Dị Giới Quân Đội

chương 154 : ưng kích nghìn dặm [ 2 ]

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

đêm không một tiếng động lấy đi tính mạng của hai, ba trăm kỵ binh. Tên đội trưởng đứng mũi chịu sào kia lại càng được chiếu cố tận tình, bị bắn giống như một con nhím, ngã từ trên lưng ngựa xuống. - Đội trưởng! Vài tên binh lính ở bên cạnh hắn kêu lên đau đớn, mắt lộ hung quan, vung đao kiếm lao về hướng những mũi tên bắn ra. Hiển nhiên đây là vài tên thân binh của tên đội trưởng kia. Bọn họ nóng lòng muốn báo thù cho đội trưởng của mình. Nhưng chiến tranh vĩnh viễn không có chút tình cảm nào, địch nhân cũng sẽ không thương xót cho bọn họ. Vài tên binh lính mới lao ra được vài bước đã bị những mũi tên lạnh lẽo cắm vào ngực, đi theo đội trưởng của mình. Tiếng kêu thảm thiết vang lên, chiến mã hí vang, tiếng xé gió của mũi tên trong bầu đêm đan vào nhau mang theo mùi máu tươi nồng đậm tạo thành một lời ca bi tráng mở đầu cho sự giết chóc của Hắc Ưng kỵ binh, cũng thổi lên tiếng kèn chiến trận huy hoàng cho An Đông Ny. Bất ngờ bị tập kích làm cho đơn vị kỵ binh phản quân này luống cuống, thất thần, sau khi bị thương vong mấy trăm người mới ổn định trận cước, bắt đầu tổ chức triển khai phản kích. Nhưng ngay từ đầu bọn họ đã gặp phiền toái. Đội hình tổ chức vội vàng để phản kích bị đàn ngựa của những kẻ đánh lén làm cho thất điên bát đảo. Rất nhiều kỵ binh lạc nhau, mỗi người một chỗ. Mà địch nhân tự tập cùng một chỗ, lợi dụng cơ hội này, không ngừng bắn chết những kỵ binh đơn độc. Khi đàn ngựa tản ra, những kẻ đánh lén lộ ra, một trận hình đột kích chỉnh tề xuất hiện. Một đám binh lính đằng đằng sát khí xuất hiện trước mặt bọn họ. Ở phía sau kỵ binh, Lão Tạp đã sắp ngâm xướng xong, thiểm điện cùng sấm chớp bắt đầu xuất hiện trên bầu trời đêm, từng đạo tia chớp vặn vẹo, tụ tập cùng một chỗ. - Tinh vân tia chớp! Một thanh âm già nua mạnh mẽ vang lên trong không trung, khiến cho tất cả kỵ binh đều biến hẳn sắc mặt. - Mau lui lại! Địch nhân muốn phát động ma pháp công kích! Một gã sĩ quan phản quân lớn tiếng gào thét, ghìm cương ngựa xoay người bỏ chạy. Kỵ binh phản quân cũng bị ma pháp trước mắt làm cho hoảng loạn, điên cuồng tháo chạy. - Muốn chạy phải hỏi tiểu Tạp ta có đồng ý hay không. Hắc hắc! Ánh mắt tiểu Tạp đột nhiên chở nên ngưng trọng, hai tay đưa về phía bầu trời. - Nhớ kỹ phải tạo lưới thật kín, hơn nữa còn phải để ở phía trước kỵ binh! Lão Tạp nói khẽ vào tai hắn. Tiểu Tạp gật đầu, đột nhiên vung tay về phía trước. - Một già một trẻ này phối hợp thật tà môn! An Đông Ny nhìn lưới tia chớp ở trên không trung đang bay nhanh về phía phản quân hạ xuống, thở dài nói. - Toàn thể chuẩn bị công kích! Điện võng ngưng tụ lại thành một lưới điện ở phía trước mặt mấy trăm phản quân đang bỏ chạy. Những kẻ chạy trốn đầu tiên, một lòng muốn sống không thể ngờ tới tử thần đột nhiên từ trên trời giáng xuống bóp cổ mình. Rất nhiều binh lính đau đớn thống khổ, giãy dụa, chiến mã bị tia chớp đánh trúng ngã xuống mặt đất. Điện quang lóe lên trong bóng đêm có vẻ vô cùng hung dữ, trong tiếng cháy nổ lép bép là mùi da thịt cháy xém, tanh hôi. Đúng lúc thiểm điện cùng hỏa thạch giáng xuống, kỵ binh phía sau thậm chí không kịp dừng lại, trực tiếp va vào binh lính phía trước đang bị ma pháp công kích. Nhất thời người ngã ngựa đổ. - Công kích! Thấy tình huống như vậy, An Đông Ny quyết đoán ra lệnh. kỵ binh giống như mũi tiễn rời cung, nhanh chóng lao về phía phản quân. Mũi tiễn lạnh lẽo đâm vào ngực mặc dù dễ dàng giết chết địch nhưng dưới nhiệt huyết nam nhi, không vung trường đao chặt đầu địch thì không thật sự thống khoái! Giao cao cương đao sáng loáng tỏa ra sát khí dầy đặc làm trái tim người khác băng giá. người cùng rống lên, giống như mãnh hổ rời khỏi rừng, như rồng bay lên bầu trời, mang theo thú tính cùng sự cuồng dã của nam nhân trong huyết mạch, đánh sâu vào phía sau phản quân. Máu huyết tung tóe khắp nơi. Kỵ sĩ là một nghề nghiệp cổ xưa và vinh quang nhất trên đại lục; Kỵ binh tượng trưng cho lực lượng cùng sự chinh phục. Kỵ binh cùng kỵ binh đối chiến thường trở một màn tráng lệ rung động nhất trong chiến tranh đại lục. An Đông Ny và kỵ binh của hắn sau khi được Lưu Vân trang bị cho đặc chiến nỗ thường dùng phương thức du đấu đối với địch nhân để giảm bớt thương vong của bản thân, đồng thời kiềm chế đám hiếu chiến dưới tay. Làm một thống soái kỵ binh, hắn hiểu rõ thuộc hạ của mình khát vọng loại chiến đấu nào: Bọn họ khát khao cùng cùng kỵ binh địch nhân va chạm, tìm kiếm cảm giác mãnh liệt, chứng minh sự cường đại của bản thân; Bọn họ khát vọng giết chóc kẻ yếu, truy tìm khoái cảm trong sự giết chóc tanh máu, chứng minh mình là cường giả. - Binh lính, tận tình tàn sát cho ta! Hãy để thi thể địch nhân lót đường cho sự huy hoàng của chúng ta! Làm cho địch nhân khóc thét lên, làm cho uy danh của chúng ta thêm hiển hách! An Đông Ny vung đao lên chém bay đầu một phản quân, trong ánh mắt hiện lên sự hưng phấn, cao giọng quát trên chiến trường. Tiếp theo lại vung đao chém về một kỵ binh khác. Lời nói của An Đông Ny giống như một đạo ma chú làm cho mỗi Hắc Ưng Kỵ binh sư đều trở nên hưng phấn. Bởi vì trong cuộc sống đi theo An Đông Ny của bọn họ, mỗi một lần ở trên chiến trường nghe thấy câu nói đó, bọn họ đều từ trạng thái tỉnh táo tiến nhập vào trạng thái giết chóc điên cuồng. Đơn giản thic vung đao giết địch, không hề để ý tới sự chỉ huy của hắn, cũng có ý nghịa địch bại vong là điều đương nhiên, thắng lợi thuộc về bản thân mình. - Giết! An Đông Ny cảm giác sau khi ra lệnh, trong nháy mắt tất cả mọi người đều bạo phát. Thương cảm cho kỵ binh phản quân, bọn họ còn chưa có thoát khỏi sự sợ hãi từ ma pháp dị thường thì những kỵ binh điên này đã đánh tới. Bọn họ phát hiện ngay cả khi một đao chém trúng người những kỵ binh này, nghênh đón bọn họ không phải là tiếng kêu thảm thiết của địch nhân mà là cương đao sáng loáng bổ về phía cổ mình. Trong lòng mỗi phản quân đều dâng lên ý niệm tuyệt vọng, tình thế chiến trường biến thành chạy trốn cùng đuổi giết. - An Đông Ny là một tướng lĩnh ma quỷ. Khí chất của hắn biến hóa có thể ảnh hưởng tới lực chiến đấu của quân đội. Có thể tưởng tượng nếu như cho hắn vạn kỵ binh, hắn sẽ đáng sợ như thế nào! Cả đại lục đều run rẩy dưới gót sắt kỵ binh của hắn! Lão Tạp nhìn chiến trường phía xa, thở dài nói. - Ta còn tưởng rằng phản quân bị tổ hợp song tạp chúng ta làm cho sợ hãi chứ? Không ngờ lại lại bị sư trưởng An Đông Ny dẫn người làm thịt! - Tiểu Tạp, uy lực ma pháp cho dù có lớn cũng không gây ra sự rung động mạnh liệt bằng chiến đấu như vậy. Đây cũng là lý do tại sao gần năm qua trong chiến tranh của đại lục, ma pháp không thể nào là nhân tố chủ yếu trên chiến trường. Máu tươi cùng tình cảm mãnh liệt dâng trào, sự ngang bướng cùng tàn bạo mới là chiến tranh của nam nhân. Đây mới chính thức là chiến tranh! Lão Tạp cũng trở nên cảm khái. - Thần ơi, cứu ta. Tạp đại thúc cũng trở nên mê muội! Người ở bên cạnh Lão đại so với người khác thì thật dị thường! Tiểu Tạp nhìn các kỵ binh đang kịch chiến trên chiến trường, một lúc sau nói ra một câu làm cho Lão Tạp nhất thời khôi phục lại sự bình thường, hung hăng gõ một cái trên đầu hắn. - Ta có thể xác định hoàn cảnh như vậy đem tới sự bất lợi đối với sự phát triển về thể xác và tinh thần của một thiên tài thiếu niên!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio