Viết vội chưa kịp chỉnh sửa, mai vó thời gian chỉnh lại sau. Chap hơi ngắn
___________________________________________
Tatsu theo chân nhóm mạo hiểm giả quay về thành phố Casando, trên đường đi:
“ Tatsu-san có nhiều chuyện anh không biết ở thành phố nên hãy để Tieza nói cho anh biết một chút”
“ Ừm,,, Tôi cảm ơn”
“ Tieza-chan em lại đây một chút. Giới thiệu một chút về thành phố của chúng ta cho Tatsu
-san”
Theo những gì được kể thì, nói gắn gọn lại những ý chính Tatsu hiểu là Thành phố Casando là thành phố độc lập trị vì không có vị vua nào cai quản nó. Thị trưởng thành phố là người đứng đầu. Ngoài ra, trong thành phố có ba gia tộc đứng đầu chi phối lượng hàng hóa, đất đai và của cải. Tuy bọn chúng không uy hiếp đến công hội mạo hiểm giả nhưng uy quyền chúng có khá lớn
Dòng họ đứng đầu là Dòng tộc của những vị pháp sư Rostar- nổi trội nhất trong ba nhà, nắm trong tay hơn nửa nguồn hàng cung cấp cho thành phố
Dòng họ thứ hai : Gia tộc chiến binh Cristian, một gia tộc lâu đời gồm toàn những chiến binh thiện chiến. Gia tộc này là người nắm giữ trật tự trị an cho thành phố
Dòng họ thứ ba : Gia tộc thợ rèn Vanbert, hậu duệ của những người lùn, tương truyền họ đã từng có quan hệ với người lùn hàng trăm năm. Những sản phẩm vũ khí trong thành phố gần như đều là do họ làm ra
Ba gia tộc hợp lại thành thế ba kiềng giữ vững thành phố đến ngày nay. Họ là những thành phần không thể thiếu, thành phố không thể tiếp tục phát triển nếu một trong số họ biến mất. Do tính chất quan trọng nên có lúc họ còn lấn áp cả Thị Trưởng.
Tiếp đến, Công Hội mạo hiểm giả xuất hiện trên hàng trăm thành phố, trải dài khắp hơn chục đất nước lớn nhỏ. Một tổ chức lớn nhất của loài người chuyên thu nhận những nhiệm vụ mà những người dân, quý tộc, nhà vua yêu cầu và thực hiện xử lí chúng. Những nhiệm vụ phi pháp, gây ảnh hưởng xấu đến con người và lợi ích chung sẽ không được chấp nhận. Công Hội xuất hiện để thực thi tính công bằng, hòa bình và lợi ích chung, không thuộc về bất kì tổ chức độc quyền nào. Những cuộc xung đột chiến tranh giữa các nước, Công Hội không nhúng tay vào, họ là Tổ chức luôn đứng công lập giữa các quốc gia.
Công Hội tồn tại một bảng xếp hạng những mạo hiểm giả từ cấp F,E,D,C,B,A,S,SS. Những cấp F đến A có ba cấp nhỏ trên từng cấp độ lớn. Ví dụ như cấp F có
F: Cấp thấp vừa đủ chứng nhận hạng F
F+: Trung cấp hạng
F++: Cao cấp hạng, sát với hạng E. Cách một hạng nữa sẽ lên E
Tương tự hạng A cũng thế
Tùy vào cấp độ của nhóm mạo hiểm giả mà nhiệm vụ mới có thể nhận và thực hiện. Mỗi nhóm mạo hiểm giả không được nhận quá nhiệm vụ một lúc, chỉ khi nào hoàn thành xong nhiệm vụ mới có nhiệm vụ khác. Nếu không thể hoàn thành, phải báo lại cho Công hội, hai lần liên tiếp thất bại thì phải nộp một khoản phí đền bù thiệt hại cho người giao. Năm lần liên tiếp thất bại sẽ bị thụt hạng
một bậc. Lần tiếp theo vẫn không hoàn thành, tiếp tục giảm đi một bậc nữa đến khi nạo hoàn thành liên tiếp nhiệm vụ hoặc đến hạng F: thấp nhất mới thôi
Còn nhiều điều về Công Hội mạo hiểm giả nữa nhưng nó quá nhiều, Tatsu khi đến thành phố sẽ dành thời gian tìm hiểu thêm
Cuối cùng, Tatsu nhất định phải nhớ một điều quan trọng nữa là Không ở đâu có hòa bình hay bình đẳng cả.
Lúc này, cậu vẫn chưa hiểu rõ câu nói này lắm.
