Trong Ứng Long điện, Ứng Thần Hầu thở dài nói:
- Chư vị, các ngươi thấy thế nào? Dùng cách nhìn của ta, không bằng cùng đạo nhân này hợp tác, tạm thời giúp đỡ hắn một lần, tương lai chia đều Nguyên Giới.
Chúc Mạch cười lạnh nói:
- Thần Hầu, người này cứu được lệnh ái một mạng, thế cho nên ngươi có chút ít chênh lệch, ảnh hưởng tới quyết đoán. Người này không biết lai lịch, hơn nữa xem lời nói và việc làm của hắn, kiếp trước tất nhiên là thế hệ thần thông quảng đại, khó có thể khống chế. Mà sau lưng Yêu Thần không có thế lực, tuy có dã tâm, nhưng dù sao còn tính toán dễ dàng khống chế một ít, chúng ta cùng Yêu Thần hợp tác, có thể chiếm đoạt toàn bộ Nguyên Giới, nếu như Yêu Thần không tuân, giết hắn là được! Nếu cùng người này hợp tác, tối đa chỉ là cùng hắn chia đều Nguyên Giới. Theo ý ta, trước hết giết người này, chấm dứt hậu hoạn!
Tổ Chiến lắc đầu nói:
- Mạch huynh lời ấy sai rồi. Làm đại sự, chẳng những muốn xem trước mắt, càng phải xem tương lai. Người này tiền đồ so với Yêu Thần còn tốt hơn, hắn đã là Thần giới Cự Đầu, khẳng định giao du rộng lớn, lần này Thần giới phong tỏa Thông Thiên chi đồ, hắn không cách nào cùng hảo hữu trên Thần giới liên hệ, lúc này mới xin Ứng Long Đại Thế Giới ta giúp đỡ, nếu giết hắn. Hảo hữu của hắn ở Thần giới thế tất sẽ cùng Ứng Long Đại Thế Giới ta đối nghịch, được không bù mất. Tốt nhất có thể đem hắn khống chế trong tay, lại để cho hắn trở thành đao nhọn của tộc ta, nói như vậy, tộc của ta chẳng những có thể tận được Nguyên Giới, còn thêm ra một cánh tay đắc lực!
Chúc Mạch trả lời lại một cách mỉa mai:
- Chiến huynh không biết nuôi hổ gây họa sao? Nhân vật bậc này, há có thể cam tâm bị tộc của ta khống chế? Nếu chúng ta muốn cưỡng ép khống chế hắn, chỉ biết hoàn toàn ngược lại. Theo ta nói, trước hết giết thì tốt hơn! Nếu không hắn từ tộc của ta mượn không đến Long thần trợ chiến, trong nội tâm tất sinh oán hận, tương lai công thành, chỉ sợ sẽ đối với tộc ta bất lợi!
- Ai dám cùng tộc ta đối nghịch?
Tổ Chiến cười lạnh nói:
- Coi như là Quang Vũ đại đế cũng không dám, các triều đại đổi thay Thần Đế cũng không dám. Huống chi là hắn?
Hai Chân Thần nhao nhao sau nửa ngày, Ứng Thần Hầu khẽ nhíu mày, cũng không có quyết đoán, trên thực tế Giang Nam từ trong tay Phi Vân lão tổ cứu được Ứng Vô Song một mạng, hắn cũng rất là cảm kích, trong lòng có ý tứ thiên vị Giang Nam, không có bất kỳ điều kiện cũng muốn ủng hộ Giang Nam.
Bất quá trong long tộc đại tộc tầm đó cũng có tranh đấu. Tranh quyền đoạt lợi, nếu như trên chủ tinh chỉ có hắn một Chân Thần, hắn liền có thể đơn giản làm ra quyết đoán, không người dám phản đối.