- Xin lỗi, là do ngươi không nghe lời ta. Đối với địch nhân không thể nhân từ được! Sau khi Bố Lỗ Khắc đánh ra một kích trí mạng, ngơ ngác đứng ở giữa sân nhìn Lưu Vân bị đánh trúng bắn ra phía xa, thì thào nói. Trước lúc khai chiến hắn chủ động đem Thủy Linh Nhi trả về bên cạnh Lưu Vân, bày tỏ thiện ý của mình với hắn. Sau đó Lâm Mị hoàng hậu lại ra mặt nói rõ đây là một trận đánh hòa bình, bỏ đi địch ý trong lòng Lưu Vân. Đúng lúc nhìn thấy kẻ nhát gan như Lưu Vân lại đột nhiên trở nên có khí phách như vậy làm cho hắn rốt cục cũng phải thi triển sát chiêu. Từ ý nghĩa nào đó mà nói thì Bố Lỗ Khắc cũng là bất đắc dì. Vì hoàn thành sứ mạng hoàng hậu giao cho, hắn đã hy sinh vinh dự võ sĩ, áp dụng một lần mưu sát không tốt đẹp gì. Trong suốt quá trình tỷ thí đối thủ bị hắn ép cho không có lực hoàn thủ vậy mà hắn lại hạ độc thủ. Hắn hoàn toàn không có sự vui sướng của người chiến thắng, ngược lại trong lòng cảm thấy có chút mất mát, nặng nề. - Thật ra ta hy vọng có thể đường đường chính chính đánh bại ngươi ở trên chiến trường. Chỉ là chính trị vĩnh viễn không phải là thứ quân nhân có thể nắm trong tay ! Bố Lỗ Khắc thở dài, xoay người đi ra bên ngoài sân thi đấu. Thủy Hàn ôm lấy Thủy Linh Nhi, khuôn mặt lạnh lùng đi qua bên người Bố Lỗ Khắc, nhanh chóng chạy lại chỗ Lưu Vân vừa rơi xuống. Vài tên Hắc Ưng đội viên yên lặng theo sát phía sau hắn, trong ánh mắt mỗi người nhìn về phía Bố Lỗ Khắc đầu tràn ngập hận ý khắc cốt ghi xương. Thủy Hàn có nén ý muốn ra tay ám sát Bố Lỗ Khắc. Bởi vì lúc này an nguy của Lưu Vân quan trọng hơn bất cứ chuyện tình gì. Theo phân phó của Lâm Mị, hai gã ma đạo sư cũng vội vàng chạy tới giữa sân. - Trời ạ, thân thể của hắn như thế nào lại cháy lên! Ngay lúc này quan viên vẫn đứng ở bên sân thi đấu quan sát đột nhiên hét lên một tiếng kinh hãi. Lâm Mị hoàng hậu cùng Bạch Y đang chuẩn bị rời đi nghe thấy tiếng kinh hô này vội quay người lại nhìn ra giữa sân, nhất thời thất thần. - Trời ạ, thi biến! Người xem sợ hãi hét lên chói tai. Trong hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, một bóng người chậm rãi đứng lên. Hỏa diễm màu lam như một tầng khôi giáp bao trùm lên thân hình hắn. - Phì! Mẹ ngươi thi biến ấy. Đây là lão tử niết bàn! Lưu Vân đứng dậy, căm tức nhìn khán giả đang ồn ào trên khán đài, đem bùn đất trong miệng phun ra. - Bố Lỗ Khắc tướng quân, trận chiến vừa mới bắt đầu, ngươi như thế nào đã chuẩn bị đi ra chứ? Sau khi thân thể và tinh thần trải qua sự thống khổ thật lớn, đạt được sinh mạng mới, Lưu Vân nhìn Bố Lỗ Khắc đang ngây ra như phỗng rồi nói. - Đến cùng là xảy ra chuyện gì vậy ? Lâm Mị cau mày, không có cách nào giải thích với những biến hóa phát sinh trên người Lưu Vân. - Có thể là trong khi nguy nan, ma pháp cùng vũ kỹ trên người hắn đã xảy ra một ít biến hóa vi diệu. Hắn hẳn là ma vũ song tu. Chức nghiệp không có tiền đồ nhất lại xuất hiện kỳ tích trên người hắn! Bạch Y nói. - Chẳng lẽ con đường ma vũ song tu của hắn đã được khai thông? Nếu vậy ta càng không thể dễ dàng bỏ qua hắn. Lâm Mị nhẹ giọng than, cùng Bạch Y quay trở về vị trí ngồi, cùng đợi biểu hiện tiếp theo của Lưu Vân. Bạch Y nói rất đúng. Ngay vừa rồi Lưu Vân quả thật đã tiến nhập vào một cảnh giới mới của vũ kỹ. Khi hắn bị Bố Lỗ Khắc đánh cho một kích cuồng bạo, nghìn vạn luồng đầu khí xé nát chiến giáp hộ thể trên người hắn, trực tiếp xâm nhập vào bên trong cơ thể hắn, tạo thành thương tổn nghiêm trọng. Nhưng mà Hắc Ưng chiến giáp cũng hóa giải bớt một kích giết người của Bố Lỗ Khắc, hơn nữa thân thể hắn được long huyết cải tạo qua, đương nhiên có thể miễn cưỡng thừa nhận một kích này, bảo vệ tính mạng hắn. Lúc rơi xuống đất, thân thể cùng nội tâm của hắn xuất hiện sự thống khổ thật lớn làm cho hắn chết ngất. Sau khi hắn té xỉu, khí công do hắn tu luyện tự động vận chuyển. Dường như cảm nhận được lúc chủ nhân gặp nguy cơ cho nên kình khí điên cuồng lưu chuyển, đem toàn bộ lục hệ ma pháp chung quanh hấp thu. Sau đó đẩy khắp toàn thân kinh mạch của Lưu Vân, chậm rãi chữa trị hao tổn của thân thể. Lúc Lưu Vân tỉnh lại liền cảm giác được trên người khác thường. Chỉ là hắn đang bi phẫn nên cũng không có quá chú ý tới biến hóa của thân thể. Hắn chỉ nghĩ tới phát tiết lửa giận trong lòng. Hỏa nguyên tố cuồng bạo dưới sự dẫn dắt của kình khí lần đầu tiên hưởng ứng lời kêu gọi của hắn, hình thành một tầng hỏa diễm nhiệt độ cao ở bên ngoài thân thể hắn, khiến hắn hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài, làm cho Lưu Vân trong lúc vô tình đi lên con đường dục hỏa trùng sinh. Lưu Vân tu luyện khí công, theo đuổi việc khơi dậy tiềm năng cực hạn của thân thể con người. Trong hoàn cảnh hoàn toàn bị ngăn cách với bên ngoài, thân thể cùng tinh thần của hắn sau khi chịu đựng sự thống khổ thật lớn, kình khí ở trong cơ thể không chỉ có hoàn thành một lần cải tạo toàn diện đối với cơ thể hắn mà còn thành công đem Lưu Vân liên hệ với lục hệ nguyên tố. Bắt đầu từ giờ khắc này Lưu Vân mới chính thức dung hợp ma pháp cùng vũ kỹ, đi vào con đường lớn sáng sủa. - Ngươi khiến cho ta cảm thấy vui mừng lẫn sợ hãi! Bố Lỗ Khắc yên lặng nhìn Lưu Vân thật lâu, đột nhiên cười nói. Hắn xoay người đi vào trong sân đấu, một lần nữa rút trường kiếm ra. - Đã từng có rất nhiều người muốn giết ta nhưng cuối cùng đều thất bại. Ngươi cũng sẽ không ngoại lệ! Lúc này hỏa diễm trên người Lưu Vân đã hoàn toàn biến mất nhưng toàn bộ trên dưới người hắn không có một dấu vết bị cháy nào. Trên mặt hắn tràn ngập sự tự tin cùng ham muốn chiến đấu. Bôn nguyệt đao trên mặt đất được nâng lên, một đạo xích diễm hiện lên trên đao. Trên người Lưu Vân xuất hiện một tầng quang mang giống như đấu khí. Hơn nữa quang mang màu sắc rực rỡ! Hễ là người có một chút vũ kỹ đều bị dọa cho kinh ngạc tới ngây người. Chắc chắn rằng người chứng kiến một màn này hôm nay sẽ làm oanh động cả đại lục. Bởi vì tại đại lục mỗi một cấp bậc võ sĩ vĩnh viễn chỉ có một loại màu sắc đấu khí. Cho dù là tới cấp bậc kiếm thánh cũng chỉ là kim sắc mà thôi. Nhưng trước mắt lại xuất hiện một người quái thai với màu sắc rực rỡ! Đả kích nghiêm trọng này đã phá vỡ sự thừa nhận của bọn họ. Thật ra bởi vì đây là lần đầu tiên Lưu Vân vận dụng ma pháp nguyên tố tổng hợp trong chiến đấu. Tứ hệ ma pháp nguyên tố Phong, Thủy, Lôi, Thổ hình thành bốn tầng hộ thuẫn mỏng bên ngoài người hắn, đan vào nhau tạo thành quang mang với nhiều màu sắc rực rỡ. Bản thân ở trong đó, Lưu Vân cảm thấy thân hình linh hoạt tự nhiên giống như chim trong không trung, cá trong nước. - Tướng quân cẩn thận! Hét lớn một tiếng, Lưu Vân chủ động vung đao đánh tới Bố Lỗ Khắc. Trận chiến một lần nữa bắt đầu, Bố Lỗ Khắc đã rơi xuống thế hạ phong. Lưu Vân chủ động tiến công làm cho hắn mất đi cái loại cảm giác ưu việt cao cao tại thượng. Mà mấy lần va chạm làm hắn hiểu được Lưu Vân đã thực sự thoát thai hoán cốt. Đao kiếm va chạm, trên thân kiếm của Bố Lỗ Khắc vẫn tỏa ra đấu khí mãnh liệt như cũ. Nhưng Lưu Vân đã không hề trốn tránh như lúc đầu nữa mà ngược lại đao pháp công kích càng thêm nhanh. Trong lúc nhất thời ánh đao, đấu khí tỏa ra khắp đấu trường, quang mang rực rỡ tạo thành một cảnh tượng đặc biệt. Từ khi sinh ra tới nay lần đầu tiên hắn biểu hiện ra năng lực phòng hộ cường đại. Đấu khí của Bố Lỗ Khắc đánh trúng liền bị tản mát ra khắp nơi. Tấn công lâu không có hiệu quả Bố Lỗ Khắc tự nhiên phải chịu thiệt thòi. Mấy chiêu đao đầu tiên của Lưu Vân hắn còn ứng phó dễ dàng. Không nghĩ tới càng về sau thì tốc độ thi triển đao pháp của Lưu Vân lại nhanh hơn, thân pháp linh hoạt hơn, nương theo chiêu thức xuất hiện uy lực ma pháp cường đại hơn. Một chiêu ‘Yến phản’, phong hệ ma pháp sinh ra trói buộc mãnh liệt làm cho Bố Lỗ Khắc phải dùng hết toàn lực mới có thể loại bỏ sự ảnh hưởng. Hơn nữa không có áp lực phải phòng thủ, Lưu Vân lại càng đem toàn lực ứng phó, đem chiêu thức phát huy tới mức tận cùng, làm cho Bố Lỗ Khắc càng đánh càng phải cố hết sức. Trong khi giãy chết, trên đao của Lưu Vân mơ hồ có hỏa diễm xuất hiện. Bộ trang phục võ sĩ của Bố Lỗ Khắc bị cháy thủng lỗ chỗ. Bôn nguyệt đao xuất ra đao mang với sóng nhiệt cuồn cuộn làm cho toàn thân hắn ướt đẫm mồ hôi. - Tới lúc kết thúc rồi! Lưu Vân đột nhiên hừ lạnh một tiếng, nhảy lên cao. - Niết bàn! Theo tiếng rống to của Lưu Vân, một đoàn hỏa diễm nổi lên bao phủ cả người hắn khiến cho tất cả mọi người ngồi xem chỉ thấy trên không trung xuất hiện một hỏa cầu siêu lớn. Trong quá trình hỏa cầu từ trên không trung bay xuống mặt đất lại càng lớn hơn. Hỏa cầu vừa rơi xuống đất liền hóa thành một ‘hỏa long’ lao thẳng về phía Bố Lỗ Khắc đánh tới. Bố Lỗ Khắc vội vàng lắc mình muốn tránh ra nhưng hỏa long đuổi theo như bóng với hình, lao thẳng tới hắn. Tất cả mọi người đều thấy được Lưu Vân đang mỉm cười đứng, bôn nguyệt đao trong tay nhẹ nhàng huy động, hỏa long theo đao bay ra. Dưới tình huống không thể né tránh, Bố Lỗ Khắc bị ép phải đón đỡ. Đấu khí cùng hỏa long va chạm, lực đánh cường đại làm cho Bố Lỗ Khắc trượt về phía sau, để lại hai vết chân thật sâu trên mặt đất. Lưu Vân thừa cơ bay lên, lao nhanh về phía Bố Lỗ Khắc. Theo thời gian trôi qua, hỏa long càng ngày càng ngắn, một bộ phận đấu khí đã bị triệt tiêu. Khi hỏa long hoàn toàn biến mất, trường kiếm trong tay Bố Lỗ Khắc cũng rơi xuống trên mặt đất, mà bôn nguyệt đao trong tay Lưu Vân cũng đang gác lên cổ hắn. - Vũ kỹ kinh thế hãi tục! Ma vũ song tu có thể có uy lực như vậy, ngươi là đại lục đệ nhất nhân. Bố Lỗ Khắc được chứng kiến, chết cũng không hối tiếc! Động thủ đi! Tóc, lông mi, râu mép của Bố Lỗ Khắc đều bị đốt trọi, sắc mặt ảm đạm, ngẩng đầu, bất đắc dĩ nói. Nếu như mình đã động sát khí muốn giết hắn trước, sau khi chiến bại bị giết cũng rất bình thường. Bố Lỗ Khắc cố gắng duy trì sự bình tĩnh. Toàn bộ người xem trong đấu trường đều đứng lên, nhưng tất cả đều yên tĩnh. Chứng kiến biến hóa kinh người của trận đấu, kết cục ngoài ý muốn đã làm cho bọn họ mất đi năng lực tự hỏi cùng năng lực ngôn ngữ. Lâm Mị cùng Bạch Y cũng đồng thời đứng dậy, ánh mắt lo lắng vạn phần. Giờ khắc này vận mệnh của Bố Lỗ Khắc đang nằm tay Lưu Vân, do Lưu Vân quyết định. - Đánh thật thoải mái! Tuy nhiên còn chưa có đã nghiền! Lưu Vân đột nhiên cười lớn một tiếng, đút đao vào vỏ, dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người, xông lên phía trước đem Bố Lỗ Khắc ấn ngã xuống mặt đất, xuất ra quyền cước công phu đắc ý, đánh cho hắn mặt mũi bầm dập xưng húp, ngã xuống. - Chọc giận lão tử, bất luận là nam hay nữ đều bị lão tử đè xuống đánh cho hắn nằm yên không động đậy được! Lưu Vân đánh xong Bố Lỗ Khắc, kiêu ngạo ngẩng đầu nhìn Lâm Mị hoàng hậu đầy khiêu khích, hai tay chống nạnh kiêu ngạo cười nói. Lâm Mị nhìn thấy tình cảnh này không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Nghe được những lời của Lưu Vân, nàng không có tức giận, ngược lại đưa tay vỗ bộ ngực đầy đặn đầy quyến rũ cười, ý tứ mười phần hứng thú. - Ngươi thắng, Lưu Vân bá tước. Đêm nay ta sẽ mở tiệc tại Hoàng Kim bờ biển chúc mừng ngươi!