Sai lầm chắc chắn một lần nữa lặp lại và nó sẽ khắc sâu vào con người non nớt của cậu về một thực tế khắc nghiệt- nơi cậu phiêu lưu, khám phá, đương đầu kể từ giờ. Việc đó sẽ thúc đẩy cậu thành một người trưởng thành, tất cả vì sự phát triển của cậu, bù lại thiếu sót cho anh chàng Neet thiếu giao tiếp bên ngoài. Rồi một ngày nào đó, xứng với cái tên “ Chúa tể tối cao”
Quãng đường đi về thành phố thật dài nhưng cũng thật ngắn. Nhờ cuộc trò chuyện vơi Tieza, Tatsu thấy thời gian trôi qua rất nhanh. Anh thầm cảm ơn cô bé trong lòng
Quang cảnh rừng rậm dần dần biến mất, thay đổi hoàn toàn. Những vùng đồng bằng cao nguyên rộng lớn dần dần xuất hiện, những tấm thảm cỏ xanh non kéo dài, những con đường đất dần hiện ra và ngày càng to hơn, chứng tỏ nhiều người đã từng đi qua đây. Mặt đường đất không có cây cỏ nào mọc lên nổi dạt sang hai bên, nó kéo dài, ngoằn ngèo. Phóng ánh mắt xa xa là hình ảnh một ngôi làng đơn sơ, đó là dấu vết con người gần đây. Tieza giới thiệu cho tôi biết đấy là ngôi làng Firal. Ngôi làng này nằm ở phía ngoài khu rừng, nó thuộc phần ngoại ô của Thành Phố Casando, cách khoảng vài cây số, xung quanh đó cũng có những ngôi làng nhỏ quy mô tầm nhà nằm rải rác xung quanh. Vị trí của những ngôi làng là những nơi thường xuyên bị tấn công bởi quái vật tràn ra từ khu rừng nhưng đổi lại tài nguyên khu vực rất phong phú, đất đai màu mỡ thích hợp trồng nhiều loại cây lương thực, và nhiều thứ hỗ trợ kinh tế khác. Mỗi ngôi làng đều có sự chuẩn bị của riêng mình để chống lại quái thú xâm nhập, đến gần ngôi làng Firal mới biết toàn bộ ngôi làng là hàng rào gỗ đơn giản dựng lên, một chiếc chòi canh ở phía trên cao hơn hàng rào cho phép tầm nhìn bao quát xa xa ra phía khu rừng. Với quãng dường từ khu rừng đến ngôi làng, đủ để người canh chừng gõ chuông và mọi người trong làng chuẩn bị chiến đấu khi gặp nguy hiểm. Ngôi làng khá nghèo nàn, những ngôi nhà đơn sơ được dựng lên trông như thể khó chống lại nếu như có một cơn bão lớn quét qua. Những mái nhà lợp rơm và lá cây, dựng lên bằng những cây gỗ lớn khai thác từ rừng và đất đắp lên làm tường.
Chúng tôi cùng xe ngựa đi vào ngôi làngvà Night đã dược cải trang thành công, thấy người anh chàng từ trên chòi nói vọng xuống:
“ Các người là ai? Từ đâu đến”bg-ssp-{height:px}
“ Chúng tôi là mạo hiểm giả, vừa đi làm nhiệm vụ về, xin anh hãy mở cửa để chúng tôi đi qua, chúng tôi cần đi về thành phố”- Đội trưởng Mayne đứng lên trả lời
“ Ồ là Mayne-san cô về rồi sao?Chuyến đi thuận lợi chứ?À quên mất thất lễ rồi. Này anh mở cửa”- Anh chàng nói với người đứng dưới mặt đất phía trong ngôi làng
“ Tôi về rồi và chuến đi rất tốt, cảm ơn sự quan tâm của anh Ben”
Chúng tôi có thể đi vòng qua ngôi làng nhưng một thành viên trong đội có chuyện gấp cần đi qua ngôi làng này. Mayne là người trong làng này, cô đã gắn bó với mọi người ở đây thời gian. Và dường như mọi người ở cái làng này rất yêu quý cô, họ lập tức cư xử thân thiện, nhẹ nhàng khi chúng tôi bước qua cửa.
Vẫy tay, chúng tôi bước vào làng. Trên đường đi, ai gặp chúng tôi cũng mỉm cười và chào hỏi chúng tôi. Trên gương mặt họ rất vui, không hề phát hiện sự thù địch hay ghẻ lạnh vơi người ngoài. Tất cả bọn họ đều có một điểm chung là đều yêu quý Mayne, điều đó được thể hiện qua lời nói và cử chỉ hành động của họ.
“ Tatsu-san, anh thấy thế nào? Ngôi làng này ấy, măc dù nó khá nhỏ nhưng đội trưởng của tôi rất nổi tiếng ở đây đấy. Thật sự rất ấn tượng đings không? Ha ha, ngày xưa lần đầu tiên đến đây tôi cũng thực sự choáng ngợp đấy? Ai mà ngờ được người như cô ấy lại được ưa thích đến vậy”- Rad bắt đầu nói chuyện với tôi
“ Ừm, tôi cảm nhận dược nó từ họ. Họ thực sự rất hạnh phúc, nơi này thật yên bình. Một ngôi làng đáng sống. À đúng rồi, tôi vẫn còn có điều thắc mắc. Sao bọn họ lại thân thiện với chúng ta đến thế. Các bạn thì không nói, tôi là người đầu tiên đến đây”- Bầu không khí thoải mái đã cho tôi dũng cảm để nói nhiều hơn
“ Không vấn đề gì đâu? Anh không cần thấy lạ, mọi người dân ở đây, không, phải nói ở khắp các ngôi làng như thế này, mọi người đều rất yêu quý mạo hiểm giả. Vì mạo hiểm giả là cứu tinh của họ, là anh hùng trong lòng họ. Ở những nơi nguy hiểm như này, anh thấy đấy, những quái vật nguy hiểm trong rừng lúc nào cũng có thể tràn ra, ít thì họ đối phó được, còn nhiều thì sao? Ai sẽ giúp đỡ họ? Đó là những nhà mạo hiểm giả. Mayne là người dân ngôi làng này, cậu ấy luôn chiến đấu để bảo vệ nó”- Eliza
“Ở đây còn có em của chị ấy nữa Yuu-kun” - Tieza
Chúng tôi đang nói chuyện thì co người xen vào: “ Mayne-chan, cháu về rồi. Lần này đi nhanh quá nhỉ, thế có ở lại lâu không, Yuu-kun nhớ cháu lắm đấy” là một bà già hiền lành đang chống một chiếc gậy
“ Bà nội, bà lại ra đây làm gì? Yuu thế nào hả bà? Em ấy vẫn ổn chứ”- Mayne bất chợt gọi
Thì ra đây là bà của cô ấy. Vậy là cô ấy có một gia đình~ thật may mắn
Không biết trong nhà cô ấy còn ai không? Vừa nãy cô ấy có nhắc đến người nào đó tên Yuu, em trai sao? Dù sao cô ấy cũng tốt với tôi nên tôi muốn báo đáp dù chỉ một chút. Nên tôi không hề ngại khi tiếp xúc vói gia đình cô ấy
“ Nó vẫn ổn. Chỉ là dạo này nó nhớ cháu quá, lúc nào cũng muốn đi tìm cháu. Giờ cháu và bạn của mình đã về đây thì hãy đến nhà chúng ta chơi, bà sẽ nấu một bữa cho mọi người ăn, các cháu không phiền chứ”
“ Cảm ơn bà. Chúng cháu đã làm phiền” ; Mọi người trong nhóm Red Rain đều cúi xuống chào bà cụ
“ Có gì đâu, các cháu hãy quan tâm nhiều hơn đến con bé này nhé! Nó trông thế thôi, chứ thực ra vẫn yếu đuối lắm. Nhớ hồi bé khi nó gặp một con slime, nó đã khóc oang cả làng lên”
“ BÀ!! Bà lại nói xấu cháu nữa. Hứ..”
“ Hahahahaha”
Mọi người đều cười, bà cụ cũng cười, đôi mắt bà ngấn lệ nhưng khuôn mặt bà toát lên vẻ hạnh phúc. Đó là hình ảnh người bà chứng kiến cháu mình đã trưởng thành, cái nhìn trìu mến bao la không điểm dừng
Điều đó, bất chợt khiến tôi chùng xuống, nỗi buồn nhẹ lướt qua tâm trí tôi. Nó không phù hợp với tình huống này; đáng ra tôi phải thấy vui cho họ nhưng tôi sao thế này.
Hình ảnh một gia đình đây sao? Ấm áp. Vui vẻ,… nó luôn là thứ mình khao khát bấy lâu nay, Nhìn họ thật hạnh phúc
“ À đúng rồi, cháu gái. Chàng trai này là ai thế, trước đây chưa từng thấy cháu giới thiệu, những người khac thì bà biết rồi”
“ Cháu giới thiệu với bà, cậu ấy tên là Tatsu, chúng cháu gặp ở nhiệm vụ lần này”
“ Tatsu-kun, chào cháu”
“ Dạ, cháu chào bà ạ”
“ Ừm, một chàng trai tốt. Được rồi, về nhà thôi Yuu, nó đang đợi ở nhà”