Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : Vả mặt quá đẹp không dám nhìn
Edit: Ốc sên lười biếng
---------------------------------------------------------
Lúc Mai Như Ngọc và Chu Nhật Thăng bước vào phòng tập số thì Tư Không Tịch và Thạch Thanh cũng đẩy ra cửa của phòng tập số . .
Khi các thí sinh nhìn thấy Tư Không Tịch và Thạch Thanh bước vào vô cùng kinh ngạc, nhưng khi Thạch Thanh tươi cười nói rằng Mai Như Ngọc muốn xem màn trình diễn của các thí sinh trong phòng tập số trước còn cô muốn đến đây coi trước thì mọi người đều nhanh chóng tiếp nhận.
Dù sao thì huấn luyện viên muốn đến chỗ nào trước là tự do của bọn họ, chỉ cần bốn vị huấn luyện viên đều dạy bọn họ, thì thứ tự trước sau không quan trọng.
Tư Không Tịch sau khi đi vào chỉ là đại khái nhìn lướt qua vị trí của nhóm, trước khi Thạch Thanh kịp nói chuyện với hắn, hắn đi đến góc phòng lấy một cái ghế kéo ra vị trí chính giữa rồi ngồi xuống.
"Tiếp tục luyện tập đi, có vấn đề có thể tới tìm tôi. Tôi ngồi đây nhìn các bạn."
Sự nghiêm túc của Tư Không Tịch khiến các thí sinh càng thêm lo lắng, vốn dĩ mấy thí sinh còn định nói thêm vài câu liền ngậm miệng nhanh chóng trở về vị trí của mình tiếp tục luyện tập.
Điều này khiến Thạch Thanh có chút ngượng ngùng, vốn dĩ cô nàng muốn đề nghị cùng Tư Không Tịch lần lượt coi các nhóm biểu diễn. Như vậy vừa có thể tạo ra moment giữa cô và Tư Không Tịch trước máy quay, lại vừa có thể thể hiện được sự quan tâm và hướng dẫn của cô với các thí sinh.
Nhưng bây giờ Tư Không Tịch ngồi một mình một chỗ hoàn toàn không định cùng cô tương tác, cô vẫn đang cân nhắc có nên ngồi cạnh Tư Không Tịch hay không, hay dựa theo kế hoạch cũ, đi từng tổ quan sát rồi đưa ra nhận xét.
Thạch Thanh cũng không do dự lâu, rất nhanh cô nàng đã nghĩ ra được một biện pháp vẹn cả đôi đường. Đầu tiên cô rất hào phóng đi về phía Tư Không Tịch, cười híp mắt nói : "Mắt tôi không độc như ảnh đế Tư Không Tịch, chắc tôi phải đến gần quan sát kỹ mới được."
"Sau khi tôi xem hết một lượt bọn họ biểu diễn, tôi sẽ trở lại thảo luận cùng ảnh đế Tư Không Tịch được không?"
Thạch Thanh tươi cười chờ đợi Tư Không Tịch trả lời, lại phát hiện Tư Không Tịch nhìn về phía mình với ánh mắt vô cùng lãnh đạm, như thể hắn không hề có ý định trả lời cô. Ngay lúc Thạch Thanh cảm thấy nụ cười của mình không thể duy trì nổi nữa, Tư Không Tịch mới mới nhẹ nhàng gật đầu với cô.
Thạch Thanh nhanh chóng quay người đi về phía mấy thí sinh, lúc cô nàng quay người lại, nụ cười trên mặt đã biến mất hoàn toàn.
Vừa mới nãy Mai Như Ngọc không nể mặt cô là bởi vì người kia vô tâm vô tính còn chưa trưởng thành, nhưng Tư Không Tịch rõ ràng là một người đàn ông trưởng thành, vì sao lại khiến cô khó xử như vậy, sao không biết thương hoa tiếc ngọc gì hết?
Cô không ngừng tự hỏi mình cũng là một mỹ nhân hiếm có, đại đa số đàn ông nhìn thấy đều sẽ nảy sinh yêu thích. Nhưng kết quả thì sao, hai người đàn ông trong 《 Minh tinh biểu diễn》lại khiến cô nếm đủ mùi vị của việc thất bại. Chẳng lẽ là bởi vì bọn họ quá đẹp, cho nên nhìn người khác cảm thấy không đủ quyến rũ bằng? !
Nhưng không phải giữa nam và nữ có một sức hấp dẫn lẫn nhau tự nhiên hay sao?
Thạch Thanh nghĩ mãi mà không hiểu nổi, chỉ có thể tự hỏi trong lòng một câu tại sao đàn ông lại có thể lớn lên anh tuấn như vậy mà thôi.
Người như Thạch Thanh có thể trở thành thị hậu tất nhiên rất giỏi trong việc điều chỉnh trạng thái tâm lý của mình. Không mất nhiều thời gian cô nàng đã hòa nhập được với thí sinh thông qua những lời hướng dẫn và nhận xét đơn giản. Thậm chí cô còn được nhiều thí sinh vây quanh để hỏi về các khía cạnh khác nhau của ngành công nghiệp giải trí, Thạch Thanh vô cùng được hoan nghênh.
Nhưng so với bầu không khí thoải mái và vui vẻ của Thạch Thanh và những thí sinh đang vây quanh cô, vẻ mặt của Tư Không Tịch sắc càng ngày càng lãnh đạm, đến cuối cùng thậm chí hắn còn để lộ ra vẻ thờ ơ và không đồng tình.
Có lẽ do khí chất của hắn quá mạnh, ngay cả khi hắn ngồi một mình cũng nhanh chóng thu hút sự chú ý của một số nhóm thí sinh. Ngay lúc chạm phải ánh mắt của Tư Không Tịch, những thí sinh đang vây quanh Thạch Thanh nói chuyện phiếm lập tức giật mình và nhanh chóng quay trở lại vị trí của mình tiếp tục luyện tập.
Vì vậy những thí sinh khác cũng chú ý tới phía Tư Không Tịch, bầu không khí như nghẹt lại.
Nụ cười trên mặt Thạch Thanh cũng tắt lịm. Lúc này mà cô còn không nhận ra rằng Tư Không Tịch đang nhắm vào cô thì ngần ấy năm lặn lộn trong làng giải trí của cô đúng là công cốc. Nhưng cô thực sự không thể hiểu tại sao Tư Không Tịch lại nhắm vào cô? Rõ ràng là trong lần ghi hình số trước, cô ấy và Tư Không Tịch khá hợp nhau cơ mà? Sao hiện tại lại trở nên như thế này?
Tư Không Tịch đứng dậy khỏi ghế, lúc hắn đứng lên, mọi người trong phòng huấn luyện số đều vô thức quay đầu lại và nhìn sang. Khi hắn bước từng bước đi về phía bên này với đôi chân dài miên man, cả thí sinh lần Thạch Thanh đều cảm nhận được áp lực to lớn đang đè ép trên người.
Trước khi Thạch Thanh kịp mở miệng nói Tư Không Tịch đã cướp lời: "Tôi không nghĩ rằng cô không hướng dẫn phù hợp cho thí sinh. Chẳng có tác dụng gì lại còn lãng phí thời gian nữa."
Sắc mặt của Thạch Thanh thay đổi ngay lập tức.
"Thứ bọn họ cần nghe không phải là những tố chất cơ bản để làm diễn viên hay những câu chuyện liên quan đến vòng giải trí. Những vấn đề này đến khi nào bọn họ đặt chân vào giới giải trí tự khắc có người nói cho họ hiểu. Bây giờ, họ mới bước những bước đầu tiên trên con đường tiến thân vào giới giải trí, cái họ cần nhất bây giờ chính là thể hiện tốt nhất trong phần thi này, cạnh tranh cơ hội tiến vào vòng trong."
"Nếu thất bại trong vòng đấu này, tất cả những gì cô vừa nói cũng chỉ là lời nói suông thôi."
"Chị Thạch Thanh cảm thấy như nào?"
Đôi tay Thạch Thanh siết chặt, nhưng trên mặt chỉ lộ ra chút ảo não. "Thầy Tư Không Tịch nói đúng. Tại tôi nhìn thấy những thí sinh này cố gắng nỗ lực như vậy nên có vui mừng quá mức, nói đến mức quên cả thời gian và tình hình hiện tại luôn."
"Thời gian bây giờ rất quý giá. Khi nào rảnh rỗi tôi sẽ nói với các bạn về làng giải trí. Mọi người hãy nhanh chóng tiếp tục luyện tập nhé!"
"Nhóm của Lộ Nhiên và Tư Điềm qua đây. Không phải mới rồi Lộ Nhiên nói cảm thấy mình diễn không đúng lắm sao? Nào, đến hỏi thầy Tư Không Tịch đi em."
Thạch Thanh phản ứng rất nhanh, khiến bầu không khí căng thẳng cũng thoải mái hơn một chút. Mặc dù thái độ của Tư Không Tịch thái độ có chút nghiêm túc và lãnh đạm, nhưng những điều hắn nói hoàn toàn không sai. Ngược lại chính Thạch Thanh mới thực sự làm lãng phí thời gian của thí sinh.
Vì vậy, Thạch Thanh đã chủ động thừa nhận rằng mình sai và mọi chuyện đã qua, nhưng Thạch Thanh vẫn tức nghẹn trong lòng. Giờ cô có chút hối hận vì đã đổi đội với Mai Như Ngọc, cứ nhất quyết muốn đến phòng tập số với Tư Không Tịch.
Nếu biết Tư Không Tịch là cái người vừa nghiêm tức vừa cứng nhắc lại còn không hiểu phong tình, thì cô thà ở cùng chỗ với Chu Nhật Thăng còn hơn. Chí ít Chu Nhật Thăng vô cùng có phong độ, biết ý biết tứ nhường nhịn cô hơn.
Nhưng giờ cô đã chọn rồi, sự chế giễu mỉa mai của Mai Như Ngọc cô cũng nhận, nếu trong thời gian này không kiếm được chút lợi gì leo lên hot search, thì chuyện cô làm hôm nay có khác gì trò đù không? Nếu như thế thì chính cô tức chết mất.
Vì vậy Thạch Thanh gọi nhóm của Trình Lộ Nhiên đến, nhóm của Trình Lộ Nhiên biểu diễn trích đoạn kinh điển trong « Ký ức thất lạc của người tôi yêu ». Sau khi nữ chính mất trí nhớ, nam phụ ác độc và nam chính thâm tình dùng lời nói và hành động để đánh động ký ức của nữ chính, cuối cùng dù nữ chính không nhớ lại được, cả hai vẫn nắm tay nhau bước về tương lai.
Trong trích đoạn này, diễn viên nữ phải diễn ra được dáng vẻ hoài nghi, do dự, vướng mắc cùng sau cùng là sự khẳng định cùng vui mừng, trong khi hai diễn viên nam phải thể hiện được sự cố chấp cũng như si tình.
So với nam chính thâm tình đau lòng không ngừng tự trách bản thân, thì sự cố chấp trong tình yêu, ngang tàng, ích kỷ của vai nam thứ lại càng khó diễn hơn. Trình Lộ Nhiên đóng vai nam thứ, hắn không hiểu diễn cảnh tình cảm cho lắm. Mà yêu cầu kỹ thuật diễn của nam phụ lại cao, cho nên Trình Lộ Nhiên đành đem thắc mắc của mình đi hỏi.
Mà cái "thắc mắc" này chính là cái cơ hội Thạch Thanh nắm lấy để leo lên hot search.
Chỉ cần cô và Tư Không Tịch cùng nhau diễn lại trích đoạn trong « Ký ức thất lạc của người tôi yêu », sau khi chương trình phát sóng, chắc chắn đoạn thị phạm này sẽ leo lên hot search!
(Thị phạm: diễn lại cho thí sinh nhìn trực tiếp để học hỏi)
Đến lúc đó cô chỉ cần để đoàn đội xào vài bài về kỹ thuật diễn của mình và Tư Không Tịch, đồng thời dẫn dắt người xem chìm vào ánh mắt thâm tình của hai người lúc đối diễn, gian gian díu díu mập mờ như vậy coi như là đã đạt được mục đích rồi.
Cho nên sau khi Trình Lộ Nhiên hỏi về thắc mắc của mình và Tư Không Tịch nghiêm túc giải đáp, Thạch Thanh nhằm ngay lúc Trình Lộ Nhiên nhắm mắt tìm cảm giác cười nói: "Coi bộ Lộ Nhiên vẫn chưa nắm chắc được vai diễn của mình, nhưng đúng là vai diễn này rất khó nhằn. Hay là như này đi, tôi và thầy Tư Không Tịch làm mẫu cho các bạn trước, giúp các bạn tìm cảm giác được không?"
Hai thành viên khác trong nhóm của Trình Lộ Nhiên rất hào hứng, gật đầu lia lịa, nhưng Trình Lộ Nhiên lại nhìn về phía Tư Không Tịch có chút do dự.
Từ nhỏ đến lớn hắn đã rất nhạy cảm với tâm trạng của người khác, hắn có thể cảm nhận được Tư Không Tịch hình như không thích Thạch Thanh.
Nhưng khác với những gì Trình Lộ Nhiên dự kiến, Tư Không Tịch không từ chối mà gật đầu đồng ý yêu cầu cùng nhau thị phạm của Thạch Thanh. Gương mặt Thạch Thanh thoáng hiện lên vẻ vui mừng: "Vậy thầy Tư Không Tịch tìm cảm giác đi, mấy phút nữa chúng ta bắt đầu."
Tư Không Tịch nhìn Thạch Thanh khẽ cười : "Không cần đâu, bắt đầu luôn cũng được."
Thạch Thanh cũng nở nụ cười : "À. Vậy đợi tôi một phút, tôi coi lại kịch bản và nhớ thoại."
Một phút sau, Tư Không Tịch và Thạch Thanh đã đứng giữa phòng huấn luyện.
Vẻ mặt của Tư Không Tịch đã thay đổi ngay lập tức, không cần nghe đạo diễn hô "Action".
Vẻ mặt lãnh đạm vừa rồi đã biến mất, thay vào đó là vẻ mặt trìu mến khiến người khác không khỏi bị hút hồn.
Khi hắn thốt ra câu đầu tiên, mọi người đã bị hắn đưa vào bầu không khí của bộ phim, nhuốm màu lựa chọn khó khăn.
"Tiểu Vân, thời gian qua em ở cùng anh không hạnh phúc sao? Em không cảm nhận được tình yêu và sự tận tụy của anh dành cho em sao? Nếu em không phải là người yêu của anh ... tại sao phải theo đuổi em nhiều như vậy? Sao lại đánh đổi tất cả mọi thứ vì em?"
Thạch Thanh bị đôi mắt sâu thẳm đó nhìn chăm chú khiến cô xuất thần trong giây lát. Cô nhanh chóng trấn định lại và mở miệng đọc thoại của mình. Nhưng cô bất ngờ phát hiện mình không tiếp được Tư Không Tịch!
Cô không quên lời, cũng không đứng sai vị trí, vẻ mặt thất thần, bối rối như không nên nói. Nhưng cô thực sự không tiếp nổi thoại với Tư Không Tịch. Hay nói cách khác, nữ chính mà cô thể hiện không cùng đẳng cấp với nam phụ do Tư Không Tịch thể hiện.
Tim Thạch Thanh đập loạn, sống lưng lạnh toát. Cô cố gắng trấn tĩnh và tập trung tinh thần để nhập diễn. Nhưng càng khẩn trương thì càng khó thể hiện tốt, sau khi Thạch Thanh nói xong lời thoại của mình, cô thậm chí có thể cảm nhận được sự ngạc nhiên và im lặng của các thí sinh xung quanh.
Diễn xuất của cô không hề kém, chí ít so với những thí sinh này, cho dù tâm trạng hiện tại có chút khẩn trương, nhưng cô vẫn thể hiện đúng được phản ứng mà nữ chính nên có.
Nhưng cũng không thể nói như vậy được, cô có thể trở thành huấn luyện viên của chương trình diễn xuất, nghĩa là kỹ thuật diễn xuất phải "thật tốt".
Trong trận đối diễn này, kỹ thuật diễn của cô đã hoàn toàn bị Tư Không Tịch đè bẹp. Ai chuyện nghiệp một chút cũng có thể nhìn thấy được khoảng cách giữa cô và Tư Không Tịch. Đây chắc chắn không phải là đẳng cấp nên có của một huấn luyện viên diễn xuất "thật tốt".
Mà lúc này, người đối diễn với cô - Tư Không Tịch vốn dĩ nên tiếp lời lại dừng lại.
Vẻ mặt hắn trở lại vẻ thờ ơ ban đầu hoặc thậm chí là có chút lạnh lùng.
Thạch Thanh nghe thấy hắn nói : "Cô không tiếp được thoại của tôi."
"Tại tôi... tôi có chút ngạc nhiên."
Trong phút chốc, sắc mặt Thạch Thanh tái mét, trong lòng cảm thấy vô cùng xấu hổ và hối hận.
Sao Tư Không Tịch có thể nói huỵch toẹt ra như vậy?! Hắn không thể nói giảm nói tránh hay sao?!
Mà làm sao kỹ thuật diễn của cô lại kém hơn Tư Không Tịch nhiều đến thế? Mặc dù Tư Không Tịch là tam kinh ảnh đế quốc tế, thì cô cũng là thị hậu đấy!
Nếu biết trước thế này, sao cô lại đổi tổ với Mai Như Ngọc để xào CP với Tư Không Tịch làm gì cơ chứ?!
Lúc này, phòng huấn luyện số rơi vào bầu không khí vô cùng trì trệ, tất cả thí sinh đều không dám nói chuyện. Ngay cả khán giả trong trường quay cũng phải nín thở.
Nhưng trong lòng họ đã không ngừng hò hét.
Trời ạ, không ngờ thị hậu không tiếp diễn nổi thoại của ảnh đế! Họ vốn cho rằng kỹ thuật diễn của Thạch Thanh cực kỳ tốt cơ!
Tư Không Tịch đúng là ông hoàng ảnh đế, lúc hắn diễn khí chất của hắn đã tràn ngập cả căn phòng rồi!
Nói ra thì, màn biểu diễn vừa rồi Mai Như Ngọc tại phòng huấn luyện số cũng rất tuyệt vời. Vừa rồi Thị hậu Thạch Thanh không tiếp diễn nổi ảnh đế Tư Không Tịch, liệu tân ảnh đế Mai Như Ngọc có thể tiếp diễn nổi không nhỉ?
Aidza, đột nhiên rất muốn nhìn thấy Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch đối diễn! Không phải hai người bọn họ vốn cùng một tổ sao? Sao lại đổi tổ nhỉ?
Lúc khán giả trong trường quay muốn xem màn đối diễn giữa Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch, họ chợt nhận ra ý niệm của mình vậy mà thực sự được trời xanh nghe thấu!
Cánh cửa phòng huấn luyện số đột nhiên bị gõ hai tiếng, sau đó Mai Như Ngọc thò đầu vào:
"Hế lô! Sao ở đây yên tĩnh quá vậy? Đang làm gì vậy, luyện tập à? Tôi đến tìm chị Thạch Thanh. Nhóm của Tô Nhạc đóng trích đoạn phim « Ngụy Biện » không tìm được cảm giác, nên tôi nghĩ thay vì nói đi nói lại không bằng làm mẫu một chút. Kỹ năng diễn của chú Chu rất đỉnh nhưng đóng vai nữ với chú Chu mà nói cũng khá khó để diễn đúng được cảm giác nữ tính. Vì vậy tôi cần chị Thạch Thanh giúp?"
Mai Như Ngọc thò đầu ra nhìn, một mặt chân thành vô hại.
"Với kỹ thuật diễn của chị Thạch Thanh, tôi chỉ mượn chị ấy phút thôi là đủ rồi. Dù sao lát nữa, chị Thanh Thanh cũng phải sang phòng huấn luyện số mà đúng không, chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ?"
"Nếu không được, có thể có thể để sáu nhóm trong phòng huấn luyện số đến đây coi cũng được. Coi xong bọn tôi lại về được không?"
Tư Không Tịch ngay lập tức bắt được đôi mắt to lấp lánh kia của Mai Như Ngọc.
Sau đó hắn liền hiểu Mai Như Ngọc định làm cái gì, hẳn là cậu ta muốn làm chuyện giống như hắn vừa nãy.
Đáy mắt Tư Không Tịch thoáng ý cười, trọng lòng nhịn không được mà cười khổ. Thằng nhóc này đúng là một tên nhãi lòng dạ hẹp hòi mà.
Nhưng đáng yêu chết đi được.
Tư Không Tịch thu hồi ánh mắt nhìn Mai Như Ngọc, liếc qua Thạch Thanh.
"Để thí sinh phòng huấn luyện số qua cũng được, dù sao bên này cũng cần cậu qua hỗ trợ làm mẫu một chút."
"Chẳng qua muốn mời chị Thạch Thanh làm mẫu, thì cậu phải hỏi coi chị ấy có đồng ý hay không đã?"
Mai Như Ngọc vô cùng sửng sốt khi nghe thấy vậy, cậu quét mắt nhìn khắp phòng huấn luyện số . Nhìn vị trí của Tư Không Tịch và Thạch Thanh cậu liền hiểu vừa rồi hai người này đang đối diễn. Và hẳn là màn đối diễn này không suôn sẻ, nếu không Tư Không Tịch cũng không tìm đến cậu làm gì.
Mà tìm đến cậu giúp đã chứng minh Thạch Thanh đối diễn với Tư Không Tịch chẳng ra sao cả. Nhìn cái bầu không khí im lặng như thóc trong phần huấn luyện này đi.
Mai Như Ngọc cười tươi rói như một đóa "hoa ăn thịt" vô cùng kiểu diễm.
(Rafflesia - Hoa ăn thịt hay Hoa xác thối. Nó có mùi hôi rất nồng nặc và khủng khiếp giống như mùi thịt rữa, vì thế nó có biệt danh là "hoa xác chết". Đây là một trong ba quốc hoa của Indonesia, nó chính thức được công nhận là quốc "hoa hiếm" trong Nghị định Quốc gia Số năm . Là loài hoa ký sinh nên hoa Rafflesia mọc lên trực tiếp từ cây chủ mà nó sinh sống. Sau khoảng năm sinh trưởng, chúng mới có thể nở hoa, nhưng chỉ trong vòng vài ngày là đã khô héo. Trong thời gian nở, hoa Rafflesia sẽ tạo ra một mùi thối như xác chết để thu hút các loài ruồi tới và vô tình giúp chúng thụ phấn. Sau đó, bông hoa sẽ héo rũ để bắt đầu một chu kỳ mới.)
"Được đối diễn với Tịch Mịch ca đúng là vinh hạnh của tôi. Đến lúc ấy, Tịch Mịch ca nhớ hạ thủ lưu tình nha~!"
Tư Không Tịch nhướn mày : "Đến lúc đó tính sau."
Thế là Mai Như Ngọc lại nhìn về phía Thạch Thanh, hỏi Thạch Thanh coi có thể đối diễn với cậu được không.
Lúc này trong lòng Mai Như Ngọc có chút không chắc, nếu Thạch Thanh vừa mới bị kỹ thuật diễn của Tư Không Tịch đả kích, sợ là làm không tốt chắc sẽ từ chối tham gia thị phạm với cậu thôi ... nhỉ?
Nhưng mà giây sau Thạch Thanh liền ngẩng đầu lên trực tiếp đồng ý đối diễn với Mai Như Ngọc.
Vừa rồi đúng là Thạch Thanh đang suy nghĩ có nên nói thân thể không thoải mái để từ chối diễn tiếp không, vốn định tìm lý do cho màn biểu diễn kém cỏi của mình. Nhưng cô cũng biết lúc này viện cớ như vậy sẽ rất vụng về. Vì cái gì sớm không đến, muộn không đến, cứ nhè lúc này bóp chết kỹ năng diễn xuất của cô chứ?
Cho nên khi Thạch Thanh sắc mặt trắng bệch chuẩn bị hạ quyết tâm, thì Mai Như Ngọc lại xuất hiện, đem đến cho cô một lựa chọn khác.
Kỹ thuật diễn của cô kém hơn rất nhiều so với tam kim ảnh đế quốc tế Tư Không Tịch, cô không thể ép buộc mình vãn hồi tôn nghiêm. Nhưng Mai Như Ngọc thì khác!
Cô từng coi qua phim của Mai Như Ngọc, nhất là bộ « Cầu vồng trắng dưới ánh mặt trời » giúp Mai Như Ngọc giành được giải ảnh đế kia. Đúng là kỹ thuật diễn của Mai Như Ngọc trong « Cầu vồng trắng dưới ánh mặt trời » vô cùng tốt , nhưng cô cảm thấy Mai Như Ngọc giành được giải ảnh đế phần nhiều nhờ khuôn mặt xinh đẹp với tạo hình xuất sắc hơn. Giống như rất nhiều bộ phim truyền hình khác mà Mai Như Ngọc từng đóng, hầu hết cậu có thể được mọi người săn đón, điểm mặt nhớ tên là do tướng mạo là lối hóa trang. Kỹ thuật diễn của cậu hẳn chỉ là trên mức trung bình mà thôi.
Cho nên nếu như cô đối diễn với Mai Như Ngọc, kỹ thuật diễn của cô tất nhiên không thể bị hạ thấp rồi.
Mai Như Ngọc đã nhiều lần đoạt giải Thị đế cũng như nam diễn viên được yêu thích nhất, nhưng cô cũng được đề cử nữ chính xuất sắc nhất và giành được Thị hậu đấy thôi.
Thạch Thanh cảm thấy Mai Như Ngọc có thể giành được giải ảnh đế là do may mắn, còn nàng không thể giành được giải ảnh hậu là do kém may mắn.
Trình độ của cô và Mai Như Ngọc thực sự là tương đương nhau mà thôi.
Cho nên Thạch Thanh đồng ý lời mời của Mai Như Ngọc không chút do dự, đó là cách tốt nhất giúp cô vãn hồi lại thanh danh và thể diện của mình.
Chỉ cần cô phát huy bình thường trong màn thị phạm tiếp theo, thì có thể áp được chuyện bị kỹ thuật diễn của Tư Không Tịch đàn áp.
Nếu như cô làm tốt, dùng kỹ thuật diễn của mình đè áp Mai Như Ngọc, tất cả những xấu hổ và mất mặt lúc nãy sẽ đổ lên người Mai Như Ngọc.
Thạch Thanh tràn đầy tinh thần chiến đấu: "Vậy Như Ngọc đi gọi những thí sinh của phòng huấn luyện số qua đây đi. Năm phút nữa chúng ta thị phạm được không? Sau đó đến lượt em và Tư Không ảnh đế đối diễn?"
Mai Như Ngọc chớp chớp mắt : "Được! Được! Vậy cảm ơn chị Thạch Thanh nhiều nha!"
Năm phút sau tất cả thí sinh và huấn luyện viên đều tụ tập tại phòng huấn luyện số . Màn hình lớn phát sóng ở trường quay cũng quay full phòng huấn luyện số .
Nhưng lần này người đứng giữa phòng huấn luyện lại là Mai Như Ngọc và Thạch Thanh.
Trích đoạn bọn họ biểu diễn là trích đoạn ngắn trong phim « Ngụy Biện », nữ phụ sẽ vạch trần vạch trần sự lừa dối và lợi dụng nữ chính trước mặt nam chính, nói cho nam chính biết nữ chính là một kẻ dối trá lợi dụng anh ta từ đầu đến cuối. Vốn dĩ nữ chính bị vạch trần phải rất hoảng sợ, nhưng nữ chính lại không hề hoảng sợ, ngược lại còn ngụy biện tẩy trắng cho mình.
Thậm chí đến cuối cùng, khả năng ngụy biện của nữ chính mạnh đến mức nữ phụ cũng không biết phải nói như nào để chứng minh nữ chính có tội. Đến cuối cùng nam chính cũng phải vật lộn, đắn đo giữa luân thường đạo lý và tình cảm, cuối cùng nam chính cũng nhận ra bộ mặt thật của nữ chính, nhưng nam chính lại bao che cho người con gái lợi dụng mình này.
Bởi vì bộ phim này quá mức thành công, nhân vật nữ chính Liêu Toa cũng trở thành hình mẫu tiêu biểu cho nữ chính trong lòng nhiều người. Mà năm ấy, ảnh hậu Minh Hà cũng nhờ vào bộ phim này bước lên bục vinh quang nhận giải thưởng. Người đóng nữ phụ cũng giành được giải nữ phụ xuất sắc nhất.
Cho nên trích đoạn phim « Ngụy Biện » có độ khó rất lớn.
Giống như Mai Như Ngọc nói lúc nãy, diễn không tốt sẽ biến nữ chính thành người ngờ nghệch không thông minh, mà diễn tốt quá lại khiến nữ chính trở nên giả tạo, không thể bộc lộ đúng dáng vẻ cũng như tính cách của nữ chính.
Nhưng Thạch Thanh vẫn có chút tự tin, bởi vì đoạn này cô đã coi đi coi lại rất nhiều lần. Thậm chí còn tự mình luyện diễn ở nhà, cảm thấy mình diễn không tệ chút nào.
Thế là Thạch Thanh gật nhẹ đầu với Mai Như Ngọc, ra hiệu có thể bắt đầu.
Đầu tiên Mai Như Ngọc khẽ mỉm cười, cậu hơi đổi tư thế đưa tay nghịch lọn tóc, mở miệng nói thoại với âm vực cao hơn giọng gốc của cậu:
"A Phong, anh đừng u mê không chịu tỉnh ngộ nữa! Mở to mắt mà nhìn kỹ người bên cạnh anh đi! Cô ta không phải là Toa Toa của anh, cô ta là một kẻ lừa gạt miệng chỉ biết nói lời dối trá!"
Khi câu này được thốt ra, các thí sinh trong phòng đồng thời hít sâu một hơi kinh ngạc còn người tràn đầy tự tin - Thạch Thanh thì ngây ra như phồng. Nhìn về phía Mai Như Ngọc với ánh mắt không thể tin nổi.
Mai Như Ngọc không diễn nam chính Tống phong, cậu diễn nữ phụ Đao Lan Lan!!!!
Đùa cái quái gì thế! Một người đàn ông như cậu ta tại sao lại diễn nhân vật nữ?! Điều quan trong hơn là sao cậu ta có thể diễn tự nhiên đến mức như thế được cơ chứ?!
Lúc này đối diện cô là Mai Như Ngọc hai mắt sắc như đao, hốc mắt ửng đỏ, lời nói vừa tức giận vừa hối hận, ngay cả giọng nói cũng run rẩy. Dù Mai Như Ngọc vốn có dáng người cao ráo, nhưng cách cậu dùng ngôn ngữ cơ thể để diễn nữ phụ này giống như đang hòa mình vào với nhân vật. Ngay lúc cậu mở miệng thốt ra lời thoại, toàn bộ ánh mắt của mọi người trong phòng huấn luyện số liền dán chặt vào cậu.
Bây giờ Mai Như Ngọc đang nhìn cô, chờ đợi cô tiếp diễn, tất cả mọi người trong phòng huấn luyện đều đang chờ nàng tiếp diễn. Thạch Thanh muốn mở miệng, nhưng chưa kịp mở miệng cô liền biết mình đã thua.
Giống như vừa nãy bại dưới tay Tư Không Tịch, lại một lần nữa cô bị người ta đè xuống đánh cho một trận tàn nhẫn!
Vốn dĩ lời thoại của cô vô cùng tự tin lại mang theo chế giễu, vẻ mặt cô nên có biểu cảm hờ hững mỉm cười đầy quyến rũ. Nhưng Thạch Thanh không cười nổi nữa, giờ phút này, cô thậm chí cảm thấy mọi người xung quanh đều đang cười nhạo cô, trong lòng rất coi thường cô!
Sự xấu hổ đến tột độ khiến hô hấp của Thạch Thanh đột nhiên trở nên dồn dập, giây tiếp theo cô đột ngột ngả người ra sau ngất lịm khiến cả phòng huấn luyện náo loạn.
Mai Như Ngọc chưa bao giờ nghĩ rằng một lời thoại của mình lại có thể khiến người khác ngất lịm. Khi mọi người vội vàng đỡ Thạch Thanh, cậu lại lùi lại ba bước, thiếu chút nữa đụng phải lồng ngực của Tư Không Tịch.
Tư Không Tịch cúi đầu nhìn cậu không lên tiếng, nhưng Mai Như Ngọc lại nhỏ giọng hô lên: "Tự chị ấy ngất, không liên quan đến tôi!"
Trong lúc hỗn loạn, Tư Không Tịch nhịn không được phì cười, nắm lấy bả vai của Mai Như Ngọc để hắn đứng vững mới nhẹ nhàng nói vào tai Mai Như Ngọc:
"Ừ! Tự cô ấy ngất. Không liên quan gì đến chúng ta."
Mai Như Ngọc trừng mắt nhìn hắn, mới nhớ ra trước đó Tư Không Tịch hình như vừa mới đối diễn với Thạch Thanh.
Thấy quản lý của Thạch Thanh vội vàng đưa cô đến phòng nghỉ, Mai Như Ngọc xoa xoa lỗ tai huých cùi chỏ vào lồng ngực Tư Không Tịch: "Lúc nãy anh tàn nhẫn chèn ép cổ quá hay gì?"
Nếu không sao lúc đối diễn với cậu tâm lý lại "giòn" như vậy chứ.
Làm cậu cảm thấy mình có chút xấu tính, không nên đào hố để Thạch Thanh nhảy vào.
Tư Không Tịch bỗng chốc cảm thấy nơi bị người ta huých không những không đau mà còn có chút ngứa ngáy kỳ lạ, khẽ mỉm cười: "Có khác là bao so với cậu đâu. Mới nói có một câu, cô ta đã chịu không nổi."
Mai Như Ngọc : ". . ."
Hèn gì người có sức chịu đựng cao như Thạch Thanh cũng không chịu nổi mà ngất xỉu. Cả hai lần đều bị gϊếŧ bằng một lời thoại duy nhất, không ngất xỉu thì lúc hình ảnh bị công khai thì sống sao nổi.
Về phần lý do ngất xỉu, sau khi tỉnh lại chỉ cần nói là thân thể khó chịu là được. Nói chung là cách làm cũ quen thuộc của đoàn đội ngôi sao thôi.
Mai Như Ngọc nhịn không được sờ sờ mũi : "Aidza! Tịch Mịch ca, anh chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả. Một đại mỹ nhân như chị Thạch Thanh anh phải biết nhường nhịn một chút chứ!"
Tư Không Tịch giống như nghe được một câu chuyện hài, hắn nhìn cái gáy của Mai Như Ngọc rồi nói: "Cô ta không đẹp bằng cậu, sao tôi phải nhường?"
Mai Như Ngọc lặng im, Tư Không Tịch liền thấy vành tai trắng noãn kia dần ửng hồng, thật muốn đưa tay ra nhéo nó.
Nhưng Mai Như Ngọại tiến lên hai bước, kéo giãn khoảng cách với hắn rồi mới đằng hắng:
"Bổn thiếu gia đương nhiên là đẹp nhất. Xem như anh có mắt nhìn người!"
"Khụ, nhưng dung mạo của anh cũng rất được. Đừng tự ti như vậy!"
Tư Không Tịch lại lần nữa khẽ nở nụ cười.
Sau khi Thạch Thanh được đưa đến phòng nghỉ, bầu không khí trong phòng huấn luyện số có một chút u ám.
Các thí sinh nhìn chằm chằm vào Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch đang đứng giữa phòng, ánh mắt vừa sùng bái vừa có chút gì đó né tránh kỳ lạ. Giống như bọn họ là trùm cuối có sức mạnh ma thuật đáng sợ có thế khiến người khác mù mắt.
Mai Như Ngọc : ". . ."
Tư Không Tịch : ". . ."
Đạo diễn chương trình đang theo dõi qua màn hình, xoa xoa cái bụng tròn của mình cảm thán: "Biết trước có chuyện như vậy, thì đã đổ thêm tiền mời ảnh hậu tới."
Ai ngờ được thị hậu lại không có sức chiến đấu như vậy chứ, ông còn chưa có ý kiến gì đâu đấy.
Nhưng nghĩ lại thì Thạch Thanh sau khi tỉnh lại hẳn sẽ biết điều một chút, chí ít sau này cũng sẽ không giống con thiêu thân lao vào lửa nữa.
Mai Như Ngọc đương nhiên sẽ không để cho các thí sinh đứng không nhìn mình và Tư Không Tịch như vậy.
Bản chất của diễn viên là có thể diễn trong bất cứ hoàn cảnh nào, cậu lộ ra một nụ cười tiêu sái giống như chưa có chuyện gì xảy ra: "Nhìn cái gì mà nhìn? Bọn tôi luyện tập thay các bạn hay là giúp các bạn luyện tập đây?"
Các thí sinh phòng huấn luyện số căng thẳng, định quay lại phòng tập của mình để tập luyện tiếp nhưng lại bị Mai Như Ngọc gọi lại :
"Còn tính chạy đi đâu nữa. Huấn luyện viên chỉ còn có ba người, chia ra rồi thì hướng dẫn làm sao được?!"
"Còn một màn đối diễn nữa cơ mà, không muốn coi hả?"
Đôi mắt đám thí sinh phát sáng như đèn pha ô tô, khán giá trong trường quay cũng ngồi thẳng dậy mong chờ.
"Úi úi! Như Ý nhà chúng ta muốn diễn với Đại Tư Không! A a a ! Em phải làm sao bây giờ, phấn khích chết đi được!"
"Đừng nói chuyện với chị. Chị phải tập trung nhìn màn hình. Chị có thể tưởng tưởng ra cảnh tóe lửa tình bốn phía rồi kìa!!!"
Các thì sinh đương nhiên muốn coi huấn luyện viên đối diễn, nhất là trong tình cảnh hai màn đối diễn lúc nãy còn đang dang dở.
Vì vậy, các thí sinh nhanh chóng đứng vào theo số thứ tự của nhóm, nhường chỗ trống ở giữa cho Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch.
Màn đối diễn đầu tiên là trích đoạn trong phim « Ký ức thất lạc của người tôi yêu », Tư Không Tịch đóng nam phụ cố chấp, Mai Như Ngọc bất đắc dĩ phải đóng vai nữ chính tâm trạng rối rắm, đa nghi.
Còn Chu Nhật Thăng không tình nguyện đóng vai nam chính thâm tình kiêm đạo diễn khách mời hô "Action" bắt đầu diễn.
Lúc Chu Nhật Thăng hô "Action", hai người đang đứng ở giữa là Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch đồng thời di chuyển.
Bọn họ vô cùng ăn ý điều chỉnh vị trí đứng của mình, Tư Không Tịch đứng đối diện với Mai Như Ngọc, mà Mai Như Ngọc đứng trước mặt Tư Không Tịch nhưng lại không hoàn toàn mặt đối mặt với hắn, tựa như là đang đứng trước một sự lựa chọn to lớn nào đó.
"Tiểu Vân, thời gian qua em ở cùng anh không hạnh phúc sao?"
"Em không cảm nhận được tình yêu và sự tận tụy của anh dành cho em sao? Nếu em không phải là người yêu của anh ... tại sao phải theo đuổi em nhiều như vậy? Sao lại đánh đổi tất cả mọi thứ vì em?"
Vẫn là biểu hiện thâm tình và cố chấp đến hoàn hảo của tam kim ảnh đế quốc tế, không khác gì so với lúc đối diễn với Thạch Thanh.
Nhưng người đứng đối diện với hắn - Mai Như Ngọc lại tiếp được thoại, cậu nhắm mắt khẽ lắc đầu, đôi mắ rơm rớm nước không thể đưa ra lựa chọn: "Chu Nhiên, em không biết. Em rất đau khổ."
"Em không biết nên tin ai. Ký ức của em trắng xóa."
Chỉ trong nháy mắt, những cảm xúc đau khổ, chần chờ hiện lên rõ ràng.
Đôi mắt Tư Không Tịch đột nhiên trở nên lạnh lùng và nghiêm nghị, hắn nhanh chóng bước tới nắm chặt lấy tay của Mai Như Ngọc, kéo cậu vào lòng, đôi tay ghì chặt lấy cái gáy cậu, nghiến răng nói:
"Anh yêu em nhiều như vâỵ. . . Vì em mà anh bất chấp tất cả. Tại sao em không chịu tin anh?"
Đôi mắt đỏ ngầu của người đàn ông trông có chút dữ tợn, giống như lý giải cho thứ hắn đang mong chờ nhưng cầu mà không được, tâm trạng điên cuồng, cố chấp đến ngạt thở khiến cho những thí sinh đều cảm thấy ngột ngạt.
Thân thể Mai Như Ngọc cũng căng thẳng theo, cậu cảm nhận được cánh tay đang ôm lấy mình như thể bị người yêu đơn phương mình giam cầm mình lại. Cảm giác này lại khiến cậu có chút bối rối, nhưng cậu lại cho rằng đây là áp lực do kỹ thuật diễn của Tư Không Tịch mang lại.
Thế là, cậu chống lại áp lực đang đè nặng.
Cả người khẽ run lên, đưa tay tóm lấy ngực áo sơ mi của Tư Không Tịch, giọng nói run rẩy đầy bi thương: "Vậy còn anh Chu Nhiên, anh có tin em không?"
"Anh có tin em sẽ nhớ ra anh không?"
Cánh tay Tư Không Tịch đang ôm chặt lấy Mai Như Ngọc trở nên cứng đờ, mím môi không nói thêm gì nữa. Còn người đang nằm trong lồng ngực hắn - Mai Như Ngọc nghiêng đầu, gục mặt, khẽ phát ra một tiếng thở dài.
Tiếng thở dài đó quá mức uyển chuyển, khiến người khác cảm thấy vô cùng hụt hẫng.
Trong khi mọi người còn đang chìm đắm trong tiếng thở dài ai oán này, giọng nói thuộc về Mai Như Ngọc lại vang lên.
"Này! Này! Này! Nam chính đâu rồi? Chú Chu, chú đóng vai nam chính khách mời đi, lúc này nên xông lên cướp cháu lại đi chứ!"
"Còn nữa, ngài Tư Không Chu Nhiên. Anh đóng nam phụ cố chấp, đừng có ôm tôi. Anh với nữ chính không có kết quả đâu!"
Trong nháy mắt các thí sinh nhảy khỏi bầu không khí bi thương kia, không nhịn nổi mà cười ầm lên.
Chu Nhật Thăng bật cười tiến lên kéo cánh tay của Mai Như Ngọc, nhưng kết quả lại kéo ra không nổi, ánh mắt cổ quái nhìn Tư Không Tịch.
"Ây da! Nam phụ không muốn buông nữ chính ra!"
Tư Không Tịch lại cảm nhận một lần nữa thân thể mềm mại có xu hướng cứng đờ trong lồng ngực mình mới mỉm cười buông tay. Đồng thời thở dài nói:
"Cá nhân tôi cảm thấy nam phụ cũng rất tốt. Chẳng qua chỉ quá cố chấp, bo bo muốn giữ cho riêng mình thôi. Nhưng trong tình yêu không phải là nên điên cuồng yêu hay sao?"
Mai Như Ngọc trừng mắt nhìn hắn: "Thật không ngờ ảnh đế lại là người như vậy!"
Tất cả mọi người kể cả khán giả đang trong trường quay đều phá lên cười.
Sau đó, Mai Như Ngọc, Tư Không Tịch và Chu Nhật Thăng tiếp tục hướng dẫn các thí sinh trong phòng tập số , tuy nhiên khán giả trong trường quay vẫn rầm rộ bàn tán về màn đối diễn giữa Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch vừa rồi.
"Ô ô ô! Mị chết rồi! Mị đã chết rồi! Trời ơi đây là tình yêu thần tiên gì thế này! Từ nay mị sẽ là fan CP trung thành!!"
"A a a a! Tim mị loạn nhịp ngay lúc Đại Tư Không đột nhiên bước lên nắm chặt lấy cánh tay của Như Ý! Xuất sắc chết đi được! Lúc ấy mị còn cảm thấy Đại Tư Không đang thực sự tỏ tình!"
"Chỉ coi qua màn hình thôi mà mị cũng cảm nhận được bầu không khí mập mờ giữa hai người họ! Như Ý nhà chúng ta với Đại Tư Không rất đẹp đôi luôn á! Đặt hai nhan sắc thần tiền này cạnh nhau, mị nhìn thôi mà muốn quỳ xuống dập đầu mẹ luôn!"
"Nói ra thì, mị rất mong chờ phản ứng của đám fan trên mạng. Không biết sẽ hét tiếng gì khi tập này được phát sóng luôn ấy."
Những fan trong trường quay có thể tưởng tưởng ra được phản ứng của cư dân mạng lúc đó, nụ cười trên khuôn mặt lại càng thêm phấn khích. Ây da! Bọn họ được đến coi trực tiếp tại trường quay, quả là chiếm lời to luôn!
Thời gian hướng dẫn cũng trôi qua rất nhanh, phút sau Thạch Thanh cũng xuất hiện lại trong phòng tập số .
Cho dù ba huấn luyện viên và thí sinh đều hiểu rõ có chuyện gì đã xảy ra với Thạch Thanh nhưng vẫn tiến lên ân cần hỏi han,đồng thời tiếp nhận lý do "đến tháng" nên cơ thể cô không thoải mái.
Dù sao không có trở ngại gì là được, sau khi chương trình phát song màn đối diễn của Thạch Thanh với Tư Không Tịch và Mai Như Ngọc cũng không được phát sóng, nên khẳng định cũng sẽ không lan truyền tin đồn nào.
Sau hai tiếng, nhóm cũng đã luyện tập xong, một lần nữa quay lại sân khấu chính thức.
Bốn vị huấn luyện viên cũng ổn định chỗ ngồi của mình, chuẩn bị nhận xét và chọn ra người bước vào vòng tiếp theo.
"Như vậy thời gian luyện tập đã hết, tiếp sau đây đến phần dự thi của từng nhóm! Mỗi nhóm sẽ theo thứ tự đã bốc thăm lên biểu diễn. Sau khi biểu diễn bốn vị huấn luyện viên sẽ lần lượt nhận xét và cho điểm. Có ba đầu điểm đó là một điểm, hai điểm và ba điểm. Sau khi tổng kết điểm, thí sinh có điểm số thấp nhất sẽ bị loại, những thí sinh còn lại sẽ tiến vào vòng loại tiếp theo."
Lúc Phong Vân nói quy tắc cho điểm và loại người khán giả có hơi bất ngờ. Bọn họ vốn cho rằng mỗi nhóm sẽ loại ra người có phần trình diễn tệ nhất, những thí sinh còn lại sẽ được tiến vào vòng tiếp theo, không ngờ còn để huấn luyện viên tiếp tục cho điểm để loại trừ.
Tuy nhiên mọi người đều đồng ý với quy tắc vòng loại này, bởi quy tắc như vậy có mức độ công bằng nhất. Nếu không thì nhóm "tử thần" người Trương Bân, Tô Nhạc và Lưu Bán Tuyết, có loại một ai cũng giỏi hơn bất cứ một thí sinh xuất sắc nào đó của nhóm khác.
Lư Ngôn Phương vui vẻ cười: "Bây giờ xin mời nhóm đầu tiên bước lên sân khấu! Trích đoạn bọn họ biểu diễn có tên là « Kinh động lòng người »!"
Sau đó trong tiếng vỗ tay nồng nhiệt của khán giả, nhóm lần lượt bước lên sân khấu biểu diễn phần thi của mình.
Trong đó nhóm thứ với trích đoạn « Kẻ mai phục », nhóm thứ với trích đoạn « Ngụy biện », nhóm thứ với trích đoạn « Người bạn tâm giao của Sĩ Vi » và nhóm thứ với trích đoạn « Ký ức thất lạc của người tôi yêu » là những nhóm nhận được đánh gia cao. Nhóm thứ và nhóm thứ biểu diễn kém hơn hẳn, điều này ai cũng có thể nhìn rõ.
Khoảng hơn hai giờ chiều kỳ ghi hình thứ hai của « Minh tinh biểu diễn » đã kết thúc mỹ mãn
Top đã được chọn ra, hai tuần nữa sẽ là cuộc cạnh tranh của thí sinh để chọn ra người xuất sắc nhất bước tiếp vào vòng trong.
Sau khi khán giả rời khỏi trường quay lấy lại được điện thoại di động của mình liền tự nhiên lên mạng kêu gọi mọi người đón chờ « Minh tinh biểu diễn » phát sóng tập tiếp theo.
Vừa hô hảo cổ vũ cho thí sinh nhỏ nhà mình lại vừa hô hào trở thành fan CP Thiên hoa bản trung thành.
Thậm chí lúc ba giờ chiều, trên Weibo còn xuất hiện hot search liên quan đến Mai Như Ngọc và Tư Không Tịch, thậm chí cái hot search này còn treo trên mạng đến bốn ngày. Điều này cũng làm cho nhưng fan không đến tham gia ghi hình tại trường quay « Minh tinh biểu diễn » giày vò đủ bốn ngày.
Mai Như Ngọc Tư Không Tịch mạnh mẽ đối diễn!
【 Aaa! Chị em ơi! Tin tôi đi, thứ sáu tuần này nhất định phải coi « Minh tinh biểu diễn » nhé! Thần tiên đối diễn, tình yêu tuyệt mỹ! Đáng coi! Đáng coi! Bỏ lỡ là hối hận cả đời đó! 】
【 Nhìn Như Ý và Đại Tư Không đối diễn, trái tim mị như nhảy ra khỏi lồng ngực! Quá mãn nhãn, nhất định phải coi mọi người ơi! 】
【 Tình yêu tuyệt với! Chính chủ phát đường! Ánh mắt chết người! Nên tận mắt coi thì hơn, có nói nữa cũng vậy thôi à. 】
Điều này khiến cho đám fan Như Ý và fan Đại Tư Không như ngồi trên chảo dầu sôi, tụ tập đến Weibo chính thức của « Minh tinh biểu diễn » hồ hào đòi clip.
Đáng tiếc Weibo chính thức của « Minh tinh biểu diễn » vô cùng "khốn nạn", trailer tập tiếp theo được tung ra hoàn toàn không hề có nội dung mà fan mong muốn được nhìn thấy. Khiến mọi người liên tục spam emoji "mặt cún" bên dưới phần bình luận.
Trong lúc đám fan đang náo loạn trên mạng, thì hai nhân vật chính của CP Thiên hoa bản chi luyến đang ngồi cùng trên một bàn ăn, đối mặt với một vị đạo diễn người gầy như que củi nhưng hai mắt thì phát sáng long lanh.
"Hai cậu thấy sao? Chỉ cần các cậu đồng ý tham gia show của tôi, cát-xê đảm bảo có thể khiến hai cậu hài lòng tuyệt đối!"
"Ta không đi!"
"Được!"
Trong phòng vang lên hai câu trả lời hoàn toàn trái ngược.
Đôi mắt hoa đào của Mai Như Ngọc mở to kinh ngạc nhìn về phía Tư Không Tịch : "Tư Không Tịch Mịch anh bị ngu hả? Cái show quỷ quái này mà anh cũng muốn tham gia?!"
-----------------------------------------------------------
Cái chương dài chết mẹ luôn á, nhưng may quá xong rồi.
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ nha! Có lỗi cứ cmt sửa để có thời gian tôi ngồi sửa nghen!
Yêu mọi người!!!