Dị Giới Quân Đội

chương 284 : lui lại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi An Đông Ny thành công tiêu diệt sinh lực quân địch ở Huyết ma bảo, quân đội Tây Tư vương quốc mới chạy tới nơi này. Quân nhân trong tay tân quốc vương Hi Lặc dần dần trở thành vật hi sinh cho Huyết thần giáo. Dưới uy áp nặng nề của tổ chức phản kháng do Ngải Phật Sâm lãnh đạo cùng Hắc Ưng kỵ binh, những binh lính này không có nửa điểm dũng khí phản kháng, mau chóng lựa chọn đầu hàng. Dũng khí là tín niệm bất diệt trong lòng bọn họ đã sớm mất đi. Sau khi đầu hàng, một số nhỏ binh lính lựa chọn rời khỏi quân đội, bắt đầu cuộc sống bình dân. Nhưng tuyệt đại đa số thì lựa chọn gia nhập tổ chức phản kháng. Dưới sự thống trị kinh khủng của Huyết thần giáo, bước lên con đường này là cực kì nguy hiểm nhưng hết lần này tới lần khác trong biển máu tanh vẫn còn một ngọn đèn duy nhất chiếu sáng. Trận chiến tối nay giống như bão táp chợt kéo đến làm cho bọn họ ngửi được một tia tươi mát trong không khí. - Vương quốc nội loạn làm cho các ngươi mất đi phương hướng. Ta hy vọng sau buổi tối đêm nay các ngươi có thể bắt đầu lại cuộc sống lương thiện của chính mình! Các ngươi không phải chiến đấu vì ta mà là vì quốc gia đang gặp nạn này, chiến đấu vì vô số dân chúng đang phải đau khổ rên siết sống dưới bóng ta của tà giáo này! Lúc tiếp nhận những binh lính Tây Tư đầu hàng, đối mặt với những quân nhân đang run rẩy sợ hãi này, Ngải Phật Sâm đã nói như thế. Sau đó Ngải Phật Sâm dẫn theo tổ chức phản kháng dưới dự dẫn đầu của vài tên quan quân Tây Tư bắt đầu hướng bóng tối mà đi, nhằm Huyết ma bảo đánh tới, tiến thêm một bước nhằm mở rộng chiến quả, đồng thời đem trụ sở này hoàn toàn hủy diệt. Hắc Ưng kỵ binh dưới sự suất lĩnh của An Đông Ny đánh tới một trụ sở khác ở cách đó hơn mười dặm. Lúc trận chiến thứ hai khai hỏa, viện quân của Ni Tư thành rốt cuộc cũng xuất động. Vô số quân đội Huyết thần giáo vội vã rời thành thị, chia làm hai đường đi tới trụ sở. Các Hắc Ưng kỵ binh làm nhiệm vụ phong tỏa tin tức còn chưa có chạm chán với viện quân này đã nhận được lệnh rút lui. Tổ chức phản kháng ở Tây Tư tiếp nhận nhiệm vụ quấy rối cùng cản trở địch. Khi luồng ánh sáng bình minh đầu tiên xuất hiện tại phương đông, Hắc Ưng Kỵ binh sư đã bước trên đường về. - Đi đường cẩn thận, những chuyện còn lại giao cho ta! Thay ta vấn an lão đại! Ngải Phật Sâm nắm chặt bàn tay to của An Đông Ny, nói một cách chân thành. Trên chiến trường này, chúng ta không thể không lần nữa chia tay. - Ngươi nhất định phải kiên trì, cố mà sống tốt cho ta. Cuối cùng sẽ có một ngày ta dẫn theo đơn vị Kỵ binh này cùng nhau thu phục lại mỗi tấc đất của Tây Tư! An Đông Ny Đáp. - Ta nghĩ sau này chiến đấu sẽ dễ dàng hơn một chút. Bởi vì từ trên người bọn họ ta đã nhìn thấy sự hy vọng! Ngải Phật Sâm đánh gia những quân nhân mới gia nhập tổ chức phảng kháng Tây Tư, mỉm cười nói. - Đúng vậy. Lão đại có nói qua, sự sợ hãi cái chết sẽ làm cho người ta tạm thời mê mang nhưng khi bản thân ở trong sự uy hiếp của tử vong, một khi tìm được hy vọng sống sót, con người ta sẽ trở nên dũng cảm hơn! Có lẽ ngươi cần thời gian nói chuyện với cái tên Hi Lặc hỗn đản kia! - Ta sẽ đi. Ngươi đi đi. Không đi những quái vật này sẽ đuổi theo ngươi, lúc đó cũng đừng trách ta không tận hết sức. Ngươi biết đấy, chúng ta chỉ có thể quấy rối bọn chúng rồi rời đi. - Thông báo cho bộ đội cởi ngoại tầng chiến giáp ra, mặc quần áo nhẹ đi trước! An Đông Ny truyền lệnh cho sĩ quan ở bên cạnh mình. Đến như điện, đi như gió. Đây mới là Kỵ binh bộ đội mà hắn vẫn theo đuổi. Đế quốc lịch ngày tháng năm , hai nơi trụ sở trọng yếu của Huyết thần giáo ở bên ngoài Ni Tư thành bị địch nhân cường đại tập kích. Hai trụ sở này hoàn toàn bị hủy diệt, một lượng lớn vật liệu cùng văn kiện trọng yếu bị phá hủy. Quân đội Huyết thần giáo bảo vệ hai nơi này toàn bộ bị tiêu diệt. Quân đội Tây Tư bất ngờ làm phản, rời đi. Lần tập kích này giống như một thanh cương đao sắc bén đam thẳng vào trái tim Huyết thần giáo, cấp cho tà giáo kiêu căng ngạo mạn này một gậy nặng nề. Đối mặt với kẻ tập kích lấy xu thế lôi đình vạn quân, Huyết ma, Huyết Y sứ giả cường đại đều mất đi vầng hào quang trên đầu, biến thành vật hi sinh dưới đồ đao của địch nhân. Cao tầng Huyết thần giáo tức giận, phái ra một số lượng lớn quân đội từ Ni Tư thành truy kích theo lộ tuyến lui lại của Hắc Ưng Kỵ binh, nhưng khi đuổi tới biên cảnh biên giới Thú nhân đế quốc thì mất đi bóng dáng của đơn vị quân đội thần kỳ này. Sau khi bị thất bại ở bên ngoài Lạp Mạn thành Thú nhân, quân đội Huyết thần giáo không dám liều lĩnh, đành phải hậm hực quay về. Tin tức thắng lợi lần này được truyền khắp đại lục với tốc độ kinh người. Nó đã đánh vỡ thần thoại không thể chiến thắng của Huyết thần giáo, xóa đi bóng ma tâm lý thật lớn vẫn tồn tại trong lòng loài người về Huyết thần giáo, tạo thành tín niệm loài người tất thắng trong lòng dân chúng đại lục. Một trận chiến này đối với quân dân Tây Tư mà nói lại càng có ý nghĩa lớn lao. Bọn họ phải chịu sự thống trị của Huyết thần giáo, không chỉ biết được tin vương giả Ngải Phật Sâm trở về mà vui mừng sung sứong, lại biết được đội quân thần bí kia có liên quan tới hắn càng làm cho bọn họ thấy được hy vọng. Cái này giống như một mũi châm đam vào làm cho con người đang cận kề với cái chết bộc phát ra ý chí phản kháng mãnh liệt, nhanh chóng tụ tập lại dưới ngọn cờ của tổ chức phản kháng Tây Tư. Mà đế quốc A Tư Mạn đang chịu ngọn lửa chiến tranh tàn phá cũng nhận được sự ủng hộ từ tin tức thắng lợi này. Các quân nhân đang liều chết tiến hành chém giết với Huyết thần giáo hiểu được ở trong trận chiến này bọn họ hoàn toàn không cô độc. Mọi người đang sống khó khăn gian khổ ở Luân hãm khu (khu vực bị địch chiếm đóng) cũng tìm thấy hy vọng sống sót. Tốc độ truyền bá của tin tức thắng lợi thậm chí còn nhanh hơn cả tốc độ lui binh của Hắc Ưng Kỵ binh sư. Khi tin tức này truyền khắp đại lục thì An Đông Ny mới dẫn binh đi tới Uy Nhĩ Sĩ hành tỉnh, giao giới giữa vương quốc Tây Tư cùng Thú nhân đế quốc. - Sư trưởng, chúng ta làm một vố lớn ở Tây Tư nhưng lại đem vũng nước đục này dẫn tới trên người Thú nhân, cảm giác này thật là thích! Quay đầu nhìn lại Thú nhân binh trạm ơ sơn đạo phía xa xa đã bị Kỵ binh sư phá hủy, phó sư trưởng Kiệt Ân cười nham nhở rồi nói. - Chuyện đâu có đơn giản như vậy. An Đông Ny lắc đầu. - Việc này sẽ nhanh chóng bị mọi người biết là Hắc Ưng làm. - Thế Lão đại cần gì phải làm một việc thừa thãi như vậy? Kiệt Ân khó hiểu hỏi. - Cái này gọi là khuấy vũng nước đục lên, là chuyện lão đại am hiểu nhất. Sau đó mọi người ở trong nước tìm bắt cá. Ít nhất lúc này Huyết thần giáo tạm thời vẫn không rõ lai lịch của chúng ta, rơi vào sự mê mang ngắn ngủi. - Nói đơn giản chính là đánh loạn lên! Kiệt Ân bừng tỉnh, hiểu ra vấn đề. - Có thể nói như vậy, càng loạn lão đại càng thích. - Nhưng mà lúc này Thú nhân đế quốc cùng Hỏa Vân đế quốc đang trong thời kì hòa bình, việc này có tạo thành tranh cãi ngoại giao nghiêm trọng không? Kiệt Ân lại hỏi. Trong lòng của hắn vẫn còn đang khoái cảm với giẫm đạp lên những Thú nhân bị trúng tên ở bên trong lãnh thổ Thú nhân. Kỵ binh là vương giả chiến trường, chẳng phân biệt đâu là lãnh thổ quốc gia nào, thỏa sức tung hoành ngang dọc. - Không sao cả! Tuy chúng ta ở bên ngoài làm không ít chuyện xấu nhưng khi chủ nợ tìm tới cửa, hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận. Ha ha! - Lần này xem ra cấp cho Huyết thần giáo một vố đau. Đám cẩu kia dọc đường truy theo chúng ta thật là gắt gao! Kiệt Ân cười nói. Nhìn phó sư trưởng Kiệt Ân gầy tong teo, tâm tình An Đông Ny rất tốt. - Nhìn ngươi chỉ có da bọc xương, vẫn còn oán cẩu đuổi theo hả! - Hắc hắc, mấu chốt là trong miệng chó này có độc, nếu không ta đã không sợ! Tiếng vó ngựa rầm rập vang lên bên trong La Mạn hành tỉnh. Một vạn binh sĩ xuất chinh mang theo niềm vui thắng lợi phi nhanh về phía Phổ Lí Tắc Lợi thành. Lúc An Đông Ny dẫn kỵ binh quay lại, Minh Lạc tham dự hội nghị các quốc gia trên đại lục ở Phổ Lí Tắc Lợi thành lại đang rơi vào sự phiền não. - Minh Lạc đại nhân, ngươi thành công bước lên vị trí quan chỉ huy liên quân đại lục, tại sao mấy ngày nay tâm sự của ngươi lại có vẻ nặng nề thế? Ca Tư Đặc đi vào phòng Minh Lạc, nhìn Minh Lạc đang trầm tư trước cửa sổ, bèn hỏi. Minh Lạc quay người lại, lưng đưa ra phía cửa sổ: - Ca Tư Đặc đại nhân, chuyện đâu có đơn giản như ngươi tưởng tượng! - Có vấn đề gì? Ta nghĩ nếu như A Tư Mạn đế quốc vẫn cường đại như ngày xưa, vị trí này tuyệt đối không tới phiên chúng ta. Hoàng đệ bế hạ biết được nhất định sẽ cao hứng. Ca Tư Đặc tiến lên vài bước nói. Minh Lạc xoay người nhìn Ca Tư Đặc, hắn thật sự khó có thể tưởng tượng được người thô lỗ như vậy lại có thể ngồi lên vị trí đế quốc quân vụ đại thần mà đế quốc này lại không bị diệt vong. “Đúng là thú nhân, ý nghĩ thật đơn giản đến buồn cười.” Minh Lạc thản nhiên cười cười. “Nhưng mà chiến lực cường đại của bọn họ có thể có thể bù lại vấn đề chỉ số IQ hơi thấp.” - Ngươi sợ tiểu tử Lưu Vân đó không nghe ngươi chỉ huy? Ca Tư Đặc hỏi tiếp. - Nếu là như vậy hắn sẽ thân bại danh liệt ở đại lục này! - Ngươi có nghĩ tới tại sao ta lại chiếm được đa số phiếu không? Minh Lạc hỏi. - Ngay cả Hỏa Vân đế quốc cũng tán thành ta. Ngươi không cảm thấy có gì kì quái sao? - Chẳng lẽ Hỏa Vân đế quốc bất mãn người này hoặc là quyền lực trong tay hắn quá lớn khiến cho hoàng thất Hỏa Vân bất mãn? Ca Tư Đặc trừng mắt nhìn, cố gắng thúc đẩy đại não mình vận chuyển, phát huy trí tưởng tượng yếu ớt tới đáng thương. - Từ lúc hắn quật khởi tới nay, hoàng thất Hỏa Vân đế quốc cùng hắn rất thân thiết! Minh Lạc cắt đứt lời của hắn. - Tư khi họp đến bây giờ hắn không hề quan tâm tới hội nghị này, càng không để ý tới vị trí quan chỉ huy liên quân đại lục! Toàn bộ phiếu này là hắn hướng chúng ta thị uy! - Thị uy? Không cướp được vị trí này thì có cái gì mà uy? Ca Tư Đặc ngạc nhiên hỏi. - Hắn nói cho ta biết tuyệt đại bộ phận lực lượng trên đại lục này hiện tại đang nằm trong tay hắn. Hắn muốn ta thu được toàn bộ phiếu bầu là ta có thể được! Minh Lạc khẽ thở dài. Ca Tư Đặc ngạc nhiên hồi lâu mới khôi phục lại tinh thần, đau đầu hỏi: - Những loại người như thế này trong bung luôn lắm mưu mô gian xảo, hiện tại chúng ta nên làm sao bây giờ? - Ngồi lên vị trí này chúng ta sẽ phải làm việc mệt nhọc, còn hắn thì nhàn rỗi! Minh Lạc cười khổ nói. - Thú nhân cùng Huyết thần giáo khai chiến cũng chỉ làm chuyện sớm muộn, có thể nắm quyền chỉ huy liên quân chưa chắc đã là chuyện xấu

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio