Đẹp Quá, Tôi Nhìn Không Nổi!

chương 43: 43: tự tìm đường chết đẹp quá không dám nhìn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Ốc sên lười biếng

- ------------------------------------------------------

Bãi đỗ xe ngầm không đông đúc cho lắm, hơn nữa ở đây ánh sáng yếu ớt, khiến mọi người cũng không muốn dừng lại ở chỗ này lâu.

Nhưng có chuyện vui thì có tối đến mấy, không khí có tệ đến mấy cũng không đáng nhắc tới!

Những người đang dừng xe trong bãi đồ ngầm nghe thấy được từ "Tống tiền!" thì trong lòng đã có chút dao động, nhưng vẫn còn do dự có nên đi "góp vui" ở cái nơi nguy hiểm tiềm ẩn này hay không.

Nhưng sau khi nghe được từ "Bao nuôi", "Fan", nhiều người vốn đang đi đến thang máy để đi lên cũng quay lại, rảo bước về nơi phát ra âm thanh.

Ây da! Coi bộ đây là quả phốt lớn có thể đem khoe với bạn bè người thân nha! Chậc chậc chậc! Tống tiền, bao nuôi, không biết idol nào chuẩn bị sập nhà đây?

Nhưng cái người kia dám hét to như vậy, chắc không phải là ngôi sao nổi tiếng nào đâu.

Có khi là mấy ngôi sao tuyến , muốn lên hot search nên mới cố ý làm ra chuyện như vậy.

Ủa.....!sao cái giọng này nghe quen quen thế nhỉ, giống như đã từng nghe thấy ở đâu rồi.

Chẳng lẽ là ngôi sao lớn nào đó bọn họ đều biết?

Với suy nghĩ này, khoảng mười mấy người ngay lập tức chạy đến chỗ Mai Như Ngọc, Ninh Hào và hai tên paparazzi phát sinh xung đột.

Lúc này Mai Như Ngọc gỡ kính râm trên mặt xuống, cho dù ánh đèn ở bãi đỗ xe ngầm yếu ớt có thể kéo tụt giá trị nhan sắc của bất kỳ ai nhưng lại không hề có tác dụng với Mai Như Ngọc.

Thậm chí khuôn mặt "trầm ngư" kia của Mai Như Ngọc càng trở nên nhu nhược đáng thương hơn dưới ánh đèn leo lắt, giống như xui xẻo từ trên trời rơi xuống ấm ức nói không nên lời.

Khuôn mặt trắng bệch, pha lẫn chút bất lực, hoảng sợ, lại có chút phẫn nộ, không cam lòng lại càng khiến cho giá trị nhan sắc đạt điểm tuyệt đối trong lòng mọi người.

"Vãi!!! Tao không nhìn nhầm chứ, kia chẳng phải là Mai Như Ngọc sao!"

Một thanh niên nhanh mồm, nhanh miệng, vỗ đùi cái đét hô toáng lên trước sự sửng sốt của mọi người.

"Con mẹ nó! Là bé Như Ý nhà chúng mình kìa!!" Hai chị gái xinh đẹp, khoác trên mình bộ trang phục thời thượng mặt biến sắc đồng thanh hô lên: "Mẹ nó! Thằng nào chán sống muốn tống tiền bé Như Ý nhà này! Muốn chết phải không?!"

Hai chị gái xinh đẹp đi đôi gót phân lao đến bên cạnh Mai Như Ngọc, một người thì dịu dàng ai ủi "em bé đáng thương" Mai Như Ngọc, còn người kia thì như ác quỷ nghiến đôi giày cao gót đang đi xuống tên paparazzi đang nằm bẹp dưới đất.

Vừa dùng chiếc túi hàng hiệu gắn toàn đinh tán kia đập bồm bộp vào đầu tên nọ vừa gầm lên như một con sư tử:

"Dám dạo nạt, tống tiền Như Ý nhà tao! Lại còn dám hắt nước bẩn lên người Như Ý nói em tao được bao nuôi?! Con mẹ mày! Nếu Như Ý nhà tao bị bao nuôi thì đã bị người ta Kim ốc tàng kiều từ lâu rồi.

Cần gì phải làm thạch lưu" giới giải trí, cũng méo đến lượt mày được nhìn ngắm nhan sắc của em tao!"

(Kim ốc tàng kiều: dùng để chỉ ngôi nhà đẹp, sang trọng bên trong cất giấu giai nhân hoặc người tình.

Xuất phát từ truyện cổ, ngày xưa có một hoàng đế gọi là Hán Vũ Đế, hoàng hậu đầu tiên của ngài tên là Trần A Kiều.

Hán Vũ Đế đã hứa hẹn nếu có một ngày ta cưới A Kiều làm vợ thì ta sẽ cho xây một tòa lầu cao bằng vàng thật to để nàng ở.

Nhưng về sau khi phu quân của nàng lên ngôi Hoàng Đế liền phế nàng lập Vệ Tử Phu lên làm Hoàng Hậu.

Nàng bị đẩy đến Trường Môn Cung (lãnh cung Trường Môn) chờ đợi hắn trong đau khổ suốt hơn hai mươi năm trời, đến tận khi nàng chết, Hán Vũ Đế cũng không một lần đến thăm.

Vì vậy, kim ốc tàng kiều dù là hình ảnh lộng lẫy nhưng lại mang ý nghĩa bi thương, cô độc.)

"Như Ý nhà tao dễ thương như thế, đáng yêu như thế, chăm chỉ nghiêm túc quay phim, ghi hình game show, lúc nào cũng tràn ngập năng lượng.

Em tao tích cực vươn đến tương lai như vậy nhưng chúng mày ai nấy đều không muốn nhìn thấy em tao sống tốt! Đám chó săn chúng mầy còn có lương tâm không?"

"Có phải chúng mày ghen ghét em tao đẹp trai hơn chúng mày, giàu có hơn chúng mày, cao hơn chúng mày phải không? Cái loại rác rưởi, ghen ăn tức ở, ngứa con mắt như chúng mày tao thấy nhiều rồi! Tự mình không chịu cố gắng phấn đấu làm cho cuộc sống của mình tốt hơn, nhưng lại đem cái không tốt của mình đổ lỗi lên đầu người khác.

Chúng mày nghĩ mỗi ngày đều có bánh nhân thịt rớt từ trên trời xuống chắc?! Tao nhổ vào!"

"Chúng mày có tin tao chỉ cần vào nhóm nói một câu, trong vòng phút chúng mày sẽ chết chìm trong nước miếng của Như Ý fans không?!"

"Làm người không muốn, lại cứ nhất định đâm đầu làm súc vật! Chúng mày có ý đồ gì hả?"

Tuy là Mai Như Ngọc có niềm tin mãnh liệt vô song đối với fan nhà mình, nhưng sau khi chứng kiến hành động của chị gái này cậu cũng sốc đến nỗi trợn mắt há mồm.

Không riêng gì Mai Như Ngọc, những người qua đường đang vây quanh coi cũng há to miệng bội phục mỹ nữ tóc xoăn đang vén váy, nhấc chân nghiến đôi giày cao gót vào người tên paparazzi kia.

Vốn dĩ có vài fan nam cũng muốn xắn tay áo giúp Mai Như Ngọc, nhưng đến lúc nhìn đến chị gái kìa thì bản lĩnh anh hùng đều bay biến sạch, chỉ còn biết im lặng đứng nhìn.

So không nổi thì không so nữa, cùng lắm là quỳ xuống dập đầu trước vị nữ tráng sĩ này thôi chứ làm gì căng!

Chị gái tóc xoăn xinh đẹp kia đánh chửi xong, còn cố tình dùng tay chải chuốt lại tóc tai, sau đó quay lại nhìn Mai Như Ngọc nở nụ cười tươi rói: "Như Ý đừng sợ! Mama....!Ờ....!Tỷ tỷ ở đây! Ai cũng đừng hòng tống tiền, bôi nhọ em!"

Mai Như Ngọc nghe được lời này lập tức nở ra nụ cười vô cùng rạng rỡ, mắt cậu như có hàng ngàn ngôi sao đang phát sáng lấp lánh, vẻ mặt bội phục: "Tỷ tỷ thật mạnh mẽ! Tỷ tỷ thật quyết đoán! Đại mỹ nhân như tỷ tỷ đúng là tuyệt vời nhất!"

Mỹ nữ tóc xoăn được idol của mình khen như vậy, trái tim nổ tung như pháo hoa ngày xuân.

Nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ, sau đó cô nàng chỉ vào cô gái tóc thẳng đang đứng bên cạnh Mai Như Ngọc nói: "Chị đã là gì, A Mặc là quán quân Wushu.

Chị đánh không lại, thì đóng cửa thả A Mặc ra!"

Mấy người đàn ông đứng hóng hớt xung quanh: "......"

Ư~ Lại một hình tượng đẹp tan biến.

Mai Như Ngọc: "......"

Mai Như Ngọc quay đầu nhìn chị gái tóc thẳng đứng bên cạnh mình mới vừa nãy còn dịu dàng nói với cậu đừng sợ: "Tỷ tỷ thật mạnh mẽ! Tỷ tỷ thật quyết đoán! Đại mỹ nhân như tỷ tỷ đúng là tuyệt vời nhất!"

Chị gái tóc thẳng kia cười rộ lên: "Cũng thường thôi! Có cần chị báo cảnh sát giùm không?"

Lúc này đã có hơn người tụ tập lại đây, tất cả mọi người đều biết Mai Như Ngọc là ngôi sao lớn.

Hơn nữa có đến người trong số đó đều là fan của Mai Như Ngọc.

Hai tay săn ảnh kia cũng đang ngoan ngoãn ôm đầu, ngồi trên mặt đất.

Thật ra thì bọn họ bị đánh không nặng lắm, nhưng bây giờ bọn họ thà bị đánh còn hơn là bị cả đám người vây lại nhìn như này!!!

Một gã săn ảnh râu cá trê, tính tình cục súc, nhịn không nổi nữa.

Gã cảm thấy việc gã làm chẳng có gì sai cả, vì sao bây giờ hết bị đánh lại bị mắng? Mai Như Ngọc chắc chắn là kim chủ của Trương Bân, nhưng hắn không ngờ được chuyện lớn như vậy mà Mai Như Ngọc còn dám la lên giữa đường giữa chợ?!

Cậu ta nghĩ mình có nhiều fan thì muốn làm gì thì làm hay gì?!

Vì thế gã paparazzi kiên cường bất khuất ngẩng phắt đầu dậy: "Tao không nói nhảm! Mày dám nói mày không bao! Á!"

Gã còn chưa kịp nói hết câu, một bóng đen từ đâu lao đến đấm thẳng vào mặt gã, sau đó bóng đen túm lấy cổ áo của gã gầm lên:

"Giữa thanh thiên bạch nhật mà dám tống tiền! Lá gan của chúng mày cũng lớn quá đấy!"

"Nhưng mày chỉ dọa dẫm Mai Như Ngọc là có ý gì? Có biết bao nhiêu minh tinh như thế, sao mày không dạo dẫm tao? Có phải mày khinh tao hay không?"

"Kể cả là tao không phải là ảnh đế, chúng mày cũng không được đối xử với tao như thế!"

"Còn nữa, chúng mày nói Mai Như Ngọc bị bao nuôi á? Mai Như Ngọc mà bị bao nuôi á?! Đến tao còn méo bị bao nuôi huống chi là Mai Như Ngọc đẹp trai hơn tao có chút xíu thì sao có thể bị bao nuôi được! Mày coi thường Mai Như Ngọc hay là coi thường tao?!"

"Tần Lãng này ghét nhất chính là loại dọa dẫm, tống tiền, hắt nước bẩn lên người khác, nhất là đối xử không công bằng.

Chúng mày có não không thế? Đừng phí lời nữa, gom hết lên đồn cảnh sát đi! Có bản lình thì đi lên đồn nói chuyện, chúng mày có dám đi không?"

Gã săn ảnh bị túm lấy cổ áo mà chửi mắng cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc nữa rồi.

Gã vừa tránh thoát khỏi giày cao gót và túi đinh tán đại chưởng, thì lại né không kịp thằng không não, chuyên dùng tiền để nói chuyện ngốc nhất giới giải trí.

Không phải trong giới đồn quan hệ giữa Mai Như Ngọc và Tần Lãng không tốt sao? Mẹ nó giúp người ta đi đánh nhau thế này mà còn kêu là không tốt?!

Còn nữa, định lên đồn công an thật đấy à?

Xét cho cùng thì đúng là bọn hắn có lén xâm phạm quyền riêng tư của người khác, chuyện theo dõi Mai Như Ngọc rồi tống tiền cũng là thật.

Này nếu như bị cảnh sát điều tra ra, Mai Như Ngọc còn nhất quyết kiện đến cùng thì bọn hắn chắc chắn phải ngồi tù mục gông.

Nhưng hiện trường chỉ có người, Mai Như Ngọc cũng không có chứng cứ có thể trực tiếp chứng minh bọn hắn dọa nạt, tống tiền.

Chiếc máy ảnh duy nhất mà bọn hắn có thể dùng làm bằng chứng đã bị Mai Như Ngọc dẫm nát rồi.

Chỉ cần lần này viện cớ lừa gạt những người ở đây, thì coi tai qua nạn khỏi.

Nhưng coi như Mai Như Ngọc đã hoàn toàn động đến anh em bọn hắn, về sau bọn hắn sẽ đối đầu với Mai Như Ngọc đến cùng.

Không chụp được ảnh xấu đen, xấu đủi của Mai Như Ngọc và Trương Bân, tung lên mạng dẫm đạp thì từ nay về sau bọn hắn không còn chỗ đứng trong ngành nữa!

Hai gã săn ảnh mơ hồ liếc nhau, sau đó liền khóc lóc thảm thiết cúi đầu nhận sai.

Nói rằng mình bị ma đưa lối, quỷ dẫn đường nên mới theo dõi Mai Như Ngọc, muốn chụp ít ảnh bán tin kiếm tiền mà thôi.

Nhưng bọn hắn tuyệt đối không có dọa dẫm, tống tiền hay nói Mai Như Ngọc bị bao nuôi.

"Tôi xin thề! Chỉ vì cậu là ngôi sao lớn nên chúng tôi mới bám theo cậu.

Muốn chụp vài tấm ảnh để nuôi gia đình, sống qua ngày mà thôi.

Cậu là người lớn không chấp kẻ tiểu nhân, xin cậu đừng so đo, tính toán với chúng tôi."

"Nhưng chúng tôi tuyệt đối không dọa dẫm, tống tiền, nói cậu bị bao dưỡng.

Cậu có địa vị lớn như vậy, chúng tôi có ăn gan hùm,mật gấu cũng không dám dọa nạt, tống tiền cậu!"

Mai Như Ngọc nhìn hai cái tên đang đến tê tam liệt phế này, nhìn thì giống như thành khẩn nhận lỗi, nhưng lại giống như cậu đang cố tính gây sự đúng không?

Muốn lừa gạt để việc này trôi qua như thế thôi đó hả, được để cậu chống mắt lên coi.

Nhìn thấy những người vây xem hơi có tuổi một chút đã lộ ra vẻ mặt đồng tình, trong lòng Mai Như Ngọc cười lạnh.

Chẳng qua là hai tên này dựa vào việc cậu dẫm nát máy ảnh rồi, không còn bằng chứng nữa hay sao?

Nhưng cậu biết ngay từ đầu hai gã này lái xe bám đuôi cậu, làm gì có chuyện không chuẩn bị trước?

Mai Như Ngọc đang muốn mở miệng, thì chị gái tóc xoăn kia đã tức sùi bọt mép, giơ cái túi xách đinh tán của mình lên:

"Chúng mày nói vậy là có ý gì? Nói Như Ý nhà tao vu oan giá họa cho chúng mày phỏng?!"

Cô nàng nói xong còn định xông đến nhưng lại bị Mai Như Ngọc duỗi tay kéo lại.

Tính cả giày cao gót thì chị gái này cũng cao đến khoảng m, thậm chí còn cao hơn một vài người đàn ông ở đây, khí thế cũng rất mạnh mẽ.

Nhưng lúc cô nàng đột nhiên được Mai Như Ngọc kéo lại đứng cạnh mình, tự dưng biến hình thành mỹ nữ hiền hành.

"Mỹ nhân tỷ tỷ, lúc này không cần chị phải ra tay đâu.

Chị đẹp như vậy, chỉ cần đứng một bên làm bình hoa duyên dáng là được rồi."

"Mặc dù lúc đầu em có chút sợ hãi, nhưng có hai chị và mọi người ở đây rồi, em có thể tự mình giải quyết được vấn đề này."

Lúc nói những lời này, người nhìn như một đóa sen trắng bất lực, đáng thương - Mai Như Ngọc bỗng chốc như biến thành một người khác, ánh mắt trở nên sắc bén.

Cậu nhếch môi khẽ cười, tiến lên hai bước, tay xỏ túi quần nhìn hai gã săn ảnh đang quỳ lạy khóc lóc kia:

"Hai anh dám nói như vậy là cho rằng máy ảnh hỏng rồi nên không còn chứng cứ đối chất nữa đúng không?"

"Sau đó định khóc lóc ỉ ôi, ép tôi bỏ qua chuyện này."

"Tôi nghĩ, đây cũng không phải là lần đầu các anh dùng cách này đi.

Bằng không sao có thể quỳ sụp xuống dễ dàng như vậy."

"Có câu đầu gối của nam tử bằng vàng ý nói đàn ông chỉ đứng chứ không dễ dàng quỳ.

Nhưng các anh thì có cái rắm!"

"Tiếc nỗi, các anh lại đụng phải tôi.

Nếu tôi thả các anh đi giống như người khác thì tôi đúng là thằng ngu không có não."

"Các anh làm trong ngành này bao lâu rồi? Chưa từng nghe qua truyền thuyết là thạch lưu giới giải trí Mai Như Ngọc tôi hay sao?"

Nói xong, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Mai Như Ngọc rút điện thoại di động từ trong túi quần ra.

Cậu mở di động, ấn ấn vài lần, giọng của một trong hai tên săn ảnh vang lên:

【 Nhưng nếu mày đồng ý chuyển cho bọn tao tỷ làm phí bịt miệng, bọn tao sẽ xóa hết hình trong máy ảnh đi.

Đồng ý không? 】

Mai Như Ngọc không phát đoạn ghi âm từ đầu, chỉ phát câu đó nhưng chỉ một câu này cũng đủ để làm chứng hành vi tống tiền của hai tên săn ảnh này.

Chỉ là diễn biến sau đó không theo như mong đợi của hai bọn hắn, ai có thể ngờ rằng Mai Như Ngọc, đối mặt với việc bị tống tiền và những bức ảnh không rõ nguồn gốc, lựa chọn đầu tiên lại là vạch trần và hô hoán mọi người chứ?!

Cái thằng nhóc bướng bỉnh, cứng đầu này không theo ý bọn hắn, chứ trước đây, cách này đã bẫy được biết bao nhiêu minh tinh rồi.

Vốn những người qua đường còn có chút dao động,nhưng sau khi nghe được đoạn ghi âm thì lập tức trấn định lại, bắt đầu xúm vào mắng hai tên paparazzi.

Hai chị gái xinh đẹp kia nhìn thấy bộ dạng sắc bén của Mai Như Ngọc lại không giấu nổi vẻ thích thú đến vui sướng.

Em bé nhà mình đúng là vừa ngọt ngào như đường lại mặn chát như muối, cho dù bị khiếp sợ, cũng có thể biến hình thành ông chủ xã hội đen đẹp tuyệt vời như vậy á á á! Còn vô cùng quan tâm người ta, để các chị đứng ra phía sau, em bé tiến lên đáp trả nữa chứ!

Cuối cùng, hai tên săn ảnh cũng bị đưa đến đồn cảnh sát.

Bất kể từ khía cạnh nào, Mai Như Ngọc đều là không thể lén giải quyết chuyện này.

Dù sao có rất nhiều người qua đường có mặt tại đây, lại còn có có mấy người mở di động quay lại việc này.

Đằng nào thì việc này cũng bị phanh phui, cậu cần một câu trả lời chắc chắn từ cơ quan có thẩm quyền mới được.

Tránh có người nào đó, cắt câu lấy nghĩa, nhân cơ hội bôi đen cậu.

Dù sao thì hai tay săn ảnh kia cũng quỳ xuống đất, dập đầu nhận sai.

Hơn nữa, đến đồn cảnh sát rồi, nói không chừng có thể thu hoạch được thêm một chút thông tin.

Tỷ như là ai sai khiến hai tên săn ảnh này đến nhà Trương Bân chụp lén?

Cậu có thể tóm được người đứng đằng sau chuyện này.

Lúc hai tay săn ảnh được đưa lên xe cảnh sát, họ không ngờ rằng sự việc sẽ phát triển đến mức này.

Nghĩ đến lúc sau khi điều tra, họ sẽ phải đối mặt với khả năng bóc lịch dài hạn, bọn họ đều hối hận đến xanh cả ruột!

Bọn họ đúng là bị ma đưa lối quỷ dẫn đường rồi nên mới bám theo Mai Như Ngọc đến đây.

Lại còn dám đòi phí bịt miệng từ Mai Như Ngọc!! Rõ ràng biết trong giới Mai Như Ngọc là loại ngỗ ngược, không nói lý có tiếng, không ngán paparazzi nào, sao bọn họ còn đâm đầu vào chỗ chết như thế cơ chứ?!

A!!!!

Trong lúc không ngừng gào thét trong lòng, bọn hắn chợt nhớ ra cái người bảo bọn họ ngồi canh Trương Bân, lừa bọn họ bám đuôi Mai Như Ngọc, đòi phí bịt miệng.

Đều tại cái tên chết tiệt kia cứ khăng khăng phải nhìn thấy Trương Bân xui xẻo.

Nếu không phải tại tên đó, hôm nay bọn họ cũng không chụp phải những tấm ảnh kia, ngày mai, ngày mai nữa còn có thể tiếp tục ngồi săn ảnh kiếm cơm, càng không phải bám đuôi Mai Như Ngọc như này.

Không bám đuôi Mai Như Ngọc, thì sẽ không bị ghi âm, sẽ không bị đưa đến đồn cảnh sát, càng không phải quỳ xuống dập đầu nhận sai như này!

Đều là cái tên đáng chết Nghiêm Bạch Ngọc kia!!

Mẹ nó! Bọn họ đã không ra gì thi hắn cũng đừng hòng được sống yên ổn!

- ------------------------------------------------------

Tần Lãng dễ thương chết được:.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio