Dị Giới Quân Đội

chương 331 : trinh sát địch tình

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong bóng đêm, một chi đội ngũ nhân số chừng người nhanh chóng đi qua cây cầu của pháo đài Tây Đặc, tiến về phá biên cảnh Tây Tư. Những người này là binh lính Trinh sát doanh của Thiết nhị sư. - Hạ tham mưu, địa hình này dùng để bao vây tiêu diệt quả thật không tồi! Quay đầu lại nhìn sông Bội Khoa Tư Hà cùng cây cầu nối với pháo đài Tây Đặc, một sĩ quan trung niên ở bên cạnh Hạ tham mưu không khỏi thở dài nói. - Mặt sông nước chảy siết, trên sông chỉ có một cây cầu để đi qua, có thể nói là một người giữ ải, vạn người không thể qua! Sĩ quan này chính là Tra Nhĩ Tư, doanh trưởng Trinh sát doanh. Mạc Qua luôn coi Trinh sát doanh là mũi đao nhọn, mà Tra Nhĩ Tư chính là người cầm thanh đao nhọn này. Sau khi suy đoán quân đội Huyết thần giáo có thể công kích pháo đài Tây Đặc, Mạc Qua liền phái Hạ tham mưu cùng Tra Nhĩ Tư dẫn đơn vị mũi nhọn này đi tới biên cảnh Tây Tư, trinh sát hướng đi của quân đội Huyết thần giáo, đồng thời tìm cơ hội tìm hiểu lực lượng chiến đấu của quân đội Huyết thần giáo, vì trận chiến sống còn trong tương lai của Nhị sư với Huyết thần giáo. - Tra Nhĩ Tư tiên sinh, đầu tiên phải gọi đúng chức danh của ta. Ta là tham mưu trưởng chứ không phải tham mưu. Nếu như không quen gọi ta là tham mưu trưởng thì ngươi có thể gọi ta là Hạ Lạc Đặc tiên sinh. Tiếp theo mời ngươi đừng so sánh quân đội Huyết thần giáo với quân đội bình thường của đại lục. Nếu không Trinh sát doanh này có thể bị xóa sổ. Hạ Tham mưu tức giận nói. - Cuối cùng ta nghĩ ngươi nói rất đúng. Nếu như ngươi định làm một tướng giữ ải thì ta sẽ thành toàn cho ngươi. Tra Nhĩ Tư nghe vậy xấu hổ cười nói. - Tham mưu trưởng, xin thứ lỗi. Ngươi biết xưng hộ Hạ tham mưu này là thói quen do sư trưởng tạo nên, gọi lâu rồi nên cũng quen, không sửa được. Sau khi Mạc Qua đến Nhị sư, Hạ tham mưu vẫn đi theo bên cạnh hắn, có thể nói tất cả mọi đều không rời hắn cho nên toàn bộ quan binh Nhị sư đều biết bên cạnh sư trưởng có tồn tại một vị gọi là Hạ tham mưu. Sau khi Hắc Ưng quân đoàn sửa lại biên chế, các sư đoàn đều thành lập chức vị tham mưu trưởng. Hạ tham mưu cũng trở thành tham mưu trưởng của Nhị sư. Đương nhiên hắn không phải người thân của Mạc Qua. Hạ tham mưu này quả thật có năng lực hơn người. Hắn luôn tỉnh táo, có lối suy nghĩ nhanh nhẹn, làm việc lưu loát, có thể xử lý gọn gàng ngăn nắp mọi chuyện lớn nhỏ của Nhị sư, làm cho cuộc sống của Mạc Qua rất nhàn nhã. Quan trọng hơn chính là trong mấy lần chiến đấu, vào thời khắc mấu chốt, hắn đã thành công khuyên can Mạc Qua bỏ qua những quyết định hắn định làm trong lúc nóng nảy, không chỉ cứu tính mạng Mạc Qua mà cũng thành công cứu Nhị sư. Nhưng mà trong một chi quân đội có lực chiến đấu rất mạnh, quan binh đều võ dũng thì dáng vẻ thư sinh của hắn làm cho không có nhiều người tôn trọng hắn. Cho dù về sau hắn là tham mưu trưởng cũng không cải thiện được điều này. Đám quan binh vẫn gọi gọi hắn là Hạ tham mưu, hồng nhân bên cạnh sư trưởng, mà thường bỏ qua thân phận tham mưu trưởng Nhị sư của hắn. Hạ Lạc Đặc cười khổ nói. - Không sao. Thật ra ta cũng thấy quen rồi. Hắn hiểu rất rõ nếu như hắn không thể lấy thân phận tham mưu trưởng suất lĩnh bộ đội dành được một trận thắng lớn thì hắn khó lòng được quan binh Nhị sư chấp nhận. Trước mắt quân đội Huyết thần giáo có thể phát động công kích pháo đài Tây Đặc, đây là cơ hội tốt nhất để hắn chứng minh bản thân. - Không biết lần này Huyết thần giáo sẽ mang tới loại quái vật gì. Nếu như là Huyết Ma cùng Huyết Y sứ giả thì Lạc Phu Tạo cùng hỏa thương trong tay có thể dễ dàng giết chết bọn chúng. Chúng ta chỉ cần mang một sư đoàn trang bị đầy đủ hỏa lực thủ ở đầu cầu Tây Đặc thì quân đội Huyết thần giáo muốn thông qua cũng không dễ dàng. Tra Nhĩ Tư nói. - Ngươi hiểu rõ hiệu quả sát thương của Lạc Phu Tạo cùng hỏa thương đối với quân đội Huyết thần giáo? Hạ Lạc Đặc ngạc nhiên hỏi. - Đúng vậy. Ta cùng Hách Đạt, doanh trưởng Trinh sát doanh của Hắc Ưng Đặc chiến đại đội có chút giao tình. Hắn từng kể lại chi tiết cho ta biết kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ cùng quân đội Huyết thần giáo tại Tây Tư. Quăng Lạc Phu Tạo vào Huyết Ma, bọ chúng sẽ nổ tan thành mảnh nhỏ! Tra Nhĩ Tư bèn nói, trong ánh mắt tỏa sáng. Hạ Lạc Đặc nghe vậy liền rơi vào trầm tư. - Nếu Huyết thần giáo thật sự đánh tới đây, chúng ta cũng có thể đánh cho đã cơn nghiền! Là người lính mà không đánh nhau thì chẳng khác gì ngồi trong nhà lao! Tra Nhĩ Tư nói tiếp. Chiến tranh xảy ra làm cho cả người lão binh này tràn ngập tình cảm mãnh liệt. - Lúc này nếu Huyết thần giáo kéo tới, chỉ sợ không dễ đối phó như vậy. Hạ Lạc Đặc nhìn hắc ám vô tận ở phía xa, lo lắng nói. - Tại sao chứ? Tra Nhĩ Tư khó hiểu hỏi. - Huyết thần giáo đã giao thủ qua với Hắc Ưng Đặc chiến đại đội, sau đó lại bị Kỵ binh sư đánh bất ngờ. Bọn họ cũng đã hiểu rõ về Hắc Ưng quân đoàn. Nếu Huyết thần giáo đến, tự nhiên là nhằm vào Hắc Ưng quân đoàn, bọn họ chắc chắn đã có sự chuẩn bị. Cho nên nhiệm vụ lần này của chúng ta rất trọng yếu! Hạ Lạc Đặc thở dài nói. Hắn rốt cuộc hiểu được tại sao Mạc Qua lại an bài hắn đi hành động cùng lần trinh sát này. Bởi vì kết quả trinh sát từ góc độ nào đó mà nói quyết định tới phương thức tác chiến của Nhị sư cùng pháo đài Tây Đặc với địch. Tra Nhĩ Tư chăm chú suy nghĩ một lúc rồi ngẩng đầu lên nhìn Hạ Lạc Đặc. Ánh mắt như lần đầu tiên nhìn thấy hắn. Ánh bình minh đại lục đã xuất hiện, khi trinh sát binh tới biên cảnh thì phát hiện bóng dáng quân đội Huyết thần giáo. - Xem ra suy nghĩ của ngươi đã đúng. Ít nhất ta chưa từng nghe nói qua về mấy quái vật như vậy ở bên cạnh Huyết Y sứ giả. Nhìn mấy Huyết Y sứ giả đang cẩn thận chỉ huy Huyết Khô Lâu trinh sát hai bên đường, Tra Nhĩ Tư nấp ở bụi cỏ cách đó mấy trăm thước thấp giọng nói với Hạ Lạc Đặc. Ánh mắt của Hạ Lạc Đặc cũng bị những quái vật này hấp dẫn. - Nếu có người nó cho ta biết khô lâu cũng có thể trở thành binh lính tham gia chiến tranh thì ta nhất định cho rằng hắn đã điên rồi! Nhìn những khô lâu chiến sĩ thực hiện sứ mạng của mình, Hạ Lạc Đặc không khỏi đau đầu. - Nếu có người nói cho ta biết khô lâu cũng có thể trở thành trinh sát binh, ta nhất định sẽ đấm cho hắn một trận. Nhìn mấy khô lâu ở xung quanh, Tra Nhĩ Tư không khỏi cười khổ nói. Trong tâm hắn không khỏi cảm thấy lạnh lẽo. Khô lâu xuất hiện làm cho hắn không phân biệt được rõ ràng trước mắt là nhân gian hay địa ngục. Trong quá khứ, mấy tháng trước Huyết Ma tàn phá bừa bãi các nơi ở trên đại lục, Huyết Y sứ giả mặc dù kinh khủng nhưng làm cho hắn cảm thấy ác tâm là chính, còn những sinh vật đến từ địa ngục trước mắt này lại làm cho trong lòng hắn cảm thấy sợ hãi. Bao nhiêu năm rồi, khô lâu sống sờ sờ chỉ tồn tại trong truyền thuyết trên đại lục, ở trong ác mộng của mọi người. Chúng nó được mọi người gọi là vong linh, là sứ giả của tử thần ở nhân gian. Bây giờ chúng lại trở thành binh lính trong quân đội của Huyết thần giáo, xuất hiện ở dưới ánh mặt trời. Nghĩ lại sau này chính mình phải chiến đấu với tử thần của sứ giả, mỗi một đao một kiếm đều chém lên bộ xương của chúng, da đầu Tra Nhĩ Tư không khỏi tê dại. Khiếp sợ lúc ban đầu của Hạ Lạc Đặc trôi qua, hắn nhanh chóng tỉnh táo lại. Quân đội Huyết thần giáo lại sử dụng trinh sát làm cho hắn chú ý. Căn cứ hiểu biết của hắn đối với quân đội Huyết thần giáo, những quái vật này không phải là người. Trong chiến tranh, bọn chúng đi tới đâu là đánh gết tới đó, không chút cố kị chứ không cẩn thận như thế này. Bản tính nhát gan sợ hãi của loài người cùng lực chiến đấu yếu kém của quân đội khiến cho bọn chúng căn bản không cần phải làm bất cứ hành động cảnh giới nào trước khi bắt đầu chiến đấu. - Phía sau bọn chúng chắc chắn có đại quân của Huyết thần giáo. Chúng ta phải cẩn thận. Hạ Lạc Đặc nói. Sau khi tránh được mấy tổ trinh sát của Huyết thần giáo, trinh sát binh rốt cuộc phát hiện bóng dáng quân đội của Huyết thần giáo. Khi vô số khô lâu xuất hiện trong tầm mắt, hơn nữa giống như binh lính loài người, bước đi chỉnh tề, làm cho mọi người vô cùng khiếp sợ, há hốc mồm không biết nói gì. - Xem ra có chừng tên. Hạ Lạc Đặc tỉnh táo lại. - Ngoại trừ một ít Huyết Y sứ giả phụ trách chỉ huy ở bên ngoài thì toàn là Huyết Khô Lâu. - Huyết thần giáo này cũng quá ác độc. Bọn chúng biến người sống thành quái vật. Người chết thì chúng biến thành Huyết Khô Lâu! Tra Nhĩ Tư thấp giọng mắng. - Người chết? Hạ Lạc Đặc hừ lạnh một tiếng. - Trên người khô lâu không có một chút vết máu nào, sợ là chế tạo từ người sống! Xem ra Huyết thần giáo vì đánh thắng trận này mà không quan tâm chết bao nhiêu ngươi. Tà giáo mà không bị diệt, sợ là chúng ta sớm muộn gì cũng không thoát khỏi vận mệnh như vậy! Tra Nhĩ Tư ngơ ngác nhìn đám Huyết Khô Lâu ở phía xa xa. Lời của Hạ Lạc Đặc làm cho trong lòng hắn lạnh lẽo. Hắn dường như thấy được huyết nhục trên người sống chậm rãi tan hết. Một khối Huyết Khô Lâu hiện ra, dần dần tập hợp thành đại quân khô lâu. - Đừng ngẩn người ra. Nắm chắc thời gian hoàn thành nhiệm vụ đi! - Được. Ta sẽ đi bắt hai bộ khô lâu về cho sư trưởng. Tiếng súng vang lên, mi tâm Huyết Y sứ giả đang dẫn Huyết Khô Lâu tìm kiếm hai bên đường đột nhiên nở hoa, thân thể mềm nhũn ngã xuống mặt đất. Tra Nhĩ Tư quơ quơ hỏa thương trong tay. - Chạy! Vài tên đội viên đang nằm ẩn nấp chạy nhanh về phía Huyết Khô Lâu. Khi cách Huyết Khô Lâu chừng bước chân, đội viên vung tay lên, một cái võng lớn bay về phía Huyết Khô Lâu đang quay đầu tìm nơi phát ra tiếng súng. Chiếc võng này dùng loại loại dây leo đặc thù tạo thành, không chỉ có cứng rắn mà còn dẻo dai, hơn nữa lại rất nhẹ, tiện lợi mang theo người, là công cụ tốt nhất để bắt sống địch mà trinh sát binh thường mang theo. Vài tên Huyết Khô Lâu bị cái võng trói chặt lại. Trinh sát binh nhanh chóng buộc chặt dây trói trong tay. Mắt thấy đã bắt được quái vật, tất cả mọi người không khỏi thở phào nhẹ nhõm. - Bảo các huynh đệ cẩn thận một chút! Nhìn dây trói dần dần căng lại, Hạ Lạc Đặc cảm giác mình cũng quá khẩn trương. - Các ngươi đi qua đó. Nòng súng nhắm vào quái vật, có cử động khác thường lập tức nổ súng luôn! Tra Nhĩ Tư gật đầu, ra lệnh cho mấy binh lính gần mình. Lần đầu tiên gặp loại quái vật này, hắn cũng không dám lơ là. Ngay lúc này tình huống đã phát sinh biến hóa. - Ngao! Một gã Huyết Khô Lâu tru lên một tiếng thê lương, hai cánh tay vung lên, đem những dây trói quấn quanh người chúng bung ra. Cánh tay Huyết Khô Lâu huy động, ba gã trinh sát từ trong bụi cỏ bay ra giữa đường. - Nổ súng giết chết nó! Hạ Lạc Đặc hét lớn. Tiếng súng vang lên không dứt. Cùng với tiếng súng, huyết quang hiện ra. Một gã binh lính ngã xuống trước người Huyết Khô Lâu, bị huyết khô lâu dẫm cho một cước nát ngực. Lực lượng thật lớn làm cho ngực hắn bị chân của Huyết Khô Lâu xuyên qua, tạo nên một mảng huyết nhục. - Kiệt Tư! Tra Nhĩ Tư bi thiết gọi, hỏa thương không ngừng bóp cò. Đạn hỏa thương không ngừng bắn trúng người Huyết Khô Lâu, sau đó bị bắn ra. Mặc dù thân hình bị bắn cho không ngừng lay động nhưng không có tạo thành thương tổn nghiêm trọng cho Huyết Khô Lâu. Huyết Khô Lâu dẫm nát thi thể binh lính không ngừng tru lên, hồng quang trong mắt lóe lên, nhìn về phía Hạ Lạc Đặc cùng Tra Tư Nhĩ. - Ngươi mang mọi người rút đi. Ta đi cứu mấy tiểu tử kia! Nhìn thấy mấy tên Huyết Khô Lâu khác cũng đang phá lưới chui ra, đi về phía những binh lính vừa bị té ngã xuống đất, Tra Nhĩ Tư vội vàng nói mấy câu với Hạ Lạc Đặc rồi cầm hỏa thương đi về phía giữa đường, vừa đi vừa bắn. - Đến đây đi, lũ chó con! Hắn tức giận mắng, không ngừng bóp cò, bắn một viên rồi lại đổi mục tiêu khác. Nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của Huyết Khô Lâu. Trong lòng Tra Nhĩ Tư cũng tràn ngập sự sợ hãi với Huyết Khô Lâu nhưng không ảnh hưởng tới việc hắn xông lên. Trên chiến trường, quân nhân chân chính luôn coi trọng tính mạng chiến hữu hơn mạng mình. Khi bọn hắn yên tâm giao phía sau lưng cho chiến hữu, có nghĩa là bọn họ có thể dùng ngực mình đỡ đao kiếm của địch nhân cho chiến hữu. Ánh mắt của hắn vì kích động và thống khổ mà đỏ bừng lên. Mấy binh lính của hắn rơi xuống bên cạnh Huyết Khô Lâu, lúc nào cũng có thể chết đi. Vài tên binh lính gặp nạn thừa dịp Tra Nhĩ Tư hấp dẫn Huyết Khô Lâu mà nhanh chóng chạy đi. Huyết Khô Lâu dẫm nát thi thể Kiệt Tư đột nhiên từ mặt đất bay lên, bay về phía Tra Nhĩ Tư. Hỏa thương đã bắn xong. Tra Nhĩ Tư nhìn Huyết Khô Lâu trên không trung đang nhe răng cười, tháo ngòi nổ của Lạc Phu Tạo trong tay. Hạc Lạc Đặc cũng không mang binh lính rút lui. Hắn đứng yên tại chỗ, tỉnh táo nhìn Huyết Khô Lâu trên không trung. Ở phía sau hắn tụ tập binh sĩ còn sót lại của phân đội trinh sát. Mỗi người dùng hỏa thương của mình, dụng tâm nhắm bắn. Nhắm thật chuẩn vào mắt của Huyết Khô Lâu, nòng súng chậm rãi di chuyển theo thân thể di động trên không trung của Huyết Khô Lâu. - Bắn! Lúc Tra Nhĩ Tư tháo chốt an toàn của Lạc Phu Tạo, Hạ Lạc Đặc ra lệnh. - Mẹ kiếp, lão tử không tin không nổ chết ngươi! Ngòi nổ Lạc Phu Tạo phát ra tiếng “xè xè” làm cho Tra Nhĩ Tư cảm thấy rất đã nghiền. Quái vật giết không chết này làm cho hắn cảm thấy bất lực, cũng làm cho hắn sinh ra ý nghĩ liều mạng. - Nhắm về phía trái. Bắn! - Nhắm về phía trước. Bắn! Lạc Phu Tạo còn đang bốc khói xanh thì Hạ Lạc Đặc ở dưới đất cũng ra lệnh. Tra Nhĩ Tư kinh ngạc phát hiện Huyết Khô Lâu trên không trung đột nhiên như bị trọng lực đả kích, giống như con diều đứt dây bay ra xa, sau đó nặng nề rơi xuống mặt đất, giãy dụa nhưng không bò lên nổi. Chuyện đồng dạng cũng phát sinh trên người những Huyết Khô Lâu khác. Một lát sau, quái vật vốn đang giương nanh múa vuốt đều nằm ở trên mặt đất, hoàn toàn mất đi lực chiến đấu. - Tra Nhĩ Tư, ném Lạc Phu Tạo trong tay ngươi ra nếu không ngươi sẽ anh dũng hy sinh đấy! Tiếng cười của Hạ Lạc Đặc từ phía sau truyền đến làm Tra Nhĩ Tư bừng tỉnh. - Doanh trưởng, ném mau! Bọn lính cũng kêu lớn. - Ta ngất! Tra Nhĩ Tư vội vàng ném Lạc Phu Tạo ra, làm cho những Huyết Khô Lâu đang nằm trên mặt đất bị nổ nát bấy. Tiếp theo các trinh sát kéo mấy cỗ Huyết Khô Lâu này lạ cùng một chỗ, dùng một quả Lạc Phu Tạo đưa những quái vật này vào địa ngục. - Mới vừa rồi xảy ra chuyện gì? Trên đường trở về Tra Nhĩ Tư vừa loay hoay mang theo tàn chi của Huyết Khô Lâu, vừa hỏi Hạ Lạc Đặc. - Trong lúc chiến đâu ta quan sát những khô lâu này và phát hiện hỏa thương mặc dù bắn tán loạn nhưng không thể tạo thành thương tổn lớn cho chúng, nhưng vẫn tạo thành lực đánh rất lớn. Loại lực đánh này không tạo thành thương tổn nhưng khẳng định có tác dụng phá hư nhất định. Chúng nó mặc dù đáng sợ nhưng dù sao cũng chỉ là bộ xương khô chứ không phải được tạo từ sắt thép. Nhìn ngươi cầm Lạc Phu Tạo trong tay, tiêu sái đứng như vậy làm cho ta thật lo lắng! Để tránh cho Doanh trưởng Trinh sát doanh chúng ta phải anh dũng hy sinh, ta linh cơ vừa động, nghĩ ra một chiêu bắn tập thể. Ngươi thường nói với ta Trinh sát doanh là Thần súng doanh của Nhị sư, ta tin tưởng binh lính sẽ không làm ta thất vọng. Rất may mắn bọn họ đã làm được, trên cơ bản là tất cả mọi người cùng bắn chết một Huyết Khô Lâu! Hạ Lạc Đặc giải thích. - Vậy ta không phải cũng đã giết tới đỏ cả mắt rồi sao? Nhìn địch nhân giết người của ta ngay trước mắt nhưng chúng ta lại không cách nào giết chết chúng, trong lòng ta quá hoảng loạn! Tra Nhĩ Tư vừa nhặt lại được một mạng, nhớ tới tình hình vừa rồi, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Nếu như lúc này bảo hắn cầm một quả Lạc Phu Tạo lúc nào cũng có thể nổ mạnh mà đứng bất động như vừa rồi thì hắn dám đánh cuộc rằng chân hắn nhất định sẽ nhũn ra. - Là một người chỉ huy, bất luận chiến trường phát sinh chuyện gì cũng không được mất đi lý trí. Nếu không ngươi sẽ không cách nào khống chế tình thế của cuộc chiến. Địch nhân dù mạnh đến đâu cũng có nhược điểm, ngươi phải tỉnh táo quan sát, tự hỏi cùng phán đoán, phân tích, tìm ra nhược điểm để khiến địch nhân bị tổn thất nặng. Phải biết rằng có dũng khí chịu chết cũng là chuyện tốt nhưng nếu dùng sai sẽ chỉ khiến bộ đội gia tăng thương vong không đáng có. Hạ Lạc Đặc nói. Tra Nhĩ Tư nghe vậy thở dài nói. - Ta vẫn nghĩ ngươi vì đi theo bên cạnh sư trưởng mới được ngồi lên vị trí tham mưu trưởng này, không nghĩ tới ngươi cũng thực sự có bản lĩnh! Tra Nhĩ Tư ta xin thụ giáo! Trong phòng hội nghị, ánh mắt Mạc Qua cùng Na Á ngưng trọng nhìn tàn chi của Huyết Khô Lâu ở trên bàn, rơi vào trầm tư. - Xem ra chúng ta phải đối mặt với tinh nhuệ nhất của Huyết thần giáo! Na Á phá vỡ không khí trầm lặng. - Trinh sát doanh phát hiện người, có thể đó chỉ là đơn vị bộ đội đầu tiên của Huyết thần giáo. Nếu như quân đội Huyết thần giáo hoàn thành tập kết, tất nhiên sẽ lấy thế lôi đình vạn quân đánh về phía pháo đài chứ không cẩn thận đi tới như bây giờ. Ta nghĩ hẳn là bên trong Tây Tư phát sinh nổ mạnh đã đánh vỡ kế hoạch tác chiến vốn có của bọn họ. Cho nên bọn chúng đã phái quân đi để thử dò xét công kích. Mạc Qua đi tới trước bàn, chỉ vào tàn chi Huyết Khô Lâu, ngữ khí trầm trọng nói. - quái vật như vậy thật không dễ đối phó! Hỏa thương không có tác dụng quá lớn đối với chúng. Lạc Phu Tạo mặc dù có hiệu quả nhưng số lượng lại có hạn. Ta vừa mới thử qua, cho dù dùng thiết chùy cũng khó đập bể đầu khớp xương này. Ta đập một lúc mới tạo thành vài vết nứt. Vừa rồi Hạ tham mưu còn nhắc qua, quái vật này có thể nhảy cao mấy thước. Thành tường hơn mười thước của pháo đài Tây Đặc căn bản không ngăn được chúng. - Hạ tham mưu, ngươi có đề nghị gì không? Theo thói quen, Mạc Qua quay ra hỏi tham mưu trưởng của mình. - Sư trưởng, ta có hai đề nghị. Thứ nhất Huyết Khô Lâu này của Huyết thần giáo không có tư tưởng, đều do Huyết Y sứ giả phụ trách chỉ huy. Chúng ta có thể tập trung tất cả thần súng của pháo đài, tiến hành ám sát Huyết Y sứ giả. Như vậy sẽ tạo thành hỗn loạn cho quân địch, làm rối loạn tiết tấu tấn công của địch nhân. Thứ hai tập trung tất cả Lạc Phu Tạo của Thiết Nhất, Nhị, Tam sư lại, tại thời điểm mấu chốt mới sử dụng. Đồng thời báo cáo với quân Doanh trưởng, yêu cầu Phổ Lí Tắc Lợi thành cùng Đại hành sơn tận lực vận chuyển tới nhiều Lạc Phu Tạo hơn nữa. Ngoài ra ta cảm giác được tử thủ pháo đài không phải là biện pháp hay. Huyết Khô Lâu có chiến lực kinh người, một khi địch nhân đánh tới pháo đài, quân ta chắc chắn gặp phải thương vong lớn. Hạ Lạc Đặc đáp. Na Á nghe xong Hạ Lạc Đặc nói, không khỏi gật đầu đồng ý. - Hạ tham mưu nói có lý. Chúng ta phải nghĩ cách phá hư hệ thống chỉ huy của địch nhân. Một khi thành công sự uy hiếp của những khô lâu này sẽ yếu đi nhiều. Như vậy đi, ta lập tức hạ lệnh triệu tập thần súng của Nhất sư và Tam sư, mang theo tất cả Lạc Phu Tạo của Nhị sư tiến vào pháo đài. Sau khi những người này đến, Mạc Qua tướng quân phụ trách an bài cho bọn họ. Về phần cầu viện Phổ Lí Tắc Lợi thành và trụ sở Đại hành sơn thì ta thấy tạm thời không cần. Năng lực sản xuất của trụ sở Đại hành sơn đã tới cực hạn, Phổ Lí Tắc Lợi thành cũng phải chuẩn bị tiến hành chiến tranh, trước tiên chúng ta cứ dựa vào chính mình đi. Vừa nói Na Á vừa đi tới phía trước bản đồ. - Hệ thống phòng ngự của pháo đài đối với quân đội loài người mà nói thì rất cường đại. Nhưng đối với những sinh vật bất tử này của Huyết thần giáo thì lại không có nhiều tác dụng. Nhưng ta cũng không chuẩn bị tử thủ pháo đài, ta muốn dẫn Hỏa Phượng quân đoàn chủ động xuất kích, tiến hành mai phục quân đội Huyết thần giáo, cho chúng một kích nhớ đời! Mạc Qua cau mày nói. - Nếu như chủ động xuất kích, quân ta mất đi ưu thế phòng ngự. Quan trọng hơn là Huyết Khô Lâu này rất khó giết chết. Nếu như chúng phát động phản kích thì khẳng định thương vong của chúng ta không nhỏ. Na Á nói. - Ta đã nghĩ tới điều đó. Ta không chuẩn bị giải quyết toàn bộ Huyết thần giáo mà chỉ lợi dụng địa hình hoàn thành một lần phục kích. - Mạc Qua tướng quân, mời xem nơi này. Na Á chỉ bản đồ. Mạc Qua cũng đi tới phía trước bản đồ. - Núi Tây Nhĩ Mạn? - Đúng! Một khi quân địch vượt qua sông Bội Khoa Tư Hà sẽ phải xuyên qua rừng cây trong ngọn núi này mới có thể tới pháo đài Tây Đặc. Địa hình nơi này phức tạp, cây rừng cỏ dại mọc thành bụi, sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với Huyết Khô Lâu, rất có lợi cho việc phục kích của chúng ta. Hơn nữa lúc này thời tiết khô hanh, cũng lợi cho phát động hỏa công. Na Á gật đầu nói. - Được. Mạc Qua gật đầu đồng ý. - Vậy nhiệm vụ lần này giao cho Nhị sư đi! Điện hạ nên tọa trấn pháo đài. Ngươi là sĩ quan chỉ huy, không thể dễ dàng mạo hiểm! Na Á cười nói. - Tướng quân không nên tranh cãi, trận này sẽ không thiếu phần của ngươi. Kinh nghiệm chiến đấu của Na Á cũng không ít, ngươi không cần phải lo lắng cho an toàn của ta. - Vậy xin điện hạ phân phó! - Đợi tin tình báo của trinh sát mang tới ta sẽ dẫn Hỏa Phượng quân đoàn đi phục kích. Thời gian không còn nhiều, ta muốn Thiết Nhị sư lập tức xuất phát, chặn đánh quân đội Huyết thần giáo khi chúng tới chân núi Tây Nhĩ Mạn, để cho ta tranh thủ thời gian một ngày! - Được. Ta lập tức đi chuẩn bị! Mạc Qua nghe vậy tinh thần đại chấn. - Nhớ kỹ. Nhất định phải kiên trì một ngày thời gian! Na Á dặn dò. - Rõ! Nhị sư cho dù chiến đấu tới người cuối cùng cũng kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ! Mạc Qua hướng về phía Na Á công chúa hành quân lễ. ______________________________________

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio