Dị Giới Quân Đội

chương 283 : tuyệt sát

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Huyết ma bảo nằm ở khu vực núi cách phía tây Ni Tư thành khoảng chừng dặm. Đây là một trong những trụ sở khổng lồ do Huyết thần giáo dựng lên để khống chế Tây Tư vương quốc, là cứ điểm chủ yếu mà tà giáo bồi dưỡng ra Huyết Ma. Nơi này có địa thế bằng phẳng, địa hình trống trải, vào lúc hòa bình đây là một sơn thôn cảnh sắc tươi đẹp, vốn là một nơi thật đẹp để đi chơi trong tiết thanh minh. Sau khi Huyết thần giáo xuất hiện thì nơi này chính thức trở thành tử địa. Cư dân trong khu vực núi này đa số bị bắt đi làm dân công xây dựng trụ sở. Sau khi trụ sở xây dựng xong thì biến thành hành thi lang thang chung quanh trụ sở. Động vật ở nơi này cũng bời vì hành thi xuất hiện mà biến mất, thậm chí ngay cả loài chim bay lượn trên không cũng không chịu được mùi màu tươi nồng nặc mà phải đi xa lánh nạn. Trong bóng đêm, Huyết ma bảo từng thôn phệ vô số tính mạng giống như quái thú lẳng lặng nằm lù lù ở giữa hai ngọn núi, trong trụ sở thỉnh thoảng truyền ra những tiếng gầm gừ của Huyết Ma. Bên ngoài cửa lớn của trụ sở, binh lính Tây Tư đang đi lại tuần tra, thỉnh thoảng nghe tiếng Huyết Ma phát ra thanh âm kinh khủng, thỉnh thoảng lại lắc đầu thở dài. Đêm về khuya, trời rét lạnh, đây cũng là lúc đội tuần tra đổi gác. Một đội binh lính Tây Tư mới được thay gác, đội mới này dường như không có giống đội cũ. Cho dù là khí trời rét lạnh cũng không có cách nào đóng băng vẻ mặt hưng phấn cùng nội tâm kích động của bọn họ. - Súc sinh, các ngươi cứ kêu đi, rồi tới lúc các ngươi muốn kêu cũng không được! Nghe trong căn cứ truyền ra thanh âm Huyết Ma, một lão binh vẻ mặt phẫn hận, hung hăng nói. - Tất cả mọi người đều hiểu rõ chứ? Binh lính tuần tra tụ lại cùng một chỗ, một sĩ quan trung niên trầm giọng hỏi. Bọn lính trầm mặc, nhưng đều kiên định gật đầu. Đối với một chi quân đội chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, ngươi có thể khinh thị nó nhưng người tuyệt đối không thể quên, chỉ cần là quân nhân, những binh lính này vẫn có dũng khí đối mặt với tử vong. - Chuyện ta giao đã làm tốt chứ? Trung niên sĩ quan lại hỏi lần nữa. Binh lính vẫn trầm mặc như cũ, có một số gật đầu, một số lại lắc đầu. Chiến loạn cùng sự kinh khủng khiến cho thân nhân bọn họ trôi dạt khắp nơi, cốt nhục chia lìa. Cho dù là những binh lính dốc sức vì Huyết thần giáo cũng không ngoại lệ. - Lão tử cũng không tìm thấy lão bà cũng tiểu oa nhi! Không quản nhiều như vậy! Trung niên vung bàn tay to lên. - Mở cửa trụ sở ra cho những người bên ngoài tiến vào thanh tẩy nơi dơ bẩn này đi! Vài tên binh lính tuần tra gỡ chốt trên cửa xuống, một ít binh lính thì ra sức quay tời kéo. “Cách cách”, thanh âm trầm muộg lên. Huyết ma bảo giống như một người sắp chết, chậm rãi mở rộng miệng. Ngoài cửa lập tức truyền đến tiếng vó ngựa dồn dập. Hơn hai trăm kỵ binh quần áo rách nát như một trận gió lao qua cửa lớn, nhanh chóng biến mất bên trong trụ sở. Đầu lĩnh hóa ra lại là lão binh Kiệt Y, người đã dẫn đường cho tiểu tổ ứng cứu. Sau khi hơn hai trăm người này tiến vào trụ sở, Kiệt Y ở trên chiến mã vung tay lên, kỵ binh liền chia làm hai mươi tiểu tổ nhanh chóng tản ra bên trong trụ sở. Ước chừng hai ba phút đồng hồ sau, những tiếng nổ mạnh rung trời vang lên. Ngay sau đó một tiếng nổ lớn phá tan sự yên lặng, giống như hồi chuông tang vang lên chung quanh. Huyết ma bảo hỏa quang chiếu sáng cả bầu trời, khói đặc, tiếng Huyết Ma cùng hành thi kêu gào thảm thiết vang lên tận trời cao. - Địch tập kích! Địch tập kích! Một sĩ quan Tây Tư cùng Huyết Y sứ giả quần áo không chỉnh tề lảo đảo lao ra khỏi căn phòng, kinh hoàng kêu lớn. Bọn họ không thể nào nghĩ tới Huyết ma bảo ở trong phạm vi thế lực của Huyết thần giáo lại có kẻ dám tới đây tập kích. - Vương giả trở về, Tây Tư bất diệt! Hỏa quang soi sáng khuôn mặt đầy tang thương của Kiệt Y. Lão cười lạnh nhìn một đám Huyết Y sứ giả rồi hô to, sau đó đem một viên ‘Lạc Phu tạo’ ném ra. “Oanh” một tiếng, mấy Huyết Y sứ giả còn chưa có mặc xong quần áo liền biến thành từng mảnh nhỏ bay lên bầu trời, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra. - Vương giả trở về! Tây Tư bất diệt! Cùng với những tiếng hô to là những tiếng nổ mạnh vang lên khắp nơi ở trong trụ sở. Thanh âm này rơi vào trong tai quân nhân Tây Tư khiến cho bọn họ mất đi dũng khí tìm kiếm kẻ tập kích cùng việc tiêu diệt bọn họ. Thậm chí đứng ngây ngốc, nước mắt rơi xuống. Một người nhu nhược, yếu hèn cho dù ở vào hoàn cảnh sinh tồn cùng sự áp bức mà phải phản bội quốc gia mình nhưng tận sâu trong lương tâm hắn còn chưa có mất hết. Trong nội tâm hắn vẫn còn một chút tình cảm, hoài niệm đối với cố quốc. Các kỵ binh sau khi nhanh chóng tung ‘Lạc Phu tạo’ trong tay ra bèn từ các nơi hướng cửa trụ sở tập hợp, sau đó dưới sự dẫn đầu của Kiệt Y lui ra ngoài trụ sở. Phía sau bọn họ, một ít Huyết Y sứ giả dẫn theo một đám Huyết Ma đang nhanh chóng đuổi theo. - Cùng chúng ta đi thôi! Kiệt Y kìm ngựa trước cửa Huyết ma bảo, nhìn trung niên quan quân giữ cửa quát to. - Không được. Tay đã vấy bùn, cho dù đi tới nơi nào cũng không rửa sạch được! Bọn họ cũng nghĩ như vậy. Trung niên quan quân lạnh lùng cười nói, rồi chỉ về các binh lính ở phía sau. - Mau rút lui đi, chúng ta yểm hộ các ngươi! Nói cho hắn biết, những quân nhân của Tây Tư vương quốc ở thời khắc cuối cùng đã anh dũng chiến đấu để xóa bớt tội nghiệt của mình. Ngày Tây Tư xuất hiện tương lai tươi sáng xin hãy đối xử tử tế với người nhà của chúng ta! - Ánh mắt của Kiệt Y nhìn qua những binh lính ở phía sau hắn. Lão muốn ghi nhớ những khuôn mặt này. Là một lão binh từng có thời gian tuổi trẻ sống ở quân doanh, lão có thể hiểu được những người trẻ tuổi này đã chấp nhận tất cả. Đối với một người nam nhân, đặc biệt là một quân nhân mà nói, sống sỉ nhục thật sự không bằng anh dũng chết đi! - Rút lui! Kiệt Y quát lớn một tiếng, các kỵ binh theo sát phía sau hắn, nương nhờ bóng tối rút đi. - Đóng cửa, chiến đấu! Trung niên quan quân hướng binh lính phía sau ra mệnh lệnh cuối cùng. Tiếng thiết bản chuyển động, cửa Huyết ma bảo chậm rãi đóng lại. Truy binh phía sau các kỵ binh giống như huyết khuyển với tốc độ nhanh nhất, nặng nề va vào đại môn, tiếng rên rỉ cùng huyết nhục bắn tung tóe. Sĩ quan chỉ huy trụ sở tựa hồ tới lúc này mới hiểu được mình bị tổ chức phản kháng ở bên trong lãnh thổ Tây Tư tập kích, vội vàng dẫn theo thuộc hạ chạy tới. Trung niên quan quân cùng mười mấy tên binh lính của hắn rất nhanh bị Huyết Ma giết chết, biến thành một đống huyết nhục mơ hồ. Tác dụng cuối cùng của bọn họ chính là đóng cửa lại, tranh thủ một ít thời gian để Kiệt Y dẫn theo kỵ binh rút lui. Ban đêm. Huyết Ma cùng Huyết Y sứ giả ở trong Huyết ma bảo đã khỏi bảo, phát động sự truy kích điên cuồng đối với các kỵ binh của tổ chức phản kháng tại Tây Tư, những kẻ đã dám khiêu khích bọn chúng. Tiếp theo sau là quân đội Tây Tư. Cây đuốc với ánh sáng nhạt chiếu lên những con chó, tiếng thú rống hung mãnh, những tiếng gào thét vang lên, tiếng bước chân hỗn loạn cùng tiếng vó ngựa dồn dập, từ xa truyền đến. Gió đêm lạnh lùng thổi lên khuôn mặt anh tuấn của An Đông Ny, để lại một tầng băng sương trên khuôn mặt hắn. An Đông Ny giơ cao tay lên. “Xoát” một tiếng, những thanh tuyết đao sáng loáng ở phía sau hắn dựng đứng trong trời đêm. thanh trường đao chĩa về phía bầu trời, như muốn quét sạch những bẩn thỉu đáng ghê tởm trên thế gian. - Giết! Thanh âm An Đông Ny vang lên, phiêu đãng trong trời đêm, mở đầu cho lần chính diện giao phong giữa binh chủng cường đại nhất của loài người cùng tà giáo. Mặt đất chấn động kịch liệt, cây cối run rẩy. Thiên tầng giáp, đại đao đội. trọng kỵ binh phía trước tiến lên! Áp lực đã lâu bị kìm nén trong lòng các chiến sĩ, chà đạp lên sự tôn nghiêm của họ, loài người trên đại lục rơi vào chiến hỏa, cảnh đâu khổ do nước mất nhà tan theo tiếng vó ngựa hóa thành một dòng thác không thể khống chế lao về phía Huyết ma bảo, lao về phía quân đội Huyết thần giáo đã mất đi lợi thế trợ giúp của địa thế hiểm yếu. Trước mắt là hắc ám vô tận, hãy để cho máu tươi của chúng ta đổ xuống đem lại ánh bình minh đi! Từng đạo ánh đao lưu động, nhanh như tai chớp, giống như lưu tinh cắt vào hắc ám vô tận. Toàn thân được bảo vệ bởi chiến giáp dầy đặc nặng nề, các kỵ binh tung hoành ngang dọc, tả xung hữu đột trên chiến trường. Quân đội Huyết thần giáo hoảng sợ nghênh địch, bắt đầu nhanh chóng tụ tập binh lính. Ở trụ sở, dưới sự điều chỉnh của sĩ quan chỉ huy, bọn họ lấy hành thi làm thuẫn, lấy Huyết Ma, Huyết khuyển làm tiên phong, đông đảo Huyết Y sứ giả phụ trách phối hợp chỉ huy, phối hợp chiến đấu. Những kẻ này ngày thường sống an nhàn sung sướng bên trong Huyết thần giáo nên rất tin tưởng chì cần là quân đội loài người, độc huyết của bọn chúng chính là khắc tinh thiên nhiên của bọn họ. Huyết thần giáo không thể bại. Hắc Ưng kỵ binh như một mũi tiễn xuyên thẳng tắp vào phòng ngự của quân đội Huyết thần giáo. Những lưỡi đao sáng loáng vang lên những thanh âm khi cắt vào cơ thể con người. Hành thi ở bên ngoài giống như hoa màu ở trên đồng ruộng, ngã xuống từng đám trong tay nông phu. Nâng đao kéo thành một nửa vòng tròn, đao rơi xuống. Một đao lưỡng đoạn, sạch sẽ dứt khoát. Đầu lâu hành thi bay lên cao tạo thành từng mảng độc huyết rơi xuống. Độc huyết nhất thời nhiễm hết lên thân thể kỵ sĩ. Đối mặt với tình cảnh này, sĩ quan chỉ huy của Huyết thần giáo cười cười, An Đông Ny cũng cười. Các Hắc Ưng kỵ binh đang cưỡi ngựa chạy như bay, thân hình khẽ rung lên, chiến giáp nhiễm máu giống như rắn lột da, một tầng kim loại mỏng rời ra, lộ ra bên trong là một chiến giáp mới. Mắt thấy khoảng cách với Huyết Ma ngày càng gần, các kỵ sĩ thoáng ẩn thân đã lấy từ trong người ra viên ‘Lạc Phu tạo’, khi họ xuất hiện trên lưng ngựa thì nhanh chóng ném ra. Trên chiến trường một lần nữa vang lên tiếng nổ mạnh kịch liệt. Huyết Ma đứng mũi chịu sào trong tiếng nổ vang bị giết thành từng mảnh nhỏ bắn tung lên không trung. Những kẻ từng được coi là công cụ giết chóc vô cùng thuận lợi trên chiến trường của Huyết thần giáo bị loại vũ khí mới của Hắc Ưng công kích khiến cho tan xác. - Không! Sĩ quan chỉ huy trụ sở Huyết thần giáo thấy tình cảnh này, trong lòng đứt từng khúc ruột. Từng là một thành viên của loài người, Huyết thần giáo cho hắn giấc mộng có thể đem cả đại lục loài người dẫm nát ở dưới chân, làm cho hắn phản bội chính phe cánh của mình. Hắn cũng rất tin tưởng thực lực kinh khủng của Huyết thần giáo có thể thực hiện giấc mộng huy hoàng thống nhất đại lục, tin tưởng cuối cùng Huyết thần sẽ phủ xuống nhân gian. Nhưng vũ khí kinh khủng trước mắt đã đập tan giấc mộng của hắn. Đại lục loài người đã trải qua sự biến mất của nền văn minh năm trước không ngờ lại có được lực công kích mạnh như vậy, điều này làm cho hắn khó có thể tiếp nhận sự thật này. Một đầu Huyết khuyển điên cuồng nhảy lên cao, từ trên không trung đánh tới một gã kỵ binh. Một thanh trường đao lăng không chuẩn xác chém vào chỗ cổ yếu nhất của nó, nhất thời làm cho đầu nó rơi ra. Thân thể từ trên không trung còn chưa rơi xuống đất, vài ánh đao lại lóe lên đem nó chém thành thịt nát. Một gã Huyết Ma sau khi lọt vào phương trận của kỵ binh, dựa vào thân thể mạnh mẽ tả xung hữu đột trong các Hắc Ưng kỵ binh. Đại đao trong tay kỵ binh đem thịt trên người nó lóc hết ra, ngay cả đầu khớp xương cũng lưu lại một đạo đao ngân nhưng nó vẫn không có chết. Ngay lúc này vài thanh trường đao lẳng lặng cắm vào bạch cố trước ngực nó, giữ chặt lấy thân thể nó. Một gã sĩ quan kỵ binh huýt sáo vang lừng, từ trên lưng ngựa bay lên trời, thân hình của hắn nhanh chóng xoay tròn trên không trung, trên người sáng lên một đạo quang mang, lập tức huy động trường đao đánh về phía Huyết Ma. Một đạo đấu khí hoa lệ hiện lên, Huyết Ma bị đánh thành bột phấn, lập tức biến mất trên chiến trường. Chiến đấu rất nhanh chóng biến nghiêng về một phía. Trong kỵ binh khi công kích có lực sát thương thực lớn. ‘Lạc Phu tạo’ với lực lượng cuồng bạo, Hắc Ưng kỵ binh với chiến giáp thần kỳ đều trở thành ác mộng không thể nào trốn tránh của quân đội Huyết thần giáo. Ở trên chiến trường này không ai có thể thoát đi. Bởi vì Hắc Ưng kỵ binh tốc độ so với Huyết khuyển thậm chí còn muốn nhanh hơn. Ở trên chiến trường này sẽ không lưu lại bất cứ tù binh gì. Đây là một cuộc tàn sát. Bởi vì đây không phải là chiến tranh của nhân loại mà là loài người tiến hành ác đấu liều chết để hủy diệt lực lượng tà ác. Tà ác sinh ra dưới máu tanh, cũng chỉ có máu tanh mới có thể làm cho nó tiêu vong. Chiến đấu cho tới khi toàn quân ở trong trụ ở của Huyết thần giáo bị tiêu diệt hết mới chấm dứt. Hắc Ưng kỵ binh chỉ phải trả cái giá thấp nhất. Sau khi chiến đấu chấm dứt, sáu gã Hắc Ưng kỵ binh đi tới trước người An Đông Ny, hướng hắn nói lời từ biệt. Bởi vì chiến giáp trên người bọn họ đã bị tổn hại hoàn toàn, trên người bị thương. - Xếp thành hàng! An Đông Ny ngửa mặt lên trời hét lớn. Mầy ngàn Hắc Ưng kỵ binh nhanh chóng tụ thành một phương trận khổng lồ. - Sứ mạng của các ngươi đã hoàn thành. Ta đại biểu quân đoàn trưởng, đại biểu Hắc Ưng quân đoàn đưa tiễn các ngươi! Trong mắt An Đông Ny rưng rưng, khàn giọng quát. - Kính lễ! Một thanh âm bi thương từ đội ngũ truyền tới. Hắc Ưng kỵ binh đưa tay lên trước ngực, hướng các chiến hữu sắp rời đi hành quân lễ lần cuối. Sáu gã Hắc Ưng kỵ binh nghiêm trang hành quân lễ, chân dẫm xuống đất với đầy huyết nhục, ánh mắt lưu luyến nhìn qua những chiến hữu của mình, rồi chậm rãi biến mất trong bóng đêm. Bọn họ không có nói một câu nào nhưng từng Hắc Ưng kỵ binh đều nghe được một thanh âm dặn dò: - Các huynh đệ, vì Hắc Ưng tiếp tục chiến đấu đi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio